Vũ Thần Chúa Tể

Chương 765: Tham vọng của lưu huyền duệ

Chương Trước Chương Tiếp

Tần Trần nói lời này là có ý riêng, khiến cho ánh mắt mọi người nhìn về phía Tam hoàng tử lập tức có chút kỳ lạ.

Có khả năng đảm nhận chức vụ quan trọng bên cạnh Lưu Huyền Duệ đều không phải là kẻ ngu ngốc, tất nhiên có khả năng phân biệt ra được từng lời Tam hoàng tử nói là thật hay giả.

- Tần đại sư hiểu lầm rồi.

Tam hoàng tử chắp tay về phía Tần Trần với dáng vẻ hối hận:

- Trước kia bản điện cũng là bị Cổ Tấn lừa bịp, tưởng Tần đại sư tội ác tày trời, cho nên lúc trước mới có chút mạo phạm, mong Tần đại sư tuyệt đối đừng để ở trong lòng.

Thái độ của hắn thành khẩn, giống như thật lòng xin lỗi Tần Trần.

- Ồ, phải vậy không? Như vậy những lời đám người Cảnh Đức Nguyên lúc trước từng nói, mấy người bằng hữu của ta đều bị Tam hoàng tử điện hạ nhìn trúng, đến lúc đó, một khi bản thiếu chết, những người này đều sẽ bị Tam hoàng tử điện hạ độc chiếm, đó cũng là giả à?

Tần Trần cười như không cười nói.

Nghe vậy, mấy người Lưu Huyền Duệ đều liên tục nhìn lại, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh.

Sắc mặt Tam hoàng tử trắng nhợt sau đó tỏ vẻ tức giận nói:

- Cảnh Đức Nguyên này đúng là to gan, dám tuỳ tiện làm bậy, cố ý hãm hại bản hoàng tử. Bản điện chính là hoàng tử của Đại Uy vương triều, sao có thể làm ra chuyện như vậy được, tất nhiên là giả rồi, Tần đại sư nhìn rõ mọi việc, cũng đừng để bị lừa.

- Ha hả.

Tần Trần cười lạnh một tiếng, ngược lại cũng không nói gì thêm xoay người đi về phía Lưu Huyền Duệ:

- Bệ hạ, vậy những người còn lại sẽ giao cho bệ hạ giải quyết đi.

Còn lại Tam hoàng tử cùng Lãnh gia chủ có thân phận cao quý, khẳng định không phải là tồn tại hắn muốn giết là có thể giết được. Tần Trần cũng sẽ không vượt quá chức phận, làm thay việc của người khác mà thật sự giết hai người này.

Lưu Huyền Duệ thở phào một hơi, nói:

- Được, người đâu, dẫn Hâm nhi cùng Lãnh gia chủ về, còn những người khác thì giải vào đại lao, chờ xử lý.

- Vâng!

Lúc này Hùng Chấn Phong dẫn một đám Cấm vệ quân đi tới.

- Phụ hoàng.

Mặt Tam hoàng tử trắng bệch, liền kêu lên.

- Bệ hạ, Lãnh mỗ cũng chỉ là trợ giúp Thành Vệ Thự điều tra, hẳn không có gì sai đi.

Lãnh Phi Phàm cũng vội vàng mở miệng.

- Lãnh gia chủ yên tâm, nếu Lãnh gia chủ nói chỉ phối hợp điều tra, vậy dĩ nhiên không có gì, chỉ là lúc trước, Lãnh gia chủ trắng trợn ra tay ở Thành Vệ Thự ta, trẫm sẽ phải điều tra rõ, cho con dân vương triều một lời giải thích.

Lưu Huyền Duệ hừ lạnh một tiếng.

Lãnh gia là một trong ba gia tộc lớn cao cấp ở vương triều, có Vũ Vương thất giai tọa trấn, lại có quan hệ cực kỳ mật thiết với các thế lực lớn trong vương triều, Lãnh Phi Phàm thân là chủ nhà họ Lãnh, một khi bị bắt có lẽ sẽ có ảnh hưởng cực lớn.

Tuy Lưu Huyền Duệ là quốc quân vương triều nhưng cũng không dám tùy ý động vào Lãnh Phi Phàm.

Bằng không, tất sẽ khiến cả vương triều náo động.

Sắc mặt Lãnh Phi Phàm khó coi, nếu Lưu Huyền Duệ đã nói như vậy, hắn chỉ có một mình tất nhiên cũng không tiện phản kháng, chỉ có thể bị Hùng Chấn Phong dẫn đầu Cấm vệ quân đưa ra khỏi đây.

- Tần đại sư, ngươi đã ở Thành Vệ Thự nhiều ngày, chỉ sợ cũng không thiếu phải chịu khổ, trẫm sẽ không quấy rầy nữa. Chuyện sau này cứ giao cho trẫm tới xử lý, không biết Tần đại sư muốn đi đâu, trẫm phái người đưa đại sư đi.

- Đưa đi thì không cần.

Tần Trần khoát khoát tay.

- Như vậy sao được, an toàn của Tần đại sư là nhiệm vụ hàng đầu của Vương triều ta bây giờ.

Lưu Huyền Duệ nói ra những lời đầy chính nghĩa.

Tần Trần nhìn Lưu Huyền Duệ, cười nhạt nói:

- Đã vậy thì đưa ta tới Đan các đi.

- Được, Phí đại sư, ngươi lập tức đưa Tần đại sư về Đan các, nhất định phải bảo đảm an toàn cho Tần đại sư.

- Vâng, bệ hạ!

Phí Lãnh vội vàng tiến lên:

- Tần đại sư, xin mời!

Tần Trần gật đầu, đi ra khỏi Thành Vệ Thự trước.

Đợi sau khi Tần Trần rời đi, rất nhanh, một đám quân Thành Vệ đều bị dẫn đi, nghiêm khắc điều tra.

- Bệ hạ, chuyện ở đây còn có Tam điện hạ cùng Lãnh gia chủ phải xử lý như thế nào?

Hoàng Hoán ở bên cạnh tâm thần không yên hỏi.

- Hừ, lần này Hâm nhi cũng gây ầm ĩ quá mức rồi, cần phải nghiêm trị, còn Lãnh Phi Phàm ỷ vào Lãnh gia thế lớn, ngay cả Thành Vệ Thự của vương triều ta cũng dám chen tay vào.

Lưu Huyền Duệ tức giận, đổi thành người thường, hắn đã giết ngay tại chỗ. Nhưng Lãnh Phi Phàm có thân phận quá mức đặc biệt, hắn cũng không thể vọng động được.

- Nhưng lần này, Lãnh gia cũng dám chen tay vào Thành Vệ Thự, còn gây ra phiền toái lớn như vậy cho trẫm, mặc dù trẫm không thể giết hắn, nhưng nhất định phải cho Lãnh gia đại chảy máu một lần, bằng không Hoàng Thất ta sau này còn có tôn nghiêm chỗ đứng gì nữa.

Lưu Huyền Duệ hung tợn nói.

Nếu có thể, hắn thậm chí hận không thể tiêu diệt ba đại gia tộc cùng liên minh Tông Môn đến từ Đại Uy vương triều.

Những thế lực này nhìn bề ngoài là đang làm phồn vinh Đại Uy vương triều, trên thực tế lại giống như con đỉa đang liều mạng hút máu của Đại Uy vương triều, là gốc rễ khiến vương triều náo động.

Chỉ là Hoàng Thất tuy mạnh nhưng cũng không có năng lực dốc hết sức chống lại Lãnh gia cùng Liên Minh Tông Môn và rất nhiều thế lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn hắn ngày càng lớn mạnh ở vương triều, diễu võ dương oai.

Lưu Huyền Duệ được xem là một hùng chủ, một lòng muốn phát triển Đại Uy vương triều, tăng thêm lực ảnh hưởng của Đại Uy vương triều ở mảnh đất Bách Triều, khiến cho Đại Uy vương triều trở thành thế lực bá chủ ở vùng đất Bách Triều.

Đáng tiếc là từ lúc hắn đăng cơ đã mấy năm, nhưng vẫn uể oải đối phó các đại thế lực, lao tâm lao lực quá độ.

Điều càng làm cho hắn tuyệt vọng là hơn mười năm qua, hắn thậm chí không những không thể ngăn chặn nhóm thế lực Lãnh gia, ngược lại để cho nhóm thế lực Lãnh gia càng ngày càng tăng lên, càng ngày càng mạnh.

- Năm đó, Hoàng Thất để mặc nhóm thế lực của Lãnh gia ra tay với Nguyên gia, vốn là nghĩ để cho thế lực hào phú nội đấu loạn, Hoàng Thất ngồi thu ngư ông thủ lợi, lại không nghĩ tới bồi dưỡng ra được một Lãnh gia càng đáng ghét hơn Nguyên gia, sớm biết vậy, năm đó nên nhúng tay vào chuyện của Nguyên gia, mà không phải là mặc kệ...

Lưu Huyền Duệ thở dài. Năm đó Nguyên gia xảy ra việc, hắn vẫn chỉ là hoàng tử, vẫn chưa thấy được Hoàng Thất gây ra sai lầm gì, bây giờ nghĩ lại cũng hối hận không thôi.

Chuyện Nguyên gia bị diệt tuyệt đối là khởi nguồn dẫn tới mấy chục năm qua, Hoàng Thất càng ngày càng mệt mỏi, nhóm thế lực liên minh Lãnh gia càng ngày càng mạnh lên.

Trong lúc Lưu Huyền Duệ phiền muộn, Tần Trần được Phí Lãnh hộ tống trở lại trong Đan các.

Nhìn thấy Tần Trần xuất hiện, đám người trưởng lão Hứa Bác đều sửng sốt, ai cũng mừng như điên. Ngay sau đó, Mấy người U Thiên Tuyết cũng đều xuất hiện.

Vừa nhìn thấy nhau, U Thiên Tuyết liền nhào vào trong lòng Tần Trần, khóc không ngừng.

Tử Huân, Triệu Linh San ở bên cạnh nhìn, cũng nước mắt giàn giụa, vây quanh.

Những ngày gần đây, các nàng lo lắng cho Tần Trần, căn bản không có cách bình tĩnh được, thậm chí có một lần kích động muốn xông vào Thành Vệ Thự, cứu Tần Trần ra, hôm nay đột nhiên chứng kiến Tần Trần bình yên trở về, trong lòng làm sao có thể bình tĩnh được.

Ngay sau đó, Các chủ Trác Thanh Phong nhận được tin tức cũng kích động chạy đến, đón Tần Trần vào trong Đan các.

Thấy thế, Phí Lãnh cũng yên tâm trở lại phục mệnh.

Mà lúc này, toàn bộ Thành Vệ Thự cũng trải qua một lần chấn động lớn.

Mặc dù Cổ Tấn cùng Cảnh Đức Nguyên tham gia lần hành động này đã bị giết, nhưng vào hôm sau, tin tức hai người không làm tròn trách nhiệm bị giết vẫn được Hoàng Thất thông báo ra ngoài, trong nháy mắt truyền khắp cả Hoàng thành.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (1)