Vũ Thần Chúa Tể

Chương 824: Thương nghị chuyện quan trọng

Chương Trước Chương Tiếp

Hơn nữa, Lưu Huyền Duệ biết con gái của mình cực kỳ cao ngạo, Võ giả thiên tài trong vương triều, gần như không được nàng xem trọng.

Ngay cả đệ nhất thiên tài trong Đế Tinh Học Viện, Lưu Linh Vân cũng bị bỏ mặc, ngược lại đối với Tần Trần, thái độ hết sức khiêm tốn, làm cho Lưu Huyền Duệ không nhịn được sinh ra một chút mơ màng.

Nhưng mà, nụ cười trên mặt hắn nhanh chóng biến mất, Lưu Huyền Duệ nhìn về phía Trác Thanh Phong, ánh mắt dần dần nghiêm túc, trầm giọng nói:

- Trác các chủ, hôm nay ngươi đến rất đúng lúc, trẫm có một việc, còn cần thương nghị với Trác các chủ.

- Có chuyện thương nghị với ta?

Trác Thanh Phong sững sờ, nhìn thấy vẻ mặt ngưng trọng của Lưu Huyền Duệ, hắn cau mày, hỏi:

- Không biết bệ hạ có chuyện gì muốn thương nghị với lão phu?

Gia Luật Hồng Đào và Nam Cung Ly cũng khó hiểu nhìn sang.

- Chuyện này, sự việc quan hệ trọng đại, mời nói chuyện riêng với Trác các chủ

Lưu Huyền Duệ do dự một chút nói.

Nói riêng?

Gia Luật Hồng Đào và Nam Cung Ly liếc nhau, có chuyện gì, chỉ có thể nói với Trác Thanh Phong, còn phải tránh hai người bọn họ?

Nhưng mà nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lưu Huyền Duệ, hai người cũng hiểu, đây là chuyện không bình thường.

- Đã như vậy, xin bệ hạ dẫn đường.

Trác Thanh Phong mang theo nghi hoặc, trực tiếp đứng lên.

- Hoàng Hoán, ngươi dẫn Nam Cung Ly hội trưởng và Gia Luật Hồng Đào điện chủ đi tâm sự đi, ta và Trác các chủ rời đi trong chốc lát.

Lưu Huyền Duệ cũng đứng lên, chắp tay nói với hai người Nam Cung Ly:

- Rất xin lỗi hai vị, trẫm có chuyện phải bàn bạc với Trác các chủ, cho nên rời đi trong chốc lát.

- Bệ hạ đi thôi.

Cho dù Nam Cung Ly và Gia Luật Hồng Đào có lòng hiếu kỳ, nhưng tất cả đều chắp tay, trên mặt không nhìn ra chút khó chịu nào.

Có một số việc, nếu Lưu Huyền Duệ không muốn để cho bọn họ biết, như vậy khẳng định không thể để cho bọn họ biết, hai người cũng không cần chú ý.

Một lát sau, Lưu Huyền Duệ mang theo Trác Thanh Phong đi vào trong nội điện.

- Không biết bệ hạ tìm Trác mỗ, không biết có chuyện gì? Xin bệ hạ công khai.

Trác Thanh Phong nghi ngờ nhìn Lưu Huyền Duệ.

Chuyện gì cần phải tránh Trần thiếu cùng Nam Cung Ly hội trưởng mới nói? Chẳng lẽ liên quan tới tin tức nội bộ của Trần Đế Các? Bằng không Trác Thanh Phong nghĩ không ra, còn có chuyện gì có thể làm cho Lưu Huyền Duệ nghiêm túc như vậy.

Lưu Huyền Duệ trịnh trọng nói:

- Trẫm gọi Trác các chủ tới, là có nhất chuyện quan trọng cầu Trác các chủ, không biết Trác các chủ ở Bắc Thiên vực, có quen biết vị Dược Vương đại sư nào hay không?

- Dược Vương đại sư?

Trác Thanh Phong sững sờ, nhíu mày:

- Muốn nói Dược Vương đại sư, Trác mỗ thật quen biết hai, thậm chí Trác mỗ sư tôn, chính là Dược Vương đại sư, nhưng vì sao bệ hạ hỏi việc này?

Ánh mắt Lưu Huyền Duệ sáng ngời:

- Trác các chủ, có thể mời hai vị Dược Vương đại sư đến Đại Uy vương triều chẩn đoán bệnh cho người khác hay không?

Trác Thanh Phong cười khổ một tiếng:

- Bệ hạ, bệ hạ cũng nghe qua nguyên nhân Trác mỗ đến Đại Uy vương triều đảm đương chức vụ Các chủ Đan các, là bởi vì phạm sai lầm bị thả tới đây, Đan các Bắc Thiên vực đã quy định rõ ràng, nếu Trác mỗ không thể trở thành Dược Vương, cả đời này không thể trở về Bắc Thiên vực một bước, ngay cả sư tôn của Trác mỗ, hắn cũng không dám biện hộ thay Trác mỗ việc này. Mà Bách Triều chi địa, ở trong mắt các Luyện Dược sư cao nhất Bắc Thiên vực, đây là chỗ của man di mọi rợ, Trác mỗ là người mang tội, muốn mời bọn họ đến Bách Triều chi địa, có lẽ còn khó hơn lên trời.

- Chuyện này... Chẳng lẽ không có biện pháp khác hay sao?

Trác Thanh Phong lắc đầu:

- Có lẽ bệ hạ không biết Trác mỗ mắc phải sai lầm gì, Trác mỗ đắc tội, cho dù là phân bộ Phiêu Miểu Cung Bắc Thiên vực, sư tôn cũng phải giữ khoảng cách với Trác mỗ, làm sao lại có Dược Vương khác dám liên hệ với Trác mỗ? Có lẽ trốn cũng trốn không kịp.

Ánh mắt Lưu Huyền Duệ tối lại, nói:

- Vậy không biết Trác các chủ có biết nơi nào tại Bắc Thiên vực bán ra đan dược kéo dài tuổi thọ hay không?

- Đan dược kéo dài tuổi thọ?

Trác Thanh Phong sững sờ, chợt cười khổ nói:

- Đan dược kéo dài tuổi thọ, chính là kỳ trân thế gian, theo Trác mỗ biết, cho dù trong đan dược Vương phẩm thất giai, cũng chỉ có vài loại có công hiệu kéo dài tuổi thọ, đồng thời mỗi một loại đều là cực phẩm trong đan dược Vương phẩm, muốn tìm được tại Bắc Thiên vực, có lẽ quá khó khăn, Trác mỗ cũng cũng không biết. Nhưng Trác mỗ có thể khẳng định, một khi có đan dược kéo dài tuổi thọ xuất hiện, ngay cả Dược Vương đại sư cũng sẽ chạy theo như vịt. Cho dù có bán ra, bệ hạ muốn có được, có lẽ dùng tài lực của cả vương triều cũng chưa chắc mua được.

Bất cứ kẻ nào, đều có ngày hao hết tuổi thọ.

Mặc dù là cao thủ Vũ Vương, cũng chỉ có thọ mệnh hai ba trăm năm mà thôi, một khi thọ mệnh tới, muốn lật trời cũng không được.

Vì vậy đan dược kéo dài tuổi thọ, đối với cường giả Vũ Vương mà nói, nó có hấp dẫn cực lớn, cho dù là Vũ Vương tuổi còn trẻ, tạm thời không cần, bất kỳ cao thủ nào cũng có thân nhân, có phụ mẫu, cũng không hy vọng trưởng bối bản thân sớm qua đời.

Cho nên khi nói về đan dược kéo dài tuổi thọ, đừng nói đặt ở Bách Triều chi địa, Bắc Thiên vực, cho dù đặt trên toàn bộ đại lục, đan dược như vậy cũng vô cùng trân quý, cho dù có, cũng không phải một vương triều có thể có được.

- Thật sự không có biện pháp nào sao?

Lưu Huyền Duệ nghe vậy, vẻ mặt đầy buồn rầu.

- Không biết bệ hạ hỏi Trác mỗ những việc này là vì cái gì? Nếu có thể nói, ngược lại có thể nói với Trác mỗ một câu, việc khác không dám nói, dưới Dược Vương, không có chuyện Trác mỗ làm không được.

Từ lúc quen biết Tần Trần, bệnh dữ trên thân Trác Thanh Phong đã khỏi hẳn.

Đặc biệt khi hắn nhìn thấy Tần Trần luyện chế Long Huyết Vương Đan, tạo nghệ đan dược của hắn đã đạt tới cảnh giới mới.

Nếu tu vi hắn không đủ, không thể bước vào cảnh giới Vũ Vương, bằng không hiện tại hắn đã có thể thử nghiệm luyện chế đan dược Vương cấp thất phẩm, tự nhiên tràn đầy tự tin.

- Thật không dám đấu diếm, Lưu mỗ tìm kiếm Dược Vương và đan dược kéo dài tuổi thọ chính là vì cứu lão tổ Lưu thị ta!

Lưu Huyền Duệ khổ sở nói.

Trác Thanh Phong cả kinh:

- Bệ hạ nói là, vị kia của Lưu thị các ngươi?

Hắn đã sớm nghe nói qua, trong hoàng thất Đại Uy vương triều, có một vị lão tổ Lưu thị, một thân tu vi cao đã đến Vũ Vương thất giai sơ kỳ đỉnh phong, là cao thủ thực lực mạnh nhất Đại Uy vương triều.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân Lưu thị có khả năng ngồi vững vàng hoàng tọa như bây giờ, các thế lực Lãnh gia, Vô Cực Tông không cung kính với Lưu Huyền Duệ, cũng không dám công nhiên vạch mặt với Hoàng Thất.

Cũng bởi vì kiêng kỵ vị kia.

Nhưng nhìn thần sắc hoàng đế hiện tại, chẳng lẽ lão tổ Lưu thị xảy ra chuyện?

- Không sai, Trác các chủ có lẽ không biết, lão tổ Lưu thị ta đã đến tình trạng phong vân phiêu diêu từ mấy năm trước, thân thể càng ngày càng tệ. Trẫm mấy năm nay muốn tìm biện pháp giải quyết vấn đề trên thân lão tổ, nhưng đến hiện tại, lại không tìm ra biện pháp giải quyết, bất đắc dĩ, chỉ có thể đi cầu Trác các chủ giúp đỡ.

Lưu Huyền Duệ bất đắc dĩ nói.

Nghe vậy, Trác Thanh Phong lộ ra vẻ mặt buồn rầu.

Khó trách mấy năm này, Lãnh gia càng kiêu ngạo, mà Lưu Huyền Duệ lại không có phản ứng gì, thì ra là có nguyên nhân.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (1)