Vũ Thần Chúa Tể

Chương 751: Trả lại công bằng

Chương Trước Chương Tiếp

Tề Hằng chỉ có thể nở nụ cười:

- Da Luật lão ca, giao tình giữa ta và ngươi cũng không phải là chuyện một năm, hai năm, có chuyện gì lại khiến cho ngươi tức như vậy? Lại muốn để cho Đỉnh Khí Các trực tiếp đoạn tuyệt hợp tác cùng Công Bộ của Đại Uy vương triều ta, chuyện này có ảnh hưởng quá lớn, trong lòng lão đệ ta sợ hãi đấy. Ngài không biết chứ, bệ hạ cũng biết chuyện này, lần này còn rất chú ý, bệ hạ không ngờ vẫn luôn chú ý với Khí Điện các ngươi, vì sao lão ca phải làm như vậy? Đây là đặt lão đệ ta ở trên cái giá nướng à?

- Vì sao à? Ngươi còn có mặt mũi nói vì sao à!

Gia Luật Hồng Đào hừ lạnh một tiếng:

- Còn nói bệ hạ rất để ý tới Khí Điện chúng ta, ta thấy rất xem thường thì có?

- Xem ngài kìa, sao có thể như vậy được chứ, Khí Điện của ngài là thế lực đáng sợ tới mức nào, lão đệ ta cũng không có bản lĩnh, bằng không thế sao có thể đi Công Bộ, có lẽ khi đó cũng tiếp tục ở lại Khí Điện nhậm chức rồi. Ngài không biết đấy, mỗi khi nghĩ đến lão ca, lão đệ ta đều rất hâm mộ.

Tề Hằng cười híp mắt nhưng trong lòng lại sốt ruột, hắn đường đường là tổng quản Công Bộ, đã bao giờ phải nịnh bợ như vậy?

Đặc biệt còn là trước mặt bằng hữu già lâu năm, mặt mũi này cũng mất sạch rồi.

- Hâm mộ, có gì hay mà hâm mộ, Khí Điện ta nói ra là thế lực đứng đầu đại lục nhưng ở Đại Uy vương triều của ngươi lại chẳng tốt đẹp gì, bất kỳ một nha môn nào cũng dám đánh vào mặt chúng ta, không để Khí Điện chúng ta vào trong mắt, ta thấy Khí Điện ta tiếp tục ở lại Đại Uy vương triều này cũng không có ý nghĩa gì, còn chẳng bằng dọn đi cho thỏa đáng.

- Lão ca ngài nói chuyện gì vậy, nếu ngài muốn đi, sau này lão đệ ta biết tìm ai thỉnh giáo đây? Vậy Đại Uy vương triều ta bị tổn thất quá lớn rồi.

Tề Hằng bị dọa cho hồn cũng chẳng còn, Huyết Mạch Thánh Địa muốn đi, vậy tại sao Khí Điện cũng muốn dọn đi chứ? Không được, điều này thể tuyệt đối không được.

- Đúng rồi, ngài mới vừa nói đánh vào mặt là chuyện gì vậy? Ngài chính là đại sư được bệ hạ hết sức kính ngưỡng, nha môn nào của Đại Uy vương triều ta dám đánh vào mặt lão ca ngài, trong này không phải có hiểu lầm gì chứ?

Tề Hằng vội vàng nói.

- Hiểu lầm, hắc hắc.

Gia Luật Hồng Đào cười lạnh một tiếng, tức giận nói:

- Ta thấy không phải là hiểu lầm gì cả, Đại Uy vương triều các ngươi có năng lực, một Thành Vệ Thự nho nhỏ quản lý trị an lại coi trời bằng vung, hoành hành không hề e ngại, ngay cả Thiên Vương lão tử cũng không để vào mắt, muốn bắt người nào liền bắt người đó, muốn xử án thế nào thì xử thế đó, không hổ danh là Thành Vệ Thự, nắm giữ luật pháp vương triều vô cùng uy phong đấy.

Tề Hằng nghe xong liền toát ra mồ hôi lạnh, Gia Luật Hồng Đào phun một đống nước bọt, thật sự đều là châm chọc khiêu khích.

Điều này cho thấy cái gì?

Cho thấy trong lòng đối phương rất tức giận!

Chỉ là Tề Hằng nghe cũng hiểu nguồn gốc chuyện này dường như có liên quan đến Thành Vệ Thự.

- Da Luật lão ca à, ngươi đừng quanh co lòng vòng nữa, muốn nói Thành Vệ Thự dám đắc tội Khí Điện ngươi à, không thể nào đâu? Ta cũng quen biết Liễu thự trưởng, đó là một người người hiền lành, làm sao sẽ đắc tội Khí Điện ngươi được? Có phải người phía dưới không hiểu chuyện xúc phạm lão ca không? Ngài nói cho ta biết, sau khi trở về, lão đệ ta nhất định sẽ làm rõ thay ngươi.

- Làm rõ? Ta thấy vẫn là lý do khác, Thành Vệ Thự các ngươi quá uy phong, ta sợ bọn họ biết Gia Luật Hồng Đào ta dám gây phiền phức cho bọn họ, ngay cả lão phu ta cũng bắt vào trong, ta thấy Khí Điện chúng ta vẫn nên trực tiếp dọn đi là được rồi, bớt cho lúc nào đó bị người bắt vào ngục tối, không phân trắng đen, trực tiếp giết chết ở bên trong cũng không chừng.

Gia Luật Hồng Đào khoát tay lia lịa.

Tề Hằng đại khái biết rõ một chút, xem ra là người của Thành Vệ Thự bắt người của Khí Điện, bên trong xảy ra một ít hiểu lầm.

- Da Luật lão ca, ngài như vậy chính là quá chán ghét lão đệ ta rồi, ngài không biết, từ lúc biết được chuyện của Khí Điện ngài, bệ hạ đã đặc biệt chú ý, muốn lão đệ ta tìm hiểu rõ sự việc. Ngài cũng đừng làm khó dễ lão đệ ta nữa, Rốt cuộc có chuyện gì, là người của Khí Điện ngài bị Thành Vệ Thự bắt, hay là Thành Vệ Thự làm án oan sai trái gì? Lão ca ngài cứ nói cho ta rõ, nếu như bắt lầm người, lão ca ngài phái một người tới gặp ta, trực tiếp đi tới Thành Vệ Thự nghĩ cách kéo người ra cho, ngài giận ta không sao, nhưng tuyệt đối không thể để cho người của Khí Điện ngài phải chịu khổ, ngài nói có đúng không?

Tề Hằng tận tình khuyên bảo, khuyên can mãi.

- Phái người đi Thành Vệ Thự kéo người ra à? Tề lão đệ, ta đây cũng không dám.

Gia Luật Hồng Đào khoát tay lia lịa:

- Lão phu trước đó phái người tới đã thiếu chút nữa thì bị người của Thành Vệ Thự bắt, còn kéo người ra, ta sợ vậy thuộc hạ của ta sẽ trực tiếp bị Thành Vệ Thự dùng tội danh bắt lại, chặt đầu mất!

Gia Luật Hồng Đào châm chọc khiêu khích khiến cho Tề Hằng hiểu rõ, lần này, có lẽ Da Luật điện chủ thật sự tức rồi.

Chỉ là sau khi nghe được nhiều như vậy, Tề Hằng cũng hiểu rõ, xem ra thật là người nào đó của Khí Điện bị Thành Vệ Thự bắt, mà Gia Luật Hồng Đào phái người đi cứu, kết quả thiếu chút nữa cũng bị bắt, mới chọc giận đối phương.

Sau khi hiểu rõ, Tề Hằng cũng yên tâm, biết rõ ràng đầu đuôi câu chuyện thì có cách giải quyết.

- Da Luật lão ca, rốt cuộc là ai khiến cho ngươi tức giận như vậy? Ngài nói với ta, lão đệ ta khẳng định lấy lại công bằng cho ngươi.

Tề Hằng vỗ ngực cao giọng nói ra.

- Tề lão đệ, lúc đầu ta không muốn nói chuyện này, nhưng nể tình và ngươi thâm giao nhiều năm như vậy, cũng nên nói với ngươi một chút, một người bạn của lão phu bị người của Thành Vệ Thự vương triều ngươi bắt, lúc đầu lão phu cũng không coi là gì, phái người đi tìm hiểu rõ ràng tình hình là được rồi, nhưng ai biết, Cảnh Phó thống lĩnh Thành Vệ Thự rất uy phong, phá án không nói chứng cứ, đang yên đang lành xem bằng hữu kia ta tự vệ chính đáng thành giết người trái pháp luật, lão phu phái người đi tìm hiểu rõ ràng tình hình, Cảnh Đức Nguyên rất giỏi, không những không gặp được người, thậm chí trực tiếp đuổi thủ hạ của lão phu ra.

- Còn nói cái gì Thành Vệ Thự bọn họ phá án, ai tới cũng không được, chẳng hề để lão phu vào mắt.

- Ai!

Nói đến đây, Gia Luật Hồng Đào không nhịn được thở dài:

- Nghĩ tới Gia Luật Hồng Đào ta, đường đường là điện chủ Khí Điện, một Phó thống lĩnh Thành Vệ Thự nho nhỏ cũng dám lớn lối như vậy, chẳng hề để lão phu vào mắt, lão phu còn ở lại Đại Uy vương triều có ý nghĩa gì nữa?

- Phó thống lĩnh Thành Vệ Thự Cảnh Đức Nguyên, có chuyện này sao?

- Bộp!

Tề Hằng chợt vỗ bàn một và đứng phắt dậy, nổi giận đùng đùng.

Đây cũng không phải là giả vờ, mà thật lòng căm phẫn.

Hắn hiểu cách làm người của Gia Luật Hồng Đào không phải thích nói dối, đã nói thì tất nhiên là sự thực.

Khó trách Khí Điện lại tức giận như vậy.

Đường đường Điện chủ của Khí Điện, bằng hữu bị bắt, phái người đi tới Thành Vệ Thự tìm hiểu tình hình lại bị một Phó thống lĩnh trực tiếp đuổi ra ngoài, không hề nể mặt, đổi lại là ai chẳng tức giận?

- Da Luật lão ca, ta đã hiểu rõ chuyện của ngài, ngài yên tâm, bệ hạ cũng đang quan tâm chuyện này, bây giờ lão đệ đi về tìm hiểu rõ sự việc. Lão đệ ta cam đoan, chỉ cần sự việc đúng là vậy, người này tuyệt đối sẽ không có quả ngon để ăn, Công Bộ ta cũng sẽ cho lão ca ngài một đáp án thoả mãn.

Nói đến đây, Tề Hằng đứng lên, xoay người rời khỏi Khí Điện.

Nếu biết rõ ràng chân tướng sự việc, điều hắn phải làm bây giờ chính là nhanh chóng xác minh, sau đó lập tức thả bằng hữu của Gia Luật Hồng Đào ra, vậy mới có một cơ hội thay đổi tình thế.

Bằng không, với tính cách của Gia Luật Hồng Đào, nếu thật sự để tình hình tiếp tục phát triển thì cho dù là mặt mũi của bệ hạ cũng không ích.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)