Vũ Thần Chúa Tể

Chương 752: Tần đại sư

Chương Trước Chương Tiếp

Sau khi Tề Hằng hiểu rõ tình hình bắt đầu điều tra.

Hoàng Hoán lão thái giam bên cạnh Lưu Huyền Duệ rốt cuộc được Lưu Huyền Duệ phái đi tới Huyết Mạch Thánh Địa.

Nào ngờ đãi ngộ của hắn còn không bằng Phí Lãnh.

Sau khi biết được ý định của Hoàng Hoán, Hoàng Hoán đừng nói là nhìn thấy Nam Cung Ly, ngay cả cửa chính của Huyết Mạch Thánh Địa cũng không thể vào, đã bị quản sự Trần Tường đuổi ra ngoài, sau đó trực tiếp ném ra một câu:

- Nếu Đại Uy vương triều không để mắt tới Huyết Mạch Thánh Địa bọn họ, vậy cũng đừng nói gì nữa, Huyết Mạch Thánh Địa bọn họ đã quyết định rời đi, nhưng cho dù có rời định, nếu Tần đại sư thiếu một cọng tóc gáy, Huyết Mạch Thánh Địa nhất định sẽ không để Đại Uy vương triều được yên!

- Tần đại sư?

Hoàng Hoán rất ít hỏi đến chuyện ngoài cung, vì vậy cũng không biết chuyện Tần Trần tiêu diệt Phùng gia.

Coi như có nghe nói, cũng sẽ không liên hệ Tần đại sư trong lời Trần Tường nói với một thiếu niên của Ngũ Quốc.

Nhưng, Hoàng Hoán có thể làm tới chức Tư Lễ Giám của Đại Uy vương triều, tư duy cũng cực kỳ nhạy bén, lập tức biết chuyện xuất hiện trên người gọi là Tần đại sư này.

- Tần đại sư? Chẳng lẽ trong vương triều lại có một đại sư huyết mạch tới? Kết quả gặp được đãi ngộ không công bằng ở đây? Chọc cho Huyết Mạch Thánh Địa tức giận?

Trong lòng Hoàng Hoán sợ hãi.

Mặc dù hắn không biết Tần đại sư mà Trần Tường nhắc tới ruốt cuộc là ai, nhưng nếu có thể bị Trần Tường gọi là đại sư, đồng thời khiến cho Hội trưởng Nam Cung Ly tức giận như vậy, thậm chí lên tiếng chuyển Huyết Mạch Thánh Địa ra khỏi Đại Uy vương triều, người đại sư này có thể là một người có thân phận cực cao.

Thậm chí địa vị còn muốn cao hơn cả Nam Cung Ly.

Bằng không, Hội trưởng Nam Cung Ly sao có thể tức giận như vậy, cam tâm tình nguyện trở mặt cùng Đại Uy vương triều?

Hoàng Hoán vừa nghĩ tới đây thì lập tức sốt ruột.

Không chỉ là vì chuyện Huyết Mạch Thánh Địa muốn dọn đi, còn cảm thấy kinh hãi vì Đại Uy vương triều đắc tội một gã đại sư mạnh mẽ như vậy.

- Không được, ta phải mau chóng bẩm báo bệ hạ về chuyện này.

Cũng không để ý tới việc mình bị Huyết Mạch Thánh Địa đối xử sỉ nhục như vậy, Hoàng Hoán ba chân bốn cẳng, vội vã chạy về phía hoàng cung, tìm Lưu Huyền Duệ báo cáo.

Đan các.

- Các chủ đại nhân, Phí đại sư ở phòng khách đã hơn nửa canh giờ, có cần...

Trong phòng làm việc của Trác Thanh Phong, Hứa Bác đi vào bẩm báo.

- Hắn còn đang chờ à?

Trác Thanh Phong nhíu mày:

- Thôi, ngươi dẫn hắn đến đây đi.

- Vâng!

Lúc này Hứa Bác mới vội vã rời đi.

Trong phòng khách, nước trà trước mặt Phí Lãnh đã sớm lạnh.

Nhưng tâm hắn còn lạnh hơn nước trà này.

Hắn không tin, Các chủ Trác Thanh Phong lại không biết tin tức mình tới đây.

Nhưng hôm nay hơn nửa canh giờ trôi qua, Các chủ Trác Thanh Phong vẫn không chịu gặp mặt hắn, điều này đại biểu cái gì?

Đại biểu trong lòng đối phương tức giận còn hơn mình tưởng.

Trác Thanh Phong tuy có thân phận cao quý, nhưng Phí Lãnh hắn cũng là thủ lĩnh Luyện Dược sư cung đình, dựa lưng vào hoàng gia, đã bao giờ bị người ghẻ lạnh như thế?

Đổi lại là lúc bình thường, hắn đã sớm quay đầu rời đi, nhưng bây giờ cho dù trong lòng khó chịu mấy đi nữa cũng phải nhịn xuống.

Dù sao bệ hạ giao nhiệm vụ xuống, nếu hắn chưa làm xong đã rời đi, căn bản không còn mặt mũi nào về cung.

Đang buồn bực khó chịu chợt nghe có tiếng bước chân vang lên, trưởng lão Hứa Bác rốt cuộc lại lộ mặt:

- Phí đại sư, đã để cho ngài đợi lâu rồi. Lúc trước Các chủ nhà của ta vẫn bận bịu, nên không có thời gian, bây giờ mới tạm ngơi tay, nghe nói Phí đại sư còn chờ ở đây đã rất ái ngại, mắn chúng ta thậm tệ. Mời ngài, mời ngài nhanh qua!

- Hứa Bác trưởng lão nói gì vậy, Các chủ Trác Thanh Phong một ngày kiếm bạc tỷ, lão phu chờ ở đây một lát cũng là chuyện nên làm, trưởng lão quá khách khí rồi.

Phí Lãnh vội vàng đứng lên, nghe nói Trác Thanh Phong rốt cuộc bằng lòng gặp mình thì làm gì để ý tới uất ức nữa, còn thiếu nức kích động muốn nhảy dựng lên thôi.

Chỉ cần Trác Thanh Phong bằng lòng gặp mình, vậy chuyện này có hy vọng.

- Phí đại sư, người phía dưới không hiểu chuyện, đã tiếp đón ngài chậm trễ rồi.

Trong phòng làm việc, Trác Thanh Phong nhìn thấy Phí Lãnh đi vào liền mở miệng nói.

Giọng điệu khách khí không có gì nhằm vào, nhưng cũng không có gì niềm nở.

- Trác các chủ nói gì vậy, ngài bận công việc, lão phu mạo muội qua quấy rầy là lão phu đường đột.

Phí Lãnh hạ thấp tư thế.

- Ha hả, lời khách khí thì không nói nhiều, không biết Phí đại sư tới đây chuyến này là có chỉ thị gì?

Phí Lãnh mới vừa ngồi xuống đã rót chén trà nóng, Trác Thanh Phong lại nói thẳng.

- Trác các chủ, lần này tại hạ tới đây thật sự có chuyện quan trọng, lão phu cả gan hỏi một câu, có phải Phí mỗ ta đã có chỗ nào đắc tội Đan các hay không?

- Đắc tội? Sao lại nói vậy?

Trác Thanh Phong cười cười:

- Phí đại sư cũng là xuất thân Đan các ta, lão phu cùng Phí đại sư cũng có giao tình nhiều năm, lão phu vẫn có phần bội phục Phí đại sư.

- Thế nhưng, vì sao hôm nay Đan các đột nhiên cắt đứt giao dịch đan dược cùng Luyện Dược sư cung đình ta, còn có phần hóa đơn trước đó nhất định phải trả hết nợ vào trước ngày mai, đây thật là...

Phí Lãnh vội vàng nói.

Nghe Phí Lãnh nói về việc này, Trác Thanh Phong vẻ mặt lập tức khó coi:

- Nếu Phí đại sư đến vì chuyện này, vậy thì thứ lỗi cho lão phu mạo phạm, Hứa Bác, tiễn khách.

Thấy Trác Thanh Phong thoáng cái liền trở mặt, Phí Lãnh hiểu rõ nhất định là có chỗ nào đắc tội Đan các rồi.

- Khoan đã, Trác các chủ, ngươi cũng biết cách làm người của Phí mỗ ta. Ngươi nói một câu rõ ràng cho ta biết, có phải ta đắc tội gì Đan các không, nếu có, Phí mỗ bằng lòng chịu đòn nhận tội, Trác các chủ làm như vậy khiến cho Phí mỗ thật sự giống là con kiến bò trên chảo nóng, sốt ruột lắm.

- Chuyện này, không liên quan với Phí đại sư, thuần túy là chuyện của Đại Uy vương triều, nếu Phí đại sư hỏi việc này, lão phu cũng lực bất tòng tâm!

Giọng điệu Trác Thanh Phong rất kiên quyết.

- Không liên quan tới Phí mỗ, là chuyện của Đại Uy vương triều sao?

Trong lòng Phí Lãnh lập tức thở phào một, chỉ cần không phải Luyện Dược sư cung đình của hắn xảy ra chuyện, vậy thì tốt.

- Nhưng rốt cuộc có chuyện gì khiến cho Trác các chủ tức giận như vậy? Trác các chủ, trước đó ngươi cũng nói Phí mỗ cũng xuất thân từ Đan các, có tình cảm sâu nặng với Đan các, nếu như Đan các đã chịu uất ức gì cứ việc nói với lão phu, lão phu tốt xấu gì cũng đã từng là Người của Đan các, sao có thể để cho Đan các bị nửa điểm uất ức? Huống gì bệ hạ cũng đã biết được chuyện này, ngài ấy luôn cực kỳ coi trọng Trác các chủ, đối Các chủ cũng cực kỳ kính nể, để cho thuộc hạ cần phải muốn biết rõ ràng nguồn gốc.

Phí Lãnh lòng đầy căm phẫn, lớn tiếng nói.

- Phí đại sư thật muốn hiểu rõ?

Trác Thanh Phong hờ hững hỏi.

- Tất nhiên.

Hôm nay Phí Lãnh không hiểu rõ chân tướng, sao có thể cam tâm tình nguyện rời đi được?

- Tốt lắm, nếu Phí đại sư đã hỏi, Trác mỗ cũng sẽ không thừa nước đục thả câu. Phí đại sư mới vừa nói Đại Uy vương triều cực kỳ coi trọng Trác mỗ, nhưng Trác mỗ lại phát hiện căn bản không phải như vậy.

Trác Thanh Phong hừ lạnh một tiếng:

- Trác mỗ có người bằng hữu mới tới Hoàng thành đã bị thế gia Hoàng thành đe doạ, bị mọi người vây giết, may mà bằng hữu của Trác mỗ có thiên phú kinh người, mới tránh phải chết, kết quả trong lúc tự vệ không cẩn thận giết chết người của thế gia.

- Lúc này thì hay rồi, vốn là một chuyện tự vệ , Thành Vệ Thự của Đại Uy vương triều các ngươi không hỏi đầu đuôi đã nhốt bằng hữu của Trác mỗ vào khu ngục tối. Trác mỗ bảo thuộc hạ cầm lệnh bài Các chủ của Trác mỗ đi đòi người, không những đối phương không nể mặt, còn sỉ nhục Đan các ta một trận, nói cái gì Thành Vệ Thự phá án, nắm giữ luật pháp vương triều, Đan các ta không có tư cách hỏi đến. Càng tức người hơn là trực tiếp ném lệnh bài Các chủ của lão ném xuống đất, tuỳ tiện lăng nhục.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)