- Chúng ta đi thôi.
Thu hồi Dị Ma giáp, Tần Trần và Lưu Nguyên Thấm hai đi ra khỏi bảo khố.
- Tần Đại sư, áo giáp tàn phá lúc nãy là gì?
Lưu Linh Vân hiếu kỳ, không nhịn được hỏi.
- Ha hả, khải giáp tàn phá chính là một phần của sáo trang, ta cũng may mắn, mới trong lúc vô ý kích hoạt được.
Tần Trần cười cười, hắn không giải thích quá nhiều.
Viễn cổ dị tộc, cho dù là hắn cũng không thể biết rõ ràng, đương nhiên sẽ không tùy ý giải thích.
May mắn?
Lưu Nguyên Thấm và Lưu Linh Vân không nói gì, một món áo giáp như vậy, nó đã được Đại Uy vương triều cất giữ trong bảo khố ít nhất mấy trăm năm, nhiều cao thủ đã từng nghiên cứu qua, nhưng tất cả chưa từng kích hoạt rõ ràng như tế, Tần Trần may mắn đến mức làm người khác không thể tưởng tượng nổi.
Cho dù phụ hoàng nói Tần Đại sư có thể cầm bất cứ vật gì trong bảo khố, bọn họ đều mở một con mắt nhắm một con mắt, nhưng áo giáp kia bị tàn phá quá mức đáng sợ, bọn họ cũng không dám làm chủ, cần bẩm báo với phụ hoàng.
Ba người nhanh chóng quay về đại điện.
- Di? Trác các chủ và bệ hạ đâu?
- Phụ hoàng đâu?
Trở lại đại điện, phát hiện Trác Thanh Phong và Lưu Huyền Duệ không ở đây, Tần Trần và ba người Lưu Nguyên Thấm đều sửng sốt.
- Bệ hạ mang theo Trác các chủ đi vào trong đại điện, có chuyện quan trọng bàn bạc với nhau.
Hoàng Hoán giải thích.
Có chuyện quan trọng cần bàn bạc?
Tần Trần sững sờ, Lưu Huyền Duệ có chuyện gì, cần phải lưu Gia Luật Hồng Đào và Nam Cung Ly ở lại nơi này, chỉ có thể dẫn theo một mình Trác Thanh Phong đi thương nghị?
- Trần thiếu, Đế Vương Tinh Thạch, ngươi có tìm được không?
Nam Cung Ly và Gia Luật Hồng Đào lại không thèm để ý, nhưng rất chờ mong nhìn về phía Tần Trần.
- Ha hả, tìm được.
Tần Trần cười nhạt.
- Quá tốt.
Nam Cung Ly và Gia Luật Hồng Đào hưng phấn nhìn nhau.
Mặc dù Tần Trần có thể làm cho bọn họ đột phá Vũ Vương thất giai trong vòng một tháng, bọn họ còn không dám tin tưởng, nhưng hai người thật sự rất chờ mong.
Hôm nay nghe nói món tài liệu Đế Vương Tinh Thạch sau cùng đã tìm được, Nam Cung Ly cùng Gia Luật Hồng Đào vẫn khó nhịn được thần thái hưng phấn.
Vào lúc đang trao đổi, chỉ thấy Lưu Huyền Duệ và Trác Thanh Phong từ trong điện đi ra.
- Tần Đại sư, ngươi trở về rồi?
Ánh mắt Lưu Huyền Duệ sáng ngời.
- Đúng vậy, lần này đa tạ bệ hạ, nếu không có bệ hạ, có lẽ Tần mỗ chưa hẳn có thể tìm được Đế Vương Tinh Thạch nhanh như vậy.
Tần Trần tươi cười chắp tay.
- Những thứ này đều là việc trẫm phải làm.
Lưu Huyền Duệ vội vàng xua tay.
- Phụ hoàng.
Lúc này, Lưu Nguyên Thấm tiến lên trước một bước, chuẩn bị nói chuyện xảy ra trong bảo khố, nhưng hắn còn chưa nói ra lời đã bị Lưu Huyền Duệ cắt đứt:
- Nguyên Thấm, Linh Vân, hai người các ngươi rất tốt, phụ hoàng rất vui mừng, hiện tại các ngươi có thể đi xuống, trẫm còn có chuyện quan trọng cần bàn bạc với Tần Đại sư.
- Phụ hoàng, hài nhi cũng muốn nghe.
Lưu Linh Vân làm nũng nói.
- Nghe lời, đi xuống.
Lưu Huyền Duệ trừng mắt, mắng.
Lưu Linh Vân sững sờ, nàng lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc như vậy trên mặt phụ hoàng, chỉ có thể bỉu môi, sau đó ngoan ngoãn lui ra ngoài với Lưu Nguyên Thấm.
- Tần Đại sư, trẫm có một chuyện muốn nhờ, xin mời Tần Đại sư xuất thủ tương trợ.
Hai người vừa rời đi, Lưu Huyền Duệ lại ngưng giọng nói.
Tần Trần giật mình, hắn có thể cảm nhận được, giọng nói của Lưu Huyền Duệ vô cùng nghiêm túc, Trác Thanh Phong bên cạnh cũng có vẻ mặt nghiêm trọng.
- Bệ hạ mời nói.
Tần Trần gật đầu.
Nam Cung Ly và Gia Luật Hồng Đào mới vừa chuẩn bị rời đi, đã thấy Lưu Huyền Duệ khoát tay nói:
- Nếu Nam Cung Ly hội trưởng cùng Gia Luật Hồng Đào điện chủ đều là người Trần Đế Các, hai vị cũng không cần cố kỵ, nhưng chuyện này quan hệ trọng đại, hy vọng hai vị không nên tiết lộ ra ngoài, bằng không sẽ làm cho Đại Uy vương triều lâm vào tai họa ngập đầu.
Hai người nhìn thấy Lưu Huyền Duệ nói rất nghiêm trọng, đều gật đầu.
- Thật, lão tổ Đại Uy vương triều ta đã bệnh nặng nhiều ngày...
Lưu Huyền Duệ chậm rãi nói tin tức:
- Lão tổ khỏe mạnh, là cơ mật lớn nhất cả vương triều, không thể truyền ra ngoài, hơn nữa trẫm cũng không có biện pháp, luôn luôn bảo mật đến hiện tại, xin các vị thứ lỗi.
Hoàng thất Đại Uy vương triều dựa vào vị lão tổ này, mới có thể trấn áp toàn bộ các thế lực trong vương triều, một khi các thế lực khác biết lão tổ Đại Uy vương triều không còn sống được bao lâu, tất nhiên sẽ rục rịch.
Đặc biệt các thế lực Lãnh gia, tất nhiên sẽ không kiêng nể gì cả, sẽ phát động một kích trí mạng vào Đại Uy hoàng tộc.
- Lúc trước Trác các chủ không có biện pháp với thương thế của lão tổ, nhưng cho biết trẫm, Tần Đại sư ngươi có lẽ có cách trị liệu cho lão tổ, cho nên trẫm mạo muội mở miệng, muốn mời Tần Đại sư chẩn đoán bệnh thay lão tổ một phen, trì hoãn thọ mệnh của lão tổ.
Lưu Huyền Duệ thở dài lên tiếng, vẻ mặt buồn thiu.
Nghe Lưu Huyền Duệ giải thích, mọi người đã hiểu vì sao Lưu Huyền Duệ cảnh giác như vậy.
Đại sự như vậy, nếu thật sự tiết lộ ra ngoài sẽ là tai họa ngập đầu với toàn bộ Đại Uy vương triều.
- Khó trách vẫn cảm thấy Hoàng tộc Lưu thị luôn yếu thế trước Lãnh gia, thì ra lão tổ của bọn họ đã sắp mất mạng.
Nghe đối phương giải thích, Tần Trần giờ mới hiểu ra.
- Trần thiếu, trạng thái Lưu Thái lão tổ hiện tại rất không xong, Đại Uy vương triều hôm nay liên quan trọng đại với chúng ta, nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn, Trác mỗ cũng không có biện pháp, chỉ có thể nói với bệ hạ là Trần thiếu ngươi có lẽ có biện pháp.
Trác Thanh Phong cười khổ nói.
Tần Trần cười cười, nói:
- Trác các chủ không cần chú ý, hôm nay Trần Đế Các và Đại Uy vương triều như hai con châu chấu buộc chung một sợi dây, nếu lão tổ Lưu thị gặp nạn, để cho Bản thiếu xem một chút cũng không sao, bệ hạ, không bằng ngươi dẫn đường phía trước, Bản thiếu sẽ đi theo ngươi.
Tần Trần cũng không ngại.
Lúc trước hắn vẫn cho rằng Lưu thị mềm yếu, bị Lãnh gia lấn thành vậy cũng không dám động thủ, hiện tại xem ra, thì ra là có nguyên nhân.
Nếu thật có thể trị liệu, Tần Trần sẽ không để ý giúp Đại Uy vương triều một tay.
- Mời Tần Đại sư đi theo ta.
Nghe Tần Trần đáp ứng, ánh mắt Lưu Huyền Duệ sinh ra thần thái hưng phấn, vội vàng dẫn đường phía trước.
Mọi người nhanh chóng đi tới nơi Lưu Thái lão tổ bế quan.
- Di, nơi đây bố trí Thất Diệu đại trận, có khả năng hấp thu toàn bộ thiên địa chân khí trong Hoàng thành cung cấp cho bản thân tu luyện, địa phương tốt a.
Vừa đến cung điện của Lưu Thái, ánh mắt Tần Trần lập tức sáng ngời.
Nơi đây còn thích hợp bố trí Võ Ý đại trận hơn cả phòng tu luyện của Đan các, nếu bố trí Võ Ý đại trận ở chỗ này, xác suất thành công sẽ tăng lên một bậc.
- Tần Đại sư, ngươi nào biết nơi đây bố trí Thất Diệu đại trận?
Nghe Tần Trần mở miệng, Lưu Huyền Duệ lập tức cả kinh.
Đại trận nơi này do tổ tiên Lưu thị khai triều thiết lập, cực kỳ không rõ ràng, người ngoài tới đây, cho dù là cường giả Vũ Vương cũng chỉ có thể cảm nhận được thiên địa chân khí nơi đây tương đối dồi dào, Tần Trần mới tới một lần đã nói ra thần bí trong đó, làm cho Lưu Huyền Duệ giật mình.
Tần Trần chỉ cười cười, không trả lời.
Lời thừa, hắn kiếp trước là Trận pháp đại sư cửu cấp, nếu không nhìn ra chút bố trí như vậy, hắn sống trên thân chó hay sao?
Thấy vẻ mặt của Tần Trần như vậy, trong thời gian ngắn, Lưu Huyền Duệ càng gia tăng lòng tin vào Tần Trần.
Đoàn người nhanh chóng tiến vào nội điện.
- Xem ra bệnh tình lão tổ Lưu thị các ngươi lạc quan, nơi đây có không ít tử khí, nếu không trị liệu, chỉ sợ thọ mệnh người này sẽ không vượt quá mười ngày.
Tần Trần đi vào, còn chưa gặp bệnh nhân đã cau mày nói.