Không chỉ Lưu Thái lão tổ hoảng sợ, bên cạnh, đám người Trác Thanh Phong cũng sợ hãi sắc mặt trắng bệch.
Trước đó, bọn họ còn hiếu kỳ, Trần thiếu trị liệu Lưu Thái lão tổ, tại sao còn cần bọn họ hỗ trợ.
Bây giờ nghe thấy Kỳ Dâm Hợp Hoan Tán, bọn họ sợ hãi hai chân mềm nhũn, đứng còn không vững.
Chẳng lẽ muốn bọn họ bồi Lưu Thái lão tổ?
Không được, không được, loại chuyện này, có đánh chết bọn họ cũng không được.
- Ngươi không ăn đúng không, vậy ta đút cho ngươi ăn!
Tần Trần trố mắt nhìn, giọng nói khó chịu.
Lưu Thái đang làm cái gì? Muốn đột phá, muốn trị liệu, là hắn.
Trước kia cũng nói xong rồi, tất cả nghe theo hắn phân phó.
Đến thời điểm trị liệu chân chính, hắn lại không phối hợp, ngươi đang trêu chọc ta sao?
Tay run một cái.
- Rầm!
Xích sắt Huyền Cương chuẩn bị trước rơi vào tay, trong nháy mắt đã trói lại Lưu Thái.
- Tần Đại sư, ngươi làm cái gì vậy?
Lưu Thái sợ hãi xanh mặt, hắn gào lên, nhưng bởi vì hấp hối nên vô lực phản kháng.
Hắn vừa há miệng, Tần Trần lập tức nắm lấy cơ hội, cổ tay run nhẹ, một viên đan dược màu hồng bay vào cổ họng Lưu Thái.
- Ừng ực!
Đan dược màu hồng bị ăn vào bụng.
- Tần Đại sư.
Lưu Huyền Duệ lúc này mới kịp phản ứng lại, khẩn trương hô.
Nếu như không phải hắn rất tin tưởng Tần Trần, hắn thậm chí nghi ngờ Tần Trần có phải muốn mưu hại Lưu Thái lão tổ hay không.
- Ban nãy các ngươi đáp ứng, chẳng lẽ đã quên?
Ánh mắt Tần Trần trầm xuống, lạnh lùng nói ra.
Lưu Huyền Duệ và Lưu Thái đang làm cái gì, rõ ràng đáp ứng hắn, nghe theo phân phó, đến thời khắc mấu chốt lại không tin mình, một kẻ hấp hối sắp chết mà thôi, bản thân hắn cần cực khổ mưu hại làm gì?
Lưu Huyền Duệ vội vàng nói:
- Tần Đại sư, chúng ta không quên, thế nhưng ngươi làm chuyện này...
Nhìn Lưu Thái lão tổ bị trói trói buộc tại đó, mạnh mẽ nuốt xuống Hồi Quang Đan, Lưu Huyền Duệ sắp khóc.
Hắn không thể không khó hiểu, thật sự là, Tần Trần nói phương thức đột phá thật sự quá kỳ lạ.
Nằm mơ cũng không nghĩ tới, còn có loại phương pháp này.
- Xì xì xì!
Viên đan dược vào bụng, một cổ khí tức nóng bỏng lập tức tràn ngập đan điền Lưu Thái.
- Rống!
Gầm lên giận dữ, hai mắt Lưu Thái đỏ thẫm, răng rắc, trên thân bộc phát uy áp Vũ Vương kinh khủng.
- Bạch bạch bạch.
Cổ uy áp này cực kỳ mạnh mẽ, cho nên đám người Lưu Huyền Duệ không chịu đựng được, đều hoảng sợ lưu lại
- Xem ra Hồi Quang Đan đã sinh ra hiệu quả, mấy người các ngươi, bây giờ lập tức ra tay đánh Lưu Thái, đánh thật ác.
Ánh mắt Tần Trần sáng ngời, vội vàng nói.
- Đánh hắn?
Lảo đảo, hai chân mấy người Trác Thanh Phong như nhũn ra, sắp khóc.
Đều chính là hỗ trợ như lời Trần thiếu nói? Đánh lão tổ Lưu thị?
Cho rằng Lưu Thái lão tổ đang phục dụng Hồi Quang Đan, khí tức toàn thân bành trướng, rõ ràng khôi phục không ít tu vi, nhưng bọn họ cũng chỉ là một đám cường giả nửa bước Vũ Vương, bây giờ đối phương đang bị trói, điên cuồng đánh đập, không cẩn thận đánh chết thì làm sao bây giờ?
- Làm sao? Còn chưa động thủ? Các ngươi yên tâm, Lưu Thái hiện tại đã bị khóa chặt, xích sắt Huyền Cương vô cùng kiên cố, cho dù Vũ Vương thất giai trạng thái toàn thịnh cũng khó có khả năng thoát thân, người này chỉ hồi quang phản chiếu, khí lực nhiều nhất chỉ khôi phục bảy tám phần mười, muốn tránh thoát là chuyện không có khả năng, không cần lo lắng hắn sẽ phản kháng.
...
Tần Trần nói chưa dứt lời, đám người Trác Thanh Phong càng không nói được gì.
Bọn họ không sợ Lưu Thái phản kháng, mà là Lưu Thái lão tổ trước đó rõ ràng đnag hấp hối, hiện tại có hồi quang phản chiếu, thời gian chỉ kéo dài một nén nhang, cũng đã không được, vạn nhất bị bọn họ đánh chết, vậy phải làm thế nào?
Lưu Huyền Duệ không cho bọn họ giết.
Không thấy được Lưu Huyền Duệ hiện tại đã nổi giận đùng đùng, hai mắt xám ngắt hay sao?
- Làm sao, chẳng lẽ mấy người các ngươi không nghe lệnh bản thiếu? Còn bệ hạ, ngươi làm gì thế, cho rằng ta sẽ hại Lưu Thái lão tổ? Nếu không tin Bản thiếu như thế, trước đó còn đáp ứng cái gì? Hiện tại ăn Hồi Quang Đan, nếu các ngươi không động thủ, cũng được, cứ ở đây từ từ chờ Lưu Thái lão tổ đi đời nhà ma!
Tần Trần sầm mặt lại, tức giận nói ra.
- Vâng!
Thấy Tần Trần tức giận, mấy người Trác Thanh Phong kinh hãi, cho dù trong lòng không muốn, nhưng vẫn cắn răng xông lên.
Bọn họ bây giờ dựa vào Tần Trần ăn cơm, Tần Trần ra lệnh, tự nhiên không dám cự tuyệt.
- Rầm rầm rầm.
Một trận đấm đá, chỉ một lúc, tất cả đều nện vào thân Lưu Thái.
- Con bà nó!
Lưu Thái bị trói chặt tại chỗ, thế nhưng con mắt không mù, lỗ tai cũng không điếc, nghe được Tần Trần nói, cảm thụ được công kích, hắn đã sắp phát điên.
Còn nói tiểu tử này không phải gian tế.
Làm thế đâu phải giúp hắn đột phá, rõ ràng là muốn đánh chết hắn.
- Tiểu tử, ngươi muốn lão phu đột phá như vậy sao?
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, Lưu Thái muốn tránh thoát xích sắt trói buộc.
Nhưng mà, dùng Hồi Quang Đan hắn, dù khôi phục một ít tu vi, nhưng dù sao suy yếu quá lâu, lại thêm xích sắt Huyền Cương quá mức cứng, cho nên hắn không có biện pháp tránh thoát.
Lại thêm Hồi Quang Đan trong còn có dược hiệu Kỳ Dâm Hợp Hoan Tán, hắn cảm thấy người khô nóng, huyết dịch sôi trào, máu nóng xông thẳng lên ót.
- Ah, Lưu Thái, Bản thiếu giúp ngươi đột phá, ngươi không những không cảm kích, còn dám gọi ta là tiểu tử, Bản thiếu điểm huyệt câm của ngươi.
Cau mày, Tần Trần thân hình thoắt một cái, trong nháy mắt đi tới Lưu Thái phía trước, tay phải chỉ ra, ầm, trọng trọng điểm ở Lưu Thái ngực.
Lưu Thái cảm thấy chân lực hùng hậu rót vào thân thể của mình, hắn muốn mở miệng mắng, nhưng chỉ y y nha nha, không nói thành lời.
- Mấy người các ngươi, động tác quá nhẹ, vị trí đánh cũng không đúng, xem ta!
Ngay sau đó, Tần Trần lại bất mãn, hai tay nâng lên, lốp bốp, hắn điên cuồng đánh, tất cả đánh vào mặt Lưu Thái.
Tần Trần tu vi không cao, nhưng Cửu Tinh Thần Đế Quyết, chân lực hùng hậu cỡ nào? Hắn điên cuồng đánh như vậy, cho dù Lưu Thái tu vi hùng hậu, gương mặt cũng sưng đỏ lên như hai cái bánh bao.
- Ta...
Phốc!
Tức đến nổi điên, Lưu Thái tức giận công tâm, hắn phun ra một ngụm máu tươi, hắn đã phát điên.
Trước kia hắn có nghi ngờ, nhưng trong tiềm thức cho rằng Tần Trần đang giúp hắn đột phá.
Nhưng hiện tại, hắn hiểu ra.
Tần Trần không phải đang giúp hắn đột phá, rõ ràng là muốn chỉnh chết hắn.
Bằng không, nào có đạo lý trực tiếp đánh vào mặt?
- Ô ô ô...
Hắn liều mạng giãy dụa, gương mặt tức giận, muốn nhắc nhở Lưu Huyền Duệ chém giết Tần Trần.
Thế nhưng bị điểm huyệt câm, thân thể bị trói, mặc cho hắn há mồm thế nào cũng không nói ra lời, khí huyết công tâm, mạch máu sắp nổ tung.
Bên cạnh, đám người Trác Thanh Phong bị dọa sợ.
Chỉ thấy Tần Trần thủ đoạn tàn nhẫn, đánh một trận cũng thôi, còn nhảy lên nhảy xuống, chiêu số liêu âm thối gì đó, liên tiếp xuất hiện.
Đánh một trận như thế, Lưu Thái nhận dược liệu của Hồi Quang Đan nên khôi phục không ít tinh thần, bị đánh hấp hối lần thứ hai, vô cùng chật vật.