Trong thông báo có trình bày cặn kẽ về chuyện lần này, cũng tiến hành trừng phạt rất nhiều người có liên quan.
Như Liễu Trình - Thự trưởng Thành Vệ Thự không làm tròn trách nhiệm, bị trực tiếp huỷ bỏ chức Thự trưởng Thành Vệ Thự, thống lĩnh Cổ Tấn cùng Phó thống lĩnh Cảnh Đức Nguyên cùng với đại đội trưởng Quản Vĩ tự mình bắt Tần Trần, bởi vì ăn hối lộ làm trái pháp luật, giẫm đạp lên luật pháp vương triều, bị xử tử tại chỗ.
Cùng bị xử tử còn có một vài quân Thành Vệ từng thực hiện hành vi bạo lực đối với Tần Trần.
Phó thống lĩnh khu ngục tối Ngụy Song Thành bởi vì sai lầm trong chức vụ bị cách chức Phó thống lĩnh, phế bỏ tu vi, đuổi ra khỏi Thành Vệ Thự.
Thậm chí ngay cả Tam hoàng tử Lưu Nguyên Hâm cũng bởi vì tham dự vào trong đó mà bị yêu cầu đóng cửa ba tháng xem như trừng phạt.
Lãnh Phi Phàm gia chủ nhà họ Lãnh cũng bởi vì nhúng tay vào chuyện của Thành Vệ Thự nên tạm thời bị tạm giam, nhận điều tra.
Ngoài ra, ngược lại cũng không phải tất cả mọi người đều bị trừng phạt, như Điền Đam vốn là đại đội trưởng khu ngục tối Thành Vệ Thự bởi vì chấp pháp công bằng đã được bổ nhiệm làm Phó thống lĩnh Thành Vệ Thự, cũng tạm thời nhận công tác của Cổ thống lĩnh, thăng mấy cấp.
Thông báo này vừa ra, cả Hoàng thành chấn động, rung chuyển.
Từng thế lực đều nghẹn họng nhìn trân trối, chấn động không thôi.
Đặc biệt một ít thế lực tham dự vào hôn lễ ở Phùng gia biết chân tướng sự việc còn trợn mắt hốc mồm, hoàn toàn sốc rồi.
Bọn họ đều rất rõ ràng, sau khi Tần Trần diệt Phùng gia, Lãnh gia tất nhiên sẽ không dừng tay, nhìn bề ngoài thì chuyện này là xung đột giữa Thành Vệ Thự cùng Tần Trần, trên thực tế cũng là giao phong giữa Lãnh gia cùng Tần Trần.
Ở trong tưởng tượng của tất cả mọi người, Tần Trần một Đệ tử Ngũ Quốc nho nhỏ dám đắc tội Lãnh gia như thế, kết quả cuối cùng tất nhiên thê thảm không gì sánh được.
Nhưng kết quả lại ngoài dự đoán của tất cả mọi người.
Tần Trần bình yên vô sự, ngược lại chủ nhà họ Lãnh bị tạm giam, nhận điều tra.
Điều này làm cho tất cả mọi người đều mở rộng tầm mắt.
Còn có người nhận được tin tức, sau khi Tần Trần bị Thành Vệ Thự dẫn đi, Đan các, Khí Điện cùng Huyết Mạch Thánh Địa đều từng gây áp lực cho Thành Vệ Thự, càng khiến cho mọi người kinh ngạc và không hiểu, vẻ mặt đờ đẫn.
Trong hoàng cung, xoảng một tiếng, Tam hoàng tử Lưu Nguyên Hâm hung hăng ném nát cái cốc cuộc mặt gương mặt vô cùng dữ tợn.
- Không nghĩ tới Tần Trần này thâm tàng bất lộ như vậy, có thể khiến cho nhiều người như Đan các, Khí Điện cùng Huyết Mạch Thánh Địa xin tha cho hắn, hại ấn tượng của ta ở trong lòng phụ hoàng giảm mạnh còn bị cấm túc ba tháng.
Giờ phút này, trong lòng Lưu Nguyên Hâm không khỏi hối hận sâu sắc.
Hắn dù sao cũng không ngờ được, Tần Trần – một đệ tử Ngũ Quốc nho nhỏ lại có bối cảnh như vậy, nếu hắn sớm biết sẽ có kết quả như vậy, bất kể thế nào hắn cũng sẽ không dính vào chuyện này.
Lúc đầu, tất cả chỉ là xung đột giữa Lãnh gia cùng Tần Trần, nhưng hắn cứ muốn chen chân vào mới dẫn tới kết quả như vậy.
Chỉ tiếc là bây giờ hối hận nữa thì tất cả đã không còn cách nào cứu vãn.
Hắn thậm chí có thể tưởng tượng được, sau khi tin tức mình bị cấm túc được truyền ra, sẽ gây ra chấn động lớn thế nào trong triều đình, bản thân hắn luôn được phụ hoàng sủng ái, gần như được khen là hoàng tử sẽ nối nghiệp hoàng đế Đại Uy vương triều đời tiếp theo sẽ tổn thất bao nhiêu nhân khí.
Mà tất cả chỉ bởi vì hắn ngấp nghé mấy đệ tử Ngũ Quốc tạo thành.
- Đáng chết, đều là Tần Trần hại ta như vậy, nói không chừng tất cả những chuyện này đều là do Ngũ đệ lập kế hãm hại bản điện, bằng không một dân đen Ngũ Quốc nho nhỏ làm sao dẫn tới ba thế lực lớn Đan các, Khí Điện cùng Huyết Mạch Thánh Địa này chú ý chứ?
Gương mặt Lưu Nguyên Hâm dữ tợn, đổ tất cả kết quả lên trên người Tần Trần.
- Tiểu tử đáng chết, ngươi chờ đấy, Lưu Nguyên Hâm ta sẽ không bỏ qua như vậy đâu.
Tam hoàng tử cắn răng gào thét, móng tay cắm sâu vào trong lòng bàn tay.
Mà lúc này, Lãnh gia cũng rơi vào trong sự chấn động.
Gia chủ bị giam chẳng khác nào trời sập đối với Lãnh gia.
Sau khi tất cả trưởng lão bàn bạc thương lượng, lập tức thông báo với Lãnh Phá Công lão tổ Lãnh gia đang bế quan.
Mà Lãnh Phá Công đang bế quan bị quấy nhiễu, sau khi biết chân tướng sự việc thì vẻ mặt u ám đáng sợ, bầu không khí lộ vẻ được cực kỳ áp lực.
- Một đám phế vật, thậm chí ngay cả một đệ tử Ngũ Quốc đều giải quyết không được, thậm chí phá hoại lão phu bế quan, nhóm người các ngươi đều là ăn cứt sao?
Lãnh Phá Công lạnh lùng đảo mắt nhìn qua đám người kia, lạnh giọng mắng.
Cảm giác được ánh mắt Lãnh Phá Công dường như đã biến thành thực chất, tất cả trưởng lão Lãnh gia đều rùng cả mình, mồ hôi lạnh tuôn ra.
- Lão tổ, chúng ta cũng không ngờ được tiểu tử kia lại có thể dẫn tới ba thế lực lớn Đan các, Khí Điện cùng Huyết Mạch Thánh Địa đứng ra biện hộ, sau cùng thậm chí ngay cả Lưu Huyền Duệ cũng bị kinh động.
Mấy tên trưởng lão nơm nớp lo sợ nói, đẩy trách nhiệm lên trên người Đan các, Khí Điện cùng Huyết Mạch Thánh Địa.
- Dẫn tới ba thế lực lớn này biện hộ cho à?
Lãnh Phá Công khẽ nhíu mày, nói:
- Sao có thể như vậy được! Không phải các ngươi nói tiểu tử kia chỉ là đệ tử Ngũ Quốc sao? Làm sao có thể chọc tới ba thế lực lớn phản ứng kịch liệt như thế?
- Lão tổ, tiểu nhân cũng không rõ lắm, nhưng căn cứ theo tin tức chúng ta nhận được, thật sự là ba thế lực lớn ở trong phá rối, lúc này mới làm cho Lưu Huyền Duệ chú ý.
Đám người Lãnh Minh vội vàng nói, trong lòng hận Tần Trần đến nghiến răng nghiến lợi. Nếu không có Tần Trần, gia chủ nhà bọn họ làm sao bị Hoàng Thất giam được, huống gì trước đó Tần Trần còn tiêu diệt Phùng gia dưới sự quản lý của Lãnh gia bọn họ.
Ở trong lòng bọn họ, mãi mãi cũng sẽ không cân nhắc, nếu không phải bọn họ ra tay với các bằng hữu của Tần Trần trước, ngấp nghé truyền thừa trên người bọn họ, Tần Trần sao có thể đối phó với Phùng gia?
Có lẽ ở trong lòng bọn họ, Tần Trần là dân đen Ngũ Quốc như vậy đáng bị bọn họ khi dễ.
Lãnh Phá Công nhìn thấy sắc mặt của mọi người, thấy nét mặt bọn họ không giống giả vờ thì không khỏi nhíu mày.
Thân là Vũ Vương thất giai, người cầm quyền Lãnh gia nhiều năm, có lẽ Lãnh Phá Công hiểu rõ bố cục ở Hoàng thành hơn bất cứ người nào.
Ba thế lực lớn Đan các, Khí Điện, Huyết Mạch Thánh Địa này luôn độc lai độc vãng, hai bên cũng rất ít có liên quan, làm sao có thể cùng lúc đứng ra vì một thiếu niên được?
Có lẽ chỉ có một khả năng có thể tạo thành cục thế này, đó chính là Hoàng Thất đang bày cuộc.
Giả như Tần Trần này là người của Hoàng Thất, vậy tất cả đều là trò hay do Hoàng Thất cùng ba thế lực lớn diễn xuất, như vậy mới có thể giải thích được.
- Chẳng lẽ là Lãnh gia ta thế lớn, tên Lưu Huyền Duệ kia cố ý muốn xử chúng ta?
Lãnh Phá Công hơi híp mắt, trong mắt bắn ra ánh sáng lạnh.
Điều này không phải là không có khả năng, mấy năm nay, Lãnh gia liên tục phát triển, thậm chí vượt qua cả Nguyên gia năm đó, nếu nói Hoàng Thất vương triều kiêng kỵ nhất là ai, vậy tuyệt đối là Lãnh gia bọn họ không được.
- Chút thủ đoạn này cũng muốn phá đổ Lãnh gia chúng ta sao? Lưu Huyền Duệ không khỏi quá ngây thơ đi.
Lãnh Phá Công hừ lạnh một tiếng.
Lấy thế lực của Lãnh gia hiện tại, Lưu Huyền Duệ muốn động vào bọn họ không khác gì người si nói mộng, trừ phi đối phương căn bản không quan tâm tới sống chết của Đại Uy vương triều.
Lãnh gia hắn cùng với thế lực sau lưng liên hợp lại, có lẽ cả Đại Uy vương triều cũng có thể bị xé rách trong nháy mắt.
Dù sao, vị trí liên minh của Lãnh gia bọn họ hiện đang nắm giữ ít nhất năm phần mười mạch máu kinh tế trong cả vương triều, ở trong một thế giới như vậy, ai nắm lấy kinh tế, người đó mới thật sự là vua.