Vũ Thần Chúa Tể

Chương 784: Thu mua ngược

Chương Trước Chương Tiếp

- Trình Khôn đại sư, vậy không biết Lãnh gia chúng ta có thể chế luyện được đan dược này không?

- Khó, khó như lên trời vậy.

Trình Khôn lắc đầu:

- Ba loại đan dược này tuy cũng là Ngưng Huyết Đan, Chân Lực Đan, Trùng Nguyên Đan, nhưng dường như phương thuốc cùng thủ pháp chế luyện có khác với ba loại đan dược thông thường. đồng thời thay đổi phương thuốc và cách điều chế, khi ở dưới điều kiện không biết phương thuốc cùng thủ pháp chế luyện, muốn chế luyện được thì căn bản không khả năng... Nếu thật sự muốn chế luyện, phải biết được phương thuốc cùng thủ pháp chế luyện, bằng không thì tuyệt đối không thể làm được.

- Chỉ là phương thuốc Ngưng Huyết Đan, Chân Lực Đan cùng Trùng Nguyên Đan đều đã được gọt giũa nhiều lần, Đan các làm sao có thể thoáng cái tiến hành nâng cấp được ba loại đan dược này, không hiểu, không hiểu nổi.

Trình Khôn lắc đầu liên tục.

Thấy thế, trong lòng đám người Lãnh Phá Công càng cảm giác nặng nề hơn.

Chẳng lẽ cứ để cho Đan các lên như vậy sao?

- Lão tổ, ba loại đơn thuốc đan dược này liệu có liên quan tới Phượng Lan Thảo được Đan các điên cuồng thu mua trước đó không lâu hay không?

Đột nhiên, Lãnh Phi Phàm cau mày nói.

Những lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều ngẩn người.

Có khả năng!

Mấy ngày nay, hành động với quy mô lớn nhất của Đan các chính là điên cuồng thu mua Phượng Lan Thảo, hôm nay thoáng cái xuất hiện ba loại đan dược kiểu mới này, rất khó nói là không có dính dáng gì tới Phượng Lan Thảo!

- Trình Khôn đại sư...

Mọi người nhìn về phía trình Khôn.

Phượng Lan Thảo à?

Trình Khôn cẩn thận kiểm tra lại ba loại đan dược, khẽ cau mày:

- Dường như đan dược này thật có mùi của Phượng Lan Thảo, nhưng chắc đã qua xử lý đặc biệt, vẫn không thể xác định 100%.

- Khỏi cần xác định, khẳng định có liên quan tới Phượng Lan Thảo.

Ánh mắt Lãnh Phá Công trầm xuống.

Không có chút phán đoán này thì hắn cũng không cần lăn lộn nữa.

- Phi Phàm, ngươi lập tức báo cho các cửa hàng bên dưới của chúng ta thu mua Phượng Lan Thảo.

Lãnh Phá Công trầm giọng nói.

Lãnh Phi Phàm sửng sốt:

- Lão tổ, nhưng cho dù đan dược của Đan các có thật sự liên quan đến Phượng Lan Thảo, chúng ta không biết phương thuốc, coi như có cướp những Phượng Lan Thảo từ trong tay Đan các về cũng vô dụng thôi.

Lãnh Phá Công híp mắt, lạnh giọng nói:

- Không phải chúng ta còn có tai mắt ở trong Đan các sao, nói cho hắn biết, nhất định phải lấy được phương thuốc về cho ta. Mấy ngày một vạn hạt đan dược, Luyện Dược sư của Đan các tham gia chế luyện khẳng định không phải số ít, hắn đường đường là một trưởng lão, chẳng lẽ ngay cả phương thuốc cũng không lấy được? Nói cho hắn biết, cho dù là liều mạng để lộ thân phận cũng nhất định phải lấy được phương thuốc.

Lãnh Phá Công hoàn toàn không đếm xỉa đến.

Bởi vì hắn biết rõ, hành động của Đan các hôm nay đã triệt để đả kích vào nơi yếu nhất, cốt lõi nhất của Lãnh gia bọn họ, nếu như không tiến hành phản kích, như vậy Lãnh gia chỉ có một con đường diệt vong.

- Ta hiểu rõ.

Lãnh Phi Phàm cũng lập tức nghĩ thông suốt.

Hiện tại là thời điểm sống còn của Lãnh gia bọn họ, chỉ cần lấy được phương thuốc, Lãnh gia bọn họ lại có thể sống, thậm chí còn có thể đánh một trận chiến phản kích trong tuyệt địa, chỉ khi nào không chiếm được phương thuốc, Lãnh gia bọn họ mới chắc chắn phải chết.

Cho dù để lộ ra tai mắt ngầm, cùng lắm, trực tiếp cho đối phương rút vào Lãnh gia bọn họ, phục vụ cho Lãnh gia bọn họ, thật ra trước đây đã nói rõ điều kiện này rồi.

- Đệ tử lập tức đi làm ngay.

Trong mắt Lãnh Phi Phàm lộ ra ánh sáng lạnh, nhanh chóng lui xuống.

- Dám đối kháng cùng Lãnh gia ta, Đan các nghĩ quá nhiều rồi.

Trong mắt Lãnh Phá Công cũng lộ vẻ dữ tợn.

Trong khi Lãnh gia lo lắng, trong Đan các lại mừng như điên.

Những ngày gần đây, Đan các bị Lãnh gia đè chặt, trong lòng không ít người đã sớm khó chịu, hôm nay đánh một trận khắc phục khó khăn đẹp như thế, bảo bọn họ làm sao không hưng phấn được.

Chỉ là hưng phấn, đồng thời Trác Thanh Phong cùng Hứa Bác cũng buồn bực không thôi.

- Vì sao Trần thiếu chỉ cho phép bán ra một vạn hạt? Ngươi không biết, hôm nay cửa hàng Đan các chúng ta rốt cuộc náo nhiệt tới mức nào đâu. Nếu không phải ngươi yêu cầu hạn chế một vạn viên, có lẽ mức tiêu thụ của Đan các chúng ta hôm nay sẽ bùng nổ tới tình trạng chưa từng có.

Trong phòng nghị sự, Trác Thanh Phong vừa nhìn thấy Tần Trần đã không nhịn được nói.

Thật sự là quá tiếc nuối.

Không có Tần Trần hạn chế, có lẽ tổn thất của Đan các ít ngày trước có thể lấy lại chỉ trong ngày hôm nay, đồng thời có thể trong nháy mắt đánh buôn bán của Lãnh gia xuống vực thẳm.

- Đúng vậy, Trần thiếu, vì sao chỉ có thể bán ra một vạn viên vậy?

Đám người Hứa Bác, Tiêu Nhã cũng đều buồn bực và tràn ngập nghi ngờ.

- Bản thiếu phân phó như vậy tất có dụng ý, Lãnh gia có hành động gì?

Tần Trần cười cũng chỉ lơ đểnh nói.

- Lãnh gia? Hôm nay sợ rằng Lãnh gia phiền muộn tới hỏng mất, Trần thiếu ngươi không thấy được đấy, mặt đám thành viên của Lãnh gia còn đen hơn cả đít nồi, ha ha ha.

Hứa Bác hưng phấn nói.

- Đúng vậy.

Dường như nghĩ đến điều gì, Hứa Bác trầm giọng nói:

- Nghe nói Lãnh gia cũng bắt đầu ngầm thu mua Phượng Lan Thảo, hơn nữa giá cả rất cao.

- Ồ?

Ánh mắt Tần Trần sáng ngời:

- Chúng ta tiến hành thu mua Phượng Lan Thảo thế nào?

- Trần thiếu ngươi yên tâm, hôm nay Phượng Lan Thảo trong Hoàng thành đã bị Đan các chúng ta thu mua sạch, thậm chí Phượng Lan Thảo ở phía dưới, Đan các chúng ta cũng thu được rất nhiều, Lãnh gia còn muốn lấy tới tay thì chỉ có thể hít bụi của chúng ta thôi, ha ha, hơn nữa cho dù bọn họ thu mua được Phượng Lan Thảo, lại có thể làm thế nào, phương thuốc ở chỗ chúng ta, bọn họ thu mua được Phượng Lan Thảo, chỉ có thể chế luyện Khu Thú Đan mà thôi.

Hứa Bác đắc ý nói.

- Phương thuốc của ngươi còn tốt chứ?

- Đương nhiên tốt rồi, hiện nay trừ số ít mấy người chúng ta biết phương thuốc ra, người khác đều không biết, khi chế luyện cũng là dược liệu đã được chúng ta tiến hành khống chế và xử lý qua, rất nhiều Luyện Dược sư tham gia chế luyện cũng rất khó biết được tỉ lệ linh dược cùng các số liệu quan trọng.

Hứa Bác vô cùng tự tin.

Hắn quản lý Đan các mấy năm nay, hắn vẫn phải có chút năng lực nhỏ ấy.

- Đúng rồi Trần thiếu, lần đầu chế luyện một vạn viên thuốc, đã bán ra sạch. Tới bao giờ thì chúng ta mới tiếp tục chế luyện và bán lần nữa?

Lúc này Trác Thanh Phong hỏi.

- Chờ mệnh lệnh của ta, nhưng trong khoảng thời gian ngắn, không tiến hành bán nữa.

- Vì sao?

Đám người Trác Thanh Phong sững sờ, ai nấy đều sốt ruột.

Cơ hội tốt như vậy còn không tiến hành thừa thắng truy kích, trực tiếp phá hủy Lãnh gia, ngược lại cho đối phương cios cơ hội thở dốc làm gì?

- Ta tất có chủ ý.

Vẻ mặt Tần Trần đầy thâm ý, sau đó đột nhiên nói:

- Các ngươi nói xem, Lãnh gia đối mặt với tình hình như vậy, sẽ làm gì?

- Có thể làm gì chứ?

Mọi người sửng sốt.

Tần Trần cười lạnh nói:

- Lãnh gia có tai mắt ngầm ở trong Đan các chúng ta, nếu như ta là Lãnh gia, hiện tại muốn làm chính là nghĩ mọi cách thu được phương thuốc vào tay.

- Trần thiếu ngươi là nói tai mắt ngầm của Lãnh gia sẽ ra tay à?

Đám người Trác Thanh Phong giật mình và nhíu mày.

- Đây là điều chắc chắn rồi. So với đề phòng, còn không bằng dẫn rắn ra khỏi hang, Trác các chủ, nếu mọi người vui vẻ như vậy. Tối hôm nay, không bằng tổ chức tiệc mừng công ở Đan các, gọi tất cả những người có danh dự vào uy tiến trong Đan tới, cùng nhau chúc mừng một phen, thế nào?

- Trần thiếu, ta hiểu rõ.

Trác Thanh Phong cùng Hứa Bác liếc nhìn nhau, trong nháy mắt đã hiểu rõ ý của Tần Trần.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (1)