Vũ Thần Chúa Tể

Chương 846: Một kích tất trúng

Chương Trước Chương Tiếp

- Đương nhiên đáng tin cậy.

Mạc Thiên Minh lãnh đạm nói:

- Tin tức này là nội tuyến Mạc gia ta kinh doanh vài chục năm trong hoàng cung truyền ra, hơn nữa thời gian truyền ra, không chỉ một năm hai năm, nhưng mà, luôn luôn không chứng thực được, cho nên mới không có nói ra.

- Chưa chứng thực?

Sắc mặt đám người Yến Vô Cực xấu xí, loại tin tức này, há có thể hư cấu lung tung.

- Dù chưa chứng thực, nhưng Mạc gia ta luôn luôn âm thầm quan sát.

Nói đến đây Mạc Thiên Minh cười nhạt:

- Trước đó không lâu, lão phu thấy Lãnh gia gặp nạn, liền mơ hồ nhận ra, chuyện này hẳn là không sai.

- Lãnh gia ta gặp nạn?

Lãnh Phá Công kinh ngạc.

- Không sai, các vị có nhớ lúc trước Lãnh gia bởi vì bán ra đan dược kiểu mới, kết quả dẫn tới cửa hàng bị niêm phong? Lãnh Phá Công lão tổ muốn hạ sát thủ với Trần Đế Các Tần Trần, kết quả Đế Tinh Học Viện Phó Tinh Thành xuất thủ ngăn trở, thậm chí Lưu Huyền Duệ muốn trị tội Lãnh gia. Khi đó Yến Vô Cực tông chủ mấy người đứng ra biện hộ cho Lãnh gia, một lần đó, hoàng thất mất hết mặt mũi, dựa theo tình huống bình thường, nếu Lưu Thái bình yên vô sự, sao lại để các vị lớn lối như thế? Không có một chút phản ứng nào? Sau cùng, rơi vào đường cùng, Lưu Huyền Duệ không nói tiếng nào, cam chịu rời đi. Nếu lão già Lưu Thái kia không có việc gì, các vị thấy sẽ đơn giản như vậy hay sao?

- Như vậy, các vị hẳn hiểu vì sao lão phu trước kia luôn luôn không đáp ứng, lần này lại ngoài ý muốn đáp ứng không?

- Hơn nữa, chư vị nghĩ lại xem, tất cả mọi người bao lâu không có nhận được tin tức của lão già Lưu Thái kia?

Mạc Thiên Minh tươi cười.

Nghe vậy, ánh mắt mọi người ngưng lại.

Bây giờ nghĩ lại, thật có chút cổ quái.

Lưu Thái, tính cách nóng nảy, tính cách quái đản, căn bản không phải một người ẩn nhẫn.

Bình thường có chuyện gì, đã sớm cường thế đứng ra, lôi đình trấn áp.

Thế nhưng hơn hai mươi năm qua, Lưu Thái gần như mai danh ẩn tích, không có chút tin tức nào truyền ra ngoài.

Như vậy cũng thôi đi, dù sao mấy năm nay, hoàng triều vẫn chưa xuất hiện đại sự gì.

Thế nhưng trước đây không lâu, Lãnh gia cường ngạnh nhằm vào hoàng thất, tin tức truyền ra, Lãnh Phá Công lại không có chuyện gì.

Chuyện này thật sự cực kỳ cổ quái.

Lấy tính cách Lưu Thái, hắn đã sớm đứng ra, tức giận không thôi.

Chẳng lẽ nói, Lưu Thái, đúng như Mạc Thiên Minh đã nói, bản thân bị trọng thương, hấp hối từ lâu?

Nếu là như thế,...

Đám người Lãnh Phá Công liếc nhau, trong mắt bắn ra tia sáng mừng rỡ.

- Mạc lão tổ, đa tạ nhắc nhở, nếu Mạc lão tổ nghĩ thông suốt, muốn gia nhập chúng ta, chúng ta tự nhiên hoan nghênh, nhưng chúng ta cần làm chuẩn bị, thỉnh Mạc lão tổ chờ tin tốt lành.

Lãnh Phá Công chắp tay nói ra.

- Được, lão phu cáo từ trước, Lãnh lão tổ trước đáp ứng lão phu, chớ quên.

Mạc Thiên Minh chắp tay một cái, cũng không ngừng lại, xoay người rời khỏi Lãnh gia.

Mạc Thiên Minh vừa đi, tổ chức tình báo các thế lực Lãnh gia, Vô Cực Tông, Ngô gia, Quy Nguyên Tông vận chuyển ngay lập tức.

Bọn họ chính điều tra hai chuyện.

Thứ nhất: Tần Trần lúc này đi tới Huyền Châu là vì chuyện gì.

Thứ hai: Mạc Thiên Minh nói, có thật hay không.

Các thế lực Lãnh gia kinh doanh ở vương triều nhiều năm như vậy, tin tức cực kỳ linh thông, rất hiếm tình báo làm cho bọn họ không có manh mối nào, nhưng hiện tại có mục tiêu, muốn đi nghiệm chứng, vậy thì đơn giản hơn nhiều.

Rất nhanh, từng manh mối liền tụ tập vào một chỗ.

Số một, Tần Trần đi tới Huyền Châu, dường như không phải đi tới ngũ quốc, mà là đi tới Huyền Châu Lưu Tiên Tông.

Bởi vì Lưu Tiên Tông trong bóng tối phái người đi tới Đại Tề quốc, muốn làm loạn với thân nhân của hắn, Tần Trần tức giận muốn diệt trừ Lưu Tiên Tông.

Đồng thời, Tần Trần đi chuyến này, cũng không phải hành sự lỗ mãng, Đế Tinh Học Viện Phó Tinh Thành Viện trưởng, nghe nói cũng rời khỏi hoàng thành, bảo hộ trong bóng tối.

Đồng thời, Các chủ Đan các Trác Thanh Phong, điện chủ Khí Điện Gia Luật Hồng Đào và hội trưởng Huyết Mạch Thánh Địa Nam Cung Ly cũng đồng thời cùng đi, ngoài mặt là khảo sát, mở rộng sinh ý Trần Đế Các.

Thứ hai, lão tổ Lưu thị Lưu Thái, bắt đầu từ hai mươi năm qua chưa từng rời khỏi hoàng thành.

Trừ Lưu Huyền Duệ và mấy tâm phúc của hắn ra, nhiều năm như vậy, không người nào tiến vào phòng tu luyện của Lưu Thái.

Thậm chí, ngay cả mấy lão vương gia của Lưu thị, con cháu Lưu Thái chưa từng gặp mặt Lưu Thái lần nào suốt hai mươi năm qua.

Như vậy cũng thôi, đồng thời, đám người Lãnh Phá Công còn nhận được một tin tức.

Hoàng thất Đại Uy vương triều bồi dưỡng Ám Ảnh Vệ trong bóng tối, hai mươi năm qua, ở Bách Triều chi địa, khắp nơi tìm kiếm đan dược kéo dài tuổi thọ và Luyện Dược sư cao giai.

Thậm chí ở Bắc Thiên vực, đã từng công bố tin tức mơ hồ.

Những đầu mối này hội tụ với nhau, đám người Lãnh Phá Công làm sao không kích động.

- Xem ra Mạc Thiên Minh nói có thể là thật.

Đám người Lãnh Phá Công mừng rỡ như điên, đồng thời cũng không nhịn được ảo não.

Sớm biết Lưu Thái bản thân bị trọng thương, hấp hối, bọn họ không cần kéo Đại Chu vương triều liên luỵ vào, bằng vào mấy thế lực lớn bọn họ, chỉ cần diệt Trần Đế Các, còn như Lưu thị, tự nhiên có thể từ từ chơi chết.

- Đáng tiếc, hiện tại ván đã đóng thuyền, Đại Chu vương triều đã phát binh, như vậy thì không thèm nghĩ nữa, nói ra cũng tốt, Lưu thị nội ngoại bức bách, có lẽ không thể đếm xỉa tới chúng ta.

- Như vậy, chúng ta vẫn dựa theo kế hoạch lúc trước, đầu tiên phải giết Tần Trần.

Biết được tin tức Lưu Thái trọng thương, đám người Lãnh Phá Công thoải mái không thôi, một tảng đá lớn trong lòng triệt để rơi xuống.

Ban đầu.

Bọn họ dẫn Đại Chu vương triều tới phá vỡ hoàng quyền Lưu thị, còn có chút tâm thần bất định và bất an.

Hiện tại, loại bất an này triệt để tiêu tan thành mây khói, nội tâm bắt đầu kích động, chỉ có hưng phấn và mừng như điên.

Đại Uy vương triều không có Lưu Thái, dưới cái nhìn của bọn họ, chẳng khác gì con cừu non, mặc cho bọn họ lăng nhục.

- Tần Trần, đúng là tự đại, cho rằng có Phó Tinh Thành bảo hộ liền bình yên vô sự sao?

Lãnh Phá Công cười nhạt.

- Lãnh lão Tổ, lần này, chúng ta phải làm gì?

Quay đầu lại, lão tổ Ngô gia Ngô Thành Phong nhìn sang.

- Rất đơn giản, nếu vạch mặt, cứ động thủ, như vậy phải đánh ra một kích lôi đình, làm cho đối phương không có chút năng lực phản ứng nào.

Lãnh Phá Công hưng phấn nói:

- Tần Trần, không phải có Phó Tinh Thành bảo hộ sao? Lần này, mấy người chúng ta đều xuất động, không chỉ tiêu diệt Tần Trần, càng phải diệt trừ Phó Tinh Thành!

- Giết Phó Tinh Thành?

Ánh mắt mọi người ngưng lại.

Lần này đúng là cơ hội tốt, Phó Tinh Thành tử, bản thân Lưu Thái bị trọng thương, như vậy toàn bộ hoàng thất đều không có tư cách đối đầu với bọn họ.

- Chuyện này, cần tất cả chúng ta ra tay động thủ hay sao?

Nhạc Lãnh Thiện cau mày.

- Đương nhiên.

Lãnh Phá Công trầm giọng nói:

- Tần Trần, bản thân có một ít năng lực, bên cạnh còn có đám người Trác Thanh Phong bảo hộ, lại thêm Phó Tinh Thành tu vi bất phàm, cũng không thể khinh thường, nếu có sơ suất, một khi để bọn họ trốn, đó mới là vấn đề nghiêm trọng, không động thì thôi, khẽ động tất trúng.

Nói đến đây, Lãnh Phá Công đột nhiên cười quỷ dị một tiếng:

- Mạc Thiên Minh, không phải cũng muốn liên minh với chúng ta sao? Vừa lúc, giết Tần Trần, tất nhiên sẽ đắc tội đám người Trác Thanh Phong, dù sao Đan các không giống bình thường, nếu Mạc Thiên Minh nghĩ muốn gia nhập chúng ta, Tần Trần, nên do hắn đi giết, đúng là nhất cử lưỡng tiện.

Nghe vậy, ánh mắt mọi người sáng ngời, tất cả đều cười rộ lên.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (1)