Nếu là quốc quân vương triều, không ngờ lại khiêm tốn với đệ tử đến từ ngũ quốc như bọn họ, điều này làm bọn họ sợ hãi và chấn động.
- Ha hả, mấy vị đều là thân nhân của Tần Đại sư, cứ gọi ta là Huyền Duệ đi, không cần khách khí.
Lưu Huyền Duệ vừa cười vừa nói.
Mà lúc này, Tần Trần nhìn về phía Hắc Nô:
- Ngươi lần này đi tới ngũ quốc có gặp phải chuyện gì hay không?
Hắc Nô trầm giọng nói:
- Đúng là gặp được một vấn đề, trước khi chúng ta đi tới Đại Tề quốc, thế lực đỉnh cấp Huyền Châu, tông chủ Lưu Tiên Tông Địch Hiên mang theo một đám cường giả cao nhất Lưu Tiên Tông cũng chạy tới Đại Tề quốc, đang muốn động thủ với đám người Tần bá phụ, cũng may thuộc hạ kịp thời chạy tới, đánh tan rất nhiều đệ tử Lưu Tiên Tông, nhưng Địch Hiên có tu vi không tầm thường, đồng thời có một bùa chú không gian, để hắn chạy trốn. Lần này may mà chúng ta xuất phát kịp thời, Tần bá phụ không xảy ra chuyện gì, nếu trễ hơn một chút, có lẽ kết quả khó có thể đoán được.
Sắc mặt Hắc Nô còn mang theo vẻ hoảng sợ.
- Lãnh gia dám động thủ với Tần gia chúng ta.
Ánh mắt Tần Trần lạnh buốt, một cổ hàn ý đáng sợ sinh ra trên người hắn, trong nháy mắt đã bao phủ thân thể mỗi người nơi đây.
Vào lúc này, tất cả mọi người đều cảm thấy thân thể lạnh giá, giống như đang ở mùa hè nắng gắt đi tới vùng đất băng giá khắc nghiệt, sợ hãi phát ra từ nội tâm.
- Tần Đại sư, hắn chỉ là Vũ Tôn lục giai, vì sao trên người hắn lại phát ra hàn ý đáng sợ như vậy, ngay cả ta cũng không dám đến gần.
Lưu Huyền Duệ vô cùng kinh hãi.
- Như vậy đệ tử Tần gia còn lại đâu?
Ánh mắt Tần Trần lạnh lẽo, nói.
- Trần thiếu, thuộc hạ dựa theo ngươi phân phó, bố trí đại trận tại hoàng thành Đại Tề quốc, cho dù là Vũ Tôn lục giai cũng khó đánh tan đại trận,... ít nhất... Cũng có thể kiên trì mấy ngày, chúng ta cũng có thể kịp thời nhận được tin tức, đi tới cứu viện.
Hắc Nô nói:
- Hơn nữa, tại ngũ quốc, dù sao bị luật pháp đại lục bảo hộ, mặc dù Lãnh gia muốn xuất thủ, cũng không có dũng khí xuất động, sẽ có thời gian qua lại, lo lắng duy nhất chính là lão tổ Lãnh gia xuất thủ.
Hắc Nô rất lo lắng:
- Lão tổ Lãnh gia Lãnh Phá Công, thực lực thông thiên, nếu hắn xuất thủ, ngũ quốc không thể trụ được.
- Lãnh Phá Công sao? Không cần lo lắng, người này hiện nay còn không dám rời khỏi Hoàng thành.
Tần Trần lạnh lùng nói.
Lãnh gia hôm nay đã đến tình trạng cực kỳ khó khăn, Lãnh gia chỉ có Lãnh Phá Công là cường giả Vũ Vương, mặc dù Lãnh gia muốn đối phó thân nhân của hắn, cũng không có khả năng để cho Lãnh Phá Công tự mình xuất thủ.
Dù nói như vậy, đám người Hắc Nô trở về chuyến này, Đại Tề quốc đã không có cao thủ bảo vệ, vạn nhất Lãnh gia tiếp tục phái người xuất thủ, Đại Tề quốc sẽ lâm vào tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc.
Nhất định phải tăng thêm tốc độ.
Ánh mắt Tần Trần càng lạnh lẽo.
Rồng có vảy ngược, chạm vào phải chết.
Mà thân nhân chính là vẩy ngược của Tần Trần.
Mấy ngày kế tiếp, Tần Trần gia tốc bố trí Võ Ý đại trận, gần như không chợp mắt.
Thời điểm Tần Trần vội vàng bố trí Võ Ý đại trận, trong phủ Lãnh gia, đám người Lãnh Phá Công lại tụ tập lần nữa, trên gương mặt mang theo mang theo lửa giận.
- Phế vật, đúng là phế vật, chút chuyện nhỏ như vậy cũng làm không xong, Địch Hiên tông chủ, ngươi đường đường là tông chủ Lưu Tiên Tông, không thể bắt lấy một gia tộc tại ngũ quốc, ngươi còn mặt mũi nào sống sót.
Lãnh Phá Công gầm lên một tiếng, ánh mắt lạnh giá.
- Địch Hiên, đã xảy ra chuyện gì?
Tông chủ Vô Cực Tông Yến Vô Cực cũng nhìn sang, Lưu Tiên Tông, dù sao thuộc về Tông Môn Liên Minh, nghe theo hiệu lệnh của hắn.
- Vô Cực Tông chủ, tiểu tử kia quá giảo hoạt, không phải chúng ta bất lực, mà là tiểu tử kia đã sớm phái cao thủ đi ngũ quốc, nếu không phải thuộc hạ phản ứng kịp thời, bỏ chạy trước tiên, chỉ sợ đã chết tại đó.
Địch Hiên bi thương nói ra, cho dù hắn trốn về, nhưng Lưu Tiên Tông của hắn, mấy Đại trưởng lão đều vẫn lạc, tử thương vô số, đã hủy diệt triệt để.
Vào lúc này, trong lòng Địch Hiên sinh ra cảm xúc hối hận mãnh liệt, sớm biết như vậy, trước đó hắn không nên phái đám người Hoa Thiên Độ đi tham gia Cổ Nam Đô đại bỉ, cứ như vậy, sẽ không có khả năng đắc tội Tần Trần.
Hôm nay, dưới trướng tông môn, tất cả trưởng lão tử thương vô số, toàn bộ Lưu Tiên Tông chỉ còn lại trên danh nghĩa.
- Tiểu tử này, không ngờ đã chuẩn bị từ lâu.
Lãnh Phi Phàm đứng lên, trầm giọng nói:
- Lão tổ, nếu không, để cho đệ tử dẫn người lại đi Đại Tề quốc, đệ tử cũng không tin, Tần Trần mạnh hơn nữa có thể làm cao thủ Vũ Vương nghe theo hiệu lệnh của hắn, đệ tử đứng ra, còn không tin không thể đối phó một ngũ quốc nho nhỏ.
Lãnh Phi Phàm lộ vẻ mặt xem thường.
Địch Hiên, mặc dù là tông chủ Lưu Tiên Tông, nhưng một thân tu vi chỉ đạt tới lục giai trung kỳ đỉnh phong, mà hắn đứng ra, Lãnh Phi Phàm không tin, dưới trướng Tần Trần có người có thể đe dọa được hắn.
- Không cần, nếu Tần Trần đã có chuẩn bị, hơn nữa chúng ta cũng đã đả thảo kinh xà, ngươi đi qua, chỉ sợ cũng mất công mà về.
Sắc mặt Lãnh Phá Công khó coi, hắn không tin Tần Trần trải qua việc như vậy còn không gia tăng độ phòng ngự của ngũ quốc.
- Chẳng lẽ cứ tính như vậy sao?
Lãnh Phi Phàm cắn răng nói.
- Đương nhiên không phải.
Ánh mắt Lãnh Phá Công lạnh như băng, nhìn về phía Yến Vô Cực, Ngô Thành Phong và Nhạc Lãnh Thiện, lạnh lùng nói:
- Ba vị, chúng ta hiện tại đã điều tra ra được, cái gọi là Trần Đế Các, nó là Tần Trần làm ra, như vậy, chúng ta tuyệt đối không thể để cho hắn sống nữa, bằng không tiếp tục như vậy, sản nghiệp mấy nhà chúng ta sẽ phá sản, có lẽ còn bị tiểu tử kia chiếm đoạt.
- Điểm này chúng ta tự nhiên cũng biết, thế nhưng những ngày gần đây, tiểu tử kia luôn luôn ở lại trong hoàng cung, muốn giết hắn, có lẽ độ khó rất cao, ngươi cũng biết, lão già Lưu Thái kia cũng không phải dễ chọc.
Ánh mắt Yến Vô Cực càng lạnh.
Mọi người đều im lặng, nếu không phải kiêng kỵ hoàng thất có Lưu Thái lão tổ, mấy thế lực lớn bọn họ đã liên thủ với nhau, chuẩn bị san bằng Đại Uy vương triều.
Nhưng mà, tuy là kiêng kỵ, trong lòng bọn họ có một ít nóng nảy.
Những ngày gần đây, thế lực Trần Đế Các không ngừng mở rộng, trừ quảng trường thương mại ra, hiện tại đã có mặt ở các sản nghiệp khác.
Thời gian chưa tới một tháng, Trần Đế Các đã bán ra một ngàn căn nhà tại xóm nghèo thành tây, hơn nữa giá chỉ bằng một nửa nơi ở bình thường tại hoàng thành.
Những nơi đó được thiết kế tinh xảo và xa hoa, đồng thời nơi ở cực kỳ an toàn.
Thành Vệ Thự, mỗi ngày đều phái hơn năm đợt tuần tra quanh thành tây một vòng, trừ việc này ra, thậm chí còn có một đội Cấm vệ quân thường trú tại thành tây.
Bất cứ kẻ nào, dù cho thân phận tôn quý hơn nữa, cũng không dám gây sự tại thành tây.
Lần trước, có một Vương gia, bởi vì kiêu ngạo, trực tiếp bị Cấm vệ quân bắt vào thiên lao, giam nửa tháng mới thả ra, cực kỳ thê thảm.
Hiện tại trong hoàng thành này, gần như mỗi quý tộc đều cảm thấy vẻ vang vì có một căn nhà tại thành tây.
Trừ những quý tộc này ra, Trần Đế Các còn đặc biệt vẽ ra một khối địa bàn tại thành tây, kiến tạo một nhóm lớn phòng cho thuê giá rẻ.
Những phòng ốc này, đặc biệt lấy giá thấp cho một ít thế lực trong hoàng thành thuê, các bình dân mua không nổi phòng ở, đồng thời còn cung cấp phục vụ an toàn.
Hiện tại toàn bộ hoàng thành, có hơn một nửa võ giả nhàn tản đều bị lôi kéo đến Trần Đế Các, làm việc cho Trần Đế Các.