Phốc thông!
Hai chân Lưu Huyền Duệ mềm nhũn, suýt nữa đã quỳ xuống.
Gương mặt khóc không ra nước mắt, đã sắp sụp đổ.
Nghe Tần Trần nói có cách trị liệu, lúc đầu hắn còn hết sức kích động, cho rằng là cách làm tốt, hiện tại vừa nghe, đây là cách giải quyết gì chứ.
Người nào không biết, nếu lão tổ có thể đột phá thất giai trung kỳ là có thể khôi phục, nhưng hắn cũng không nhìn một chút, lão tổ bây giờ còn có thể đột phá hay sao?
Hai mươi năm trước, lão tổ trẻ tuổi lực tráng, chính trực đỉnh phong, cũng không thể đột phá thành công, cuối cùng còn tẩu hỏa nhập ma.
Hiện tại đã bệnh nguy kịch, hấp hối, thậm chí ngay cả đứng cũng không vững, trạng thái như vậy, ngươi bảo hắn làm sao đột phá?
Đây là biện pháp còn khó tin hơn cả cách thứ nhất
- Tần Đại sư, ngươi nói hai cách giải quyết, chẳng lẽ chính là hai cách này?
Lưu Huyền Duệ nơm nớp lo sợ, nhìn về phía Tần Trần.
- Đúng thế.
Tần Trần gật đầu, nói:
- Hai cách này đều có thể từ căn bản giải quyết vấn đề của Lưu Thái lão tổ, xem như trị tận gốc, vĩnh viễn không có hậu hoạn.
Lưu Huyền Duệ cũng không nhịn được nữa, hắn đã khóc.
- Tần Đại sư, ngươi nói hai cách này, chúng ta cũng biết, nhưng nó không hiện thực.
Trị tận gốc, bọn họ cũng biết trị tận gốc, thế nhưng thực hiện như thế nào?
- Trần thiếu, ngươi nói...
Trác Thanh Phong cũng há hốc mồm, Tần Trần nói thật không đáng tin cậy.
- Lão tổ, tính toán, ta suy nghĩ biện pháp khác.
Nâng dậy Lưu Thái, Lưu Huyền Duệ đi ra ngoài.
Đứng lâu như vậy, Lưu Thái cực kỳ suy yếu, hiện tại hắn đã đứng không vững.
- Mấy người các ngươi, đi như thế nào? Chẳng lẽ không muốn trị liệu?
Nhìn thấy cảnh tượng này, Tần Trần không nhịn được hỏi.
- Tần Đại sư, không phải chúng ta không muốn trị liệu, mà là không có cách trị liệu.
Lưu Huyền Duệ cười khổ.
Làm được hai cách này, bọn họ còn đứng ở chỗ này làm cái gì?
Cho dù là người nào cũng cảm thấy không thể thực hiện.
- Ai nói không có cách thực hiện?
Tần Trần nói:
- Nếu ta đã nói ra, như vậy sẽ có cách thực hiện.
Lưu Huyền Duệ hơi sửng sốt:
- Tần Đại sư, không phải nói không thể luyện chế ra đan dược kéo dài tuổi thọ sao?
- Ta nói không có tài liệu không luyện chế ra đan dược kéo dài tuổi thọ, nhưng chưa nói không thể giúp hắn đột phá!
Tần Trần nói xong, sau đó nhìn về phía Lưu Thái:
- Ta hiện tại cho ngươi hai lựa chọn, thứ nhất, đột phá Vũ Vương trung kỳ, tiếp tục sống, nhưng cách làm của ta rất đau khổ; thứ hai, trở lại nằm, chậm rãi chờ chết.
Đầu tiên phải xác nhận đối phương chọn sống sót hay không, khi đó hắn mới có thể quyết định.
- Ngươi có thế giúp ta đột phá Vũ Vương trung kỳ?
Lúc đầu Lưu Thái đã không ôm hy vọng, sắc mặt như tro tàn, bây giờ nghe lời này, hắn kích động đỏ mặt.
Nhưng mà trong lòng lại sinh ra nghi ngờ.
Đột phá Vũ Vương trung kỳ có bao nhiêu khó khăn, hắn không phải không biết, năm đó hắn không thành công, trái lại còn tẩu hỏa nhập ma.
Hiện tại đã sắp chết, còn có thể đột phá?
- Ngươi nghĩ đột phá, tự nhiên có thể đột phá, không nghĩ, ta cũng không có cách nào, chủ yếu vẫn phải xem dục vọng cầu sinh của ngươi mạnh bao nhiêu.
Tần Trần thản nhiên nói.
- Dĩ nhiên muốn... Nếu có thể đột phá, cho dù đau khổ hơn nữa thì thế nào? Khẩn cầu Tần Đại sư xuất thủ tương trợ.
Nào dám do dự, Lưu Thái vội vàng quỳ gối, thần sắc tuyệt vọng lúc trước đã biến mất không còn bao nhiêu.
Có thể sống sót, ai muốn chết chứ? Còn đau khổ, đối với một Võ giả mà nói, đau khổ tính là gì? Không chịu đựng được đau khổ, hắn cũng không có khả năng trở thành Vũ Vương thất giai sơ kỳ đỉnh phong, người mạnh nhất Đại Uy vương triều.
- Được, nếu ngươi muốn đột phá, vậy thì rất đơn giản, nhưng mà... ta phải nói trước.
Tần Trần ngưng trọng nhìn Lưu Thái:
- Sau đó, ngươi nhất định phải hoàn toàn phục tùng ta nói, chẳng những ngươi, bốn người các ngươi cũng phải hoàn toàn dựa theo lời ta nói mà làm, không thể bác bỏ, không thể chống lại. Bằng không, ta không cứu được ngươi, đến lúc đó xuất hiện sai lầm, cũng đừng tính lên đầu ta, các ngươi hiểu không? Nếu đáp ứng, cứ kêu một tiếng.
- Hoàn toàn nghe theo ngươi phân phó?
Lưu Thái không chút do dự nói:
- Nếu đáp ứng cho Tần Đại sư trị liệu, tự nhiên sẽ nghe theo Tần Đại sư phân phó.
Ngược lại mấy người Trác Thanh Phong khó hiểu, ngươi cứu chữa cho Lưu Thái, việc này liên quan gì tới chúng ta? Cần mấy người chúng ta phối hợp với nhau?
- Mấy người các ngươi thì sao? Còn có bệ hạ?
Tần Trần nhìn về phía Lưu Huyền Duệ và đám người Trác Thanh Phong.
- Đương nhiên là nghe theo Tần Đại sư phân phó.
Lưu Huyền Duệ gật đầu nói, nếu có thể cứu lão tổ, đừng nói nghe theo Tần Trần phân phó, bảo hắn làm cái gì cũng nguyện ý.
- Chúng ta thì không cần nói nhiều, tự nhiên nghe Trần thiếu phân phó.
Đám người Trác Thanh Phong lại cười rộ lên.
- Được, đồng ý là tốt rồi, bệ hạ, chỗ ta có một dược phương, ngươi đi chuẩn bị đầy đủ dược liệu trong dược phương.
Thấy mọi người đáp ứng, Tần Trần nhấc tay một cái, trong tay xuất hiện giấy bút, hắn nhanh chóng viết ra dược phương.
- Vâng.
Lưu Huyền Duệ nhìn dược liệu, cũng xem không hiểu lắm, hắn nhanh chóng bảo người đi chuẩn bị.
- Trừ dược liệu ra, ở đây còn có một ít đồ đạc, cần bệ hạ đi chuẩn bị, là một cây xích sắt Huyền Cương dài mười mét, phải là Huyền Cương chế tạo.
Tần Trần lại nói.
- Xích sắt Huyền Cương?
Đám người Lưu Huyền Duệ sửng sờ.
Đang trị liệu lão tổ, bảo giúp hắn đột phá, muốn xích sắt Huyền Cương làm cái gì?
Không nhịn được hỏi:
- Tần Đại sư, cần xích sắt Huyền Cương làm gì?
Tần Trần sầm mặt lại:
- Ta từng nói, chẳng lẽ ngươi đã quên, Bản thiếu phân phó, các ngươi chỉ có thể làm, không thể nghi vấn, nếu các ngươi làm không được, Bản thiếu sẽ không ra tay, các ngươi mời cao nhân khác đi.
Sắc mặt khó coi, Tần Trần lộ ra vẻ mặt giận dử.
Sắc mặt Lưu Thái cũng khó coi, không nhịn được quát lớn Lưu Huyền Duệ:
- Huyền Duệ, Tần Đại sư đã nói thế, ngươi đi làm đi, không cần hỏi cái gì, chẳng lẽ Tần Đại sư còn có thể hại lão phu hay sao.
- Vâng, Tần Đại sư, là trẫm sai.
Lưu Huyền Duệ không nghĩ tới Tần Trần lại kích động như thế, vội vàng phân phó người đi làm.
Không thể không nói, hoàng cung động tác rất nhanh, không tới nửa nén hương, Tần Trần muốn tài liệu và một cây xích sắt Huyền Cương đều được đưa tới.
- Trác các chủ, ngươi tới giúp Bản thiếu một tay, cùng nhau luyện chế một vị linh dược.
Trực tiếp tế xuất đan lô, trong tay Tần Trần sinh ra chân hỏa, mở miệng nói.
- Vâng, Trần thiếu!
Từ lúc luyện chế qua Long Huyết Vương Đan, Trác Thanh Phong rất nghe lời Tần Trần, lập tức dựa theo Tần Trần an bài, hiệp trợ luyện chế.
Nhưng mà nhìn thấy tài liệu, Trác Thanh Phong sửng sờ.
Phục Linh Quả, Thiên Vương Thảo, ân, những thứ dược liêu này đều có công dụng bổ sung khó huyết, đều rất bình thường, thế nhưng Dâm Dương Hoắc, Hải Cẩu Tiên, Hợp Hoan Tán, Tam Nhật Bất Đảo Thảo là cái quỷ gì? Đây không phải là tài liệu luyện chế xuân dược mới dùng hay sao?
Trần thiếu muốn luyện chế cái gì?
Lúc đầu cho rằng Tần Trần muốn luyện chế đan dược giúp người ta đột phá, nhưng hiện tại quan sát, Trác Thanh Phong lập tức há hốc mồm.
Càng làm cho Trác Thanh Phong hoảng sợ chính là, còn có Hồi Quang Quả!
Hồi Quang Quả, đó là dược liệu cao cấp nhất trong đám dược liệu, thuộc về linh dược Vương cấp thất giai, đồng thời là chủ tài trong Hồi Quang Đan.
Chẳng lẽ Trần thiếu muốn luyện chế Hồi Quang Đan?
Nghĩ đến một khả năng, Trác Thanh Phong mở to mắt, nội tâm vô cùng hoảng sợ. Hắn muốn độc chết Lưu Thái lão tổ sao?