- Ngươi...
Sắc mặt Lãnh Phi Phàm khó coi, Trác Thanh Phong cùng Tần Trần vốn là một ruộc, luận về miệng lưỡi, hắn làm sao cũng không nói lại được đối phương.
- Lãnh gia chủ, Trác các chủ nói là thật sao? Ngươi muốn giết ta thì cứ việc ra tay, nếu bản thiếu nhíu mày một chút thì không phải là nam nhân. Nhưng trước khi Lãnh gia chủ ra tay, bản thiếu khuyên Lãnh gia chủ vẫn nên mau chóng trả lại tiền mua đan dược cho mọi người.
- Ở dưới tình hình biết đan dược có chỗ thiếu hụt, Đan các ta cam tâm tình nguyện tiêu hủy Phượng Lan Thảo giá trị mấy nghìn vạn Chân thạch trung phẩm, Lãnh gia thân là thế lực đan đạo đứng đầu, thế gia đứng đầu Đại Uy vương triều, không nói tiêu hủy Phượng Lan Thảo các ngươi mua được, không đến mức không trả lại tiền đan dược chứ?
- Gia tộc như vậy còn có tư cách gì đặt chân ở trong vương triều này.
Tần Trần tức giận nói.
- Ngươi...
Giờ này phút này, nhìn sắc mặt Tần Trần sục sôi, miệng Trác Thanh Phong cười nhạt, trong lòng Lãnh Phi Phàm đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ làm hắn hoảng sợ.
Có phải chuyện này là một âm mưu của Đan các hay không?
Vừa xuất hiện suy nghĩ này, Lãnh Phi Phàm lập tức ngừng thở.
Đây không phải là không có khả năng.
Đan dược kiểu mới quan trọng như vậy, trước đí Đan các làm sao không phòng bị.
Ngược lại để Mã Binh trưởng lão nhẹ nhàng trộm đến tay như vậy?
Bản thân điều này liền có vấn đề rất lớn.
Chẳng qua lúc đó đang hưng phấn, hắn căn bản không nghĩ nhiều, một lòng tính toán nghiên cứu đan dược kiểu mới, đẩy ngã Đan các.
Hôm nay hồi tưởng lại, điểm mâu thuẫn trong này quá nhiều.
Thí dụ đan dược kiểu mới vừa bán ra được một ngày, Đan các đã dừng tiêu thụ.
Còn nữa, ngày đầu tiên Đan các bán đan dược kiểu mới đã giới hạn một vạn viên, đồng thời hạn chế số lượng mua của mỗi người.
Tất cả những điều này rõ ràng là một âm mưu được vạch sẵn.
- Đan các đáng chết, quá đê tiện.
Lãnh Phi Phàm chỉ cảm thấy hơi thở dồn dập, khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, suýt nữa thì nôn ra máu ngất đi.
Nếu tất cả mọi việc là Đan các hãm hại Lãnh gia bọn họ mới làm ra, vậy Đan các này cũng quá hung ác.
Vì hãm hại bọn họ, không ngờ còn cam tâm tình nguyện lấy ra hết tài sản khổ sở tích lũy được của Đan các mấy năm nay đổi thành Phượng Lan Thảo, đồng thời tiêu hủy tại chỗ.
Điều này cần quyết đoán lớn tới mức nào?
Không đúng?
Đột nhiên, Lãnh Phi Phàm chợt bừng tỉnh, chỉ cảm thấy chân tay lạnh giá, hai mắt hoa mắt.
Những ngày gần đây, Đan các điên cuồng thu mua Phượng Lan Thảo, tổng cộng số lượng thu mua đâu chỉ trên một nghìn vạn cân? Ngay cả Lãnh gia bọn họ cũng thu mua hơn ngàn vạn cân, số lượng Đan các thu mua... ít nhất... phải nhiều hơn Lãnh gia bọn họ.
Nhưng trước kia, Đan các tiêu hủy Phượng Lan Thảo tổng cộng mới chỉ mấy trăm ngàn cân.
Cộng thêm Phượng Lan Thảo ban đầu bọn họ dùng để chế luyện một vạn viên đan dược kiểu mới, lúc này mới bao nhiêu?
Như vậy Phượng Lan Thảo còn lại của Đan các lại đi đây?
Nhớ lại ít ngày trước, Phượng Lan Thảo lúc đầu rất khan hiếm hàng, nhưng Lãnh gia lại có thể từ một vài con đường không hiểu nổi đã thu mua số lượng lớn Phượng Lan Thảo.
Lúc đó, hắn căn bản không suy nghĩ quá nhiều.
Bây giờ nghĩ lại, trong này thật sự quá kỳ lạ.
Trong khi Đan các điên cuồng thu mua Phượng Lan Thảo, trên thị trường Đại Uy vương triều làm sao có thể còn có nhiều Phượng Lan Thảo lưu chuyển như vậy?
Huống gì, nếu tất cả những chuyện này là Đan các lập kế làm ra, sao Đan các có thể để nhiều Phượng Lan Thảo nát vụn ở trong tay mình được?
- Chẳng lẽ Lãnh gia chúng ta bỏ giá cao mua được Phượng Lan Thảo, thật ra đều là Đan các cố ý bán đổ bán tháo ra?
- Trác Thanh Phong, ngươi thật là ác độc!
Lãnh Phi Phàm nhìn chòng chọc vào Trác Thanh Phong, hai mắt đỏ bừng, gào thét lên, ngay sau đó phút một tiếng, cả người tức giận công tâm, nghẹn một hơi liền mở miệng phun ra một ngụm máu, trực tiếp ngất đi.
- Gia chủ.
- Gia chủ ngươi làm sao?
Các trưởng lão Lãnh gia còn lại hoảng sợ, căn bản không biết phải làm gì.
- Trả lại tiền, nhanh trả lại tiền!
Lúc này chuyện phát sinh trên thị trường giao dịch đã sớm lan tràn với tốc độ kinh người, vô số Võ giả nhận được tin tức chen chúc qua đây.
Trong tay những Võ giả này đều cầm theo đan dược mua được từ Lãnh gia, sắc mặt tức giận hét lớn.
Trong đó có không ít Võ giả thậm chí rút vũ khí ra, hận không thể xông vào cửa hàng của Lãnh gia.
Bọn họ là sợ mình mua không được đan dược kiểu mới, trước đó gần như lấy hết tích góp trên người mình tất để mua đan dược của Lãnh gia, hôm nay nghe nói đan dược có chỗ thiếu hụt, không ít Võ giả tức giận công tâm, suýt nữa tẩu hỏa nhập ma.
Trong có một vài Võ giả tức giận, thậm chí xông vào cửa hàng Lãnh gia bắt đầu cướp đoạt.
Điều này giống như đốt thùng thuốc súng, một đốm lửa nhỏ có thể thiêu cháy cả đồng cỏ, gần như tất cả Võ giả ở trên thị trường giao dịch đều xông vào cửa hàng Lãnh gia như điên.
- Dừng tay.
- Tất cả đều dừng tay cho chúng ta.
Chưởng quỹ cùng bọn tiểu nhị của cửa hàng Lãnh gia muốn ngăn cản, trong nháy mắt đã bị đánh thành đầu heo, từng người ôm đầu rúc loạn, không ngừng kêu thảm thiết.
Cảnh tượng điên cuồng như vậy, ngay cả rất nhiều trưởng lão Lãnh gia có tu vi không kém cũng không dám tiến lên, chỉ che chở Lãnh Phi Phàm và tức giận hét lớn.
- Làm càn, tất cả dừng tay cho ta.
Đúng lúc này, một tiếng hét tức giận đột nhiên vang lên.
Ầm ầm!
Giọng nói kia giống như sấm sét nổ vang, đinh tai nhức óc, chấn động tới mức sắc mặt tất cả mọi người trắng bệch.
Đồng thời một khí tức chân nguyên khủng khiếp từ trên trời giáng xuống, giống như một ngọn núi lớn, trong nháy mắt lan ra trên cơ thể của từng Võ giả.
Bạch bạch bạch!
Trên cả thị trường giao dịch lúc này tụ tập ít nhất ngàn vạn Võ giả, nhưng ở dưới khí tức khủng khiếp này, bước chân mỗi người nhẹ bỗng, điên cuồng lui lại, ngay cả đứng cũng không vững.
Thậm chí một vài Võ giả có tu vi hơi thấp, ở dưới khí tức này, thân thể bị thương, mở mồm liền phun ra một ngụm máu tươi.
Trước mắt bao người là một bóng người bá đạo hiện lên ở trên bầu trời của thị trường giao dịch chậm rãi hạ xuống.
- Bay trên không, Vũ Vương, là cường giả Vũ Vương thất giai.
- Lãnh Phá Công, đây không phải là lão tổ Lãnh gia sao?
- Đáng sợ thật, không phải người này là gia chủ đời trước của Lãnh gia hơn 50 năm trước sao? Vậy mà đến bây giờ còn chưa chết? Hơn nữa còn thành cường giả Vũ Vương?
Đám người chấn động, hoảng sợ nhìn bóng người từ trên bầu trời hạ xuống, trong mắt đầy vẻ hoảng sợ.
Vũ Vương.
Ở Vùng đất Bách Triều, đó tuyệt đối là vương giả.
Ngửa tay làm mây, lật tay làm mưa, một ý nghĩ đủ khiến vô số Võ giả ngã xuống.
Lãnh Phá Công xuất hiện giống như một chậu nước lạnh, trong nháy mắt dội lên trên đầu những Võ giả đang tức giận, dập tắt tức giận của bọn họ.
Phải biết rằng Vũ Vương thất giai nắm giữ ý chí võ đạo, ý chí bản thân dung hợp cùng thiên địa mới có khả năng bay trên không.
Đồng thời, Võ giả từ cảnh giới Vũ Tôn lục giai đột phá Vũ Vương thất giai, lực lượng trong cơ thể sẽ theo chân lực bình thường, ngưng tụ thành chân nguyên càng đáng sợ hơn.
Tuy là Vũ Tôn lục giai cùng Vũ Vương thất giai chỉ kém một giai, nhưng lại đại biểu cho sự chênh lệch một trời một đất, khi chân chính chiến đấu, một gã Vũ Tôn lục giai đỉnh phong ở trước mặt một gã Vũ Vương thất giai, có lẽ thậm chí không tiếp nổi ba chiêu đã lập tức bị giết.
Hôm nay, Lãnh gia Vũ Vương xuất hiện, mọi người vốn tức giận chỉ cảm thấy được cả người lạnh giá, vô cùng sợ hãi, ngay cả nói chuyện cũng không dám.
- Nói xem, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?
Thân hình hạ xuống, Lãnh Phá Công lạnh lùng nhìn cảnh tượng hỗn loạn, đôi tròng mắt ẩn chứa sát ý lạnh như băng, quát hỏi mấy tên trưởng lão của Lãnh gia.