Lúc này vô số cường giả đều tập trung ánh mắt vào Trác Thanh Phong.
Người này rốt cuộc là từ đâu tới? Cũng quá lỗ mãng, không hiểu cái gì cả, lại còn dám không vâng lời ý tứ của thị nữ trong Dược Vương Viên, ha ha, thật đúng là đang tìm chết.
Dược Vương Viên Chủ tính tình bất thường, điều này mọi người Triều Thiên Thành đều biết, tâm tình của đối phương không tốt, coi như kết nối cùng với các lão tổ vương triều khác có thể không bán.
Đã từng có một hoàng tử vương triều trung đẳng bản thân bị trọng thương, Triều Thiên Thành Đan Các cũng không chữa khỏi, vì thế lão tổ vương triều trung đẳng này dẫn hoàng tử đi theo, nghĩ hết biện pháp muốn thỉnh cầu Dược Vương Viên Chủ ra tay cứu trị.
Nhưng nào ngờ lúc đó Dược Vương Viên Chủ đang lúc bế quan, lão tổ vương triều trung đẳng bị thị nữ Dược Vương Viên ngăn lại, mặc cho đối phương cầu xin như thế nào thị nữ này vẫn không mở cửa.
Người lão tổ kia lo lắng cho hoàng tử, trong lòng nóng nảy, không ngờ không để ý tới lời của thị nữ, trực tiếp xông vào Dược Vương Viên, còn thiếu chút đả thương thị nữ này.
Kết quả sau khi Dược Vương Viên Chủ biết được phẫn nộ bừng bừng, không điều trị cho hoàng tử kia, ngược lại còn đánh trọng thương lão tổ vương triều trung đẳng đuổi ra ngoài.
Vương triều trung đẳng kia gây thù hằn không ít, sau khi vương triều chung quanh biết được tin tức lập tức âm thầm phát động ám sát lão tổ vương triều trung đẳng, cuối cùng khiến cho lão tổ vương triều trung đẳng thiếu chút nữa bỏ mình.
Từ đó về sau, rốt cuộc không ai dám bất kính với người của Dược Vương Viên, cho dù là một lời của thị nữ cũng không dám không nghe.
Bởi vì ai cũng biết, Dược Vương Viên Chủ một khi bắt đầu nổi giận, cũng mặc kệ ngươi có thân phận gì, cho dù là lão tổ một vương triều trung đẳng, nói giết chính là giết.
Bởi vậy khi mọi người nghe thị nữ kia nói nhất định phải có Dược Vương Phù mới có thể đi vào, rất nhiều cường giả không có Dược Vương Phù liền đua nhau xoay người rời đi, bởi vì bọn họ biết rằng thị nữ này rất khó nói chuyện, hắt nước không tiến vào, lưu lại dây dưa ngược lại là tìm phiền toái cho mình.
Nhưng hôm nay thấy Trác Thanh Phong và Tần Trần không có Dược Vương Phù, không ngờ không nghe theo lời của thị nữ ấy mà còn muốn đi vào, mọi người nhất thời hưng trí tới rồi.
Đều muốn nhìn xem Trác Thanh Phong vàTần Trần chết như thế nào!
Thấy thị nữ nổi giận, Trác Thanh Phong cũng biểu tình lúng túng, vội vàng giải thích:
- Vị cô nương này, tại hạ là Đại Uy vương triều Đan Các Các chủ, cũng có một số quan hệ sâu xa cùng Dược Vương Viên Chủ, hơn nữa cũng là Triều Thiên Thành Đan Các .
Trác Thanh Phong vừa nói, vừa lấy ra lệnh bài Đan Các Các chủ Đại Uy vương triều mang bên người, đồng thời muốn giới thiệu thân phận bản thân mình là Đan Các phó các chủ Triều Thiên Thành.
- Ta không cần biết ngươi là Đan Các Các chủ Đại Uy vương triều hay là Đan Các phó các chủ Triều Thiên Thành gì đó, ngươi có Dược Vương Phù không? Không có Dược Vương Phù liền tránh ra, lời nói ta rất rõ ràng, nhất định phải có Dược Vương Phù mới có thể đi vào, ngươi nghe không hiểu hay là không muốn nghe? Lại còn có quan hệ sâu xa cùng viên chủ chúng ta? Ha ha, ngươi có thể có quan hệ sâu xa gì chứ? Nói như vậy bà cô ta nghe nhiều rồi.
Chỉ có điều không đợi Trác Thanh Phong nói hết lời, thị nữ kia đã nhíu mày, xua tay phải giống như là đuổi con ruồi, nói.
Nói thật, nàng cũng không phải là nhằm vào Trác Thanh Phong, mà bình thường có quá nhiều người muốn bắt quan hệ cùng Dược Vương Viên Chủ a, đừng nói là có quan hệ sâu xa, cho dù là lời nói khoa trương hơn nữa nàng ta cũng từng nghe qua.
Nàng thân là thị nữ của Dược Vương Viên, lại biết rất rõ chủ nhân của mình không phải là người Bách Triều chi địa, làm sao lại có quan hệ sâu xa gì tới người của Bách Triều chi địa?
Về phần thân phận của Đan Các Các chủ nàng ta lại càng coi thường.
Bách Triều chi địa Đan Các phân bộ nhiều đếm không xuể, ít nhất một hai trăm cái không chừng, đừng nói là những các chủ Đan Các vương triều cấp dưới, cho dù là Triều Thiên Thành tổng bộ Triệu Thiên sinh Các chủ, muốn bái kiến chủ nhân cũng chưa chắc nhất định có thể gặp được.
Hiện tại chỉ là các chủ của một tiểu vương triều, nàng ta càng không thể cho đối phương tiến vào.
Chọc giận chủ nhân, nàng ta có thể phải tiếp thụ trừng phạt, hơn nữa nàng ta thân là thị nữ, chính là trấn cổng và, không thể để cho a miêu a cẩu nào đó tiến vào quấy rầy đến chủ nhân.
Sắc mặt Trác Thanh Phong lập tức cứng lại rồi, lúng túng nhìn Tần Trần.
Vốn là dẫn Tần Trần đến bái kiến Dược Vương Viên Chủ, chuẩn bị nhờ đối phương giúp một chút, nhưng không nghĩ rằng thậm chí ngay cả cổng chính cũng không vào được, lập tức cảm thấy cái mặt già này đỏ bừng, lúng túng vạn phần.
Người này, mất mặt hơi bị lớn rồi.
- Không biết Dược Vương Phù mà cô nương nói nói kia là cái gì? Lão phu cũng đến từ Bắc Thiên vực Đan Các, dường như chưa từng nghe nói tới Dược Vương Phù?
Tuy đỏ mặt quá thể, nhưng Trác Thanh Phong vẫn không nhụt chí, nếu chỉ vì chính hắn, nói không chừng đã xoay người rời đi, nhưng hiện tại lại vì Trần Đế Các, chịu chút tức giận hắn cũng không ngại.
Nếu thân phận Đan Các không đi vào, vậy hỏi một chút xem Dược Vương Phù ấy là cái gì được rồi, rồi suy nghĩ biện pháp lấy một cái mang đến đây.
Người này ngay cả Dược Vương Phù cũng không biết, không ngờ lại cũng dám tới nơi này?
Chỉ có điều Trác Thanh Phong vừa dứt lời, tất cả mọi người các thế lực lớn trên trận đều cả kinh đến ngây người.
Còn cái gì người của Bắc Thiên vực Đan Các, người này trở nên huênh hoang khoác lác, quả thực há mồm liền ra.
Thị nữ kia lại tức đến phát run, sắc mặt lập tức khó coi vô cùng, giữa hai lông mày thậm chí mang tới hàn ý nhè nhẹ, cả giận nói:
- Ngươi đến Dược Vương Viên ta tiêu khiển sao?
Ngay cả Dược Vương Phù cũng không biết, cũng dám nói có quan hệ sâu xa cùng viên chủ, nói mình là người của Bắc Thiên vực Đan Các, ý nói nàng ta là ngốc tử hay sao?
- Cô nương, ta xem người này chính là tới quấy rối, muốn tại hạ thay thế ngươi đuổi hắn đi hay không, miễn cho quấy rầy viên chủ đại nhân?
Hứa Long vội vàng đi lên phía trước, ân cần nói, đồng thời cả người sát ý bạo phát, lạnh lùng nhìn Trác Thanh Phong, trong ánh mắt mang theo sát ý.
Một cơ hội nịnh hót tốt như vậy, hắn tự nhiên cần phải nắm chắc, chỉ chờ thị nữ kia ra lệnh một tiếng, sắp sửa xuất thủ lôi đình.
Đến lúc đó Dược Vương Viên Chủ hài lòng, liền đáp ứng yêu cầu của hắn cũng không chừng.
Nghĩ tới đây, sát ý trên người Hứa Long càng nồng đậm, những cường giả khác ở bên cạnh thấy thế cũng đua nhau không ngừng hâm mộ, người này thật đúng là nắm lấy cơ hội, vừa rồi tại sao mình không nghĩ tới cơ hội nịnh hót tốt như vậy chứ.
- Cô nương, tại hạ đúng thật là có chút quan hệ sâu xa cùng Dược Vương Viên Chủ ngươi.
Trác Thanh Phong lập tức gấp gáp, hắn không sợ Hứa Long ấy, nhưng lại không muốn đắc tội với Dược Vương Viên.
- Cô nương, ta nói nha, có phải ngươi bị bệnh hay không?
Đúng lúc này, Tần Trần một mực không lên tiếng liền đi lên, quan sát đánh giá thị nữ kia từ trên xuống dưới, nhíu chân mày lại, đột nhiên mở miệng nói một câu.
- Hô!
Trong phút chốc, cũng không biết làm sao.
Trên trận trong nháy mắt liền yên tĩnh trở lại, ngay cả một cây châm rơi trên mặt đất cũng có thể nghe thấy.
Trong nháy mắt, thật giống như tất cả thanh âm đều bị bóp véo mất vậy, mọi người đều trợn to tròng mắt, hoảng sợ nhìn Tần Trần và Trác Thanh Phong, từng người một ngẩn người, quả thực gặp quỷ rồi.
Tiểu tử kia mới vừa nói cái gì? Nói thị nữ của Dược Vương Viên có bệnh?
Trời ạ!
Xong rồi xong rồi!
Giờ khắc này mọi người đều kinh sợ, cả người lông tơ dựng lên, lặng lẽ lui về phía sau vài bước, ánh mắt nhìn Tần Trần và Trác Thanh Phong giống như là nhìn hai người chết.