Vũ Thần Chúa Tể

Chương 848: Đột nhiên hạ sát thủ

Chương Trước Chương Tiếp

- Cái gì, người này chính là Tần Trần giết rất nhiều cường giả Lưu Tiên Tông chúng ta?

Vài tên thái thượng trưởng lão tức giận, người này quá kiêu ngạo, giết đệ tử Lưu Tiên Tông không nói, hôm nay còn dám phách lối như vậy, thậm chí trực tiếp khiêu chiến bên ngoài tông môn Lưu Tiên Tông.

Càng làm bọn họ khiếp sợ chính là, người này không biết có năng lực gì, lại có thể làm cho đám người các chủ Đan các cùng theo hắn tới đây.

Cho dù bọn họ quanh năm bế quan trong Lưu Tiên Tông, nhưng cũng không phải không để ý đến chuyện bên ngoài, cũng hiểu biết thù hận giữa Lưu Tiên Tông và Tần Trần.

Sau khi tức giận chính là sợ hãi.

Đối phương dám đến nơi này, tất nhiên có chuẩn bị mà đến, một khi xử lý không tốt, chỉ sợ Lưu Tiên Tông sẽ có đại nạn.

- Địch Hiên, chuyện này do ngươi gây ra, chính ngươi giải quyết đi.

Điền thái thượng trưởng lão nhìn Địch Hiên, giọng nói lạnh lẽo.

Hắn thân là thái thượng trưởng lão Lưu Tiên Tông, thân phận phi phàm, cũng không nhất định phải nghe theo mệnh lệnh tông chủ, một số thời điểm, thậm chí có thể ép buộc tông chủ.

Lúc này hắn lạnh lùng nhìn Địch Hiên, nếu như ánh mắt có thể giết người, Địch Hiên đã sớm bị giết chết.

Sắc mặt Địch Hiên khó coi, nếu hắn biết Tần Trần có thể dùng thời gian cực ngắn, có thể nghịch thiên tới mức này, cho dù đối phương giết vài tên Hoa Thiên Độ, hắn cũng sẽ không xuất đầu, càng không cần đối phó người nhà Tần Trần.

Hắn muốn phản bác thái thượng trưởng lão, ban đầu đáp ứng Vô Cực Tông, đi đối phó người nhà Tần gia, vị thái thượng trưởng lão này cũng không có phản đối, còn nói phế vật ngũ quốc nho nhỏ, dám giết phó tông chủ Lưu Tiên Tông, lại dám dương oai trên đầu Lưu Tiên Tông, cần phải để hắn đẹp mặt.

Hiện tại còn nói hắn gây họa, hơn nữa, thân phận đối phương còn cao hơn hắn, hắn làm tông chủ tự nhiên phải nghe theo hiệu lệnh của vài tên thái thượng trưởng lão.

- Địch Hiên, ngươi thân là tông chủ Lưu Tiên Tông, lại dẫn người đi ngũ quốc đối phó thân nhân Bản thiếu, làm sao? Dám làm không dám nhận, núp ở trong xác rùa đen không dám ra ngoài?

Trên bầu trời, khóe miệng Tần Trần cười nhạt, lạnh lùng nhìn xuống đám người Địch Hiên phía dưới, ánh mắt lạnh như băng.

- Chỉ là trận pháp lục giai, cho rằng có thể ngăn cản bản thiếu hay sao?

Trong mắt lộ ra thần thái xem thường, trong tay xuất hiện một thanh kiếm sắt rỉ chém xuống đại trận phía dưới.

- Ầm ầm!

Kiếm khí ngang dọc, rơi vào hộ tông đại trận, tiếng nổ mạnh vang lên, toàn bộ đại trận bảo hộ Lưu Tiên Tông không ngừng lắc lư.

- Làm sao có thể?

Sắc mặt đám người Địch Hiên thay đổi.

Hộ tông đại trận của Lưu Tiên Tông, mặc dù không phải trận pháp Vương cấp thất cấp, nhưng cũng là đỉnh phong trong lục cấp, thậm chí có thể ngăn cản Vũ Tôn lục giai hậu kỳ đỉnh phong công kích.

Thế nhưng trúng một kiếm của Tần Trần, hộ tông đại trận lại run rẩy, chẳng lẽ nói uy thế một kiếm của người này có thể so sánh với Vũ Tôn lục giai hậu kỳ đỉnh phong hay sao?

Người này mới bao nhiêu tuổi?

Địch Hiên và người khác đều sợ hãi.

- Địch Hiên, ngươi còn không ra? Ta thật muốn xem xác rùa đen của Lưu Tiên Tông có thể giúp ngươi bao lâu?

Tần Trần ngồi xếp bằng trên phi cầm, kiếm sắt rỉ thần bí trong tay lại chém xuống, chân lực điên cuồng khởi động, kiếm sắt rỉ thần bí mang theo tia sáng chói mắt, lại một lần nữa bổ vào hộ tông đại trận của Lưu Tiên Tông.

- Oanh oanh!

Lần này, hộ tông đại trận Lưu Tiên Tông run lên dữ dội, trên hào quang mơ hồ xuất hiện vết nứt, tuy rằng đã tu bổ trở lại nhưng hiển nhiên đại biểu đối phương có có năng lực phá tan đại trận.

Một khi đối phương liên tục công kích, hộ tông đại trận của bọn họ sẽ bị đánh tan.

Lúc này, trên sơn môn Lưu Tiên Tông, đã sớm tụ tập vô số đệ tử, những đệ tử này lao ra, đều nhìn thấy Tần Trần đứng ngạo nghễ trên không trung, một người công kích hộ tông đại trận, cũng không ai dám tiến lên phía trước.

Đây chính là hộ tông đại trận đấy, đại trận có thể chống đỡ Vũ Tôn lục giai hậu kỳ đỉnh phong công kích, đại trận như thế lại bị đối phương đánh nứt, những đệ tử bình thường như bọn họ tiến lên, có lẽ còn chưa kịp xuất thủ đã chết dưới kiếm quang sắc bén của đối phương, bị chém thành bột mịn.

Các đệ tử lúc này đều hoảng sợ nhìn Địch Hiên tông chủ và mấy thái thượng trưởng lão, hiển nhiên hy vọng Địch Hiên và các thái thượng trưởng lão có khả năng ngăn cản đối phương.

- Tần thiếu hiệp, xin dừng tay...

Điền thái thượng trưởng lão thấy Tần Trần tiếp tục chém xuống, hắn hoảng sợ lên tiếng.

Cho dù hộ tông đại trận Lưu Tiên Tông kiên cố, nhưng lại không chịu nổi Tần Trần cường công, nhìn thấy Tần Trần muốn xuất thủ, có lẽ hộ tông đại trận không thể ngăn cản thêm bao nhiêu lần.

Chỉ có thể nghĩ biện pháp ngăn cản Tần Trần.

- Tần thiếu hiệp, có chuyện gì cứ thương lượng, dù Lưu Tiên Tông ta có xung đột với Tần thiếu hiệp, nhưng đều là người phía dưới không hiểu chuyện, xin Tần thiếu hiệp đại nhân đại lượng, ngàn vạn lần chớ để trong lòng.

Thời điểm Điền thái thượng trưởng lão nói thế, nội tâm đang rỉ máu, khóe miệng co giật dữ dội.

Cho tới nay chỉ có Lưu Tiên Tông đối phó người khác, chỉ có Lưu Tiên Tông bọn họ đánh đập tàn nhẫn hộ sơn đại trận của người khác, nhưng hôm nay, bọn họ lại cầu xin thiếu niên tha thứ, cho nên nội tâm rất nhục nhã.

Thế nhưng Điền trưởng lão biết, nếu hôm nay hắn không cầu xin tha thứ, có lẽ chờ một chút nữa, Lưu Tiên Tông sẽ bị diệt môn, loại thời điểm này, có thể cúi đầu phải cúi đầu, chờ qua việc này rồi nói sau.

- Đầu tiên phải nghĩ biện pháp ổn định Tần Trần, lão phu cũng không tin, Tần Trần đắc tội Lãnh gia và Tông Môn Liên Minh, còn có thể kiêu ngạo như thế, sỉ nhục hôm nay, cứ nhớ kỹ, sớm muộn gì cũng có một ngày hoàn trả gấp bội.

Điền thái thượng trưởng lão không ngừng nói thầm.

- Ha hả, không hiểu chuyện?

Ánh mắt Tần Trần lạnh lẽo, nói:

- Địch Hiên tông chủ từng dẫn người đi vào ngũ quốc, động thủ với thân nhân của bản thiếu, ngươi muốn Bản thiếu không động thủ, cũng được, chỉ cần giao ra Địch Hiên, bảo hắn tự vận tại chỗ, có lẽ Bản thiếu có thể suy nghĩ, tha cho kẻ khác của Lưu Tiên Tông một con ngựa.

Tần Trần cười nói.

- Chuyện này... Tần thiếu hiệp, ngươi yêu cầu quá mức hay không? Điền thái thượng trưởng lão biến sắc, bảo bọn họ giao ra Địch Hiên, tự vận tại chỗ, điều này sao có thể?

- Tần thiếu hiệp, có phương pháp khác đền bù hay không, Lưu Tiên Tông ta, nguyện ý bồi thường tổn thất của Tần thiếu hiệp.

Điền thái thượng trưởng lão cắn răng nói.

- Bồi thường tổn thất?

Tần Trần khinh miệt mắt nhìn sơn môn phía dưới:

- Chỉ là môn phái nhỏ mà thôi, có thể bồi thường bao nhiêu Chân thạch? Quỷ nghèo, ngươi cho rằng bản thiểu quan tâm sao?

Sắc mặt Điền thái thượng trưởng lão vô cùng khó coi, đường đường bá chủ Huyền Châu, lại bị một đệ tử ngũ quốc mắng thành quỷ nghèo, quả thực quá sỉ nhục.

- Nếu không muốn giao ra Địch Hiên, vậy thì đừng trách Bản thiếu không cho tình cảm.

Sắc mặt lạnh lẽo, kiếm sắt rỉ thần bí trong tay Tần Trần thôi động, hắn muốn ra tay lần nữa.

Điền thái thượng trưởng lão biến sắc, vừa muốn mở miệng.

Đột nhiên...

- Ha hả, các hạ thật liều lĩnh, cho rằng có chút thực lực là có thể coi trời bằng vung hay sao?

- Bạch!

Kèm theo sát khí lạnh như băng, một bóng người không biết xuất hiện từ nơi nào, biến ảo từ một vệt sáng, bỗng dưng xuất hiện trước mặt Tần Trần, hắn duỗi bàn tay vồ lấy Tần Trần.

Ầm ầm!

Bàn tay to lớn ngưng tự thành thực chất, mang theo uy áp cấp bậc Vũ Vương, kinh động thiên địa, trong nháy mắt đánh vào đỉnh đầu Tần Trần, hắn muốn lấy đầu Tần Trần.

Nhanh đến mức người khác không kịp phản ứng!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (1)