Vũ Thần Chúa Tể

Chương 800: Lãnh gia tức giận

Chương Trước Chương Tiếp

Trước khi Lãnh Phá Công nhận được tin tức do trưởng lão Lãnh gia báo tin, căn bản không để ý nghe xem chuyện gì đã xảy ra, lập tức chạy tới thị trường giao dịch.

Lại cảnh tượng thấy được làm hắn tức giận.

Nhiều Võ giả như vậy lại tiến hành đập phá cửa hàng của Lãnh gia bọn họ, đây là chuẩn bị tạo phản sao?

Lúc này trên người hắn có sát ý vô tận bao phủ, trong chớp mắt, khí tức của cả thị trường giao dịch như lập tức tiến vào trời đông giá rét, làm người ta run sợ.

- Lão tổ, là thế này.

Mấy tên trưởng lão Lãnh gia không dám giấu diếm, lập tức nơm nớp lo sợ kể ra từ đấu tới cuối chuyện đã xảy ra.

- Cái gì? Đan dược của Lãnh gia chúng ta lại có chỗ thiếu hụt, sẽ mang đến tổn thương đối với huyết mạch không thể nghịch chuyển?

Trong lòng Lãnh Phá Công kinh hãi.

Hắn biết rõ tầm quan trọng của huyết mạch đối với một gã Võ giả, có thể nói ít nhất tương đương với nửa cái mạng của Võ giả.

Lúc trước Tần Trần ở Đại Tề quốc cũng bởi vì không còn cách nào thức tỉnh huyết mạch, mà bị chịu hết sỉ nhục.

Nếu nói đan dược của Lãnh gia bọn họ thật sự tạo thành tổn thương cho huyết mạch vậy sẽ phá hỏng danh dự của đám người Lãnh gia, bị tổn thương lắm đấy.

- Cái này có thể phiền toái.

Lãnh Phá Công nhíu mày, đối mặt với tình hình như vậy, hắn cũng không biết nên làm gì?

Là giết sạch những Võ giả tới gây chuyện?

Nếu đám người Lãnh gia bọn họ thật sự dám làm như thế, vậy đời này cũng đừng mong tiếp tục đặt chân ở Đại Uy vương triều.

- Đúng rồi, Phi Phàm hắn làm sao?

Lãnh Phá Công vừa nhìn về phía Lãnh Phi Phàm đang hôn mê, cau mày hỏi.

Nhìn dáng vẻ của Lãnh Phi Phàm thì rõ ràng bị người đả thương, nhưng Lãnh Phi Phàm là Vũ Tôn lục giai đỉnh phong, những tán tu Võ giả ở đây thật sự có năng lực phi phàm kích thích làm Phi Phàm bị thương à?

- Lão tổ, là Trác Thanh Phong Đan các cùng tiểu tử Tần Trần kia!

Một tên trưởng lão tiến lên tức giận nói.

- Người của Đan các đâu?

Lãnh Phá Công lạnh lùng nhìn Trác Thanh Phong cùng Tần Trần cách đó không xa, thuận tay ném ra mấy viên đan dược:

- Tạm thời cứu Phi Phàm đã, những chuyện khác tạm thời không cần phải quản.

Trong lòng hắn toả ra sát ý nồng đậm, nhưng hắn biết rõ hiện tại điều hắn phải làm, là xử lý rắc rối cho Lãnh gia trước, chứ không phải ra tay giết người.

Chỉ là Lãnh Phá Công không tính giết Tần Trần, nhưng Tần Trần lại không định bỏ qua hắn.

- Các hạ chính là lão tổ Lãnh gia sao? Ha hả, thật là uy phong lớn nhỉ, không hổ danh là thế gia đứng đầu vương triều, bán ra đan dược thấp kém có chỗ thiếu hụt như vậy, không những không bồi thường, ngược lại đánh Võ giả đòi công bằng phải bị thương, đây chính là cách xử sự của Lãnh gia các ngươi sao? Bản thiếu xem như đã thấy được rồi, lợi hại, lợi hại đấy!

Thấy Lãnh Phá Công vừa đến đã trực tiếp dùng ý chí võ đạo chấn thương rất nhiều Võ giả, lúc này Tần Trần cười lạnh nói.

Sau khi rất nhiều Võ giả bình thường bị Lãnh Phá Công chấn động tổn thương, bởi vì kiêng kỵ thân phận cùng tu vi của Lãnh Phá Công nên đều giận mà không dám nói gì, bây giờ nghe được Tần Trần cũng dám thay bọn họ đứng ra nói lời phải trái, trong lòng mọi người đều vô cùng cảm động.

- Tiểu tử, miệng ngươi sạch một chút đi.

Ánh mắt Lãnh Phá Công lạnh lùng nhìn lại, một khí tức khủng khiếp lập tức từ trên người hắn tản ra.

Đây chính là tiểu tử Tần Trần sao? Đúng là rất to gan, đã vậy còn nói hắn như vậy. Lãnh Phá Công đã hạ quyết tâm phải cho Tần Trần một bài học thích đáng.

Khí tức khủng khiếp đại biểu Vũ Vương thất giai như biển rộng mênh mông, trong nháy mắt đã tới trước mặt Tần Trần, sau đó giống như một ngọn núi lớn ép mạnh xuống.

- Lãnh Phá Công, ngươi làm gì?

Trác Thanh Phong biến sắc, phẫn nộ quát và vội vàng ngăn cản ở trước mặt Tần Trần nhưng đã tới không kịp.

- Ầm!

Trong nháy mắt, uy áp Vũ Vương khủng khiếp trấn áp ở trên thân của Tần Trần.

Ý chí uy áp của Vũ Vương thất giai đáng sợ tới mức nào? Võ giả bình thường đối mặt với khí tức khủng khiếp như vậy, chỉ sợ vẻ mặt sớm đã trắng bệch, thân thể run rẩy, thậm chí quỳ xuống tại chỗ.

Làm Tần Trần lại mặt không đổi sắc, như cây gặp gió xuân, ở dưới ý chí võ đạo gióng như sóng biển cuộn trào, vị trí thân thể lại không di chuyển.

- Các hạ rất uy phong , ỷ vào mình có tu vi cao thâm lại dám tuỳ tiện làm bậy như thế, Lãnh gia quả nhiên lợi hại, khó trách sẽ trở thành thế gia đứng đầu Đại Uy vương triều, thậm chí còn không để ý tới luật pháp vương triều, còn có chuyện gì làm không được? Có lẽ lừa bịp rất nhiều Chân thạch của dân chúng như vậy còn không muốn đi.

Tần Trần cười lạnh nói.

Dùng ý chí võ đạo trấn áp hắn à? Quả thực buồn cười.

Tuy tu vi của hắn mới là lục giai sơ kỳ đỉnh phong, nhưng ở trên phương diện lý giải ý chí võ đạo lại mạnh hơn Lãnh Phá Công hơn gấp trăm lần.

Nếu Lãnh Phá Công dùng chân nguyên thất giai đến trấn áp hắn, hắn còn chưa hẳn có thể chống đỡ, nhưng dùng ý chí võ đạo, ha hả, theo Tần Trần ý chí võ đạo yếu ớt như vậy buồn cười giống như cháu đi thăm ông nội vậy.

- Hả?

Thấy Tần Trần không biến sắc trước ý chí võ đạo, sắc mặt Lãnh Phá Công sững sờ, ánh mắt lập tức trở nên đáng sợ.

Chuyện gì xảy ra vậy? Nếu nói là nửa bước Vũ Vương đỉnh phong như Trác Thanh Phong có thể chống đỡ được ý chí võ đạo của hắn, vậy hắn sẽ không thấy gì, nhưng một thiếu niên hơn mười tuổi lại có thể chống đỡ được ý chí võ đạo của hắn, khiến cho Lãnh Phá Công gần như tưởng mình hoa mắt.

- Lão tổ, chuyện này căn bản là âm mưu của Đan các.

Được mấy tên trưởng lão Lãnh gia cứu chữa, Lãnh Phi Phàm hôn mê lúc này đã tỉnh lại. Sau khi nhìn thấy Lãnh Phá Công, hắn liền kích động, vội vàng nghiến răng nói ra suy nghĩ vừa nãy của mình.

- Cái gì? Ngươi nói phương thuốc đan dược kiểu mới này là do Đan các cố ý tiết lộ ra ngoài, vốn có chỗ thiếu hụt nào chứ? Cố ý chờ Lãnh gia chúng ta chế luyện, bán ra, mới nhằm vào Lãnh gia chúng ta?

Ánh mắt Lãnh Phá Công chợt lạnh.

- Lão tổ, đây chỉ là đệ tử suy đoán, nhưng căn cứ theo suy đoán của đệ tử, có thể là như vậy, hơn nữa rất có thể rất nhiều Phượng Lan Thảo mà Lãnh gia chúng ta thu mua được thật ra đều do Đan các cố ý bán đổ bán tháo cho chúng ta.

Lãnh Phi Phàm nghiến răng nói.

Nghĩ tới đây, Lãnh Phi Phàm cảm thấy tiếc nuối không gì sánh được, nói cách khác trước đó Lãnh gia tốn tất cả tài lực mua Phượng Lan Thảo, thật ra đều là mua được từ trong tay của Đan các.

Sau khi Đan các trải qua cuộc bán đổ bán tháo này, nay đã kiếm thêm một món tiền lớn, khó trách trước đó đốt hủy mấy trăm ngàn cân Phượng Lan Thảo lại chẳng có chút cảm giác.

Nghĩ tới đây, Lãnh Phi Phàm liền tức đến suýt nôn ra máu.

- Đan các đáng chết này!

Lãnh Phá Công cũng tức đến run người:

- Chết!

Phẫn nộ quát một tiếng, thân hình Lãnh Phá Công thoắt một đã chạy về phía Tần Trần.

Hắn không động được tới Trác Thanh Phong, nhưng lúc này sát cơ trong lòng tản ra bốn phía, muốn muốn giết người không được, mục tiêu lúc này rơi vào trên thân của Tần Trần. Đều tại tiểu tử này mới khiến cho danh tiếng của Lãnh gia bọn họ hoàn toàn phá hủy, hôm nay không giết hắn, hắn là lão tổ của Lãnh gia, nàng còn mặt mũi nào tiếp tục ở lại thêm nữa.

Ầm ầm!

Uy áp đại biểu một đòn đáng sợ của Vũ Vương thất giai sao lại tuôn ra, trong nháy mắt đi tới phía trước Tần Trần.

- Trần thiếu cẩn thận!

Trác Thanh Phong phẫn nộ quát một tiếng, thân hình thoắt một, lần này hắn sớm có sự chuẩn bị nên trong nháy mắt chặt ở trước mặt Tần Trần, chỉ nghe ầm một tiếng, Trác Thanh Phong điên cuồng ngăn cản công kích của Lãnh Phá Công, cả người thịch thịch thịch lui lại, mở miệng phun ra một ngụm máu.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (1)