Hồi Quang Đan, đan như tên, có thể giúp một tên võ giả sắp chết, hồi quang phản chiếu một thời gian ngắn, gần như không nhiễm bệnh.
Nhưng đừng tưởng rằng đan dược này nghịch thiên, hồi quang phản chiếu, cũng không phải là chuyện tốt, bởi vì một khi dược hiệu qua đi, người dùng sẽ suy kiệt nhanh chóng, sẽ chết trong thời gian ngắn.
Nói cách khác, nếu thật có thể luyện chế ra Hồi Quang Đan, Lưu Thái lão tổ xác định có khả năng khôi phục, trong thời gian ngắn thế nhưng một khi dược hiệu trôi qua, rất có thể sẽ gia tốc tử vong, thậm chí sẽ đi đời nhà ma trong một giờ.
Đan dược như vậy, căn bản không phải đan dược dùng để chữa thương.
Hầu hết thời gian, Hồi Quang Đan đều bị Võ giả xem như đan dược kích phát tiềm năng giống như Bạo Huyết Đan, vào thời khắc sinh tử, bộc phát ra tu vi cường đại, kích sát địch nhân, nhưng mình cũng chết theo.
Vì vậy nhìn thấy trong tài liệu luyện chế của Tần Trần có Hồi Quang Quả, Trác Thanh Phong bị dọa sợ không nhẹ.
Trần thiếu muốn luyện chế Hồi Quang Đan hay sao?
Nhưng trong lòng kinh hãi, Trác Thanh Phong cũng không dám lắm miệng, hắn ngoan ngoãn nghe theo Tần Trần phân phó, cùng đi luyện đan.
- Ầm!
Hai người khống chế đan lô, các loại linh dược đều đầu nhập vào trong, có kinh nghiệm luyện chế Long Huyết Vương Đan lúc trước, Trác Thanh Phong và Tần Trần phối hợp rất hoàn mỹ, không có bất kỳ sai lầm nào.
Sau nửa canh giờ, mùi thuốc nồng nặc tràn ngập đại điện, đồng thời đan lô cũng xuất hiện dược văn nồng đậm.
- Tần Đại sư luyện chế đan dược gì? Khủng bố như vậy?
- Dược vân sinh, vương đan hiện, chẳng lẽ Trần thiếu luyện chế chính là đan dược Vương phẩm thất giai hay sao?
- Trời ơi, đan dược Vương phẩm, đây là thật sao?
Đám người Lưu Thái đều trợn mắt há mồm, trong mắt sinh ra thần thái kinh hãi, khiếp sợ sắp phát điên.
Dược Vương thất phẩm? Đây là khái niệm gì?
Toàn bộ Bách Triều chi địa, cũng chưa chắc có Dược Vương thất phẩm tồn tại!
Nhân vật như vậy chẳng khác gì thần long thấy đầu không thấy đuôi, là nhân vật được rất nhiều quốc quân tại Bách Triều chi địa muốn gặp.
Nếu để cho người ta biết, Đại Uy vương triều có một Dược Vương thất phẩm, có lẽ cửa thành Hoàng thành Đại Uy vương triều sẽ bị người ta đạp nát, rất nhiều quốc quân vương triều sẽ đích thân tới cửa, cầu hiền như khát nước.
Dù sao, cường giả cao nhất Bách Triều chi địa hiện tại đều muốn có được vương đan thất phẩm, trừ đấu giá hội cao cấp nhất đến từ bên ngoài Bách Triều chi địa ra, cũng chỉ có thể đi khu vực cao cấp hơn Bách Triều chi địa là Bắc Thiên vực, khi đó mới có vài người.
Đồng thời, hy vọng cũng hết sức mù mịt.
- Vù vù!
Đang lúc mọi người khiếp sợ, Tần Trần cũng bấm quyết thu đan, chỉ trong nháy mắt, hào quang bảy màu xuất hiện, trong nháy mắt đã rơi vào trong tay Tần Trần, hóa thành một viên đan dược màu hồng.
Đồng thời còn tỏa ra mùi thuốc nồng đậm quanh quẩn trong đại điện.
- Được hương đan dược đột phá Vương phẩm, không thể bỏ qua.
Đám người Lưu Huyền Duệ ra sức hít thở dược hương, giống như trân bảo không nguyện ý phí phạm chút nào.
Vửa hít vào, đám người cảm giác máu trong người sôi lên, máu tươi chảy nhanh như suối.
- Lợi hại, Trần thiếu luyện chế ra đan dược quá thần kỳ, chỉ cần ngửi một chút đã làm máu trong người sôi lên.
- Ngươi cũng có cảm giác này? Ta cũng giống vậy, Ahhh, trên mặt ta hơi nóng.
- Ta cũng thế, di, Da Luật điện chủ, trên người ngươi mang vũ khí? Làm sao...
- Vũ khí? Không có?
Gia Luật Hồng Đào cúi đầu, đột nhiên mặt già đỏ lên.
Con bà nó!
Nào có vũ khí gì, rõ ràng là...
- Khái khái.
Gia Luật Hồng Đào ho khan hai tiếng, vừa mới chuẩn bị giải thích hai câu, quay đầu lại, hắn mở to mắt, liền phát hiện Nam Cung Ly hội trưởng cũng có biểu hiện như vậy.
Lại quay sang nơi khác, Lưu Huyền Duệ cũng không tốt hơn chỗ nào.
- Thật không được...
Vào lúc này, đám người Lưu Huyền Duệ cũng phát hiện không thích hợp, nội tâm rối loạn, hận không thể lập tức tìm cái lỗ nào chui xuống.
Liều mạng dùng ý niệm muốn khống chế bản thân tỉnh táo lại, nhưng khống chế thế nào cũng vô dụng, nó không nghe sai khiến.
- Tần Đại sư, ngươi luyện chế đan dược gì?
Mặt già đỏ lên, Lưu Huyền Duệ phát điên hỏi.
- Đan dược gì?
Tần Trần nghi hoặc quay đầu, nhìn thấy tình trạng của đám người Lưu Huyền Duệ, hắn không nói gì:
- Mấy người các ngươi nhanh chóng nín hơi, ta luyện chế chính là đan dược đặc biệt kết hợp Hồi Quang Đan và Kỳ Dâm Hợp Hoan Tán, ngửi nhiều sẽ có hại với thân thể
- Hồi Quang Đan và Kỳ Dâm Hợp Hoan Tán?
Mở to mắt, Lưu Huyền Duệ suýt nữa đã thổ huyết.
Vốn tưởng rằng Tần Trần luyện chế ra đan dược giúp đột phá, cho nên hắn mới liều mạng ngửi dược hương, ai biết, dĩ nhiên là Hồi Quang Đan và xuân dược, bọn họ nghĩ thế nào?
Còn liều mạng ngửi, chẳng phải tự mình tìm cái chết hay sao?
- Ngươi cũng nhìn thấy dược phương Bản thiếu cho, chẳng lẽ không nhìn ra?
Nhìn thấy mấy người khiếp sợ, Tần Trần trọn mắt hỏi.
- Nhìn ra? Nhìn ra con mẹ ngươi!
Đầu một ngất, Lưu Huyền Duệ suýt nữa đã té xỉu, ngươi mới vừa nói muốn giúp lão tổ đột phá, sau đó trực tiếp cho dược phương, bản thân khẳng định vô ý thức cho rằng là đan dược đột phá, ai mà không liều mạng ngửi, nào biết ngươi luyện chế cái gì Hồi Quang Đan và Kỳ Dâm Hợp Hoan Tán.
Đại ca, ngươi giúp người ta đột phá sao? Chẳng lẽ muốn lão tổ sắp chết được hưởng thụ cực lạc nhân gian lần cuối?
- Tần Đại sư, ngươi luyện chế đan dược này, chẳng lẽ muốn cho lão tổ ăn vào?
Thân thể run run, Lưu Huyền Duệ hỏi.
- Lời thừa, không cho Lưu Thái lão tổ ăn, ta luyện chế làm cái gì? Chơi vui lắm sao?
Không nói lời nào, Tần Trần xem thường nhìn Lưu Huyền Duệ.
Lưu Huyền Duệ này bị ngu hay sao, còn là quốc quân Đại Uy vương triều đấy, không có chút đầu óc nào.
Nội tâm đau khổ, Tần Trần đi về phía Lưu Thái, trực tiếp đưa đan dược tới miệng của hắn, nói:
- Đến, ăn đi!
- Bạch bạch bạch!
Lưu Thái lão tổ lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, vội vàng bò về phía sau giống như gặp quỷ.
Lúc trước không biết Tần Trần luyện chế ra đan dược gì, hắn còn có chút chờ mong, bây giờ biết là đan dược gì, hắn sợ hết hồn.
Mặc dù hắn không phải là Luyện Dược sư, nhưng cũng biết, Hồi Quang Đan giống như Bạo Huyết Đan, là đan dược tuyệt cảnh, một khi dùng, có thể giúp khôi phục trạng thái, ngay sau đó sẽ đi đời nhà ma.
Đây đâu phải là đan dược đột phá, rõ ràng là độc dược.
Như vậy cũng thôi, hắn cũng không sống được mấy ngày, chết cũng không sợ.
Then chốt chính là đan dược này, trừ công hiệu Hồi Quang Đan ra, còn có hiệu quả Kỳ Dâm Hợp Hoan Tán, không thấy đám người Lưu Huyền Duệ hay sao, chỉ ngửi dược hương đã cương cứng không ngừng, nếu hắn ăn vào...
... Kết quả khó mà tưởng nổi!
Nếu nơi này còn có thị nữ, có lẽ còn nói qua, hiện tại, toàn bộ đều là nam, còn là một đám lão đầu, nếu hắn không khống chế được dược lực, nam nữ chẳng phân biệt được,...
- Nôn!
Nghĩ tới hình ảnh khi đó, Lưu Thái lão tổ suýt phun ra mật vàng
Loại đan dược này, cho dù đánh chết hắn, hắn cũng không thể ăn, tình nguyện chết cũng không ăn!