- Những thế lực này đều có cửa hàng trong Hoàng thành hay không?
Tần Trần tiếp tục hỏi.
- Làm sao có thể, Hoàng thành tấc đất tấc vàng, cửa hàng hạch tâm tại khu vực phồn hoa nhất thị trường giao dịch trong hoàng thành, yết giá ít nhất cũng hơn một ngàn vạn Chân thạch trung phẩm, hơn nữa còn không có người bán ra, còn đông thành, nam thành và những đường cái hẻo lánh, cũng cần bỏ ra ít nhất bảy, tám vạn Chân thạch trung phẩm, toàn bộ Hoàng thành có thể có một nửa thế lực không có cửa hàng của bản thân.
Trác Thanh Phong nghĩ một hồi lại nói ra.
Những ngày gần đây, hắn đã mở rộng thị trường Đan các, bù lại tình huống trong Hoàng thành, đối với những số liệu này, hắn có ấn tượng rõ ràng.
- Được, theo như ngươi nói, trong hoàng thành, chỉ có một nửa thế lực có cửa hàng, vậy ta hỏi ngươi, một nửa thế lực kia làm sinh ý như thế nào?
- Vẫn có thể làm, ví dụ kết hội với thế lực khác, hoặc phụ thuộc vào thế lực mạnh hơn, còn có thẳng thắn dựa vào một ít thế lực.
Trác Thanh Phong không hiểu Tần Trần nói những việc này làm gì.
- Vậy ngươi nói, nếu như ta thành lập một quảng trường, ân, chính là thị trường thương nghiệp cực lớn, trong này, cửa hàng gì cũng có, có mua đan dược, có mua vũ khí, có đề thăng huyết mạch, cũng có giao dịch huyết thú, bán ra tài liệu, bán ra bí tịch, thậm chí còn có chỗ ăn cơm, giải trí, cùng với khách sạn ở lại, tất cả mọi thứ đều tập trung vào một trung tâm thương mại, ngươi nói xem có người đến hay không?
Tần Trần cười dài nói ra.
Trác Thanh Phong đã bị ngạc nhiên khi nghe Tần Trần miêu tả, hắn đến bây giờ vẫn chưa tưởng tượng ra, sẽ có trung tâm thương nghiệp khổng lồ như vậy.
Gần như hô lên:
- Còn cần phải nói sao, chỉ cần đồ bên trong hàng thật giá thật, khẳng định chật ních người a.
Hiện nay. thị trường giao dịch Bách Triều chi địa vẫn duy trì tình huống tương đối lạc hậu, chỉ trên một con đường cái, phân bố cửa hàng các thế lực, có đan dược một con đường, cũng có huyết thú một con đường.
Hơn nữa một ít sản nghiệp đáng tiền, đều tụ tập ở một chỗ, giống như giải trí, ăn cơm, cùng với khách sạn, đều cực kỳ hẻo lánh, rời xa hoàng thành.
Việc này dẫn tới, nếu có võ giả muốn mua đan dược, bọn họ phải chạy nhiều quảng trường, tìm thật lâu, mà muốn mua một ít tài liệu và vũ khí, lại phải đi sang quảng trường khác, tìm thật lâu, cuối cùng khi cần ăn cơm, còn phải đi qua nhiều quảng trường, thật mệt.
Nếu có một trung tâm thương nghiệp khổng lồ như vậy xuất hiện, thứ gì cũng có thể tìm ở đây, khi đó sẽ chật kín người tới.
- Trần thiếu, ngươi thật sự muốn xây dựng trung tâm thương nghiệp như vậy hay sao? Thế nhưng cho dù ngươi hoàn thành, sẽ có ai tới, Đan các ta chỉ bán đan dược, không bán cái khác, đến lúc đó còn một đống lớn cửa hàng không ai thuê.
Trác Thanh Phong không nói gì.
Tần Trần ý nghĩ không sai, thế nhưng tại xóm nghèo, cho dù xây cửa hàng, cũng không có thế lực mua.
- Việc này đơn giản, ngươi nói ta kéo tổng bộ Đan các sang, sau đó kéo tổng bộ Huyết Mạch Thánh Địa và Khí Điện đến đó, đặt ở vị trí trung tâm quảng trường, sau đó các cửa hàng bên cạnh nó, chỉ cho thuê không bán, một cửa hàng căn cứ vào vị trí địa lý, tiền thuê một năm một vạn Chân thạch trung phẩm đến mười vạn Chân thạch trung phẩm, ngươi nói có thế lực thuê hay không?
Nghe Tần Trần nói, Trác Thanh Phong sững sờ nhìn Tần Trần.
Nếu như kéo tổng bộ Đan các sang, lại kéo tổng bộ Huyết Mạch Thánh Địa cùng Khí Điện tới, ân, Khí Điện và Đỉnh Khí Các đúng là một nhà, chuyện này...
Trác Thanh Phong sửng sốt.
Việc này thật sự có lực hấp dẫn.
Hơn nữa tiền thuê còn rẻ như vậy, một vạn Chân thạch trung phẩm, rất nhiều thế lực không có cửa hàng, cho dù thử một chút cũng không tổn thất bao nhiêu.
Hơn nữa lấy quan hệ giữa Trần thiếu và Huyết Mạch Thánh Địa cùng Khí Điện, bảo bọn họ dời tổng bộ sang đó, chắc chắn sẽ không thành vấn đề.
- Nhưng mà, cho dù chúng ta xây xong quảng trường thương mại, thế nhưng chung quanh là xóm nghèo, khách tới sẽ ít đi rất nhiều.
Trác Thanh Phong không nhịn được nói.
- Ai nói chung quanh là xóm nghèo?
Tần Trần cười rộ lên:
- Chúng ta cải tạo lại xóm nghèo không có giá trị, cho người ở đó một ký túc xá đẹp hơn, hơn nữa còn bảo đảm an toàn, không có bất kỳ thế lực nào dám tùy ý đi vào khi dễ bọn họ, ngươi nói bọn họ có nguyện ý ở hay không?
Trác Thanh Phong trợn mắt, còn phải nói sao, hiện tại xóm nghèo loạn như vậy, cũng không ai bảo vệ bọn họ, còn xây phòng mới cho bọn họ, có ngu mới không vào ở.
- Xóm nghèo còn lại sẽ do chúng ta cải tạo, phá sạch nơi đó đi, đào ra hồ nhân tạo, tạo ra công viên theo cấp bậc hoàng cung, sau cùng, lại xây dựng một đống phủ đệ tại khu vực đặc biệt, lấy nửa giá bán ra trên thị trường Hoàng thành, ngươi thấy có người sẽ mua hay không?
Tần Trần cười tủm tỉm nhìn sang.
Vào lúc này, Trác Thanh Phong ngây người hoàn toàn, ngay cả hít thở cũng dừng lại.
Chuyện này...
Trác Thanh Phong đã không dám tưởng tượng tiếp.
Một quảng trường thương mại chứa vô số cửa hàng, vô số cảnh sắc tú lệ, còn có công viên phong cách hoàng cung, chẳng phải sau khi cải tạo lại xóm nghèo, còn có thể xây dựng phủ đệ giống như hoàng cung hay sao?
Nếu như Tần Trần thật sự làm xong, đồng thời bán giá rẻ, có lẽ toàn bộ quý tộc Hoàng thành sẽ điên cuồng tranh mua.
Ngay cả mình cũng muốn mua một một căn để ở!
Dựa theo giá cả phủ đệ trong hoàng thành, một phủ đệ có giá ít nhất mấy vạn Chân thạch trung phẩm, nhỏ một chút cũng hai ba chục vạn một căn, ban đầu xây dựng hai ba trăm căn, bán đi, đây chính là bốn năm ngàn vạn Chân thạch trung phẩm.
Trác Thanh Phong đã bị số tiền dọa sợ hãi.
Trời ơi! Chỉ cần bán một lần, chẳng phải tất cả phí tổn cải tạo xóm nghèo sẽ quay về hay sao?
Còn không hết, xóm nghèo tây thành lớn bao nhiêu? Đây chính là diện tích tương đương một phần hai mươi so với Hoàng thành.
Đừng nói hai trăm phủ đệ, cho dù xây dựng hai ngàn phủ đệ cũng không có áp lực gì, cứ như vậy, chẳng phải là...
Trác Thanh Phong đã không nói ra lời, hắn là nửa bước Vũ Vương đỉnh phong, suýt nữa đã bị dọa ngất xỉu.
Thì thào nhìn Tần Trần, hắn đã không biết nên nói cái gì.
Ai bảo muốn một xóm nghèo tây thành của Lưu Huyền Duệ là thua lỗ? Đây là kiếm lời lớn.
- Đầu nhập ban đầu sẽ rất lớn, nhất định phải để cho các quý tộc Hoàng thành nhìn thấy quyết tâm của chúng ta, chúng ta nhất định phải cải tạo xóm nghèo thành một khu vực hoa lệ.
- Tiếp theo, một khi quảng trường thương mại thành hình, trung tâm thương nghiệp Hoàng thành sẽ xiêu vẹp, đến lúc đó tây thành biến thành nơi tấc đất tấc vàng, địa phương khác sẽ bị giảm giá trị, tài sản cố định của Lãnh gia, Quy Nguyên Tông, Vô Cực Tông sẽ giảm đi rất lớn.
Ánh mắt Tần Trần sinh ra hung quang.
Hắn xây cất tây thành, không chỉ có riêng vì kiếm tiền, đồng thời cũng đả kích các thế lực Lãnh gia.
Hiện tại Lãnh gia, tài chính trên sổ sách, có lẽ đã không còn một mảnh, nếu như ngay cả cửa hàng, phủ đệ của bọn họ giảm giá trị phạm vi lớn…
Như vậy căn bản không cần Tần Trần động thủ, Lãnh gia, Ngô gia sẽ từ từ suy sụp, trở thành lịch sử trong Đại Uy vương triều.
- Trần thiếu ngươi yên tâm, ta sẽ lập tức phái người đi làm.
Trong lúc hưng phấn, Trác Thanh Phong và Tần Trần thương thảo tỉ mỉ với nhau xong, hắn lập tức vội vã đi ra ngoài làm việc.
Hắn đã không kịp chờ đợi, muốn thấy kế hoạch của Tần Trần được thực hiện.