May mắn thay Tần Trần nhìn thấy hai người, chỉ là có chút kinh ngạc, nhưng chưa hề nói gì.
Tuy ban đầu ở Cổ Nam Đô, hai người bọn họ và Hoa Thiên độ chính là Huyền Châu thiên kiêu, cũng không coi trọng Tần Trần một đệ tử Ngũ quốc lắm.
Nhưng hai người đối với Tần Trần thật sự không coi như kẻ thù, không giống Hoa Thiên độ là trực tiếp muốn trảm sát Tần Trần, trong đó Đế Thiên Nhất đã từng nói mấy câu với Tần Trần.
Nhưng vào lúc thấy Đế Thiên Nhất cùng Lãnh Vô Song đều đột phá đến Vũ Tôn, trong lòng Tần Trần không nhịn được chợt nghiêm lại.
Lúc trước ngoại trừ mấy người bọn Đế Thiên Nhất có được Tinh Thần Chủng Tử màu bạc ra, còn có một người nữa, ấy chính là Ma Lệ của Huyết Ma giáo.
Thực lực của Ma Lệ hơn xa bọn Đế Thiên Nhất, ngay cả bọn Đế Thiên Nhất đều đột phá đến lục giai sơ kỳ, Ma Lệ dưới sự trợ giúp của Huyết Ma giáo, giờ này sẽ trở nên đáng sợ bao nhiêu?
Hơn nữa Huyết Ma giáo vẫn ẩn núp ở nơi Bách Triều chi địa này, khẳng định sẽ có được tin tức về Thiên Ma Bí Cảnh, năm đó Huyết Ma giáo giáo chủ cũng bởi vì kỳ ngộ bên trong Thiên Ma Bí Cảnh mà có thể trở thành cường giả Vũ Hoàng, lần này sau khi biết tin tức về Ma bí cảnh khai mở, khẳng định sẽ tuyệt đối không bỏ lỡ.
Đám người Lưu Thái đi nửa ngày trời thì về tới trong phủ.
- Ầm!
Vừa về tới phủ đệ, sắc mặt Lưu Thái liền khó coi, đập một cái bàn đá trong phủ vỡ tan tành.
- Lão tổ, đã xảy ra chuyện gì?
Đám người Lưu Nguyên Thấm nghe được động tĩnh, vội vàng vọt ra.
Chỉ thấy sắc mặt của Lưu Thái và Lưu Huyền Duệ hết sức khó coi, thậm chí còn có từng tia giận dữ.
- Làm sao vậy?
Nghe được động tĩnh, Tần Trần cũng đi ra.
- Trần thiếu, mấy tên Triều Thiên thành kia quá ghê tởm.
Lưu Thái siết quả đấm hung hăng nói:
- Đối phương không thừa nhận Đại Uy vương triều chúng ta có thực lực của một vương triều trung đẳng, chỉ án chiếu xuống theo tư cách là vương triều hạ đẳng, cấp cho Đại Uy vương triều chúng ta ba tư cách danh ngạch thiên tài, hơi quá đáng.
- Cái gì, chỉ cấp cho ba hạn ngạch?
Mọi người cả kinh, sắc mặt đều khó xem.
Đại Uy vương triều nhiều đệ tử như vậy, ba cái hạn ngạch làm sao đủ?
- Đại Chu vương triều ấy không phải là bị chúng ta diệt sao? Cho dù chúng ta chỉ là vương triều hạ đẳng, chúng ta diệt Đại Chu vương triều ít nhất cũng có 6 cái hạn ngạch chứ?
- Những người của Triều Thiên thành không quan tâm những chuyện đó, rõ ràng chính là muốn cắt xén danh ngạch của chúng ta.
Lưu Thái phẫn nộ nói.
Tất cả mọi người trên trận sắc mặt đều khó coi.
Đặc biệt là mấy người Lưu Thái thì tức giận đến phát run.
Vương triều trung đẳng và vương triều hạ đẳng không hề chỉ là vấn đề danh ngạch, mà còn là vấn đề về tư cách.
Phải biết, Thiên Ma Bí Cảnh là một bí cảnh ngay cả cường giả Vũ Vương đều cực kỳ coi trọng, ở trong đó, cường giả Vũ Vương có được kỳ ngộ, thậm chí có thể khiến cho thực lực của mình có tăng tiến vùn vụt.
Thế nhưng căn cứ theo quy tắc của Bách Triều chi địa, vương triều hạ đẳng không có danh ngạch Vũ Vương, chỉ cho phép đi vào ba cao thủ Vũ Tôn.
Còn vương triều trung đẳng thì cho phép đi vào năm tên cường giả Vũ Vương, cùng với mười hạn ngạch.
Này vừa đến vừa đi, cũng kém quá lớn.
Đám người Lưu Thái thậm chí tính toán thôi được rồi, năm cái hạn ngạch Vũ Vương, theo thứ tự là Lưu Thái, Lưu Huyền Duệ, Phó Tinh Thành, Mạc Thiên Minh, cộng thêm lão tổ mùa Hạ Vũ Hồng Đại Hạ vương triều.
Mà Đại Hạ vương triều sẽ lấy một trong ba danh ngạch Vũ Tôn cấp cho Đại Uy vương triều.
Hiện tại nếu thật án theo ý tứ của Triều Thiên thành, bọn Lưu Thái đều không vào được Thiên Ma Bí Cảnh, tổn thất cũng quá lớn.
- Vương triều trung đẳng không phải có thể thân thỉnh Thiên Cơ Các sao? Nếu Bách Triều chi địa trước mắt còn xem chúng ta là vương triều hạ đẳng, như vậy thì đi Thiên Cơ Các thân thỉnh là được rồi.
Phó Tinh Thành lạnh giọng nói.
Thiên Ma Bí Cảnh một địa phương trọng yếu như thế, làm sao bọn họ có thể dễ dàng buông tha.
- Ha ha ha! Trần thiếu, chúng ta đã trở lại.
Đúng lúc này, ngoài phủ đệ đột nhiên truyền đến một tràng cười to vui sướng, ba bóng người từ ngoài phủ đệ tiến đến.
Chính là ba người Trác Thanh Phong, Nam Cung Ly và Gia Luật Hồng Đào.
Ba người bọn họ lần này cũng đi theo đội ngũ cùng đi tới Triều Thiên Thành, nhưng sau khi tiến vào Triều Thiên thành là đến tổng bộ từng người báo cáo công việc.
Bọn họ thân là chủ quản của các thế lực Đại Uy vương triều, mặc dù đến từ thế lực đứng đầu từng Đan Các nhưng lại không có tư cách đi vào Thiên Ma Bí Cảnh.
Dù sao Thiên Ma Bí Cảnh quá là quan trọng, toàn bộ Triều Thiên thành Đan Các tổng bộ cũng chỉ có năm hạn ngạch Vũ Vương và mười hạn ngạch thiên tài.
Chẳng qua là Thiên Ma Bí Cảnh đại sự như vậy, ba người bọn hắn như thế nào lại bỏ qua?
Bởi vậy vừa đến Triều Thiên Thành liền đi báo cáo công tác thế lực tổng bộ của từng người, đồng thời cũng phải đi tranh thủ hạn ngạch của mình một chút.
Bây giờ nhìn ba người hưng phấn trở về, rất rõ ràng chuyện của bọn họ đều đã làm xong.
- Trần thiếu, lần này trở về Triều Thiên thành Đan Các tổng bộ, lão phu không chỉ lấy được tư cách bản thân mình đi vào Thiên Ma Bí Cảnh, còn vì Tiêu Nhã yêu cầu tư cách đi vào Thiên Ma Bí Cảnh, vì thế tư cách của Tiêu Nhã, Đại Uy vương triều không cần quan tâm, như vậy cũng thiếu một hạn ngạch.
Trác Thanh Phong cười nói.
- Ta và Nam Cung huynh cũng đã nhận được hạn ngạch đi vào Thiên Ma Bí Cảnh, Nam Cung huynh cùng ta cũng vì mọi người, làm nhiều thêm một hạn ngạch, về phần nhiều hơn nữa chỉ sợ cũng không có biện pháp.
Gia Luật Hồng Đào cười nói.
Ba người bọn họ đột phá Vũ Vương, đồng thời tại lĩnh vực của từng người cũng có đề thăng kinh người, lần này về tới Triều Thiên thành tổng bộ lập tức nhận lấy coi trọng rất lớn.
Dù sao, toàn bộ Bách Triều chi địa thì thất phẩm Dược Vương, lục giai đỉnh phong Huyết Mạch sư cùng với Vương cấp Luyện Khí đại sư lác đác không có mấy, có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Thậm chí chỉ cần bọn họ nguyện ý đều có thể ly khai khỏi Bách Triều chi địa bất cứ lúc nào, đi tới phân bộ ba đại thế lực Bắc Thiên vực báo cáo công tác.
Mà hết thảy đều là Tần Trần mang cho bọn họ.
- Trần thiếu, các chủ Đan Các tổng bộ Bách Triều chi địa thậm chí còn mời lão phu đảm nhiệm phó các chủ Đan Các Triều Thiên thành.
Trác Thanh Phong cười nói.
- Tại hạ cũng đã là phó hội trưởng Triều Thiên thành tổng bộ Huyết Mạch Thánh Địa rồi.
Nam Cung Ly cười nói.
- Lão phu cũng vậy.
Gương mặt của Gia Luật Hồng Đào cũng có vẻ đầy đắc ý.
Nhiều năm tâm nguyện, một mai hoàn thành, trong lòng ba người làm sao không vui sướng?
Ba người hưng phấn nói, nhưng thấy biểu tình của mấy người Lưu Thái vẫn hết sức khó coi như cũ, lập tức sửng sốt.
- Trần thiếu, đã xảy ra chuyện gì? Sắc mặt của chư vị vì sao đều khó coi như vậy?
- Đúng vậy a, các ngươi trước đó nói thân thỉnh cái gì?
Ba người Trác Thanh Phong nghi ngờ nhìn lại, cũng nhận ra không khí trên trận không ổn.
Lưu Thái lập tức nói ra chuyện lúc trước.
- Quan phương Triều Thiên thành này thật đúng là lớn lối.
Trác Thanh Phong nghe xong, sắc mặt lập tức trầm xuống.
Bọn họ cũng biết, lần này Đại Uy vương triều cần hạn ngạch rất nhiều, bởi vậy nghĩ trăm phương ngàn kế, đều yêu cầu được một hạn ngạch cho từng thế lực.
Thật không nghĩ đến phía quan phương Triều Thiên thành lập tức chém tới ba cái hạn ngạch trong mười hạn ngạch của Đại Uy vương triều.
Đã như thế thì mọi người còn an bài thế nào?
- Phía quan phương bình xét của vương triều này được thành lập từ thất đại vương triều thượng đẳng Bách Triều chi địa, tự nhiên lớn lối. Nhưng yên tâm đi, Đại Uy vương triều muốn lên cấp vương triều trung đẳng có thể thông qua thân thỉnh quan phương Triều Thiên thành, chỉ cần điều kiện thích hợp, phía quan phương Triều Thiên thành cũng không có quyền lực định Đại Uy vương triều thế lực vương triều trung đẳng là vương triều hạ đẳng.
Trác Thanh Phong lạnh lùng nói.