Vũ Thần Chúa Tể

Chương 859: Huyết mạch bí thuật

Chương Trước Chương Tiếp

- Huyết mạch bí thuật?

Mà Nam Cung ly lại kinh hãi Tần Trần, Tần Trần thi triển một chiêu cuối cùng kia, không ngờ là Huyết Mạch Chi Lực, lợi dụng bí thuật thi triển, thủ pháp bực này không phải võ giả bình thường có thể thi triển, thậm chí ngay cả hắn hội trưởng Huyết Mạch Thánh Địa Đại Uy vương triều cũng không nắm trong tay huyết mạch bí thuật đáng sợ như vậy.

Trên người Trần thiếu rốt cuộc còn có bao nhiêu bí mật?

Lần lượt tiếp xúc cùng Tần Trần, trong lòng bọn họ Tần Trần giống như một vũng hồ sâu vậy, sâu không thấy đáy.

Mà kinh hãi nhất vẫn là Nhạc Lãnh Thiện, trong lúc hắn điên cuồng xuất thủ, cho dù là một vị Vũ Vương sơ kỳ sợ rằng cũng phải bị thương nặng bỏ mình, nhưng đối với Tần Trần lại không thể làm gì được?

Thân hình thoắt một cái, lại lần nữa hắn cần phải ra tay với Tần Trần.

- Nhạc Lãnh Thiện, để mạng lại!

Ầm ầm!

Bảy người Lưu Thái liền chạy tới, xuất thủ công kích ngay đầu tiên.

Phốc phốc phốc!

Nhạc Lãnh Thiện cả người vỡ toạt ra, bắn máu tươi khắp nơi nơi, bảy đại Vũ Vương xuất thủ, mặc dù hắn dù có mạnh mấy đi nữa cũng khó thoát khỏi cái chết, huống chi trong đó còn có Lưu Thái thực lực trên cả hắn.

- Huyết độn đại pháp!

Mắt thấy Nhạc Lãnh Thiện sắp sửa bỏ mình, hắn chợt rống to một tiếng, trên người dâng lên huyết quang đầy trời, một cổ khí tức kinh người từ trong thân thể hắn tràn ngập ra.

Vèo!

Trong khoảnh khắc đó, Nhạc Lãnh Thiện tốc độ đại tăng, trong nháy mắt hóa thành một đạo lưu quang màu máu, xông về phía chân trời xa xa.

- Muốn chạy trốn? Lưu lại!

Lưu Thái nổi giận gầm lên một tiếng, há miệng phun ra một ngụm tinh huyết, tinh huyết thiêu đốt, tốc độ trong phút chốc đạt đến cực hạn, rồi sau đó đánh ra một quyền.

Một tiếng ầm vang, một quyền này trời long đất lở, chân khí trong thiên địa đều cuồng bạo, tạo thành một toàn phong to lớn, cấp tốc lao đến, trong nháy mắt đánh vào trên người Nhạc Lãnh Thiện

- Ầm!

Nhạc Lãnh Thiện trong nháy mắt bị đánh bạo, cả người chia năm xẻ bảy.

Trong tích tắc hắn bỏ mình...

- Huyết thân hiến tế!

Một đạo độn quang từ trong thẩn thể nổ tung của Nhạc Lãnh Thiện bay ra ngoài, lóe lên một cái trên không trung rồi biến mất ở phía chân trời.

- Cái gì? Đây là phân thân chi thuật gì thế?

Lưu Thái kinh hãi, hắn oanh bạo chỉ là một đạo giả thần của Nhạc Lãnh Thiện? Cuối cùng, thế mà còn khiến cho hắn chạy thoát!

Lưu Thái muốn đuổi theo, nhưng phía chân trời sớm đã không có khí tức của Nhạc Lãnh Thiện đâu nữa.

- Trần thiếu, ngươi không sao chứ?

Do dự một chút, đám người Lưu Thái nhanh chóng đi tới trước mặt Tần Trần, hạ xuống, lo lắng nhìn qua.

- Oa!

Lại lần nữa hộc ra một ngụm máu tươi, sắc mặt Tần Trần thay đổi đã khá nhiều, lắc đầu nói:

- Ta không sao.

Nội tâm hắn cũng có ngưng trọng, nếu không biết bản thân mình đã có được dị ma khải giáp tại tàng bảo khố, vừa mới đối mặt Nhạc Lãnh Thiện chỉ sợ nguy hiểm thật sự.

- Trần thiếu, lần này chúng ta vô dụng, vẫn để cho Nhạc Lãnh Thiện và Yến Vô Cực ấy chạy thoát.

Sắc mặt Lưu Thái khó coi, có chút buồn bực nói.

Những người khác sắc mặt cũng đều rất khó coi.

Bọn họ bảy đại Vũ Vương, vây công bốn vị Vũ Vương, hơn nữa còn là tình huống đánh lén trên nước, vậy mà vẫn để cho hai người trốn thoát rồi, trên mặt nóng hừng hực đấy, nội tâm cũng đều có chút buồn bực.

- Mọi người không cần để ý,

Thật ra Tần Trần không cảm thấy gì.

Có một số việc không phải mưu đồ liền nhất định hoàn thành, không ai ngờ được trên người Yến Vô Cực sẽ có Không Gian Phù Lục, cũng không ngờ được Nhạc Lãnh Thiện đã ẩn tàng thân phận và thực lực.

- Tần Đại sư ngươi yên tâm, mấy người chúng ta lập tức phân cách ra đi tìm, nhất định sẽ bắt hai người bọn họ tới đây, trảm sát ở chỗ này!

Lưu Huyền Duệ cắn răng nói.

- Không cần.

Tần Trần xua tay, trầm giọng nói:

- Nhạc Lãnh Thiện ấy có thân phận quỷ dị, không ai biết sau lưng hắn có còn những người khác hay không, nếu như các ngươi phân cách ra đuổi theo, sẽ rất nguy hiểm . Còn Yến Vô Cực bản thân bị trọng thương, trong khoảng thời gian ngắn chỉ sợ cũng không tạo nổi sóng gió gì, việc cấp bách là nhổ tận gốc bốn đại thế lực Vô Cực Tông, Quy Nguyên Tông, Lãnh gia và Ngô gia, không cho bọn họ có chút cơ hội thoát đi, nếu không một khi người của bốn đại thế lực này nhận được tin tức, phân tán ra e rằng phiền toái a.

Lưu Huyền Duệ biểu tình nghiêm túc, Tần Trần nói hoàn tàon chính xác.

- Cũng không biết Nhạc Lãnh Thiện ấy rốt cuộc học ma công ở đâu, không ngờ lại ẩn tàng sâu như vậy, lão phu biết hắn nhiều năm, cũng không thể nhìn thấu.

Lưu Thái trầm giọng nói, ở trong Đại Uy vương triều hắn đã ẩn tàng một cao thủ như vậy, bây giờ suy nghĩ một chút, vẫn còn có chút lo sợ.

Nếu lần này không có sự giúp đỡ của Tần Trần, đột phá thất giai trung kỳ chỉ sợ vẫn chưa hẳn là đối thủ của Nhạc Lãnh Thiện kia.

- Bản thiếu thật ra có một suy đoán.

Tần Trần nhíu mày.

- Ồ?

Mọi người đua nhau nhìn tới.

Tần Trần lạnh lùng nói:

- Nếu như bản thiếu không đoán sai, Nhạc Lãnh Thiện ấy có thể là người của Huyết Ma giáo.

- Huyết Ma giáo?

Mọi người cả kinh

- Huyết Ma giáo không phải đã bị nhóm thế lực Đan Các và Huyết Mạch Thánh Địa tiêu diệt rồi sao?

Huyết Ma giáo là thế lực kinh khủng tung hoành Bách Triều chi địa ngàn năm trước, thực lực của nó hơn xa vương triều Bách Triều chi địa có thể ngăn cản, năm đó lúc xâm lấn Bách Triều chi địa, Đại Uy vương triều nhiều vương triều, căn bản không có sức chống cự, đua nhau bị hủy diệt.

Cuối cùng vẫn kinh động đến cao tầng Bắc Thiên vực Đan Các và Huyết Mạch Thánh Địa, mới đem trấn áp.

- Huyết Ma giáo năm đó chỉ là bị trấn áp, nhưng chưa hề bị diệt, vẫn còn ẩn tàng ở chỗ Bách Triều chi địa này!

Tần Trần trầm giọng nói.

Vô luận là Ma Lệ đoạt được đệ nhị Cổ Nam Đô Đại Bỉ, hay là Thiên Ma trưởng lão ban đầu truy sát mình ở Hắc Tử đầm lầy, đều có thể nhìn thấu thế lực Huyết Ma giáo một mực không bị hủy diệt, chỉ ẩn tàng ở Bách Triều chi địa này.

Hiện tại lại tăng thêm một Nhạc Lãnh Thiện, đã trở thành một trong nhữg người đứng đầu tông môn Đại Uy vương triều. Tần Trần có lý do tin tưởng ở nơi Bách Triều chi địa này còn có rất nhiều cao thủ Huyết Ma giáo ẩn tàng trong tông môn, thậm chí trực tiếp là thế lực Huyết Ma giáo tạo thành.

Đối phương ẩn tàng đã nhiều năm như vậy, tất nhiên là có âm mưu gì đó.

Bất quá trong lòng hắn cũng có chút yên lòng, Huyết Ma giáo một mực tiềm hành trong âm thầm, sau trọng thương ngàn năm trước đã có cự kỳ kiêng kỵ đối với nhóm thế lực Đan Các và Huyết Mạch Thánh Địa, hiển nhiên trong khoảng thời gian ngắn sẽ không nổi lên mặt nước bốn phía.

Nếu đã như vậy hẳn là sẽ không nhắm vào mình, mà đi đối phó Ngũ quốc.

Dù sao đối với Huyết Ma giáo mà nói, Ngũ quốc không quá mức quan trọng, vì một Ngũ quốc mà bại lộ bản thân mình đúng là không khôn ngoan chút nào.

- Tần Đại sư, Lưu Tiên Tông này, làm sao bây giờ?

Lúc này, Lưu Huyền Duệ liếc nhìn phía dưới, Địch Hiên và những cao thủ Lưu Tiên Tông khác vạn phần hoảng sợ, điềm đạm hỏi.

- Giao cho Hắc Nô đi, Hắc Nô, giết bọn họ!

Trong ánh mắt lóe lên một chút lệ mang, Tần Trần lạnh giọng nói.

Nếu như ân oán bình thường, Tần Trần nói thả chính là bỏ qua cho bọn họ rồi, thế nhưng Lưu Tiên Tông này dám đi đến Đại Tề Quốc, hạ thủ với thân nhân của hắn, không thể tha thứ.

- Vâng!

Hắc Nô quát lạnh một tiếng, thân hình thoắt một cái, trong nháy mắt chìm vào bên trong tông môn Lưu Tiên Tông.

- A!

Tiếng kêu thảm thiết đau đớn vang dội sơn môn, vẻn vẹn nửa canh giờ, cường giả Lưu Tiên Tông toàn diệt, không một ai may mắn còn sống sót.

Đám người Lưu Huyền Duệ thân cư cao vị, cũng không phải là hạng người nhân từ, chỉ lạnh nhạt nhìn hết thảy mọi chuyện.

Đường đường Huyền Châu đệ nhất tông môn, Lưu Tiên Tông.

Vẫn!

- Đi thôi!

Xoạt oạt xoạt!

Mọi người thoắt thân hình một cái, đua nhau bay vút lên, trong nháy mắt biến mất ở chân trời, chỉ để lại mùi máu tanh dày đặc, tràn ngập bao phủ, thấy rõ thảm liệt phía trước.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (1)