- Hừ, Tần Trần, ngươi đừng nói xạo, lúc trước ngươi rõ ràng nói bảo binh của lầu 2 này toàn là rác rưởi, sao giờ lại không thừa nhận?
- Lúc nãy chính là vị Từ quản sự này tiếp đãi ngươi, lúc đó tất cả mọi người đều nghe chuyện ngươi nói, giờ còn muốn nói xạo hả?
Đám người Liên Bằng đang chờ xem Tần Trần gặp xui xẻo, sao sẽ cho hắn cơ hội nói xạo, tựa như pháo tự động nói liên tục.
- Sự tình Tần mỗ ta làm thí há có thể không nhận.
Tần Trần lắc đầu nói:
- Ta xác định chưa bao giờ nói qua bảo binh của các hạ là rác rưởi... Có điều... Tầm thường thì đúng là thật.
Tần Trần cảm khái.
Nghĩ đến ở nơi quá hẻo lánh như Đại Tề Quốc, thì những bảo binh kia do Lãnh Mạch luyện chế thật ra cũng không coi là rác rưởi, có điều muốn bảo nó tốt thì tuyệt đối không thể nào.
Yên tĩnh.
Như là chết lặng.
Tất cả mọi người đều ngây ngốc nhìn Tần Trần, như gặp phải quỷ.
Mọi người vốn tưởng Tần Trần sẽ nói xạo một phen, nào ngờ ở ngay trước mặt Lãnh Mạch đại sư, còn dám nói ra câu tầm thường.
Tầm thường cái đầu nhà ngươi!
Đây chính là Lãnh Mạch đại sư, một trong những Luyện Khí Sư nhị phẩm lâu năm của Khí Điện, nếu như bảo binh hắn luyện chế ra là tầm thường, thì toàn bộ vương đô sợ là không có vị Luyện Khí Sư nào tốt cả.
- Lãnh Mạch đại sư ngươi nghe chưa, hiện tại người này lại dám nói bảo binh do ngài luyện chế ra tầm thường, thật là quá phận.
- Đây căn bản là không để đại sư ngươi vào mắt.
- Không dám nhìn, thật là không dám nhìn nữa, Lãnh Mạch đại sư thân phận cao thượng, thủ pháp xảo diệu, người này có tư cách gì nói bảo binh do Đại sư luyện chế ra là tầm thường?!
- Chết tiệt, có gan nói xấu Lãnh Mạch đại sư, xử tử cũng không quá đáng đâu.
- Lãnh Mạch đại sư đừng bỏ qua tiểu tử này!
Đám người náo động, không ít người lòng đầy căm phẫn giận dữ quát lên.
Trong đó đám người Liên Bằng và Cát Châu thì đỏ mặt, hưng phấn cuồng triều.
- Tự tìm chết!
Ầm ầm!
Lãnh Mạch cũng nộ, một cổ kình khí kinh khủng tuôn ra, ầm ầm trùng kích vào trên thân ba người Tần Trần.
Bạch bạch bạch.
Lâm Thiên và Trương Anh lộ ra vẻ hoảng sợ, cả người lùi về sau, cước bộ lảo đảo chút nữa là đã đặt mông ngồi xuống đất.
Nhưng thân thể Tần Trần lại không nhúc nhích, tựa như bàn thạch.
- Các hạ hà tất phải nổi giận, ta nói chỉ là sự thật, hiện tại đã nói xong, có phải các hạ nên tránh ra để cho ta đi không?
Tần Trần lãnh đạm nói.
- Đi? Ha ha!
Lãnh Mạch nộ tiếu:
- Nói xấu lão phu xong ngươi còn muốn đi?
- Nói xấu, lẽ nào không đúng sao?
- Hừ, lão phu luyện chế bảo binh nhị phẩm ở Đại Tề Quốc này không tính là vô song có một không hai, nhưng cũng là đệ nhất. Ngươi có tư cách gì dám nói bảo binh do lão phu luyện chế ra là tầm thường.
Lãnh Mạch mặt đỏ như lợn, cả người sát khí đằng đằng như ma thần, nói:
- Nếu hôm nay ngươi không nói cho rõ ràng, lão phu mặc kệ ngươi có thân phận hoặc lai lịch gì, cũng đều khó mà thoát khỏi cái chết.
- Trần thiếu!
Lâm Thiên và Trương Anh kinh hô một tiếng, vội vàng xông lên.
Tần Trần khoát tay ngăn lại, đạm mạc nói:
- Ngươi cần chứng minh sao? Được rồi, ta cho ngươi xem.
Đi đến quầy đặt vũ khí, Tần Trần thuận tay cầm lên một thanh kiếm.
Thanh trường kiếm này dài 3 thước 3, rộng hai ngón tay, toàn thân trắng như tuyết, mặt ngoài thân kiếm như gương, sáng đến nổi có thể làm gương soi.
Nhẹ nhàng run lên, nhất thời một cổ hàn ý lan tràn, nhiệt độ trong toàn bộ đại sảnh phảng phất như hạ xuống mấy lần.
Chính là Băng Ly Kiếm lúc trước Từ quản sự giới thiệu cho Tần Trần.
- Thanh Băng Ly Kiếm này chắc là do ngươi luyện chế?
Tần Trần nói.
- Không sai.
Lãnh Mạch ngạo nghễ nói, Băng Ly Kiếm này là một trong những tác phẩm khá đắc ý của hắn.
- Tốt lắm.
Tần Trần thản nhiên nói:
- Kiếm này phẩm cấp nhị phẩm, tài liệu là Cực Bắc Hàn Thiết, phối hợp với Băng Phách Thạch luyện thành. Hai loại tài liệu này đều là tài liệu hàn tính, hai thứ kết hợp hiển nhiên sẽ làm tăng lên băng thuộc tính của kiếm.
- Có điều mọi người ai cũng biết, Cực Bắc Hàn Thiết trong hàn thiết là loại không có tính dai, mà Băng Phách Thạch thì đồng dạng cũng có tính dai cực thấp, dễ vỡ vụn, hai loại tài liệu này cùng tạo thành trường kiếm thì sẽ rất dễ dàng bẻ gẫy, ta nói đúng không?
- Sai đúng là không sai, có điều vậy thì thế nào, ngươi cho rằng chút đạo lý này lão phu không biết?
Lãnh Mạch hừ lạnh:
- Bất quá chỉ là học được một ít tri thức luyện khí từ nơi nào mà cũng dám nói đạo lý ở chỗ này, ngươi cho rằng lão phu sẽ phạm sai lầm cấp thấp như vậy?
- Ha hả, xác thực ngươi không có phạm sai lầm này, vì đề thăng tính dai của trường kiếm cùng với việc có thể dát mỏng và kéo dài trường kiếm, thời điểm ngươi chế tạo kiếm, ngươi đã thêm vào một tài liệu khác là Cực Quang Sa.
- Cực Quang Sa đúng là có tác dụng cực tốt để dung hợp Cực Bắc Hàn Thiết và Băng Phách Thạch, cũng như tăng tính dai của kiếm. Nhưng Cực Quang Sa có một thuộc tính ẩn cực kỳ đặc thù, đó là phụ thêm hỏa thuộc tính, đưa tài liệu có hỏa thuộc tính vào trong hai loại tài liệu hàn tính, cái này chính là vấn đề.
Tần Trần lắc đầu.
- Ha ha ha, đây chính là kiến giải của ngươi sao?
Lãnh Mạch nghe thì nhịn không thường cười to khinh thường.
- Tiểu mao hài không biết học được chút tri thức luyện khí ở đâu mà đã nghĩ ở chỗ này tà thuyết mê hoặc lòng người, ngươi đâu có ngờ được, đó chính là chỗ tinh túy khi Lãnh mỗ luyện chế kiếm này.
- Không sai, xác thực Lãnh mỗ sử dụng Cực Quang Sa, nhưng Cực Quang Sa có hỏa thuộc tính ẩn tàng thì sao Lãnh mỗ lại không biết? Ngươi chỉ thấy bề ngoài mà thôi, lão phu vì tiêu trừ đặc tính của Cực Quang Sa, đã làm ra thiết kế đặc biệt, thiết kế đó, mới chính là điểm tinh túy khi lão phu luyện ra thanh Băng Ly Kiếm này.
Lãnh Mạch nhìn Tần Trần như nhìn người ngu.
- Ngươi nói là trận pháp trên Băng Lý Kiếm này sao?
Không đợi Lãnh Mạch đắc ý xong, đột nhiên Tần Trần cắt lời của hắn, hỏi.
Rót vào một cổ chân khí, trên thân Băng Ly Kiếm nhất thời hiện lên từng trận pháp bạch sắc, tạo thành một trận đồ phức tạp, tản mát ra khí tức hàn băng càng thêm lộng lẫy.
Toàn bộ nhiệt độ lầu 2 lại hạ xuống mấy lần, làm cho mọi người như rơi vào trong hầm băng.
- Tụ Hàn Trận cấp hai, Tán Hỏa Trận và Lưỡng Nghi Trận, lão đầu ngươi tốn thật nhiều tâm tư.
Trong tiếng nói của Tần Trần tràn ngập ý giễu cợt.
- Tán Hỏa Trận này xem ra chính là để tiêu trừ hỏa thuộc tính trong Cực Quang Sa. Lưỡng Nghị Trận này là để cho tài liệu dung hợp càng thêm hoàn mỹ. Còn Tụ Hàn Trận thì có khả năng đề thăng hàn tính của Cực Bắc Hàn Thiết và Băng Phách Thạch lên rất lớn. Thế nhưng lẽ nào lão đầu ngươi không biết, một thanh kiếm có trận pháp Tán Hỏa Trận và Tụ Hàn Trận thì sẽ xảy ra xung đột sao?
- Xung đột, xung đột cái gì?
Lãnh Mạch cười lạnh:
- Một Luyện Khí Sư cường đại chẳng những phải hiểu tri thức luyện khí, tri thức trận pháp cũng không được thiếu. Lão phu chẳng những là Luyện Khí Sư nhị phẩm, còn là một Trận Pháp Sư nhị phẩm, lẽ nào đối với lý giải trận pháp còn không bằng một tiểu thí hài như ngươi?
- Phải không? Vậy ngươi có thể nói cho ta và mọi người ở đây nghe, thời điểm ngươi khắc Tụ Hàn Trận và Tán Hỏa Trận, ngươi đã khắc thế nào không?
Tần Trần cười lạnh:
- Loại vũ khí như trường kiếm có thân kiếm chật hẹp, vì cam đoạn để tài liệu được ổn định, số lượng trận pháp khắc lên trên không được quá nhiều.
- Mà Tụ Hàn Trận và Tán Hỏa Trận này, rất ít người biết là không thể cùng khắc ở một chỗ giống nhau, bởi vì như thế khi trận pháp vận chuyển sẽ có xung đột nhỏ, cho nên muốn khắc đầy đủ hai loại trận pháp này trên thân kiếm là không thể nào.