Vũ Thần Chúa Tể

Chương 876: Dược vương phù

Chương Trước Chương Tiếp

- Trước mặt chính là Dược Viên đại môn, chúng ta đi xuống đi.

Khống chế phi cầm, Trác Thanh Phong và Tần Trần mới hạ xuống tại cổng vào Dược Viên.

Vốn tưởng rằng chủ nhân tính tình cổ quái, nơi này vết người rất hiếm, nhưng vừa đến liền khiến cho Tần Trần và Trác Thanh Phong ngẩn người.

Chỉ thấy cổng vào Dược Vương Viên đang có một đám chi chít người tụ họp, hơn nữa từng người một khí thế bất phàm, khí tức trên người không giống bình thường, hiển nhiên đều không phải là người thế lực bình thường.

Trong đó có không ít người rõ ràng đều là cao thủ Vũ Vương.

Không hổ là Triều Thiên Thành, cường giả Vũ Vương tại Bách Triều chi địa luôn luôn thưa thớt, toàn bộ Đại Uy vương triều cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Nhưng ở Triều Thiên Thành, chỉ tính riêng cổng vào Dược Vương Viên này đã thấy không dưới mười rồi.

- Trác Các chủ, ngươi không phải nói Dược Vương Viên Chủ này tính tình cô độc, vết người rất hiếm sao?

Tần Trần nói.

- Chuyện này...

Trác Thanh Phong cũng trợn tròn mắt, hắn cũng nghe nói tin tức, bản thân mình vẫn là lần đầu tiên đi tới nơi này.

Càng làm cho Tần Trần và Trác Thanh Phong buồn bực là hai người bọn họ vừa đến, ánh mấ của nhiều cao thủ chung quanh trong nháy mắt nhìn đến đây, trong ánh mắt của từng người đều mang theo địch ý.

Trong lòng Tần Trần buồn bực? Chuyện gì xảy ra? Bản thân mình dường như không có đắc tội qua những người này đi, vì sao khí tức trên người những người này đều không thiện như thế?

Bất quá hắn cũng lười để ý tới, cùng Trác Thanh Phong vừa mới chuẩn bị tiến lên gõ cửa, chợt nghe vang lên một giọng nói.

- Hai vị, các ngươi cũng chuẩn bị thỉnh Dược Vương Viên Chủ này ra mặt, thành lập thế lực mới hay sao?

Người nói là một nam tử trung niên, ánh mắt nheo nheo, cười híp mắt nói.

Do dự một chút, Trác Thanh Phong gật gật đầu.

Lập tức, chung quanh lãnh ý càng nhiều hơn.

- Ha ha, ta xem hai vị lạ mắt vô cùng a, hẳn là người của một vương triều nhỏ nào đó a, Dược Vương Viên Chủ thân phận gì mà hai vị cũng có thể với cao? Hứa mỗ xin khuyên hai vị một câu, đừng uổng phí tâm tư, mau đi về đi.

Sắc mặt của trung niên nam tử kia lập tức lạnh xuống, trở mặt còn nhanh hơn cả lật sách.

- Không nhọc các hạ phí tâm.

Trác Thanh Phong nhíu mày một cái, chẳng qua là nhìn đối phương khí chất bất phàm, cũng không nói thêm cái gì, cất bước liền đi tới trước.

- Các hạ, ta cũng vì tốt cho ngươi, để tránh vì mình và vương triều đưa tới họa sát sinh, đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!

Nam tử trung niên kia ánh mắt trầm xuống, ngăn ở trước người Trác Thanh Phong với ý uy hiếp hiện rõ rành rành.

- Hả?

Sắc mặt của Trác Thanh Phong lập tức trầm xuống.

Trong lời nói của đối phương hắn đã hiểu rõ, đám người này tụ tập tại cổng vào Dược Vương Viên, rõ ràng cũng là muốn thỉnh cầu Dược Vương Viên Chủ ủng hộ bọn họ thành lập thế lực mới.

Thế nhưng cho dù mục đích của đối phương là cái gì, bản thân mình muốn làm cái gì còn chưa tới phiên bọn họ quản a?

- Trác mỗ làm chuyện gì còn chưa tới phiên các hạ nhiều lời, cút sang một bên!

Nhưng hắn là người Đan Các, sao lại sợ hãi một số thế lực vương triều.

- Càn rỡ!

Nam tử trung niên lập tức âm trầm sắc mặt.

- Hứa Long, ngươi đường đường quốc sư Đại Yên vương triều, đối phương dường như không quan tâm tới ngươi a.

Chung quanh những võ giả khác cũng đều nở nụ cười lạnh.

Sắc mặt của Hứa Long ấy càng thêm khó coi.

- Tiểu tử, Hứa mỗ chỉ là có ý tốt nhắc nhở ngươi, nếu các hạ không cảm kích thì đừng trách Hứa mỗ không khách khí.

Oành!

Một cổ sát ý kinh khủng từ trên người Hứa Long truyền tới, hiển nhiên sắp sửa động thủ với Trác Thanh Phong.

Đại Yên vương triều là một vương triều trung đẳng trong Bách Triều chi địa, hơn nữa cũng không coi là yếu kém trong vương triều trung đẳng.

Những vương triều cường đại này đều có trú điểm lớn tại Triều Thiên Thành, đều biết rõ cao thủ Vũ Vương của các đại đỉnh tiêm vương triều.

Mà gương mặt của Trác Thanh Phong rất sinh, rõ ràng không phải người của các đại đỉnh tiêm vương triều, hơn nữa khí tức trên người xem ra dường như mới đột phá cảnh giới Vũ Vương không bao lâu, người như vậy, hắn căn bản không để vào mắt.

Vốn chỉ muốn xua đuổi Trác Thanh Phong đi cho rồi, thật không ngờ Trác Thanh Phong rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, lập tức liền chọc giận hắn, chuẩn bị hung hăng dạy dỗ cho Trác Thanh Phong một chút.

- Ha ha, tên kia chọc giận Hứa Long, xem ra phải xui xẻo.

- Cũng không nhìn một chút xem nơi này là nơi nào, Triều Thiên Thành, người đó tại vương triều mình lớn lối đã quen, vì thế cho mình là Vũ Vương, cũng giỏi lắm sao.

- Còn dẫn theo một vãn bối đến đây, quả thực không hiểu quy củ, hắn cho rằng hắn là ai, người của thất đại vương triều thượng đẳng sao?

Chung quanh những cường giả khác tất cả đều cười lạnh nói, nhìn Trác Thanh Phong y hệt như xem trò vui.

Ánh mắt của Trác Thanh Phong ngưng lại, hắn cũng không ngờ tới đối phương nói động thủ là động thủ liền.

Hơn nữa khí tức của đối phương cực kỳ đáng sợ, tu vi hiển nhiên đã đạt đến thất giai sơ kỳ đỉnh phong, so với Yến Vô Cực lúc trước chỉ mạnh chứ không yếu.

Nếu hắn chỉ là người của Đại Uy vương triều, nói không chừng sẽ phải nén giận, nhưng hắn thân là người của Đan Các, sao lại sợ một Vũ Vương vương triều trung đẳng?

Trên người khí tức bạo dũng, hiển nhiên sắp sửa giao chiến xuất thủ cùng đối phương.

- Ồn ào gì thế, nơi này là Dược Vương Viên, nếu người nào muốn tranh cãi liền cút ra ngoài cho ta.

Đúng lúc này, cánh cửa Dược Vương Viên trong nháy mắt mở ra, một người có dáng vẻ của môt thị nữ lạnh lùng nói.

Ồn ào trên trận trong nháy mắt yên tĩnh lại.

Một đám cường giả vốn khóe môi nhếch lên cười lạnh, trong nháy mắt cũng như lão thử gặp phải mèo, trở nên vô cùng nghiêm túc.

Ngay cả tên Hứa Long gần như đã ra tay kia cũng chợt nhảy dựng, lập tức thu tay lại, nhìn vị thị nữ với vẻ nịnh nọt.

- Không dám, không dám, chúng ta sao dám ồn ào tại cổng vào Dược Vương Viên.

Biểu tình lớn lối lúc trước làm gì còn có một tia một hào, chỉ còn lại nịnh nọt và khen tặng.

- Chuyện của các ngươi ta đã bẩm báo qua viên chủ đại nhân, viên viên chủ đại nhân nói rồi, trên người các ngươi có Dược Vương Phù thì có thể vào được, không có, liền từ đâu tới thì trở về nơi đó đi.

Thị nữ kia điềm đạm liếc nhìn mọi người trên trận.

Thị nữ kia chỉ là một Vũ Tôn, nhưng đối với vô số cường giả trên trận không hề sợ hãi, hiển nhiên đã sớm thấy nhiều trường hợp như vậy rồi.

Chỉ có điều lời nàng ta vừa rơi xuống, có người vui mừng, có người thì nóng nảy.

- Có thể hay không dàn xếp một chút, tại hạ là Đại Triệu vương triều đấy, lần sau nhất định quyên Dược Vương Phù trước, lần này thời gian khẩn cấp, cho nên...

- Đúng vậy a, Dược Vương Phù, chúng ta nhất định quay đầu lại liền góp lên.

Không ít cường giả Vũ Vương vội vàng nói.

Thị nữ kia sầm mặt lại:

- Ta đã nói rồi, có Dược Vương Phù có thể vào được, không có Dược Vương Phù đều rời đi cho ta, nếu không đừng trách ta không khách khí.

Vừa dứt tiếng nói, ánh mắt thị nữ kia lạnh lẽo, một đám Vũ Vương trước đó còn nghênh ngang tự đắc, nhưng lúc này ngay cả lời cũng không dám nói, ngoan ngoãn lui xuống.

Nhưng cũng có bảy tám người lấy ra một phù bài mang theo bên người, hưng phấn tiến vào trong vườn, Hứa Long cũng là một người trong đó.

Thị nữ thấy không ai còn có Dược Vương Phù nữa, bấy giờ vừa mới chuẩn bị đóng cửa, Trác Thanh Phong thấy thế, vội vàng đi tới.

- Tại hạ...

- Dược Vương Phù của ngươi đâu?

Không đợi Trác Thanh Phong lên tiếng, thị nữ kia liền lạnh lùng nói.

- Cái này... Tại hạ không có Dược Vương Phù, tại hạ...

Trác Thanh Phong vội vàng giải thích.

- Không có Dược Vương Phù ngươi đảo loạn cái gì? Khi lời nói của ta gió thoảng bên tai sao?

Sắc mặt thị nữ kia lập tức lạnh xuống, trong mắt bắn ra lệ mang.

Những cường giả khác vốn là sắc mặt buồn bực, chuẩn bị rời đi, thấy một màn như vậy lập tức hưng phấn, đua nhau nhìn lại.

Không có Dược Vương Phù cũng dám tiến lên, tên kia là người vương triều nào chứ? Không phải muốn chết a?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (1)