Vũ Thần Chúa Tể

Chương 753: Cùng bắt đi

Chương Trước Chương Tiếp

Trác Thanh Phong càng nói càng tức hơn:

- Ta muốn hỏi một câu, Thành Vệ Thự các ngươi phá án chính là làm như vậy sao? Tạm thời không nói bằng hữu kia của ta căn bản không sai, chỉ là tự vệ, chẳng lẽ lão phu đường đường là Các chủ Đan các chỉ qua hỏi vụ án của bằng hữu cũng không được à? Thậm chí ngay cả lệnh bài Các chủ cũng bị đập xuống đất.

- Phí đại sư vừa rồi còn nói bệ hạ cực kỳ kính nể, ngưỡng vọng Đan các ta, chẳng lẽ chính là ngưỡng vọng như vậy sao?

- Lão phu xem như đã hiểu rõ, ở Đại Uy vương triều này căn bản không ai xem Đan các ci ra gì, liền một Thành Vệ Thự nho nhỏ cũng dám như thế khi dễ Đan các ta, thậm chí không để Các chủ Đan các lão phu đây vào mắt, như vậy lão phu còn mặt mũi nào tiếp tục đợi lại Đại Uy vương triều nữa? Làm tiếp giao dịch này còn có ý nghĩa gì?

Trác Thanh Phong nói vô cùng phẫn nộ.

Phí Lãnh nghe vậy thì hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người:

- Còn có chuyện như vậy sao?

Hứa Bác vừa hừ lạnh vừa nói:

- Phí đại sư, chẳng lẽ Trác các chủ còn có thể vô duyên vô cớ đổ oan cho Thành Vệ Thự hay sao? Phó thống lĩnh Thành Vệ Thự họ Cảnh kia chẳng những sỉ nhục Đan các chúng ta, còn ném hỏng cả lệnh bài Các chủ Các chủ đại nhân, ngươi nói xem, gặp phải loại chuyện này, Đan các chúng ta có thể làm sao?

Phí Lãnh sợ tới đổ mồ hôi lạnh đầy người.

Đây là ai trong Thành Vệ Thự vậy, ngay cả lệnh bài của Các chủ Đan các mà cũng dám ném à?

Đang khiếp sợ lại thấy Trác Thanh Phong giơ tay lên, một tấm lệnh bài đã rơi ở trên mặt bàn trước mặt hắn.

- Phí đại sư tự mình xem đi.

Phí Lãnh vội vàng nhìn lại, liền thấy trên bàn có một tấm lệnh bài, chỉ là mép lệnh bài kia đã xuất hiện một ít vết trầy, tuy rất nhỏ nhưng vốn lấy nhãn lực của Phí Lãnh lại thấy rất rõ ràng.

- Thành Vệ Thự không ngờ lại dám làm như thế?

Bản thân Phí Lãnh cũng bị dọa sợ.

Người nào lại có can đảm lớn như vậy? Ngay cả lệnh bài của Các chủ Đan các cũng dám ném, chán sống rồi sao?

Khó trách Đan các tức giận như vậy, loại chuyện này xảy ra trên người mình, nói vậy cũng không nhịn được tức giận đâu.

Lệnh bài Các chủ đây là do Đan các Bắc Thiên vực phát xuống, nó đại biểu là cái gì? Là thân phận Các chủ, là tôn nghiêm của Luyện Dược sư đi?

Cho dù là lệnh bài thượng cấp Đan các Bắc Thiên vực phát xuống cũng phải cẩn thận, cực kỳ coi trọng, bởi vì lệnh bài Các chủ đại biểu cho thể diện của Luyện Dược sư.

Nhưng hôm nay lại bị người phá hỏng như vậy.

Thế này còn có thể nhịn được sao?

Đổi thành bất kỳ một Luyện Dược sư nào, có lẽ cũng không thể nhịn.

Trong lòng tức giận, Phí Lãnh vội vàng chắp tay:

- Trác các chủ vẫn mong hãy bớt giận, lão phu đã hiểu rõ chuyện này, trong này chắc là có hiểu lầm gì đó, nhưng ngươi yên tâm, bản thân Phí mỗ cũng là Luyện Dược sư, biết rõ trân quý của lệnh bài Các chủ, đây chính là bảo vật còn quý giá hơn tính mạng của bất kỳ một Luyện Dược sư nào. Nếu việc này là thật, Phí mỗ cam đoan nhất định sẽ trả lại công bằng cho Trác các chủ, cho Đan các.

Trong lòng mặc dù tức giận nhưng Phí Lãnh vẫn không dám tin tưởng.

- Hơn nữa chuyện này nếu là do Thành Vệ Thự gây ra, Đan các cũng không thể trút giận lên Luyện Dược sư cung đình chúng ta cùng với Hoàng tộc được, chúng ta cũng là vô tội.

Phí Lãnh nói rất đáng thương.

- Đáng thương à?

Hứa Bác xuy cười một tiếng:

- Phí đại sư không cho rằng một Phó thống lĩnh liền dám làm như thế chứ? Sở dĩ Phó thống lĩnh làm như thế là nghe theo mệnh lệnh của một vài người.

- Ngươi nói vậy là có ý gì?

Phí Lãnh sửng sốt.

- Có ý gì à?

Hứa Bác cười lạnh một tiếng:

- Tại hạ nghe được sở dĩ Phó thống lĩnh dám lớn lối như vậy là bởi vì bối cảnh rất sâu, qua lại rất gần với hào phú Lãnh gia của Hoàng thành, quan trọng hơn là hắn làm chuyện này còn được Tam hoàng tử ủng hộ, có chỗ dựa vững chắc như vậy, không để mắt tới Đan các ta cũng là rất bình thường!

- Tam hoàng tử à?

Phí Lãnh cả kinh, tại sao chuyện này lại liên lụy đến Tam hoàng tử?

Vẻ mặt hắn trở nên nghiêm túc.

Nếu chỉ liên lụy đến Thành Vệ Thự, vậy hắn trực tiếp bẩm báo bệ hạ, nên xử lý ai thì trực tiếp xử lý, căn bản không có chút áp lực nào.

Nhưng liên lụy đến Tam hoàng tử, Phí Lãnh lại không dám tùy ý đi tới, nhất định phải tìm hiểu rõ ràng đã.

- Hứa Bác trưởng lão, trong này có phải có hiểu lầm gì hay không. Tam hoàng tử làm sao có thể dính dáng đến với một Phó thống lĩnh Thành Vệ Thự chứ?

- Hiểu lầm à?

Hứa Bác cười lạnh một tiếng, đang định nói cái gì liền nghe phía dưới Đan các đột nhiên truyền đến những tiếng ồn ào.

Chuyện gì xảy ra vậy?

Trong phòng làm việc, đám người Trác Thanh Phong chau mày, vừa định ra ngoài tìm hiểu rõ ràng tình hình đã thấy Tiêu Nhã vội vã chạy qua.

- Các chủ, sư tôn, không xong rồi, Cổ thống lĩnh Thành Vệ Thự dẫn một đội quân Thành Vệ đến Đan các chúng ta, muốn dẫn đám người Thiên Tuyết đi, bây giờ đang giằng cò ở trong đại sảnh.

Vẻ mặt Tiêu Nhã kinh hoàng, nóng nảy.

- Còn có chuyện đó à!

Trác Thanh Phong cùng Hứa Bác đột nhiên biến sắc, không để ý tới Phí Lãnh đã vội vã chạy vào trong đại sảnh.

Chỉ để lại Phí Lãnh kinh ngạc đến ngây người.

Thành Vệ Thự đến đan Các bắt người à? Hắn đang nằm mơ sao?

Hắn phục hồi tinh thần lại thì đám người Trác Thanh Phong đã rời khỏi đó, hắn cũng lập tức vội vã đi ra ngoài.

Đại sảnh của Đan các.

Lúc này hai đội nhân mã đang tức giận nhìn nhau, giữa hai bên sặc mùi thuốc súng.

Khách trong đại sảnh đã bị dồn qua một bên, không ít quầy bán đan dược cũng bị đập nát trên mặt đất, một ít đan dược lăn lóc khắp nơi, tình cảnh cực kỳ hỗn loạn.

Hai đội nhân mã này, một đội chính là Cổ thống lĩnh dẫn theo quân Thành Vệ, một đội... khác, đây là Lý Phong dẫn đầu đội hộ vệ của Đan các.

Cổ thống lĩnh lạnh lùng liếc nhìn Đội hộ vệ của Đan các trước mặt, nói:

- Lý đội trưởng, hôm nay chúng ta không tính đến đan Các phá đám, đây là trong trong Đan các của các ngươi chứa chấp tội phạm quan trọng mà Thành Vệ Thự ta muốn bắt, vẫn mong Lý đội trưởng lập tức tránh ra, để cho người của Thành Vệ Thự ta đi vào bắt người, nếu không Đan các của các ngươi sẽ chọc vào rắc rối không cần thiết.

- Cổ Tấn, nơi này là Đan các ta, ở đây đều là Luyện Dược sư cùng khách hàng của Đan các ta, không có tội phạm quan trọng như ngươi nói, mời lập tức rời đi cho ta.

Lý Phong dẫn theo một đám hộ vệ Đan các, tức giận nói.

- Đội trưởng Lý Phong, đừng rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, đừng tưởng rằng nơi này là Đan các thì chúng ta không dám ra tay, ngươi nên biết người chúng ta muốn bắt là ai, mấy tội phạm quan trọng Ngũ Quốc này đang ở trong Đan các của các ngươi, nếu thật sự không giao ra đây, có tin Thành Vệ Thự ta bắt luôn người của Đan các các ngươi hay không?

Bên cạnh Cổ thống lĩnh, Cảnh Đức Nguyên cười dữ tợn nói.

Lúc đầu, Cảnh Đức Nguyên tìm Cổ thống lĩnh xin bãi miễn chức vụ đội trưởng của Điền Đam.

Sau khi nghe nói Cảnh Đức Nguyên cùng Tam hoàng tử có quan hệ, Cổ thống lĩnh là rất là vui mừng.

Hắn làm thống lĩnh Thành Vệ Thự cũng bảy tám năm.

Mặc dù đã mơ hồ là người đứng đầu trong ba Đại thống lĩnh nhưng bởi vì không có chỗ dựa nên mãi không thể đi lên tiếp được.

Mắt thấy hắn cũng sắp già, nếu qua hai năm nữa mà hắn không thể thăng quan thì rất có thể cũng chỉ làm thống lĩnh cả đời.

Điều này làm cho Cổ thống lĩnh một lòng leo lên rất khó chịu.

Hôm nay nghe nói Cảnh Đức Nguyên thuộc hạ của mình dựa vào Tam hoàng tử đã lập tức vui mừng.

Chỉ cần có thể dựa vào cây to Tam hoàng tử này, sau này đừng nói ở Thành Vệ Thự, trực tiếp tiến vào triều đình cũng không phải là việc gì khó.

Vì vậy dưới sự kích động, hắn tính tự thân ra mặt bãi miễn Điền Đam, lại vừa lúc nhận được mệnh lệnh mới của Lãnh gia cùng Tam hoàng tử, đi Đan các bắt người.

Bình thường, bảo Cổ thống lĩnh đi Đan các bắt người, có đánh chết hắn cũng sẽ không làm.

Có lẽ sau khi phát hiện là mệnh lệnh của Tam hoàng tử đã lập tức giống như đánh máu gà, là biểu hiện ở trước mặt Tam hoàng tử, Cổ thống lĩnh không nói hai lời đã trực tiếp cùng Cảnh Đức Nguyên dẫn theo một nhóm thân tín xông tới Đan các, muốn mạnh mẽ bắt người.

Bởi vậy mới xuất hiện cảnh tượng phía trên.

- Lý Phong, cho ngươi một khắc, lập tức dẫn tội phạm quan trọng của Ngũ Quốc ra ngoài, lão phu sẽ đi ngay, bằng không thì đừng trách lão phu không nể tình, ngay cả người của Đan các ngươi cũng dẫn đi cùng luôn.

Thấy xung quanh tụ tập càng ngày càng nhiều khách hàng, Cổ thống lĩnh cũng không muốn làm chuyện này quá ầm ĩ nên trực tiếp hừ lạnh nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)