- Ban nãy có cơ hội tốt như vậy, lại bị Tần Trần tránh được một kiếp, Mạc Thiên Minh cũng quá vô dụng, chỉ thiếu chút nữa.
Nhìn thấy Tần Trần suýt chút nữa đã bị Mạc Thiên Minh giết chết, Lãnh Phá Công oán hận và phiền muộn.
Không sai, người đeo mặt nạ chính là lão tổ Mạc gia Mạc Thiên Minh, hắn thật đáp ứng Lãnh gia, cầm đầu Tần Trần làm đầu danh trạng.
Chỉ tiếc, còn kém một chút như thế.
Đám người Lãnh Phá Công tức muốn nổ phổi.
Chỉ cần Tần Trần chết, chẳng khác nào Trần Đế Các triệt để phế đi, mà bọn họ chỉ càn đạp đổ vương triều Lưu thị, toàn bộ Đại Uy vương triều sẽ rơi vào trong tay bọn họ.
Nhưng hiện tại, Tần Trần lại bị Phó Tinh Thành cứu được, Phó Tinh Thành chính là Viện trưởng Đế Tinh Học Viện tại vương triều, một thân tu vi cực kỳ đáng sợ, thậm chí còn không kém gì Lãnh Phá Công.
Lấy tu vi Mạc Thiên Minh, muốn giết Tần Trần dưới sự bảo vệ củaPhó Tinh Thành là việc không có khả năng.
- Xem ra vẫn cần chúng ta xuất thủ.
Ánh mắt Lãnh Phá Công dữ tợn.
Đúng lúc này.
Cục diện chiến đấu lại có biến hóa.
Phó Tinh Thành và người đeo mặt nạ điên cuồng giao thủ trên trăm chiêu, song phương đánh khó phân thắng bại, có thể nói là cân sức ngang tài.
Nhưng cuối cùng, vẫn là Phó Tinh Thành kỹ cao một bậc, trong lúc giao thủ, hắn xuất quyền phải đánh sượt qua gò má người đeo mặt nạ.
Phốc một tiếng, kình khí kinh người cuồn cuộn quét qua, mặt nạ của người đeo mặt nạ bị xé nát, hắn cũng lộ ra gương mặt của mình.
- Mạc Thiên Minh, không ngờ là ngươi!
Nhìn thấy dung mạo của đối phương, Phó Tinh Thành tức giận lên tiếng.
- Đáng ghét!
Bị phát hiện thân phận, Mạc Thiên Minh biến thành hung tàn đáng sợ.
- Mạc Thiên Minh, ngươi thân là lão tổ Mạc gì, vì sao đánh lén Trần thiếu, Trần thiếu cũng không có thù hận gì với các hạ, hoặc là, Mạc gia các ngươi đã trở thành tay sai của Lãnh gia?
Đám ngời Trác Thanh Phong đã cứu được Tần Trần, lúc này tức giận nhìn Mạc Thiên Minh trên bầu trời.
- Mạc Thiên Minh, Tần Đại sư hôm nay đã hợp tác với hoàng thất, các hạ cả gan làm loạn, dám động thủ với Tần Đại sư, chẳng lẽ ngươi không sợ trừng phạt hay sao?
Phó Tinh Thành cũng phẫn nộ quát.
Đối mặt với mọi người chất vấn, Mạc Thiên Minh không nói tiếng nào, nhưng mà khí sắc càng u ám và dữ tợn.
Nếu như thân phận của hắn không có để lộ, có lẽ còn có thể bình yên rời đi, nhưng thân phận hôm nay để lộ, cho dù có khả năng rời đi, đến lúc đó hoàng thất cũng sẽ tính sổ với Mạc gia.
- Mạc Thiên Minh, nói đi, là ai bảo ngươi đến? Chỉ cần ngươi báo ra chủ sử sau màn, lão phu có thể nói tốt vài câu trước mặt bệ hạ.
Phó Tinh Thành trầm giọng nói.
Mạc Thiên Minh vẫn im lặng không nói.
- Chẳng lẽ các hạ có giác ngộ tự gánh một mình hay sao?
Phó Tinh Thành quát lên.
- Ha ha ha, Phó Tinh Thành Viện trưởng, ngươi đừng hỏi, Mạc lão tổ đường đường là Vũ Vương, sao lại bị các hạ nói mấy câu liền sợ hãi?
Đúng lúc này, một tiếng cười to càn rỡ đột nhiên vang lên.
- Tiếng nói này là?
Tất cả mọi người khiếp sợ nhìn sang, trên mặt lộ ra vẻ mặt khác nhau.
Đám người Tần Trần là khiếp sợ, là kinh sợ, mà Địch Hiên và cao thủ Lưu Tiên Tông chính là mừng như điên, là hưng phấn.
Còn Mạc Thiên Minh, trong mắt mang theo kích động.
Kèm theo tiếng cười to, một bóng người từ từ bay ra khỏi ngọn núi nơi xa.
Người này mặc võ bào màu xanh, giống như một thanh chiến đao ra khỏi bao, đằng đằng sát khí, hắn bước chậm trong hư không, giống như chiến thần hàng thế.
- Lãnh Phá Công!
Phó Tinh Thành nói ra từng chữ, ánh mắt bắn ra sát ý đáng sợ.
- Ngươi lại có dũng khí xuất hiện ở nơi này? Chẳng lẽ người làm chủ sau lưng Mạc Thiên Minh là ngươi? Can đảm dám động thủ với Tần Đại sư, chẳng lẽ các hạ không sợ bệ hạ trách phạt sao?
Phó Tinh Thành gầm lên.
- Phó Tinh Thành Viện trưởng, vì sao lão phu không thể xuất hiện ở nơi này?
Lãnh Phá Công đi mấy bước tới gần, ánh mắt xem thường nhìn sang Phó Tinh Thành, cười lạnh nói:
- Trừng phạt lão phu? Phó Tinh Thành Viện trưởng, ngươi có thời gian rảnh rỗi lo lắng thay lão phu, còn không bằng lo lắng cho bản thân ngươi một chút đi.
- Lo lắng cho ta?
Ánh mắt Phó Tinh Thành lạnh lẽo, giễu cợt nói:
- Lãnh Phá Công, ngươi cho rằng chỉ bằng ngươi và Mạc Thiên Minh là có thể lưu lại lão phu? Mọi người đều là Vũ Vương thất giai, ngươi nghĩ quá nhiều.
- Chỉ bằng hai chúng ta, đương nhiên không được.
Lãnh Phá Công cười nhạt, như đã định liệu trước, cười gằn nói:
- Nếu còn có người khác thì sao?
Kẻ khác?
Phó Tinh Thành cả kinh.
- Các vị, còn không ra, cũng đừng để Phó Tinh Thành Viện trưởng chúng ta đợi lâu.
Lãnh Phá Công cười ha hả càn rỡ.
- Phó Tinh Thành Viện trưởng, hi vọng ngươi vẫn khỏe.
- Ha ha ha, Lãnh lão Tổ, ngươi quá gấp, cần gì đẩy Phó Tinh Thành Viện trưởng rơi vào vực sâu sớm thế?
- Ha ha ha ha!
Từng tiếng cười to vang lên, mọi người hoảng sợ ngẩng đầu, nhìn vào núi rừng phương xa, ba bóng người bay lên cao.
Mấy người này, thân thể thẳng như kiếm, toàn thân tỏa ra sát ý kinh người, giống như bảo kiếm ra khỏi vỏ.
Một ánh mắt thâm trầm, như núi cao, như núi bất động.
Còn có một, người mặc hắc bào, ngự phong vô hình.
Ba người này, tất cả đều tỏa ra khí tức kinh khủng, trong nháy mắt đi tới trước người Phó Tinh Thành, kể cả hai người Lãnh Phá Công, Mạc Thiên Minh, tất cả đều bao vây Phó Tinh Thành.
- Tông chủ Vô Cực Tông Yến Vô Cực!
- Tông chủ Quy Nguyên Tông Nhạc Lãnh Thiện!
- Lão tổ Ngô gia Ngô Thành Phong!
- Tại sao bọn họ đều tới đây?
Trong sơn môn Lưu Tiên Tông, Địch Hiên kích động nhìn năm bóng người to lớn trên bầu trời, kích động sắc mặt ửng hồng, không nhịn được thét dài một tiếng.
Kích động, quá kích động.
Lúc đầu, Tần Trần và đám người Trác Thanh Phong cường thế đến đây, thậm chí Địch Hiên cho rằng ngày tận thế của Lưu Tiên Tông sắp đến.
Nhưng hôm nay, nhìn thấy Lãnh Phá Công và cường giả phía sau, đám người Địch Hiên vô cùng kích động.
Đây đâu phải ngày tận thế của Lưu Tiên Tông, rõ ràng là ngày tận thế của Tần Trần và hoàng thất.
Năm cao thủ Vũ Vương tề tụ tại Lưu Tiên Tông, hiển nhiên không chỉ muốn giết Tần Trần đơn giản như vậy, bọn họ còn muốn chém giết cả viện trưởng Đế Tinh Học Viện Phó Tinh Thành.
- Điền thái thượng trưởng lão, bản tông chủ đã nói qua, chỉ cần dựa vào Vô Cực Tông liên minh, Lưu Tiên Tông chúng ta chắc chắn sẽ lên như diều gặp gió chứ?
Địch Hiên cao ngạo nhìn sang vài tên thái thượng trưởng lão.
Đám thái thượng trưởng lão càng hưng phấn.
Một lần nhìn thấy sáu đại cao thủ Vũ Vương của vương triều, chuyện này... Khó mà tin nổi.
Trên bầu trời, Phó Tinh Thành biến sắc, thân thể từ từ lui lại, đồng thời kinh sợ nhìn đám người Lãnh Phá Công, tức giận nói:
- Các vị, các ngươi chuẩn bị làm gì, tạo phản sao?
- Tạo phản?
Lãnh Phá Công cười ha ha, sau đó tiếng cười hơi ngừng lại, trong mắt bắn ra lãnh mang, gằn giọng nói:
- Phó Tinh Thành, ngươi nói đúng, lão phu muốn tạo phản, ngươi có thể làm gì lão phu?
Vào lúc này, Lãnh Phá Công đã triệt để vạch mặt, lộ ra lòng muông dạ thú.