Vừa tiến vào đại sảnh Tụ Bảo Lâu thì một cổ khí tức phú quý bạo lộ.
Tụ Bảo Lâu không hổ là đệ nhất tàng bảo điếm của Đại Tề Quốc, bên trong vàng son lộng lẫy, khách nhân mặc tơ lụa nơi nào cũng đó.
Toàn bộ Tụ Bảo Lâu phân làm đan dược, dược liệu, vũ khí, tài liệu, công pháp… rất nhiều khu vực. Từng khu vực đều trưng bày bất đồng, mỗi người có thể căn cứ nhu cầu của mình mà tiến hành mua.
Toàn bộ đại sảnh tầng một bố trí rực rỡ muôn màu làm cho Trương Anh và Lâm Thiên nhìn hoa cả mắt.
- Hí!
- Nơi này chính là Tụ Bảo Lâu, ngươi xem, Tụ Khí Đan, Ngưng Huyết Đan, Bà Tâm Đan... các loại đan dược cần cái nào đều có, quả thật quá trâu bò, phỏng chừng có thể đánh đồng với Đan Các a.
Đi ngang qua một quầy hàng đan dược, sau khi thấy đan dược bên trong, Trương Anh không khỏi hít một hơi khí lạnh.
Võ giả tu luyện tự nhiên không thể thiếu đan dược, nhưng giá cả đan dược cực kỳ sang quý, mặc dù là đan dược nhất phẩm trụ cột nhất, giá trị ít nhất cũng có mấy trăm ngân tệ, không phải từng võ giả đều có thể hưởng dụng.
Gia tộc của Lâm Thiên và Trương Anh chỉ có thể xem là tiểu phú, nên ngày thường không có cơ hội dùng nhiều đan dược, hôm nay thấy được nhiều đan dược như vậy, tự nhiên là khó tránh khỏi khiếp sợ.
Tiểu nhi kia nghe xong thì cười ngạo nghễ nói:
- Đây là tự nhiên, Tụ Bảo Lâu ta chuyên môn có đoàn đội Luyện Dược Sư liên tục cung ứng đan dược bán ra, ở điểm này thì Tụ Bảo Lâu chúng ta là không yếu hơn Đan Các.
Đan Các là cơ cấu chi nhánh của Đan Tháp được thành lập tại Đại Tề Quốc, cũng là trung tâm Luyện Dược Sư. Toàn bộ Đại Tề Quốc, tất cả chứng nhận nhận định chức nghiệp Luyện Dược Sư đều cần đi qua xét duyệt của Đan Các.
Vì vậy mà ở phương diện cung ứng đan dược có thể đấu một trận với Đan Các, đối với Tụ Bảo Lâu mà nói đã là một sự tình rất đáng để kiêu ngạo.
- Hí!
Lâm Thiên và Trương Anh nghe lời này thì nhịn không được hít vào một hơi khí lạnh.
Ngưu bức như vậy?
Đan Các là thánh địa Luyện Dược Sư ở Đại Tề Quốc, Tụ Bảo Lâu này về phương diện đan dược vậy mà có thể đọ sức với Đan Các, quả thật để người ta phải nhìn bằng cặp mắt khác.
Nghĩ đến đây, hai người nhịn không được lại xem trọng thêm.
Thấy được bộ dáng của hai người, tiểu nhị nhất thời thấy lòng thật thỏa mãn, đồng thời quay đầu nhìn về phía Tần Trần.
Vốn tưởng có thể thấy được biểu lộ ao ước kinh hãi trên mặt Tần Trần, nhưng hắn lại phát hiện vẻ mặt Tần Trần rất yên tĩnh, trong mắt căn bản không có bất kỳ gợn sóng nào.
- Chẳng lẽ khách quan không tin?
Nhất thời tiểu nhị kia cau mày.
- À?
Tần Trần sửng sốt.
Nói thật ban nãy lực chú ý của hắn hoàn toàn không có tập trung trên đối thoại của mấy người, sau khi nhìn thấy đan dược thì Tần Trần lập tức nghĩ đến hành trình đi Huyết Linh Trì không lâu sau đó.
Nếu muốn mau chóng đề thăng thực lực bản thân đến cực hạn, thì ngoại trừ tu luyện võ kỹ công pháp, dùng đan dược cũng coi như là một lựa chọn tốt.
- Ồ.
Tần Trần phục hồi tinh thần lại, gật đầu nói:
- Tin, đương nhiên tin.
Ngữ ý không thèm quan tâm để tên tiểu nhị trước đó còn dương dương đắc ý nhất thời như ăn phải con ruồi, khó chịu lại càng thêm khó chịu.
Cảm quan với Tần Trần ngày càng xấu.
Thật ra Tần Trần không có nghĩ nhiều, so sánh lượng tiêu thụ đan dược cấp thấp của Tụ Bảo Lâu và Đan Các sao? Loại so sánh này có ý nghĩa gì?
Luyện Dược Sư trong Đan Các thường thường đều là một ít kỹ thuật khống, bọn họ thích nhất là nghiên cứu toàn bộ phối phương đan dược mới, từ đó luyện chế ra đan dược có hiệu quả càng đáng sợ hơn, mà không phải dây chuyền sản xuất chuyên chế tạo đan dược cấp thấp.
Trừ cái đó ra, các Luyện Dược Sư cao cấp trong Đan Các cũng tuyệt đối ngự trị trên Tụ Bảo Lâu.
Loại so sánh này, bản thân đã là không công bằng.
- Ba vị đã quan sát như vậy sợ là cả buổi cũng không nhìn xong Tụ Bảo Lâu của chúng ta, không biết ba vị muốn mua cái gì, tại hạ sẽ có một ít đề nghị tốt cho ba vị.
Tiểu nhị kia không vừa lòng thái độ của Tần Trần, nhịn không được nói.
- Cũng được, ta dự định mua một thanh binh khí.
- Vậy đi theo ta.
Tiểu nhị kia đi đằng trước, cước bộ tăng nhanh, không bao lâu sau đã đi đến quầy vũ khí ở tầng một.
- Vũ khí của Tụ Bảo Lâu chúng ta đều ở khu vực này, mấy vị cần binh khí gì cứquan sát.
Tiểu nhị đứng ở một bên, khóe miệng ngậm lấy nụ cười nhạt.
Hắn không tin mấy người thiếu niên này thật sẽ mua nổi thứ gì, chỉ cần nhìn thấy giá cả đánh dấu trên những vũ khí này, phỏng chừng sẽ bị dọa chạy mất.
Quả nhiên vừa đến trước quầy, Trương Anh và Lâm Thiên đã nhịn không được hít vào một hơi khí lạnh.
Chỉ thấy trong quầy trưng bày các loại đao, kiếm, phủ, kích. Giá cả thấp nhất cũng trên mấy ngàn ngân tệ, rất hiếm thấy đồ có giá thấp hơn mấy nghìn ngân tệ.
Tiền tiêu vặt cả năm của hai người cộng lại cũng không mua được một kiện vũ khí rẻ nhất.
- Ta cần một thanh bảo kiếm tốt nhất, ngươi giới thiệu cho ta một chút đi.
Ngay lúc tiểu nhị cười thầm, cho rằng Tần Trần sẽ biết khó mà lui, một âm thanh nhàn nhạt bỗng nhiên truyền vào lỗ tai của hắn, chính là đến từ thiếu niên trang bức để cho hắn rất khó chịu kia.
Tiểu nhị nghe nói như thế thì tức đến phổi muốn nổ.
Dụng ý của mình đối phương không hiểu sao?
Thấy giá tiền xong, tiểu tử này không phải nên trợn mắt há mồm, lo sợ nơm nớp sau đó chạy trối chết sao?
Nhưng hiện tại nào có chút lo sợ nơm nớp nào trên mặt hắn, bộ dáng còn rất đương nhiên bảo giới thiệu một chút.
Ta giới thiệu con mẹ nhà ngươi!
Coi như ta giới thiệu, nhưng ngươi mua được sao?
Còn “bảo kiếm, người trẻ tuổi bây giờ lẽ nào đều không biết tự lượng sức mình sao? Ngươi nhìn y phục trên người mình một chút, chỉ là vải vóc tầm thường nhất, một ngân tệ có thể mua được mấy bộ, lấy dũng khí nào dám nói ra lời như thế?
Tiểu nhị nhịn không được chửi ầm lên ở trong lòng.
Nhưng quy củ của Tụ Bảo Lâu ép hắn chỉ có thể nuốt xuống cổ khẩu khí này.
Thuận tay cầm lên một thanh trường kiếm màu lam.
- Thanh kiếm này do Luyện Khí Sư của Khí Điện, lợi dụng Thanh Cương Thiết chuyên môn luyện chế thành, công hiệu phi phàm, khi tri triển tiếng xé gió như kinh lôi, có khả năng mê hoặc tâm trí đối thủ, hơn nữa vô cùng sắc bén. Trong binh khí cấp một cũng thuộc về thượng phẩm, giá cả không mắc, chỉ có trên dưới 5000 ngân tệ, các hạ có muốn sở hữu một thanh hay không?
Nói xong, tiểu nhị còn bổ sung một câu:
- Chuôi Thanh Cương Kiếm này đã là thanh trường kiếm rẻ nhất Tụ Bảo Lâu, dù sao thì Tụ Bảo Lâu ta chỉ bán tinh phẩm, căn bản không bán những thứ rác rưởi ở ngoài kia.
- Ta xem một chút.
Tần Trần không nói gì, chỉ tiếp nhận trường kiếm rồi xoa nhẹ nhàng lên thân kiếm, sau đó ngón trỏ bắn ra.
- Coong!
Tiếng kiếm ngân vang lên thanh thúy, Tần Trần đã nhất thanh nhị sở tất cả chất liệu luyện chế ra thanh kiếm này.
Trong thanh kiếm này xác định có một bộ phận Thanh Cương Thiết hỗn tạp, bất quá số lượng quá ít, phỏng chừng chỉ có trên dưới 50 gram.
Một thanh kiếm dài ba xích, lượng Thanh Cương Thiết dung nhập ít nhất phải 200 gram thì mới có thể chế tạo ra cường độ thân kiếm đến mức tận cùng.
Số lượng 50 gram, tuy có thể làm cho thân kiếm sắc bén, nhưng tính dai không đủ, va chạm cùng vũ khí có cùng cấp bậc chừng trăm lần chỉ sợ sẽ vỡ vụn.
Tần Trần lắc đầu nói:
- Thanh kiếm này không được, tính dai không đủ, có cái khác không?