Người sống có nhân khí, người chết cũng có tử khí.
Cái gọi là tử khí, chính là điểm cuối sinh mệnh lực của võ giả, tự nhiên phát ra một loại khí tức rách nát.
Bất cứ người nào, khi sinh mệnh đi tới phần cuối, bộ phận thân thể sẽ suy kiệt, mà bộ phận suy kiệt sẽ tỏa ra khí tức người khác không nhận biết, loại khí tức này được gọi là tử khí.
Tần Trần vừa vào trong nội điện, hắn đã phát hiện tử khí nhàn nhạt, lập tức biết rõ, lão tổ Lưu thị đã sắp dầu hết đèn tắt, tình trạng suy kiệt rất nghiêm trọng.
Tới mức này, sinh mệnh thường thường đã đi tới phần cuối, sẽ không sống nổi mấy ngày nữa.
Sở dĩ Tần Trần nói mười ngày, là bởi vì lão tổ Lưu thị chính là cường giả Vũ Vương thất giai, có khả năng chịu đựng lâu hơn.
Dù vậy, mười ngày cũng đã là cực hạn.
Nghe vậy, Lưu Huyền Duệ càng sợ hãi, vội vàng tiến lên.
Tức khắc phát hiện, lão tổ nằm trên giường hẹp, so với trước kia, khí sắc càng tái nhợt hơn rất nhiều, có cảm giác hấp hối, sẽ chết ngay lập tức.
- Tại sao lại như vậy?
Lưu Huyền Duệ thất kinh.
Vừa rồi mới qua bao lâu? Chừng nửa canh giờ, tại sao lão tổ giống như già đi mười tuổi.
- Xin Tần Đại sư xuất thủ...
Lưu Huyền Duệ vội vàng quan sát, vẻ mặt sốt ruột.
- Không vội, nếu có thể cứu, ta nhất định sẽ xuất thủ.
Tần Trần đáp một tiếng, đi tới trước mặt lão giả.
- Huyền Duệ!
Lưu Thái ngẩng đầu lên tiếng, vị lão tổ Đại Uy vương triều này, đường đường là Vũ Vương thất giai, vậy mà ngay cả nói chuyện cũng cố hết sức, giống như khí lực không đủ.
- Lão tổ, vãn bối ở đây.
Lưu Huyền Duệ vội vàng đi lên phía trước.
- Vị này chính là...
Lưu Thái nhìn về phía Tần Trần.
- Lão tổ, vị này chính là Tần Đại sư một tay sáng lập Trần Đế Các, cũng chính là đan đạo đại sư có khả năng trị liệu như lời Trác các chủ vừa nói, lão tổ ngươi yên tâm, ngươi nhất định sẽ không có việc gì.
Lưu Huyền Duệ khẩn trương nói.
- Thì ra là Tần thiếu hiệp, thật không nghĩ tới, Tần thiếu hiệp còn trẻ như vậy?
Lưu Thái cả kinh, khôi phục một chút tinh thần, quan sát tỉ mỉ Tần Trần, trong con mắt sinh ra một ít thần thái khó tin.
Hắn cũng nghe Lưu Huyền Duệ nói qua sự tích của Tần Trần, biết được Tần Trần tu vi bất phàm, đồng thời càng được các chủ Đan các Trác Thanh phong kính phục, coi là trẻ lại,... ít nhất... Chỉ hơn hai mươi tuổi.
Hiện tại quan sát, cái gì hơn hai mươi tuổi, càng giống thiếu niên chưa lớn.
Thiếu niên này chính là Các chủ Trần Đế Các?
Lưu Thái cả kinh, điều này sao có thể!
Lúc này, nội tâm hắn trầm xuống.
Lưu Huyền Duệ già hồ đồ sao? Thiếu niên này chính là người khuấy động phong vân trong hoàng thành, ngay cả Đan các, Khí Điện cùng Huyết Mạch Thánh Địa đều bị hắn khống chế, có một ít thế lực đối địch cố ý phái tới mê hoặc Lưu Huyền Duệ, muốn đoạt lấy xã tắc Đại Uy vương triều?
Lưu Thái kinh hãi không như bình thường, hắn lạnh toát toàn thân đổ mồ hôi lạnh.
- Các hạ là ai?
Một cổ khí thế Vũ Vương lan tràn ra ngoài, giống như một ngọn núi lớn, bỗng dưng trấn áp lên thân Tần Trần.
Đồng thời Lưu Thái mạnh mẽ đi lên, đôi mắt bắn ra điện quang, hắn từ một lão nhân già yếu bệnh tật biến thành cường giả đáng sợ.
Càng giống như hồi quang phản chiếu!
Lưu Thái làm như vậy, càng dọa Lưu Huyền Duệ sợ hãi:
- Lão tổ, ngươi làm sao...
- Huyền Duệ, ngươi già hồ đồ sao? Một thiếu niên như thế, làm sao có thể là đan đạo đại sư, làm sao có thể nghiên cứu ra ba loại đan dược đặc biệt, lại làm sao có thể làm Các chủ Trần Đế Các, người này trăm phương ngàn kế thu hoạch tín nhiệm của ngươi, tất có dụng tâm kín đáo.
Lưu Thái kinh sợ nói ra, thở hồng hộc, sắc mặt tái nhợt.
Hắn vừa nói ra lời này, sắc mặt ba người Trác Thanh Phong biến thành khó coi.
Lưu Thái có ý gì? Nói Trần thiếu có dụng tâm kín đáo? Bọn họ đi chung với Tần thiếu, nói như vậy, bọn họ cũng có dụng tâm kín đáo, muốn giành lợi ích từ Đại Uy vương triều?
Quả thực là hồ ngôn loạn ngữ.
- Lão tổ, Tần Đại sư không phải người như vậy...
Lưu Huyền Duệ vội vàng giải thích.
Lai lịch của Tần Trần, Lưu Huyền Duệ đã sớm điều tra qua, xác định là người đến từ ngũ quốc, cho dù toàn thân hắn bị ánh sáng thần bí bao phủ nhưng tuyệt đối không phải thám tử do người khác phái tới.
- Ngươi, hồ đồ...
Lưu Thái tức giận nói ra, khí thế tiết ra ngoài, tức giận ho khan liên tục, thân thể hắn vô cùng uể oải.
- Các hạ chớ kích động, thân thể ngươi bởi vì tẩu hỏa nhập ma hơn hai mươi năm trước, tiêu hao và hao tổn nghiêm trọng, ngũ tạng lục phủ đã suy kiệt thời kì cuối, lại kích động như vậy, đừng nói mười ngày, có lẽ chống đỡ qua hôm nay cũng là việc khó khăn.
Tần Trần liếc nhìn Lưu Thái, từ tốn nói.
- Tại sao ngươi biết ta tẩu hỏa nhập ma hơn hai mươi năm trước?
Tần Trần vừa nói ra lời này, ánh mắt Lưu Thái dại ra, trong mắt mang theo thần sắc khó tin.
- Lão tổ, ngươi từng tẩu hỏa nhập ma hơn hai mươi năm trước?
Lưu Huyền Duệ cũng sửng sốt.
Chuyện này, hắn không biết.
- Có gì khó nhìn ra, ngươi đường đường Vũ Vương thất giai sơ kỳ đỉnh phong, mới sống một trăm năm mươi tuổi, lại dầu hết đèn tắt, ngũ tạng lục phủ hư hại nghiêm trọng, chân nguyên trong cơ thể phù phiếm, khí hải bị tổn thương, tinh thần cũng có phần bất ổn, rõ ràng là dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma. Căn cứ tình huống tinh thần ngươi bị tổn thương, có thể suy đoán ra, ước chừng là chuyện hơn hai mươi năm trước, hơn nữa là thời điểm trùng kích thất giai trung kỳ bị tẩu hỏa nhập ma, đưa tới trùng quan thất bại, thời khắc quan trọng, ngươi may mắn thanh tỉnh vượt qua, ân, chắc là dùng Thanh Lâm Đan thất giai, nhưng thân thể lại bị thương nghiêm trọng, nhiều năm qua đi, luôn luôn không thể khôi phục, chỉ có thể suy kiệt từng ngày.
Tần Trần từ tốn nói.
- Ngươi... Ngươi...
Lưu Thái nhìn Tần Trần, hắn hoảng sợ như gặp phải quỷ.
Bệnh tình của hắn mới có từ hai mươi năm trước, vào năm đó, hắn mạnh mẽ trùng quan, muốn từ thất giai sơ kỳ đỉnh phong, đột phá đến cảnh giới thất giai trung kỳ.
Hắn đã sắp thành công, vào thời khắc quan trọng, chân nguyên trong cơ thể phản phệ, sau đó tẩu hỏa nhập ma.
Nếu như không phải trên người hắn vừa lúc có một viên Thanh Lâm Đan, cứu mạng hắn thoát khỏi tẩu hỏa nhập ma, dù vậy, thân thể lại bị tổn thương nghiêm trọng.
Mấy năm nay, tình huống liên tiếp chuyển biến xấu, mới đến mức hiện tại.
Bằng không, cường giả Vũ Vương bình thường có khoảng hai trăm năm thọ mệnh, sao lại giống như hắn, tu vi cao đến thất giai sơ kỳ đỉnh phong, nhưng mới hơn một trăm năm mươi tuổi lại dầu hết đèn tắt, sinh cơ hao hết.
Nhưng những việc này, hắn chưa từng nói với bất cứ kẻ nào, thậm chí ngay cả Lưu Huyền Duệ cũng không biết, tại sao tiểu tử này lại biết?
Chẳng lẽ hắn thật nhìn qua thân thể của mình liền đoán ra nhiều thứ như vậy?
Thấy được Lưu Thái khiếp sợ, ba người Trác Thanh Phong lúc này lại cảm thấy toàn thân thoải mái.
Lưu Thái không biết tốt xấu, lại dám nói Trần thiếu không có hảo ý, bây giờ biết Trần thiếu lợi hại hay không.
Vừa nghĩ tới Tần Trần lúc trước làm bọn họ khiếp sợ cũng không ít hơn Lưu Thái.
Từng ánh mắt xem thường nhìn Lưu Thái.
- Tần Đại sư, lão tổ hắn còn cứu được hay không?
Lưu Huyền Duệ không có suy nghĩ nhiều như Lưu Thái, hắn nóng lòng hỏi thăm, quan tâm thân thể của lão tổ.