- Lãnh Phá Công, bái kiến bệ hạ, không biết bệ hạ muốn biết cái gì, lão hủ không hiểu rõ cho lắm?
Thấy Lưu Huyền Duệ lạnh lùng nhìn mình, trong lòng Lãnh Phá Công đầy căm giận, nhưng vẫn chắp tay hành lễ.
Mặc dù hắn là cường giả Vũ Vương, nhưng Lưu Huyền Duệ chính là hoàng đế của Đại Uy vương triều, mà Lãnh gia hắn cũng là con dân của Đại Uy vương triều, lễ nghi cơ bản, đương nhiên vẫn phải tuân thủ.
Bằng không một cái tội danh giáng xuống, Lãnh gia hắn không chịu nỗi.
Thế nhưng thái độ lại không tôn kính chút nào.
- Lãnh Phá Công, trẫm hỏi ngươi, ngươi đường đường là lão tổ Lãnh gia, cũng coi như lão nhân của Đại Uy vương triều, lại tuỳ tiện động thủ trong hoàng thành, ý đồ mưu hại dân chúng vương triều ta, chẳng lẽ ngươi cho rằng, ngươi thân là cường giả Vũ Vương, trẫm không thể làm gì ngươi hay sao?
Lưu Huyền Duệ lạnh lùng nói ra, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lãnh Phá Công, toả ra hàn mang.
Ở trước mặt nhiều người như vậy, Lãnh Phá Công lại nói với hắn như thế, trong lòng Lưu Huyền Duệ sinh ra sát ý đáng sợ.
- Bệ hạ muốn nói chuyện gì.
Lãnh Phá Công trầm giọng nói:
- Bệ hạ, sở dĩ lão phu động thủ với người này, là bởi vì người này và Đan các hãm hại Lãnh gia ta, nói rằng Lãnh gia ta luyện chế ra đan dược có chỗ thiếu hụt, từ đó đẩy Lãnh gia sa vào tình trạng vạn kiếp bất phục, người này cùng hung cực ác, tội ác tày trời, lão phu khẩn cầu bệ hạ, để cho lão phu giết người này, từ đó chứng minh trong sạch.
Lãnh Phá Công tiến lên phía trước một bước, sát ý bao phủ toàn thân, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tần Trần.
Nếu không có Tần Trần, Lãnh gia hắn sao lại lâm vào tình cảnh này? Cho nên sát ý của hắn càng nồng đậm hơn trước.
- Làm càn.
Lưu Huyền Duệ tức giận run người.
Ở trước mặt mình, Lãnh Phá Công còn có dũng khí phách lối như vậy, Lưu Huyền Duệ khó khống chế tức giận trong nội tâm.
- Lãnh Phá Công, ngươi mắt không vương pháp, vi phạm luật pháp vương triều, muốn làm gì thì làm trong hoàng thành, nếu hôm nay không nghiêm trị, luật pháp vương triều nên đặt ở chỗ nào? Người đâu, bắt hắn cho trẫm.
Vung tay lên, Lưu Huyền Duệ tức giận nói ra.
Ầm ầm…
Lúc này, một đội Cấm vệ quân trùng trùng điệp điệp tiến lên phía trước, bước chân sinh ra tiếng nổ, mặt đất rung động, bọn họ xông về phía Lãnh Phá Công.
Lãnh Phá Công biến sắc.
Hắn không nghĩ tới, Lưu Huyền Duệ tàn nhẫn như vậy, trực tiếp bảo người động thủ với mình, căn bản không cho Lãnh gia hắn một tia cơ hội.
Như vậy xem ra, Lưu Huyền Duệ càng sinh ra sát tâm với Lãnh gia.
Nếu là như thế, hắn càng không thể bị bắt, một khi hắn bị bắt, Lãnh gia như rắn mất đầu, đến lúc đó sẽ bị tiêu diệt.
- Ầm!
Trên thân Lãnh Phá Công đột nhiên phóng xuất ra khí tức chân nguyên kinh người, chân nguyên lực đáng sợ tỏa ra chung quanh, đánh bay từng đám Cấm vệ quân, Cấm vệ quân ngã lăn ra đất, cả đám kêu la thảm thiết.
- Lãnh Phá Công, ngươi dám kháng chỉ?
Lưu Huyền Duệ tức giận nói.
- Bệ hạ, không phải ta kháng chỉ, mà là Đan các và tiểu tử này hãm hại Lãnh gia ta, bệ hạ không muốn trừng trị bọn họ, ngược lại muốn giải quyết Lãnh gia ta, lý do là gì?
Lãnh Phá Công trầm giọng nói.
Lúc này, thái độ của hắn đã ôn hòa hơn nhiều, bởi vì hắn biết rõ, Lãnh gia còn chưa có thực lực trở mặt với hoàng thất.
- Lãnh Phá Công, rõ ràng là Lãnh gia các ngươi luyện chế ra đan dược có chỗ thiếu hụt, lại đổ tội lên đầu chúng ta, các hạ dầu gì cũng là cường giả Vũ Vương, chẳng lẽ dám làm không dám chịu hay sao?
Tần Trần cười nhạt.
- Ngươi nói là Đan các hãm hại ngươi, ngươi có chứng cớ hay không?
Lưu Huyền Duệ lạnh lùng nhìn Lãnh Phá Công.
- Chuyện này...
Sắc mặt Lãnh Phá Công đầy khó coi, hắn không nói thành lời.
Đan phương này, là Lãnh gia bọn họ trong bóng tối trộm ra từ Đan các, làm sao dám lấy ra làm chứng cớ?
Một khi nói ra, chỉ đẩy Lãnh gia vào thế bất lợi.
- Không có chứng cứ thì đại biểu cái gì.
Ánh mắt Lưu Huyền Duệ lạnh như băng:
- Người đâu, bắt người Lãnh gia lại, điều tra thật tốt, nếu không có vấn đề, trẫm sẽ bàn giao công đạo cho Lãnh gia.
- Vâng, bệ hạ.
Nhiều Cấm vệ quân xông tới ngay lập tức, vây đám người Lãnh gia vào giữa.
- Lão tổ.
Đám người Lãnh Phi Phàm hoảng sợ, một khi bọn họ bị Cấm vệ quân mang đi, muốn sống sót ra ngoài, việc này còn khó hơn lên trời.
Mà bên kia, Phó Tinh Thành từ từ tiếp cận Lãnh Phá Công, không cho hắn cơ hội xuất thủ.
- Bệ hạ, khoan động thủ đã, trong việc này có hiểu lầm hay không?
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên, kèm theo đó là một bóng dáng kiêu ngạo xuất hiện trong thị trường giao dịch.
Người này mặc trường bào màu nâu, đầu đội búi tóc, sắc mặt hồng nhuận, nhìn thoáng qua còn mang theo uy nghiêm phóng khoáng, nhưng hắn lại có đôi mắt nhỏ phá đi cảm giác tổng thể, khiến cho người ta cảm giác hắn là kẻ gian nịnh.
Chính là lão tổ Ngô gia trong ba đại thế gia tại Hoàng thành, Ngô Thành Phong!
- Ngô Thành Phong, bái kiến bệ hạ.
Ngô Thành Phong vừa đến trước người Lưu Huyền Duệ, lại cung kính hành lễ, thái độ thành khẩn, sau đó chắp tay nói:
- Lãnh Phá Công, cũng là người của vương triều, hắn làm sao có thể làm ra chuyện hãm hại con dân vương triều, trong này, nhất định có hiểu lầm gì đó, huống chi, hôm nay trong hoàng thành, rất nhiều võ giả mua đan dược của Lãnh gia, nếu bệ hạ bắt người Lãnh gia lại, làm sao trấn an rất nhiều võ giả mua đan dược. Theo lão phu thấy, không bằng sử lý việc Lãnh gia sau, sau khi giải quyết tốt hậu quả ngày hôm nay, trở về lại định tội Lãnh gia, bệ hạ cảm thấy thế nào?
Ngô Thành Phong luôn mồm đứng ở góc độ vương triều, nhưng rất rõ ràng, hắn đang giải vây thay Lãnh Phá Công.
Bạch!
Bạch!
Khi Ngô Thành Phong nói xong, ở nơi xa, lại có hai tia sáng lướt tới, trong nháy mắt đã tới thị trường giao dịch.
Hai người này, một người mặc áo bào trắng, lưng đeo một thanh kiếm mỏng, một người khác cười tủm tỉm, thân hình to lớn, trên người bọn họ tỏa ra khí tức làm người ta hít thở không thông, chính là hai tên cường giả Vũ Vương.
- Nhạc Lãnh Thiện, Yến Vô Cực, bái kiến bệ hạ.
Hai người này vừa đến, cũng chắp tay với Lưu Huyền Duệ, thần thái cực kỳ tùy ý.
Chính là hai đại tông môn cao cấp nhất trong Tông Môn Liên Minh, tông chủ Quy Nguyên Tông và Vô Cực Tông.
- Nhạc Tông chủ, Yến Tông chủ, các ngươi vẫn khỏe.
Lưu Huyền Duệ khí sắc rất xấu xí.
Nhạc Lãnh Thiện và Yến Vô Cực, chính là tông chủ hai tông môn cường đại nhất vương triều, một thân tu vi đều đạt tới cảnh giới Vũ Vương thất giai.
Đồng thời, nghe đồn Quy Nguyên Tông, Vô Cực Tông, Ngô gia và Lãnh gia đã cấu thánh liên minh trong bóng tối, năm đó Nguyên gia huỷ diệt, chính là bốn thế lực lớn này liên thủ với nhau.
Không nghĩ tới hôm nay bản thân muốn xuống tay với Lãnh gia, tông chủ hai đại tông môn đã ra mặt giải vây, điều này làm cho Lưu Huyền Duệ sinh lòng cảnh giác.
Đại bản doanh của Quy Nguyên Tông và Vô Cực Tông cũng không nằm trong Hoàng thành, mặc dù có trụ sở trong hoàng thành, nhưng đường đường tông chủ, làm sao luôn luôn tọa trấn trong Hoàng thành, nhưng hôm nay, hắn chưa kịp động thủ với Lãnh gia, hai tông chủ đã tới nhanh như vậy, có thể thấy được hai người mấy ngày này luôn ở trong hoàng thành, chỉ chưa từng lộ diện mà thôi.
Đường đường tông chủ hai đại tông môn, luôn luôn ở trong Hoàng thành, bọn chúng muốn làm gì?
Ánh mắt Lưu Huyền Duệ biến thành cảnh giác.
- Lãnh huynh, hai người chúng ta nhận được tin tức, còn tưởng rằng là tin tức giả, nhiều ngày không gặp, tại sao Lãnh huynh lại chật vật như vậy? Còn bán đan dược giả, việc này không giống phong cách của Lãnh gia các ngươi nha.
Hai người hành lễ với Lưu Huyền Duệ xong, lại cười nói nhìn Lãnh Phá Công.