Vũ Thần Chúa Tể

Chương 851: Đánh lén bất ngờ

Chương Trước Chương Tiếp

Trên không trung, vẻ mặt của Lãnh Phá Công dữ tợn, trong mắt tỏa ra ánh sáng lạnh, khóe miệng nhếch nụ cười tà ý. Ánh mắt nhìn Phó Tinh Thành giống như nhìn một người chết.

Năm cường giả Vũ Vương liên thủ, cho dù tu vi của Phó Tinh Thành cao hơn nữa, cũng không trốn thoát được.

Ngô gia lão tổ Ngô Thành Phong cũng cười ha hả, gằn giọng nói:

- Phó Tinh Thành, chỉ sợ ngươi không ngờ sẽ có ngày này a?

Thần sắc của Phó Tinh Thành vừa kinh vừa nộ, trong ánh mắt toát ra lo lắng, lạnh giọng nói:

- Mấy người các ngươi, không ngờ lại cấu kết với nhau, xem ra là sớm có tính toán đối phó lão phu, nói như vậy, Đại Chu vương triều xâm lấn quy mô rộng lớn, có phải là có liên quan tới các ngươi hay không?

- Ha ha ha.

Lãnh Phá Công cười to, híp mắt nói:

- Không sai, sở dĩ Đại Chu vương triều xuất binh, chính là mấy người chúng ta cổ động đấy, ngươi yên tâm, sau khi ngươi chết, liền đến phiên Lưu Huyền Duệ rồi.

- Nhiều lời với hắn làm cái gì, một người chết mà thôi.

Yến Vô Cực bật cười một tiếng.

Phó Tinh Thành tức giận nói:

- Chẳng lẽ các ngươi không sợ Lưu Thái lão tổ phẫn nộ sao?

- Lưu Thái?

Lãnh Phá Công cười lạnh:

- Ngươi nghĩ rằng ta không biết rõ tình hình sao? Lão già kia cũng sống không lâu rồi, đâu còn rỗi rãnh quản chúng ta?

- Ngươi...

Sắc mặt của Phó Tinh Thành đại biến, liên tiếp lui về phía sau hai bước, dường như bị vạch trần bí mật vậy, sắc mặt trở nên trắng bệch.

Thấy biểu tình của Phó Tinh Thành như thế, đám người Lãnh Phá Công lập tức vui mừng, xem ra tin tức Mạc Thiên Minh dò thăm quả nhiên là thật sự.

- Mạc Thiên Minh, xem ra ngươi nói không sai, Lưu Thái lão già kia, quả nhiên xảy ra vấn đề.

Lãnh Phá Công cảm thấy mừng như điên, kích động nói với Mạc Thiên Minh.

Nếu không có Mạc Thiên Minh cung cấp mấy tin tức, bọn họ sẽ không quyết đoán như thế, bắt được cơ hội này, quyết định hạ sát thủ đối với Phó Tinh Thành.

Mạc Thiên Minh cười nhạt một cái, trong mắt toát ra sát khí, lạnh như băng nói:

- Lãnh lão tổ, nhiều lời cùng Phó Tinh Thành ấy làm gì, trực tiếp giết là được.

Vừa dứt tiếng nói, trên người Mạc Thiên Minh chợt bạo phát ra một cổ chân nguyên khí tức kinh người, oành, chân nguyên ngập trời giống như một cổ tinh khí lang yên, xông thẳng lên trời, đồng thời trên người hắn bay lên một đạo Huyết Mạch Chi Lực dày đặc, sau lưng hắn mơ hồ có một con Thiên Lang hiện lên.

Thiên Lang huyết mạch, đây là Huyết Mạch Chi Lực của Mạc Thiên Minh.

Đám người Lãnh Phá Công mỉm cười, xem ra trước đó bị Phó Tinh Thành gây thương tích, Mạc Thiên Minh này thật sự nổi cơn tức giận rồi, nếu không sao lại gấp gáp như thế.

Lãnh Phá Công cười nhạt một cái, nói:

- Tốt, tuy Mạc huynh trước đó không thể giết chết Tần Trần, nhưng nếu không có tin tức của Mạc huynh, chúng ta cũng sẽ không bắt được cơ hội này, từ giờ trở đi, Mạc huynh là một thành viên của chúng ta, đến lúc đó nếu như đánh hạ Đại Uy vương triều, toàn bộ vương triều tất có một chén canh của Mạc huynh.

- Vậy thì đa tạ Lãnh huynh rồi.

Mạc Thiên Minh cười nhạt một cái.

- Giữa ta và ngươi, hà cớ gì nói lời cảm tạ.

Lãnh Phá Công mỉm cười, xoay người, sắc mặt trong nháy mắt lạnh như băng xuống:

- Việc cấp bách vẫn là bắt Phó Tinh Thành lại trước rồi nói sau.

- Được!

Mạc Thiên Minh dữ tợn nói, sát ý lạnh như băng, từ phía sau lưng Lãnh Phá Công truyền ra rét lạnh thấu tận xương, trong nháy mắt giá trên người Lãnh Phá Công.

Mạc Thiên Minh đối với Phó Tinh Thành thật là sát khí lớn.

Ý niệm trong lòng Lãnh Phá Công đổi qua, còn chưa kịp động thủ, đột nhiên cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, trong nháy mắt bao phủ đầu óc của hắn.

- Mạc Thiên Minh ngươi làm cái gì?

- Lãnh huynh cẩn thận.

Ngay sau đó truyền đến tiếng gầm của đám người Yến Vô Cực.

Chỉ thấy trước mắt bao người, Mạc Thiên Minh súc thế đã lâu vẫn chưa động thủ với Phó Tinh Thành, ngược lại chợt một chưởng đánh tới hậu tâm của Lãnh Phá Công nhanh như tia chớp.

- Ầm!

Tuy Lãnh Phá Công đã phản ứng rất nhanh, nhưng trong lúc hấp tấp chỉ tới kịp che ở tâm mạch, đã bị Mạc Thiên Minh một chưởng chấn bay ra ngoài.

Một chiêu đắc thủ, thân hình của Mạc Thiên Minh thoắt một cái, đuổi sát theo, lại lần nữa một chưởng chụp tới Lãnh Phá Công, đuổi tận giết tuyệt.

Phốc phốc!

Dưới chân nguyên kích động, Lãnh Phá Công há miệng phun ra một ngụm máu tươi, thần sắc vừa kinh vừa nộ, giận dữ hét:

- Mạc Thiên Minh, ngươi làm cái gì?

Trong tiếng gầm rống tức giận, đồng thời phản thủ đấm ra một quyền.

Đùng!

Chưởng quyền giao kích, Lãnh Phá Công lại lần nữa hộc máu, ngũ tạng lục phủ đều bị chấn thương, máu tươi tung tóe trời cao.

Rầm rầm rầm!

Mà lúc này, đám người Yến Vô Cực vừa kinh vừa nộ cũng phản ứng lại, đua nhau tập sát tới Mạc Thiên Minh.

- Đáng tiếc.

Trong mắt Mạc Thiên Minh lóe lên một tia tiếc hận, phản thủ một chưởng, chặn ba người xuất thủ, thân hình thoắt một cái, giống như tia chớp, trong nháy mắt đi tới bên cạnh Phó Tinh Thành, đứng chung một chỗ cùng hắn.

Trước đó hai người đã từng đánh nhau một trận dữ dội, phấn chết ẩu đả, không ngờ lại song song đứng chung một chỗ, không có bất kỳ vẻ cừu hận nào.

- Cái gì? Mạc Thiên Minh ngươi...

Mấy người Yến Vô Cực cả kinh nhìn hết thảy, đầu óc đều cảm thấy ngơ ngẩn.

Phía dưới, đám người Lưu Tiên Tông cũng đều ngẩn người, hoàn toàn không hiểu rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Lãnh Phá Công vội vàng lấy ra một viên đan dược liệu thương từ trên người, nhanh chóng nuốt vào trong miệng, đồng thời vừa kinh vừa nộ nhìn Mạc Thiên Minh nói:

- Mạc Thiên Minh, ngươi rốt cuộc tại sao phải làm như vậy?

Trước đó một chưởng, Mạc Thiên Minh đem mấy chục đạo kinh mạch trong cơ thể Lãnh Phá Công, đánh nát bảy tám đạo, há mồm, máu tươi liền chảy ồ ồ.

- Lãnh Phá Công, ngươi vẫn không rõ sao? Mạc Thiên Minh căn bản không gia nhập vào tính toán của các ngươi.

Phó Tinh Thành cười lạnh một tiếng, nhìn mấy người Lãnh Phá Công tựa như đang ngớ ngẩn.

- Nhưng đây là vì cái gì?

Lãnh Phá Công tự nhiên hiểu rõ Mạc Thiên Minh đầu phục bọn họ là giả, lúc trước chiến đấu liều chết, ẩu đả cùng Phó Tinh Thành khẳng định cũng là làm trò, thế nhưng bọn họ không rõ tại sao Mạc Thiên Minh phải làm như vậy?

Trên trận, phía bên Lãnh gia có chừng bốn đại cường giả Vũ Vương, còn phía bên Tần Trần chỉ có hai người Mạc Thiên Minh và Phó Tinh Thành, cho dù là làm hắn bị thương nặng, hai người Mạc Thiên Minh cũng không có khả năng là đối thủ của bọn họ.

Trừ khi...

Đột nhiên, một ý niệm hiện lên, trong mắt Lãnh Phá Công lập tức toát ra vẻ hoảng sợ.

Một bên, mấy người Yến Vô Cực cũng mặt lộ vẻ hoảng sợ, nghĩ tới một khả năng làm bọn họ khiếp sợ.

- Nghĩ tới sao?

Phó Tinh Thành cười lạnh, rồi sau đó xoay người nói với đám người Tần Trần phía dưới:

- Chư vị, nếu Mạc lão tổ đều bại lộ, chư vị cũng không cần giấu giấu giếm giếm rồi chứ?

- Phó Tinh Thành viện trưởng, hà cớ gì khiến cho bọn Lãnh lão tổ hoàn toàn nản lòng?

Tần Trần nở nụ cười, gạt đi máu tươi nơi khóe miệng, cả người ngạo nghễ dựng đứng lên, nào có một chút bộ dáng trọng thương.

Ba người Trác Thanh Phong vốn ở bên cạnh khẩn trương nhìn Tần Trần cũng đều nở nụ cười, từng người một hoạt động gân cốt, oành, ba cổ uy áp đáng sợ từ trên người ba người trong nháy mắt phóng lên cao.

Ngay sau đó, ba người Trác Thanh Phong đua nhau trôi lơ lửng dựng lên, trong nháy mắt lướt vào giữa không trung, sóng vai cùng Phó Tinh Thành, Mạc Thiên Minh.

- Cái gì? Ba người các ngươi...

Mấy người Lãnh Phá Công hoảng sợ nhìn ba người Trác Thanh Phong trôi lơ lửng ở giữa không trung, từng người một trừng mắt nhìn, con ngươi như muốn phát nổ, kinh hãi lên tiếng.

Trác Thanh Phong, Gia Luật Hồng Đào, Nam Cung Ly, người đại diện của ba đại thế lực, bọn họ rất rõ toàn thân tu vi chỉ là Bán Bộ Vũ Vương.

Nhưng hôm nay...

Lăng không phi hành, đây rõ ràng là chuyện mà cường giả Vũ Vương mới có thể làm được.

Ba người này, tất cả đều đột phá Vũ Vương rồi sao?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (1)