Trước mắt bao người, Lãnh Phá Công công kích trong nháy mắt đi tới trước mặt Tần Trần và Hắc Nô.
Trong đó, đối với Hắc Nô chính là thi triển sát chiêu, nhưng đối với Tần Trần lại muốn cầm cố lại tu vi của hắn, bắt sống hắn.
Dĩ nhiên, nếu như Tần Trần phản kháng, trước hết phong ấn sinh cơ của hắn.
Nhìn lại Lãnh Phá Công bị kiếm khí xuyên qua cơ thể, nơi ngực truyền đến đau đớn mơ hồ.
Từng giọt máu tươi từ trong áo bào thẩm thấu ra, nhiễm đỏ áo bào trên người hắn.
May mắn hắn tốc độ phản ứng rất nhanh, vì thế kiếm của Tần Trần chỉ đâm vào thân thể hắn nửa tấc đã bị hắn lui ra, nếu không cho dù là chậm khoảnh khắc nữa, kiếm thể trực tiếp đâm vào thân thể sẽ xé nát ngũ tạng lục phủ của hắn.
- Làm sao có thể?
Vừa kinh vừa nộ nhìn Tần Trần, Lãnh Phá Công lộ vẻ khó tin, dưới một chiêu, chẳng những hắn không thể bắt Tần Trần được, ngược lại bản thân mình còn bị thương lần nữa, gương mặt trong nháy mắt biến trở nên vô cùng nóng bỏng, nội tâm bị khuất nhục càng thâm hậu hơn so sánh với thương thế trên người.
- Lãnh Phá Công, ngươi đang làm cái gì? Một tiểu tử cũng bắt không được sao?
Trên không trung, mấy người Yến Vô Cực cũng vừa kinh vừa nộ vạn phần, bọn họ tắm máu chém giết ở chỗ này, tạo cơ hội cho Lãnh Phá Công, nhưng Lãnh Phá Công ngay cả một tiểu tử cũng không bắt được, quả thực là phế vật.
- Ta...
Sắc mặt của Lãnh Phá Công đỏ lên, trong lòng cũng cảm nhận được khuất nhục vô biên.
- Sát!
Thân hình hắn nhảy lên, lại lần nữa đánh tới Tần Trần.
Lần này, hắn càng thêm điên cuồng, trên người có hàn ý tỏa ra, một đạo Huyết Mạch Chi Lực kinh người bạo phát ở trên người hắn.
Vốn, hắn bị thương nặng, đã không thể thôi thúc huyết mạch, nếu không sẽ tạo thành gánh nặng cực lớn và tổn thương đối với thân thể, thế nhưng thời điểm này hắn cũng không cần biết nhiều như vậy, không nhanh chóng bắt Tần Trần lại, kết quả kế tiếp của hắn nhất định càng thêm thê thảm.
Nhưng trong lúc thân hình hắn nhảy lên, nơi ngực bị Tần Trần xuyên thấu liền truyền đến đau nhức kịch liệt, chân nguyên trong cơ thể càng trở nên hỗn loạn, máu tươi nơi vết thương không ngừng trào ra.
- Làm sao lại như vậy?
Lãnh Phá Công vừa kinh vừa nộ vạn phần, chân nguyên của hắn sao lại không ngăn được huyết trên người như thế.
Tần Trần dường như nhìn thấu nỗi kinh ngạc của Lãnh Phá Công, cười lạnh nói:
- Một kiếm vừa rồi của ta chính là đâm trúng tráo môn trên thân thể ngươi, nếu ngươi ở trạng thái toàn thịnh tự nhiên không có gì, nhưng nếu bị thương nặng, một kiếm của ta đã làm kinh mạch trong cơ thể ngươi hoàn toàn hỗn loạn, nếu ngươi càng động, chân nguyên vận chuyển càng lợi hại, thân thể bị thương càng nặng, đến cuối cùng thậm chí sẽ chia năm xẻ bảy.
- Hồ ngôn loạn ngữ, ngươi cho là như vậy có thể dọa lui lão phu?
Lãnh Phá Công chịu đựng đau đớn, mạnh mẽ thúc giục chân nguyên, phá vỡ Tần Trần.
Tần Trần một Vũ Tôn, cũng có thể nhìn thấu tráo môn của hắn, quả thực là nói đùa.
- Một mực không chịu giác ngộ!
Ánh mắt Tần Trần lạnh lùng, bàn tay huy động, một lượng lớn phệ khí nghĩ và hỏa luyện trùng điên cuồng thôn phệ đến Lãnh Phá Công.