- Nếu không biến, lão phu sẽ giết các ngươi.
Đứng ở cửa Đan các, Trác Thanh Phong lạnh lùng nhìn đám người Cổ Tấn, Cảnh Đức Nguyên, trong mắt đầy sát ý.
- Được, được, được lắm, Trác Thanh Phong, ngươi thật là to gan, dám đả thương bản tọa, xem ra là tính ngang nhiên tạo phản, ta cho ngươi biết, việc hôm nay chưa xong đâu, chúng ta đi.
Có Trác Thanh Phong ở đó, Cổ Tấn biết mình ở lại nữa cũng sẽ không có bất cứ cơ hội nào, lúc này dẫn một đám quân Thành Vệ xám xịt rời khỏi đó.
- Phí đại sư, ngươi cũng chứng kiến đấy, đó chính là thái độ Thành Vệ Thự của Đại Uy vương triều các ngươi, ngươi còn cho là Đan các chúng ta cần phải tiếp tục hợp tác với các ngươi nữa sao? Hứa Bác, tiễn khách!
Trác Thanh Phong sầm mặt xuống đầy vẻ tức giận, trực tiếp vung tay lên, xoay người đi vào Đan các.
- Trác các chủ...
Phí Lãnh còn muốn nói gì đó, nhưng chỉ thấy bóng lưng lạnh lùng của Trác Thanh Phong.
- Phí đại sư, xin mời, không tiễn.
Hứa Bác chắp tay nói với Phí Lãnh, cũng không cho sắc mặt tốt.
- Hứa trưởng lão, mong ngài nói ngọt với Trác các chủ vài câu, chuyện hôm nay, lão phu đã biết, ngươi yên tâm, lần này lão phu tới là nhận lệnh của bệ hạ, Phí Lãnh ta nhất định sẽ cho các hạ một lời giải thích.
Phí Lãnh tức đến xanh cả mặt mày, chứng kiến thái độ của Đan các, cũng biết tại sao đối phương lại tức giận như vậy, lúc này không nói thêm nữa mà chắp tay, nhanh chóng rời khỏi Đan các, vội vã đi tới hoàng cung bẩm báo.
Trong hoàng cung.
Đám người Tề Hằng, Hoàng tổng quản đã trở lại trong đại điện, đang báo cáo mọi chuyện cho Lưu Huyền Duệ biết.
Nội dung hai người này biết được gần giống nhau, mọi chuyện đều nhắm thẳng vào Thành Vệ Thự của vương triều, cùng với một người tên là Tần đại sư.
- Bệ hạ, căn cứ theo cựu thần được biết, là Cảnh Đức Nguyên - Phó thống lĩnh Thành Vệ Thự bắt một người bạn của Gia Luật Hồng Đào điện chủ Khí Điện, Gia Luật Hồng Đào phái người đi hỏi rõ tình hình lại bị người của Thành Vệ Thự đuổi ra ngoài, lúc này mới chọc giận điện chủ Gia Luật Hồng Đào.
Tề Hằng cung kính nói.
- Bệ hạ, bên ta cũng vậy, Tần đại sư dường như cũng có quan hệ với Nam Cung Ly Hội trưởng Huyết Mạch Thánh Địa, được gọi là Tần đại sư.
Hoàng tổng quản cũng vội vàng nói.
Lúc này Lưu Huyền Duệ cũng hiểu rõ vì sao Khí Điện cùng Huyết Mạch Thánh Địa tức giận như vậy.
Bằng hữu mình bị bắt, kết quả phái người đi tới Thành Vệ Thự lại bị người của Thành Vệ Thự đuổi ra, Gia Luật Hồng Đào cùng Nam Cung Ly đều là nhân vật nổi danh lừng lẫy trong Hoàng thành, nếu đánh mặt như vậy mà không tức giận mới là lạ.
Nhưng Lưu Huyền Duệ kinh hãi, một người đồng thời được điện chủ Gia Luật Hồng Đào cùng Hội trưởng Nam Cung Ly gọi là đại sư lại là người thế nào?
- Các ngươi có tư liệu về Tần Trần không?
Lưu Huyền Duệ trầm giọng hỏi.
Bây giờ hắn muốn biết rõ Tần Trần rốt cuộc là ai, đồng thời vì sao lại bị Thành Vệ Thự bắt, cuối cùng có làm trái luật pháp vương triều hk.
- Bệ hạ, thuộc hạ đã lập tức phái người đi thu thập, đoán không bao lâu nữa sẽ có tin tức.
Lão thái giám cung kính nói.
Xem như thái giám bên cạnh Lưu Huyền Duệ làm việc cực kỳ thận trọng, loại chuyện này tất nhiên đã lập tức đi xử lý.
- Vậy thì tốt, nhưng Thành Vệ Thự cũng quá không hiểu chuyện, cho dù đối phương thật sự làm chuyện trái luật pháp vương triều, Khí Điện cùng Huyết Mạch Thánh Địa đều lên tiếng, không ngờ không cho chút mặt mũi nào, đây không phải là tuyên bố đắc tội với hai phe này sao?
Lưu Huyền Duệ buồn bực không thôi, hừ lạnh nói:
- Lập tức gọi Liễu Trình tới cho ta, trẫm ngược lại muốn hỏi hắn xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
Liễu Trình là Thự trưởng Thành Vệ Thự.
Lấy được bệ hạ thông báo, hắn vội vội vàng vàng tiến vào hoàng cung.
- Bệ hạ, thần Liễu Trình, bái kiến bệ hạ.
Bịch một tiếng, Liễu Trình vội vàng quỳ xuống, trong lòng thấp thỏm không thôi.
Mặc dù hắn là Thự trưởng Thành Vệ Thự, ở phía dưới có địa vị cao quý, nhưng ở trong triều đình lại có địa vị thật sự không cao, lần đầu tiên được Hoàng đế tự mình tiếp kiến như thế, dọa hắn toát mồ hôi lạnh, không biết cuối cùng đã xảy ra chuyện gì.
- Liễu ái khanh đứng lên lại nói, trẫm hỏi ngươi, chuyện Tần Trần là sao? Vì sao Thành Vệ Thự các ngươi dẫn người đi?
Lưu Huyền Duệ khoát khoát tay, trầm giọng hỏi.
Bây giờ hắn muốn là chân tướng.
- Tần Trần?
Liễu Trình sững sờ:
- Cựu thần không biết bệ hạ đang nói gì!
Lưu Huyền Duệ nhướng mày:
- Chính là Tần đại sư bị Thành Vệ Thự các ngươi bắt đi, Khí Điện cùng Huyết Mạch Thánh Địa còn vì người này mà tìm tới cửa.
Liễu Trình nơm nớp lo sợ nói:
- Khí Điện cùng Huyết Mạch Thánh Địa tìm tới cửa sao? Cựu thần không biết ạ!
Lần này, ngược lại đến lượt Lưu Huyền Duệ kinh ngạc.
Dựa theo tin tức của Khí Điện cùng Huyết Mạch Thánh Địa, Tần đại sư rõ ràng là bị người của Thành Vệ Thự bắt, thế nhưng hôm nay Liễu Trình chẳng hay biết gì, điều này cũng thật không thể tưởng tượng nổi đi?
Liễu Trình chính là Thự trưởng Thành Vệ Thự, ngay cả chuyện lớn Khí Điện cùng Huyết Mạch Thánh Địa cùng tới cửa, không ngờ lại giao cho thủ hạ của hắn, Lưu Huyền Duệ vốn muốn biết Tần Trần phạm tội gì, nhưng Liễu Trình thậm chí nghe cũng chưa từng nghe qua, khiến cho Lưu Huyền Duệ thoáng cái liền sửng sốt.
Hắn nhướng mày, sẽ không phải là Tề Hằng cùng Hoàng Hoán thăm dò sai chứ.
Hắn còn đang nghi ngờ, lại thấy Phí Lãnh vội vàng từ ngoài điện nhỏ chạy vào, mặt nổi giận đùng đùng.
- Bệ hạ, cựu thần trở về rồi.
Vừa trở lại trong đại điện, Phí Lãnh đã quì một gối nhưng trên mặt vẫn tức giận, làm thế nào cũng không che giấu được.
- Phí đại sư, không phải trẫm bảo ngươi đi Đan các tìm hiểu tin tức sao, sao ngươi lại thế này?
Lưu Huyền Duệ nghi ngờ nói. Phí Lãnh là người hiền lành, hắn vẫn là lần đầu tiên thấy trên mặt ông ta tức giận như vậy.
- Bệ hạ, ban nãy cựu thần đúng là đã đi Đan các, bệ hạ không biết, Thành Vệ Thự này thực sự coi trời bằng vung...
Lúc này Phí Lãnh còn đang bực bội, ngay cả nói cũng nói không nên lời.
- Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
Ánh mắt Lưu Huyền Duệ nghiêm lại.
- Bệ hạ, chuyện là thế này...
Phí Lãnh nổi giận, lúc này nói ra đầu đuôi câu chuyện xảy ra từ khi mình đi Đan các.
- Bệ hạ, ngươi không biết, Cổ thống lĩnh thật sự quá kiêu ngạo, lão phu ở trước mặt hắn, hắn cũng không nể mặt, thậm chí dẫn theo mấy trăm quân Thành Vệ bao vây chặt Đan các tới mức nước chảy không lọt, ngay ở trước mặt tất cả mọi người, muốn dẫn người từ Đan các đi, chuyện như vậy, ai có thể nhịn được?
Phí Lãnh tức tới dựng râu trừng mắt, đến bây giờ còn không ngừng run rẩy.
Nếu không phải tận mắt thấy được, ông ta thậm chí không thể tin lại có chuyện như vậy xảy ra.
Lưu Huyền Duệ đứng phắt dậy, cũng khiếp sợ không thôi.
Bên cạnh, Tề Hằng cùng Hoàng tổng quản cũng kinh ngạc đến ngây người.
Còn Liễu Trình càng sốc nặng.
Giờ này phút này, hắn mới hiểu được bệ hạ gọi mình tới là vì chuyện gì, có chuyện lớn như vậy, hắn làm Thự trưởng Thành Vệ Thự mà chẳng hề hay biết!
Trong thời gian ngắn, hắn chỉ cảm thấy trán đổ mồ hôi, hai chân như nhũn ra, quỳ cũng sắp quỳ không nổi.
- Hoàng tổng quản, tin tức ngài muốn, thuộc hạ đã thu thập xong.
Đúng lúc này, một tiểu thái giám từ ngoài điện đi tới, đưa một phần tài liệu tới trong tay Hoàng Hoán.
- Cho trẫm nhìn thử.
Lưu Huyền Duệ quát lạnh một tiếng, trực tiếp nhận tập tin tức, vẻ mặt u ám đáng sợ, cúi đầu nhìn qua.