Vũ Thần Chúa Tể

Chương 760: Có được cho phép chưa

Chương Trước Chương Tiếp

- Điền đội trưởng, ngươi tới đây, ta và ngươi cùng tiến cùng lùi.

Tần Trần vẫn không nói chuyện, lúc này hờ hững nói, mặc dù là dưới tình hình này, hắn vẫn bình tĩnh.

Thật ra khu ngục tối này, căn bản không giam được Tần Trần.

Lấy tu vi của Tần Trần lúc này, ngay cả Vũ Tôn lục giai trung kỳ đỉnh phong cũng có thể giết, sao phải quan tâm tới nhóm người quân Thành Vệ này.

Trong mọi người cũng chỉ có Cổ Tấn đạt đến tu vi lục giai trung kỳ đỉnh phong, miễn cưỡng có sức đánh một trận, đám người Cảnh Đức Nguyên chỉ là Vũ Tôn lục giai sơ kỳ, có lẽ không đỡ nổi một chiêu của hắn.

Thật muốn trở mặt, hắn... Ít nhất... Có tám phần mười đột phá vòng vây ra ngoài.

Điền Đam cười khổ:

- Tần đại sư, xin lỗi, Điền mỗ không có năng lực bảo vệ đại sư.

Điền Đam vừa dứt lời liền loảng xoảng một tiếng, chém xích sắt ở chỗ ngục tối của Tần Trần ra, sau đó tiến vào khu ngục tối.

- Tần đại sư, đợi lát nữa Điền mỗ sẽ cố gắng ngăn cản đám người Cổ thống lĩnh, ngươi chạy mau tới Đan các tìm kiếm che chở, Điền mỗ cũng chỉ có thể làm được có vậy, Điền mỗ không có mong muốn gì khác, chỉ hy vọng nếu Tần đại sư chạy được thì chăm sóc tốt cho người nhà của Điền mỗ, nhờ ngài.

Điền Đam vừa nói vừa chém về phía Tỏa Chân Liên trên người Tần Trần, hiển nhiên là muốn cởi trói cho Tần Trần.

- Không được, ngăn hắn lại.

Cổ Tấn thấy thế liền biến sắc, trong lúc vội vàng đã đánh ra một chưởng.

Ầm!

Chưởng lực kia thật đáng sợ, tuy là cách song sắt của ngục tối nhưng vẫn lập tức đánh tới trên người Điền Đam, đánh Điền Đam bay ra ngoài, há mồm phun ra một ngụm máu.

Mà chiến đao trong tay của Điền Đam cũng mất đi khống chế, không thể chém đứt Tỏa Chân Liên trên thân của Tần Trần chỉ tạo thành một vết nứt dài tới vài thước trên mặt đất.

- Nghe hiệu lệnh của ta, Điền Đam cấu kết với trọng phạm của khu ngục tối có ý định giúp đỡ trọng phạm vượt ngục, tội ác tày trời, chém giết tại chỗ, còn tiểu tử kia thì dẫn ra ngoài cho ta.

Tâm tư Cổ Tấn thả lỏng, liền quát chói tai.

Ban nãy quá nguy hiểm, Tần Trần là cao thủ có thể giết lão tổ Phùng Uyên của Phùng gia, nếu Tỏa Chân Liên bị mở ra, còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì đâu.

May mà, kết quả xấu nhất không có xảy ra.

Kèm theo tiếng gầm lớn của Cổ Tấn, lúc này đám người Cảnh Đức Nguyên đều nhào lên, cười chế diễu hành động điên cuồng của Điền Đam.

Điền Đam cười khổ, trên mặt lộ vẻ tuyệt vọng.

Đúng lúc này, loảng xoảng một tiếng, Tỏa Chân Liên trên thân Tần Trần chẳng biết vỡ vụn thành từng mảnh từ lúc nào.

- Ầm!

Sau một khắc, Tần Trần chợt giơ tay lên, rất nhiều cường giả quân Thành Vệ tới thế nào thì bay ra ngoài như vậy, miệng phun ra máu, ai nấy đều vô cùng chật vật.

- Đụng đến người của Tần Trần ta, các ngươi đã được bản thiếu đồng ý chưa?

Hoạt động cổ tay một chút, Tần Trần nhếch mép cười lạnh, lãnh đạm nói ra.

- Ngươi làm thế nào được vậy?

Giờ phút này, tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người.

Nhìn Tần Trần đã thoát khỏi sự trói buộc, ai cũng biến sắc.

Tỏa Chân Liên chính là một công cụ trấn áp tội phạm quan trọng ở vùng đất Bách Triều.

Phía trên có ẩn chứa trận văn Tỏa Chân kinh người, một khi bị trói, chân lực trong cơ thể võ giả sẽ bị đông cứng lại, căn bản không thể huy động, chỉ có thể bị giày vò.

Vì phòng ngừa Tần Trần chạy trốn, Cảnh Đức Nguyên đã chuẩn bị Tỏa Chân Liên cho Tần Trần là loại mạnh nhất ở Thành Vệ Thự.

Đừng nói một gã Vũ Tông ngũ giai, cho dù là Vũ Tôn lục giai hậu kỳ đỉnh phong bị trói, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nhận mệnh, giơ tay chịu trói.

Hôm nay chứng kiến Tần Trần không ngờ tự mình thoát khỏi Tỏa Chân Liên, bảo bọn họ làm sao không khiếp sợ được.

- Ngăn hắn lại, đừng để cho hắn chạy thoát.

Cổ Tấn tức giận thân hình thoắt cái đã vội vàng xông vào trong ngục tối.

- Hừ, lăn ra ngoài cho Bản thiếu.

Trong tay xuất hiện thanh kiếm sắt rỉ thần bí, trước mặt Tần Trần đột nhiên hiện lên vô số kiếm ảnh huyễn quang, biến từng tầng kiếm hoa sáng rực, nở rộ trước mắt Cổ Tấn.

- Thật là đẹp...

Cổ Tấn thì thầm, hoàn toàn bị kiếm hoa do Tần Trần thi triển hấp dẫn, sau một khắc, phụt phụt phụt, ngực hắn xuất hiện từng huyết hoa, cả người nhếch nhác bay ra ngoài.

Đồng thời còn có vô số quân Thành Vệ vừa lao vào khu ngục tối, từng người bị ngã xuống đất, đau tới kêu không ngừng.

Trong lúc nhất thời, cả khu ngục tối đều là những tiếng kêu rên thảm thiết.

- Tần đại sư, ngươi...

Điền Đam cũng hoàn toàn ngây người, kinh ngạc há hốc mồm nhìn Tần Trần.

Hắn không hiểu, nếu Tần Trần có thể mở được Tỏa Chân Liên, lại có thực lực đáng sợ như thế, vì sao trước đó không trốn?

Nếu như hắn muốn trốn, cả khu ngục tối căn bản không ai có thể đi ngăn cản được hắn.

Mà điều càng làm cho Điền Đam khiếp sợ là Tần Trần đánh bay đám người Cổ Tấn lại ngồi xuống, không ngờ không có dự định chạy ra khỏi khu ngục tối.

- Tần đại sư, ngươi mau rời khỏi đây đi, ngươi ở Thành Vệ Thự giết nhiều người như vậy, kết quả quá nghiêm trọng, chẳng khác gì là ngang nhiên tạo phản, hôm nay chỉ có về Đan các mới có thể có chút hi vọng sống, bằng không vương triều căn bản sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Điền Đam nhanh chóng phục hồi lại tinh thần, nóng nảy nói.

- Trốn, tại sao ta phải chạy trốn chứ?

Tần Trần lại bình thản cười nhạt một tiếng, lơ đểnh nói:

- Ngươi xem trước mặt ngươi có quân Thành Vệ nào chết không?

Điền Đam quay đầu nhìn lại, lúc này mới phát hiện bên ngoài khu ngục tối tuy vô cùng thê thảm, vô số quân Thành Vệ nằm trên mặt đất lăn gào kêu rên thê thảm, nhưng bọn chúng đều chỉ là bị thương trên thân mà không có một người nào thật sự bị giết chết.

- Thế nhưng ngươi ngang nhiên ra tay như thế, cho dù ngươi có giết chết người hay không, vẫn làm trái luật pháp vương triều, khiêu khích Thành Vệ Thự, đây là trọng tội, chắc chắn phải chết đấy.

Điền Đam lo lắng nói.

- Trọng tội?

Tần Trần xuy cười một tiếng:

- Lúc trước sở dĩ bản thiếu ra tay, chẳng qua là những quân Thành Vệ này coi rẻ luật pháp vương triều, trước khi định tội bản thiếu đã ra tay với bản thiếu, bản thiếu chỉ là tự vệ thôi.

Điền Đam thấy mình nói thế nào Tần Trần cũng nghe không vào, sắp phát điên rồi.

Tự vệ?

Nhìn xem ngươi tổn thương ai chứ?

Chính là đám người thống lĩnh Cổ Tấn, Phó thống lĩnh Cảnh Đức Nguyên của Thành Vệ Thự, những người này có ai không phải là nhân vật thực quyền của Thành Vệ Thự, quyền định tội đều ở trên tay bọn họ, ngươi nói tự vệ cùng bọn họ, đây không phải là chuyện khôi hài sao?

- Tần đại sư, thật đấy, ngươi đi nhanh lên, không đi sẽ không kịp mất.

Điền Đam gấp muốn bốc lửa rồi.

Một khi chuyện ở đây truyền ra khỏi Thành Vệ Thự, cả Hoàng thành đều có thể bị kinh động, đến lúc đó Hoàng Thất nổi giận sẽ phái ra rất nhiều Cấm vệ quân, coi như Tần Trần mạnh mấy đi nữa cũng chắc chắn phải chết.

- Ở đây xảy ra chuyện gì?

Ngay lúc Điền Đam nóng nảy không thôi, bên ngoài khu ngục tối đột nhiên truyền đến một tiếng gầm tức giận. Ngay sau đó, Tam hoàng tử Lưu Nguyên Hâm cùng nhóm Lãnh Vô Song gia chủ họ Lãnh bước nhanh vào.

Chứng kiến cảnh tượng trong khu ngục tối, đám người Lưu Nguyên Hâm đều kinh ngạc đến ngây người.

- Tam hoàng tử điện hạ, Lãnh gia chủ.

Nhìn thấy hai người, Cổ Tấn như nhìn thấy chúa cứu thế, trên mặt mừng như điên:

- Các ngươi tới vừa lúc, tiểu tử này không biết tại sao lại thoát khỏi Tỏa Chân Liên trên thân, đánh lén thuộc hạ, thuộc hạ bất ngờ không kịp đề phòng, bị hắn đánh thương, mong hai vị ra tay bắt người này.

Lưu Nguyên Hâm cùng Lãnh Vô Song đều giật mình, tuy bọn họ từng nghe nói qua về chuyện của Tần Trần, nhưng dù sao cũng không ngờ được Tần Trần ở dưới tình hình như vậy lại còn có thể gây ra chuyện lớn như vậy.

Thấy cảnh tượng trong khu ngục tối, vẻ mặt Tam hoàng tử lập tức trầm xuống.

Hắn không nhịn được than thở một tiếng, trong mắt lộ vẻ tuyệt vọng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)