Sắc mặt thị nữ kia ngay từ đầu vẫn chỉ là phẫn nộ, nhưng sau khi nghe nói như vậy, con ngươi cũng thiếu chút trợn trừng ra ngoài.
Trong lòng tức giận đến mức muốn nổ tung.
Mình có bị bệnh hay không? Đây cuối cùng là người từ đâu tới? Cũng dám chửi mình có bệnh? Đây là không muốn sống chăng?
Từ nhỏ đến lớn, nàng ta chưa bao giờ tức giận như vậy, cho dù bảy, tám năm trước, nàng ta bị lão tổ vương triều trung đẳng đánh trọng thương, trực tiếp xông vào, cũng không giống như tức giận ngày hôm nay.
Lần trước, đối phương dầu gì cũng bởi vì có việc gấp cho nên hành sự lỗ mãng.
Nhưng lúc này đây, mình không cho hắn vào, tiểu tử này cũng dám chửi mình ngay trước mặt nhiều người như vậy, đây quả thực là muốn tạo phản a.
Từ khi trở thành thị nữ của Dược Vương Viên, đây là lần đầu tiên nàng ta bị người mắng ngay trước mặt như vậy.
- Ngươi…
Thân thể run rẩy, lấy tay chỉ vào Tần Trần, trong lòng nàng tức giận đến mức không quản được quá nhiều, sắp sửa phân phó mấy người Hứa Long động thủ, đánh chết Tần Trần và Trác Thanh Phong ngay tại chỗ.
- Ta xem ngươi tánh tình nóng nảy, trong lúc nói chuyện, sắc mặt trở nên trắng, trong cơ thể khí huyết phập phồng không chừng, thậm chí có tình huống mơ hồ không khống chế được, nếu như không nhìn lầm, có phải là huyết mạch xuất hiện vấn đề hay không, mỗi lần thôi thúc huyết mạch cả người đều đau đớn, có cảm giác không lấy sức nổi?
- Mấy người các ngươi, cho ta…
Thị nữ kia đang nổi giận lôi đình sai người ta động thủ, nghe được Tần Trần nói, lập tức đang nói hơi ngừng, biểu tình vốn phẫn nộ liền cả kinh nhìn Tần Trần.
Đối phương nói không ngờ lại không sai chút nào, bản thân mình trong khoảng thời gian này đích xác huyết mạch dường như xuất hiện vấn đề, mỗi một lần thúc giục đều hụt hơi huyết hư, có chút thở không ra hơi, mà lúc thúc giục huyết mạch thì cả người cũng đau đớn không chịu nổi, dường như bị người dùng vạn kim đâm vậy, đau khủng khiếp.
Nàng ta cũng đi Triều Thiên Thành tìm huyết mạch đại sư Huyết Mạch Thánh Địa xem qua rồi, nhưng đáng tiếc đối phương tra tới tra lui vẫn không tra ra nguyên nhân gì, chỉ nói có thể là tình huống cá biệt, cho một số thuốc, cũng dùng ngày ăn, nhưng thủy chung không thấy tốt hơn, lâu ngày chày tháng cũng qua.
Vì sao tiểu tử này lập tức nói ngay rồi?
Trong lúc bất chợt liền nghĩ tới một khả năng, thị nữ kia cau chân mày, trong lòng túc giận sắp sửa lại lần nữa dâng lên.
Người này không phải là vì gặp được viên chủ mà âm thầm đi Huyết Mạch Thánh Địa tìm hiểu qua tình huống của mình a?
Đang muốn nổi giận, chợt nghe Tần Trần lại nói tiếp:
- Huyết mạch của ngươi hẳn là huyết mạch thuộc tính âm, vì giảm bớt thống khổ trên người, ngươi phục dùng dược phương Huyết Mạch Thánh Địa kê đơn đồng thời còn âm thầm phục dụng một số linh dược thư hoãn kinh mạch, ôn nhuận khí hải, cảm thấy xuất hiện vấn đề này hẳn là huyết mạch không thông sướng đưa tới, chỉ có điều sau khi phục dụng những linh dược này, vấn đề chẳng những không có giảm bớt, ngược lại càng thêm nghiêm trọng, ừ, hẳn là bệnh nặng hơn.
- Làm sao ngươi biết?
Thị nữ kia mồm há lớn, giật nảy mình, con ngươi một lần nữa trừng lên.
Đối phương có thể tra được vấn đề của mình tại Huyết Mạch Thánh Địa, chuyện đó rất bình thường, nhưng chuyện mình len lén phục dùng linh dược thư hoãn kinh mạch, đưa đến đau đớn càng nguy kịch thêm, cho tới bây giờ không có nói qua cùng bất kỳ kẻ nào, người này sao vừa nhìn là nhận ra được như thế?
Phải biết vấn đề trên người nàng đã có nhiều ngày rồi, ngay cả viên chủ đại nhân cũng không có phát giác, người này không ngờ liếc mắt một liền liền nhận thấy, làm sao làm được?
- Không cần biết ta làm sao mà biết được, ta chỉ có thể nói ngươi chẳng những bị bệnh, mà bệnh lại không nhẹ.
Lắc đầu, Tần Trần thở dài nói:
- Nếu như xử lý không tốt, ta đề nghị ngươi hay là mua cái quan tài đi, đoán chừng không được bao lâu ngươi cũng nhanh dùng tới a.
Mọi người trố mắt líu lưỡi, tiểu tử này ý gì? Đây là đang rủa thị nữ Dược Vương Viên muốn chết sao?
- Tiểu tử thúi, ngươi nói hươu nói vượn cái gì.
Hứa Long nghe xong, lập tức mừng rỡ, không đợi thị nữ kia phân phó, một cái bộp tay liền chộp tới Tần Trần.
Thị nữ kia sinh hoạt tại Dược Vương Viên, có vấn đề, Dược Vương Viên Chủ đại nhân sẽ không nhìn ra? Tần Trần hồ ngôn loạn ngữ, vừa lúc cho mình cơ hội lập công.
Thân hình Trác Thanh Phong thoắt một cái, trong nháy mắt đi tới trước mặt Tần Trần, ngăn lại một cú đánh của đối phương.
Ầm!
Hai cổ Vũ Vương chi lực va chạm, Trác Thanh Phong thoắt một cái, lùi lại một bước.
- Cừ thật, dám giương oai tại cổng vào Dược Vương Viên, hai vị không để Dược Vương Viên Chủ ở trong mắt sao? Ngày hôm nay không giết hai vị, Hứa Long ta thông báo với Dược Vương Viên Chủ như thế nào?
Hứa Long thốt nhiên gầm lên, ra vẻ lòng đầy căm phẫn, làm như chính hắn là người của Dược Vương Viên, Tần Trần vũ nhục chính là hắn.
Vừa dứt tiếng nói, thân hình Hứa Long thoắt một cái, sắp sửa lại ra tay nữa.
- Dừng tay!
Dược Vương Viên thị nữ vội vàng lên tiếng, ngăn Hứa Long lại, sau đó sắc mặt khó coi nhìn Tần Trần, kinh hãi nói:
- Không biết các hạ làm sao biết được vấn đề trên người ta?
Nếu như Tần Trần chỉ là thuận miệng nói, có thể nàng ta không để ý, nhưng trước khi Tần Trần nói, nhịp nhàng ăn khớp, nội dung lời nói hoàn toàn giống y hệt như tình huống trên người nàng.
Đồng thời cũng nói ra rất nhiều chuyện của chính cá nhân nàng, khiến cho nàng làm sao không khẩn trương?
Mỗi người đều quan hệ thân thể của mình, nàng ta mặc dù là thị nữ Dược Vương Viên cũng không ngoại lệ.
Thấy thị nữ kia không để cho mình động thủ, còn hỏi thăm Tần Trần, Hứa Long lập tức nóng nảy:
- Cô nương, người này căn bản là nói hươu nói vượn, hồ ngôn loạn ngữ, cô nương nhất thiết chớ bị người này lừa? Trên đời này, có một số người rất biết cách thăm dò ý tứ qua lời nói và sắc mặt, lợi dụng lỗ hổng lòng người và đưa đến tác dụng hù dọa người, cô nương thân là th5i nữ của Dược Vương Viên, người này làm như thế nhất định dụng tâm kín đáo, nếu như cô nương thực sự có vấn đề, Dược Vương Viên Chủ đại nhân sao lại không nhìn ra? Còn cái gì sớm ngày chuẩn bị quan tài, rõ ràng là đang trù yểu cô nương ngươi.
Thị nữ nhíu mày, Hứa Long nói đích xác có chút đạo lý.
Chủ nhân của nàng chính là Luyện Dược Sư kỹ thuật cao nhất Bách Triều chi địa, cho dù là vấn đề huyết mạch không nhìn ra, nếu như mình thật sự sinh mệnh bị uy hiếp, chủ nhân sẽ không nhận ra? Ngược lại thì tiểu tử này lập tức đã nhìn ra, đích xác có cái gì không đúng.
Tần Trần thấy đối phương biểu tình dao động, làm sao không rõ ràng trong lòng đối phương nghĩ gì, thản nhiên nói:
- Nếu ngươi không tin ta cũng không sao, chẳng qua là có mấy lời ta vẫn còn muốn nói.
- Huyết mạch trong cơ thể ngươi thuộc loại huyết mạch thuộc tính âm, nếu như không đoán sai, hẳn là một loại quỳ âm huyết mạch. Mà ngươi hàng năm chăm sóc dược vật trong Dược Vương Viên, lâu ngày chày tháng, trong thân thể tự nhiên sẽ lây dính một chút khí tức dược vật, nếu là linh dược bình thường vậy thì tốt, nhưng nếu là vương cấp linh dược thất giai trở lên, trong mỗi một cây vương cấp linh dược đều có được khí tức linh dược độc đáo của chính mình.
- Loại khí tức này sẽ tích lũy hàng năm trong cơ thể người chăm sóc, nếu như cả hai phù hợp lẫn nhau, vậy dĩ nhiên không có vấn đề gì, thậm chí còn có thể có lợi ích nhất định, nhưng nếu như tương khắc linh dược, khí tức lây dính cũng rất dễ dàng xảy ra vấn đề.
- Từ khí tức trên người ngươi mà xem, trong Dược viên phải có một gốc Thất Dương Hoa, Thất Dương Hoa thuộc loại cương cường linh dược Hỏa thuộc tính, Thất Dương Hoa 300 năm trở xuống sẽ không có cái gì, nhưng dược tính của Thất Dương Hoa một khi vượt qua 300 năm sẽ sinh ra một loại viêm dương nhân tử, loại nhân tử này có thể dung nhập vào huyết mạch, tạo thành ảnh hưởng đối với huyết mạch.