Vũ Thần Chúa Tể

Chương 775: Đột phá vũ tôn

Chương Trước Chương Tiếp

Đồng thời, sau khi hấp thu dược lực, trong hạt giống tinh thần lập tức tràn ra một loại lực lượng càng thêm thần bí, chuyển lại thân thể Tần Trần.

- Hạt giống tinh thần này quá mạnh mẽ.

Tần Trần âm thầm khiếp sợ.

Sau khi lấy được hạt giống tinh thần này ở trong Cổ Nam Đô, Tần Trần vô cùng chấn động về hạt giống tinh thần này.

Mỗi một lần đột phá, hạt giống tinh thần này đều có thể theo đó lớn mạnh, đồng thời chuyển lại một càng lực lượng cường đại hơn vào thân thể hắn, tẩm bổ hắn phát triển.

Nếu không có hạt giống tinh thần này, hắn đột phá tuyệt đối sẽ không thuận lợi vậy, cũng không thể nhanh như vậy.

Đồng thời ban đầu khi ở đầm lầy Hắc Tử, nếu không có hạt giống tinh thần này bài xích linh hồn lão già khủng khiếp kia đoạt xác, có lẽ mình cũng đã sớm bị người đoạt xác ở bên trong cung điện cổ.

Truyền thừa Cổ Nam Đô đúng là đáng sợ?

Mặc dù trong lòng khiếp sợ nhưng hiện tại hắn lại không có quá nhiều tinh lực để nghiên cứu hạt giống tinh thần trong đầu.

Hắn điên cuồng vận chuyển Cửu Tinh Thần Đế Quyết, liên tục thu nhận dược lực đáng sợ đến từ Long Huyết Vương Đan.

Kèm theo dược lực khủng khiếp kia dung nhập, Tần Trần cảm giác lực lượng trong thân thể mình đang điên cuồng tăng lên.

Cuối cùng cũng không biết đi qua bao lâu.

- Răng rắc!

Tần Trần cảm giác trong thân thể mình dường như có vật gì bị phá vỡ trong nháy mắt vậy.

Một cảm giác mạnh mẽ chưa từng có lập tức tràn ngập toàn thân hắn.

- Đột phá, cuối cùng đã đột phá Vũ Tôn lục giai rồi!

Tần Trần mở mắt ra, trong mắt đột nhiên ánh lên vẻ kích động.

- Phù!

Trong thiên địa, tất cả chân khí thiên địa trong nháy mắt ngưng tụ, dường như hóa thành như vòng xoáy, liên tục rót vào trong thân thể của Tần Trần.

Tần Trần vung tay lên, rất nhiều Chân thạch trung phẩm lấy được từ trên thân rất nhiều cường giả lấy được từ trong đầm lầy Hắc Tử lập tức xuất hiện, bị hắn điên cuồng thu nhận.

Từng viên Chân thạch trung phẩm vỡ vụn ở bên cạnh Tần Trần, hoá thành bụi phấn, mà chân lực trong thân thể Tần Trần cũng đang không ngừng ngưng tụ.

Thời gian dần trôi qua.

Bên ngoài, trời đã sớm tôi đen.

Tần Trần cũng không biết mình rốt cuộc đã tu luyện bao lâu, mãi đến hắn cảm giác lực lượng trong thân thể mình đã đạt đến đỉnh điểm, cũng không còn cách nào tiến thêm nữa, việc tu luyện này mới dừng lại và mở mắt ra.

Tất cả mọi thứ trước mắt hắn khác hẳn với khi còn ở cảnh giới Vũ Tông ngũ giai.

Xung quanh có chút khí lưu nào chuyển động, cũng đều xuất hiện trong cảm giác của hắn, dường như hắn cùng tự nhiên đã hòa làm một thể.

Lục giai tôn cảnh.

Tôn đại biểu cho Tôn Sư.

Là một loại lý giải võ đạo đạt đến một loại cảnh giới cực hạn.

Một khi tiến vào cảnh giới Tôn Giả, nhận biết của võ giả sẽ tăng lên trên diện rộng, cảm ngộ về bản nguyên thiên địa cũng sẽ tăng lên rất nhiều, lĩnh ngộ đối với ý cảnh võ cũng sẽ có cảm ngộ mới.

Mà nếu như lĩnh ngộ ý cảnh võ đạo đến một cảnh giới hoàn toàn mới, tiến vào lĩnh ngộ bản nguyên của võ đạo chính là cảnh giới Vũ Vương.

- Kiếp trước ta nắm giữ một ít bí thuật tinh diệu đột phá Tôn cảnh, cũng có thể bắt đầu thử dùng.

Ánh mắt Tần Trần sáng ngời, khóe miệng nhếch lên cười.

Trước đó, bởi vì tu vi quá thấp dẫn tới kiếp trước hắn nắm giữ rất nhiều võ kỹ đều không cách nào thi triển, nhưng sau khi đột phá Tôn cảnh, tất cả lại hoàn toàn khác.

- Cứ cảm ngộ lại một lần nữa đã.

Lại đột phá cảnh giới Vũ Tôn, khiến cho Tần Trần có lĩnh ngộ sâu hơn về cảnh giới này, cảm ngộ không khỏi tinh tế hơn.

Lúc này, bên ngoài đã hoàn toàn tối đem.

Đêm khuya đến, cả Hoàng thành dần dần khôi phục lại sự yên tĩnh.

Trong Đan các, rất nhiều người khách đã rời đi, từng chiếc chân đăng bị dập tắt, trừ một ít đèn chong, chỉ có trong một vài phòng chế luyện của Luyện Dược sư còn sáng đèn, đó là các Luyện Dược sư đang cực khổ chế luyện.

Ở phía trên một kiến trúc rất gần với tầng cao nhất của Đan các có hai bóng người đột nhiên xuất hiện, lạnh lùng nhìn tháp cao Đan các cách đó không xa.

Hai người này mặc áo đen, ánh mắt người bên trái lạnh lùng như mắt diều hâu, trên mặt có các hoa văn năm màu, gương mặt tím xanh như trúng độc, tay trái vuốt ve một con nhện độc Thất Thải, trong đôi mắt hơi nheo lại thỉnh thoảng lóe lên ánh sáng lạnh màu tím.

Người bên phải mặc áo tang, đầu đội khăn đen, chỉ lộ ra một đôi mắt lạnh, bắn ra ánh sáng oán độc.

- Độc Cung Phụng, ngươi xác định chỉ cần đợi ở đây, không cần tiến vào Đan các là có thể độc chết Tần Trần sao?

Trong miệng nam tử mặc áo tang bên phải phát ra giọng nói lạnh lùng, đó là gia chủ nhà họ Lãnh - Lãnh Phi Phàm.

Mấy năm trước, Độc Cung Phụng là một gã cường giả chủ động tới đây xin được gia nhập Lãnh gia, lai lịch bí ẩn, ngay cả Lãnh gia cũng không biết lai lịch chân chính của đối phương.

Mấy năm nay, Lãnh gia mở rộng càng lúc càng lớn, không thiếu được sự cống hiến của Độc Cung Phụng.

Lãnh Phi Phàm cũng hiểu rõ về thực lực của Độc Cung Phụng, đây tuyệt đối là một người cực kỳ đáng sợ.

Thậm chí ngay cả bản thân Lãnh Phi Phàm cũng có chút kiêng kỵ với Độc Cung Phụng thần bí này.

Nam tử tím xanh cười hắc hắc, trên mặt khô quắt đầy nếp nhăn vặn vẹo, ở trong đêm tối có vẻ càng thêm dữ tợn khủng khiếp:

- Lãnh gia chủ, ngươi yên tâm đi, Thiên Cơ Độc của lão phu vô ảnh vô hình, lại có thể căn cứ vào ý niệm tinh thần mà phát động, giết người lặng lẽ, nếu như tiểu tử kia thật sự chỉ là một Vũ Tông ngũ giai, giết hắn như giết gà, cho dù là Vũ Tôn lục giai tam trọng mà không có phòng bị cũng khó thoát khỏi cái chết.

- Huống gì...

Nam tử tím xanh kia cười lạnh một tiếng:

- Căn cứ theo tin tức báo về, tiểu tử kia ở trong phòng chế luyện của Trác Thanh Phong đã vài ngày, không biết chơi đùa cái gì, mà Trác Thanh Phong một mực ở bên ngoài phòng chế luyện canh gác, nếu tới gần, lấy tu vi nửa bước Vũ Vương của Trác Thanh Phong chẳng may cảm nhận được gì, chẳng phải là kiếm củi ba năm thiêu một giờ sa? Ngươi cho rằng Trác Thanh Phong chỉ để trang trí à!

Trong mắt Lãnh Phi Phàm càng lạnh hơn, hừ một tiếng nói:

- Cũng không biết Lãnh Phi Phàm giở trò quỷ gì, không ngờ còn hộ pháp cho tiểu tử kia, trong hồ lô của hai người này rốt cuộc bán thuốc gì vậy?

Vẻ mặt Lãnh Phi Phàm vô cùng nghi ngờ.

Tuy Kim Nguyên trưởng lão là bị Lãnh gia giải quyết, nhưng Lãnh gia một lòng chiếm đoạt Đan các, đặt tai mắt trong Đan các đâu chỉ có một mình Kim Nguyên trưởng lão.

Tuy là mất đi Kim Nguyên trưởng lão giống như mất đi một trợ giúp cực lớn, không còn cách nào gây ra chuyện gì lớn trong Đan các, thế nhưng quân cờ của hắn vẫn có thể ngầm điều tra ra được một vài hướng đi của Tần Trần cùng Trác Thanh Phong.

Mấy ngày qua, Trác Thanh Phong vẫn luôn ở cùng Tần Trần, đồng thời còn ở phòng chế luyện, Lãnh Phi Phàm làm sao cũng đoán được hai người đang làm gì.

- Muốn biết tiểu tử kia làm gì ở bên trong, chỉ cần chờ Thiên Cơ Độc của lão phu tiến vào, trong Thiên Cơ Độc ẩn chứa một chút ý niệm tinh thần của lão phu, có khả năng dò xét tình hình xung quanh, cho dù tiểu tử kia làm gì cũng không thể che giấu được.

- Vậy ta sẽ yên lặng chờ tin tốt của Độc Cung Phụng.

Lãnh Phi Phàm không hỏi nữa.

- Biết rồi, đêm nay chính là thời điểm chết của tiểu tử kia.

Nam tử tím xanh nhe răng cười một tiếng và thở ra một hơi, trong tay xuất hiện một bình sứ màu xanh nhẹ nhàng mở ra, một luồng khói xanh từ trong bình sứ chậm rãi bay vào.

Ánh mắt Độc Cung Phụng ngưng trọng, năm ngón tay xòe ra, một lực lượng vô hình hiện lên, dẫn dắt làn khói xanh lặng yên dung nhập trong bóng tối, bay về phía phòng chế luyện đỉnh cấp của Đan các.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (1)