- Giết!
Nghe được hiệu lệnh của Chu Tôn, ba mươi vạn đại quân Đại Chu vương triều tất cả đều hưng phấn lên.
Toàn quân tàn sát hàng loạt dân trong thành, cả người lẫn vật không lưu, điều này làm cho Đại Chu các đại quân mấy ngày này một đường bôn tập, công thành đoạt đất hưng phấn không thôi.
Chuyện như vậy, không thể nghi ngờ là sự việc mà những tướng sĩ bọn họ thích làm nhất.
- Nương Hi Thất, nghe nói Định Quân Thành này chính là Đại Uy Định Châu phủ phủ thành, bên trong bảo vật nhất định rất nhiều, đến lúc cửa thành vừa vỡ, nhất định phải cướp đoạt một phen.
- Ha ha ha! Lão tử một tháng nay chưa chạm qua nữ nhân, sau khi đi vào phải tìm nữ nhân trướa a.
- Ha ha ha, ha ha ha!
- Giết, nhanh chóng phá thành!
Một đám Đại Chu tướng sĩ, tất cả đều hưng phấn không thôi, hướng về Định Quân Thành ở phía trước giống như điên.
Ầm ầm!
Ba mươi vạn tướng sĩ, biết bao đồ sộ, trong ầm ầm nổ oành đùng, các loại vân thê, chiến xa chấn động mặt đất, thẳng hướng Định Quân Thành.
Các Đại Chu tướng sĩ ở nơi này xem ra, quân đội của Đại Uy vương triều căn bản đều là một đám tôm chân mềm, chưa được nửa tháng, tổng cộng trăm vạn tam lộ đại quân đã tiến quân thần tốc mấy ngàn dặm, công chiếm hai châu hơn 100 thành.
Chia đều một ngày, ít nhất chiếm lĩnh mười ngọn thành trì, đây là tốc độ đến bực nào?
Tuy hầu hết thành trì đều không hề chống cự, cho dù là bỏ thành mà chạy, nhưng trong lòng võ giả Đại Chu đã sớm để lại một ấn tượng, ấy chính là đại uy, người vô huyết tính.
Định Quân Thành này nhìn như hùng tráng, cần phải liều chết chống cự.
Nhưng bọn họ một đường Bình Xuyên Vương suất lĩnh đại quân chủ lực tấn công xuống, chỉ sợ không có ý nghĩ xuất thành nghênh chiến, chỉ lo kiên thủ thành trì, chỉ trong chốc lát cũng sẽ bị công phá thành trì, điên cuồng chạy thục mạng đi.
Ôm một tâm thái như vậy, ba mươi vạn Đại Chu tướng sĩ dâng lên giống như điên.
Trong Định Quân Thành
Mười vạn tướng sĩ võ trang đầy đủ, đã áo choàng mang giáp, đằng đằng sát khí.
Phía sau bọn họ là cửa thành Định Quân Thành, còn trên đài cao ở phía trước bọn họ, Lưu Huyền Duệ đang lạnh lùng nhìn nhóm đại quân này.
- Chư vị, nghe tiếng reo hò phía bên ngoài rồi hả? Đó là súc sinh Đại Chu đang tấn công quốc thổ Đại Uy ta, đang phá hủy gia viên của chúng ta!
Lưu Huyền Duệ mang trên mặt vẻ xấu hổ, tức giận nói:
- Nơi này, trẫm phải xin lỗi chư vị tướng sĩ, là trẫm đã khiến cho chư vị một đường rút lui, không duyên cớ vứt bỏ quốc thổ rộng lớn, để cho con dân Đại Uy ta sinh linh đồ thán, cửa nát nhà tan, trẫm có tội.
Đám người bên dưới lập tức rối loạn lên.
Trước mắt bao người, Lưu Huyền Duệ chợt ngẩng đầu.
- Thế nhưng trẫm muốn nói sở dĩ trẫm làm như thế cũng là hành động bất đắc dĩ.
Ánh mắt Lưu Huyền Duệ dày đặc, nói:
- Trẫm không nghĩ tới Đại Uy Vô Cực Tông ta, nhóm thế lực Quy Nguyên Tông, Lãnh gia, Ngô gia vậy mà lại cấu kết Đại Chu, ý đồ lật đổ Đại Uy vương triều ta, khiến cho trẫm không thể không bỏ tinh lực đi đối phó với nhóm thế lực Lãnh gia.
Đám người táo động, bọn họ mấy ngày này một đường rút lui, ngăn cản quân đội Đại Chu, cũng không hiểu rõ đối với chuyện đã xảy ra trong Hoàng thành.
Nhóm thế lực Lãnh gia không ngờ lại cấu kết Đại Chu, ý đồ mưu phản?
Từng người một tất cả đều xao động không dứt.
Vô Cực Tông, Quy Nguyên Tông, Lãnh gia, Ngô gia, ai không phải là thế lực đứng đầu Đại Uy vương triều, dậm chân một cái, toàn bộ Đại Uy đều run rẩy.
Tứ đại thế lực cùng phản loạn, chẳng lẽ ông trời muốn thay đổi Đại Uy sao?
Cảm nhận được các tướng sĩ xao động tâm tư, Lưu Huyền Duệ cười ngạo nghễ, cả người tràn đầy tự tin:
- Nhưng... Chư vị yên tâm, giờ này thế lực phản động bên trong vương triều đã bị trẫm hủy diệt, nhóm thế lực Vô Cực Tông, Quy Nguyên Tông, Lãnh gia, Ngô gia tất cả đều toàn diệt, tất cả các đệ tử đều bị trảm thủ.
Lưu Huyền Duệ đằng đằng sát khí, kèm theo ý chí võ đạo lan tràn tới từng tâm can từng tướng sĩ, khiến bọn họ trở nên phát lạnh.
Nhóm thế lực Vô Cực Tông đều bị hủy diệt rồi, đây chính là có cường giả Vũ Vương thế lực vương triều kinh khủng a? Ngắn ngủi nửa tháng đã diệt sạch?
Nhiều tướng sĩ nhìn Lưu Huyền Duệ, cảm thụ được khí tức sát lục quả quyết trên người hắn, cùng với ý chí võ đạo kinh khủng, từng người một chấn động theo.
- Hiện tại, trẫm cũng có thể rảnh tay đối phó với những Đại Chu súc sinh xâm lấn xâm lấn Đại Uy ta, chư vị, trẫm chuẩn bị xong, các ngươi đều chuẩn bị xong chưa?
Một cổ chiến ý từ trên thân Lưu Huyền Duệ chợt phóng lên cao.
- Chuẩn bị xong.
Gầm lên vang dội, mười vạn Đại Uy tướng sĩ đều phẫn nộ nói.
Nửa tháng nay, bọn họ nhẫn nhịn tức giận một bụng, đã sớm chờ ngày này.
- Nếu đã như vậy, còn chờ cái gì, phía trước chính là cửa thành, sau cửa thành là súc sinh Đại Chu, hãy cho súc sinh Đại Chu biết một chút về huyết tính của Đại Uy chúng ta, giết!
Lưu Huyền Duệ nâng lợi kiếm trong tay lên.
- Giết!
Kèm theo là tiếng rống giận của vô số tướng sĩ.
Ầm ầm!
Mười vạn võ giả mặc áo giáp kiểu mới, phục dụng đan dược đặc hiệu, giống như thủy triều, từ lúc mở cửa thành liền điên cuồng xông ra ngoài, vừa lúc võ giả Đại Chu vương triều lao thẳng tới Định Quân Thành, hung hăng đụng vào nhau.
Oành!
Ba mươi vạn Đại Chu vương triều võ giả, đồ sộ biết bao, giống như sóng lớn vậy, mười vạn Đại Uy vũ giả đụng từ cửa thành đánh giết ra ngoài, về số lượng rõ ràng có đối lập.
- Ha ha ha! Những con tôm chân mềm Đại Uy này vẫn có can đảm đánh tới, giết bọn họ.
- Ha ha ha, giết bọn họ máu chảy thành sông, khiến cho bọn họ từ nay về sau nhìn thấy tướng sĩ Đại Chu ta ngay cả dũng khí nâng đao cũng không có.
- Ha ha ha! Sát!
Đối mặt Đại Uy quân đội chủ động đánh ra, ba mươi vạn Đại Chu võ giả sau giấy phút ngắn ngủi giật mình, lập tức hưng phấn cười to, múa may chiến đao trong tay, điên cuồng chém xuống.
Chiến đao chói lọi mang theo gào thét kinh người, điên cuồng rơi vào trên người Đại Uy tướng sĩ.
Những Đại Chu võ giả này hai tròng mắt đỏ tươi, thậm chí có thể tưởng tượng đến cảnh tượng loạn đao đi xuống, Đại Uy vũ giả điên cuồng hét thảm, thây nằm khắp nơi, máu chảy thành sông rồi.
Thế nhưng phát sinh cảnh tượng làm bọn họ khó có thể tin.
Keng keng keng!
Chỉ thấy hỏa hoa kinh người văng khắp nơi, chiến đao của bọn họ chém vào người tướng sĩ đối phương, không ngờ lại chém không phá áo giáp của đối phương.
- Làm sao lại như vậy?
Từng gã Đại Chu vương triều tướng sĩ, tất cả đều cả kinh đến ngây người.
Bị triệu lập trở thành binh lính tại các đại vương triều, thật ra đều không phải là nhân vật lợi hại gì, hầu hết đều là một số võ giả Địa cấp hoặc là Thiên cấp.
Dĩ nhiên, trong đó cũng có võ giả Huyền cấp, nhưng đều là đội trưởng bình thường.
Về phần Vũ Tông ngũ giai thì có thể trở thành thống lĩnh.
Vũ Tôn đã là tướng quân.
Mỗi một binh sĩ mặc áo giáp trên người cũng có được phẩm bậc nhất định.
Như võ giả Thiên cấp mặc áo giáp Thiên cấp bình thường, không thể nói võ giả Thiên cấp sẽ mặc áo giáp Huyền cấp.
Thật sự là một vương triều nhiều tướng sĩ, vũ khí và hộ giáp của các chiến sĩ, hàng năm phí duy trì đều là con số trên trời, muốn cho chiến giáp bọn họ đề thăng một cấp bậc rất khó khăn, cho dù là vương triều táng gia bại sản cũng chưa chắc có thể làm được.
Tại Bách Triều chi địa, trang bị vương triều hạ đẳng thật ra đều tương tự.