Đợi sau khi Hắc Nô và Hứa Bác đi rồi, Nam Cung Ly mới nhanh chóng gọi Trần Tường đến.
- Có phải bên trong Huyết Mạch thánh địa chúng ta có hai Huyết Mạch sư tên là Đông Phương Thanh và Hướng Vấn Thiên hay không?
Nam Cung Ly trầm giọng hỏi.
- Đông Phương Thanh? Hướng Vấn Thiên?
Trần Tường cau mày trầm tư một chút, sau đó lập tức gật đầu nói:
- Đúng là có hai người này, Đông Phương Thanh chính là hội trưởng Huyết Mạch thánh địa ở phân bộ Đại Tề quốc phía tây bắc Ngũ quốc. Là một Huyết Mạch sư tam giai. Còn Hướng Vấn Thiên chính là quản sự Huyết Mạch thánh địa phân bộ Huyền Châu, Huyết Mạch sư tứ giai. Hiện tại hai người bọn họ đang bị tạm giam, sám hối vì hành vi của mình a.
- Sám hối sao, đã xảy ra chuyện gì?
Nam Cung Ly sửng sốt.
- Ta cũng không biết rõ. Thế nhưng ta nghe nói, dường như bởi vì bao che cho mấy tên đệ tử Ngũ quốc mà hai người bọn họ đã khiến cho Huyết Mạch thánh địa chúng ta bị người của Hoàng thành gây áp lực. Vì vậy mới bị người của Giới Luật đường giam cầm.
- Đúng rồi.
Dường như nghĩ đến cái gì đó, Trần Tường nói:
- Trước đây bởi vì Đông Phương Thanh có thể nhanh chóng nắm giữ huyết mạch đồ lễ kiểu mới ở Bắc Thiên vực, lại còn gửi về một phần báo cáo cực kỳ chi tiết cho Huyết Mạch thánh địa cho nên hội trưởng còn đích thân khen hắn a.
- Huyết mạch đồ lễ kiểu mới? Ta nghĩ ra rồi.
Nam Cung Ly bừng tỉnh, khó trách hắn lại cảm thấy cái tên Đông Phương Thanh có một chút quen thuộc, trước đây người biết sử dụng huyết mạch đồ lễ kiểu mới trong Huyết Mạch thánh địa Đại Uy vương triều cũng không nhiều. Không ngờ một hội trưởng phân bộ Ngũ quốc lại có thể thuần thục như vậy, chuyện này khiến cho chính hắn cũng phải thán phục đối phương.
- Bao che cho mấy đệ tử Ngũ quốc? Bao che cái gì?
Nam Cung Ly trầm giọng nói:
- Ngươi lập tức mang Đông Phương Thanh và Hướng Vấn Thiên qua đây, sau đó đi điều tra về một người tên là Tần Trần cho ta. Dường như người này từng có xung đột với Phùng gia, hiện tại hắn đang ở trong Thành Vệ thự, ngươi tìm hiểu một chút xem, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
- Vâng.
Hội trưởng có lệnh, đương nhiên Trần Tường phải nhanh chóng đi xử lý công việc.
Dùng địa vị của Huyết Mạch thánh địa, rất nhanh, rất nhiều tình báo có liên quan tới Tần Trần đã xuất hiện ở trong tay Nam Cung Ly.
Nhìn thấy tin tức tình báo về Tần Trần, Nam Cung Ly khẽ cau mày.
Hắn không ngờ, Tần Trần cũng chỉ là một tên đệ tử Ngũ quốc.
Một tên đệ tử Ngũ quốc mà lại có thể đưa ra Huyết Mạch thuật thượng cổ mà hắn nằm mơ cũng muốn. Chuyện này chỉ nghĩ thôi cũng đã cảm thấy không thể tưởng tượng nổi được rồi.
Nếu như không phải nội dung của huyết mạch thuật thượng cổ còn ở trên thư trong tay hắn, bằng không nhất định hắn sẽ nghi ngờ đối phương đang lừa gạt mình.
- Thuộc hạ bái kiến hội trưởng.
Không bao lâu sau, Đông Phương Thanh và Hướng Vấn Thiên cũng được mang qua. Hai người nhìn thấy Nam Cung Ly đều nơm nớp lo sợ, sợ hãi hành lễ.
Tuy rằng đều là Huyết Mạch sư của Huyết Mạch thánh địa, nhưng địa vị của hai người bọn họ so với Nam Cung Ly có chênh lệch quá lớn, bình thường không có khả năng gặp mặt. Hôm nay nghe hội trưởng triệu kiến, sao trong lòng không có chút sợ hãi, bất an cơ chứ.
- Không cần đa lễ, lão phu hỏi các ngươi, các ngươi có biết một thiếu niên tên là Tần Trần hay không?
Nam Cung Ly trầm giọng nói.
- Trần thiếu?
Nghe vậy, Đông Phương Thanh kinh hô, thốt lên một tiếng.
- Ngươi biết hắn?
Nam Cung Ly trầm giọng nói.
- Đương nhiên là thuộc hạ biết.
Đông Phương Thanh vội vàng nói:
- Người này là thiên tài của Đại Tề quốc, hơn nữa cũng có hiểu biết kinh người về huyết mạch thuật a.
- Ồ? Hiểu biết kinh người? Sao lại nói vậy chứ?
Nam Cung Ly có chút nghi hoặc nói.
Lúc này Đông Phương Thanh mới nói chuyện Tần Trần có thể tùy ý thao túng huyết mạch đồ lễ kiểu mới ra.
- Huyết mạch đồ lễ kiểu mới chính là thứ mà thuộc hạ vất vả lắm mới xin được từ Huyết Mạch thánh địa vương triều, thuộc hạ dám cam đoan, trong toàn bộ Ngũ quốc, trừ chỗ của thuộc hạ ra, bất kỳ một Huyết Mạch thánh địa nào cũng không có. Hơn nữa, cái huyết mạch đồ lễ kia. Trừ thuộc hạ có tư cách sử dụng ra, những Huyết Mạch sư ngay cả nhìn cũng không có tư cách a. Thế nhưng Trần thiếu vừa lên đài lại có thể tùy ý thao túng, thật ra phương pháp mà thuộc hạ thao túng đều là do Trần thiếu dạy cho.
Nói đến đây, trên mặt Đông Phương Thanh mang theo kích động nói:
- Hội trưởng đại nhân, có phải Trần thiếu đã tới Hoàng thành hay không? Bây giờ hắn đang ở đâu?
Lấy thân phận của Nam Cung Ly, nếu như Tần Trần không tới Hoàng thành thì không thể nào làm kinh động được tới hội trưởng đại nhân a.
- Hóa ra phương pháp sử dụng huyết mạch đồ lễ kiểu mới là do Tần Trần chỉ bảo cho ngươi?
Sau khi Đông Phương Thanh nói xong, vẻ mặt Nam Cung Ly chấn động.
Giờ khắc này, hắn lại càng kiên định hơn về chuyện Tần Trần có huyết mạch thuật thượng cổ.
- Đúng là người đã tới thật. Thế nhưng bây giờ hắn đang ở Thành Vệ thự. Trong này có rất nhiều chuyện, sau này Trần Tường quản sự sẽ nói cho ngươi biết, ngươi và Hướng Vấn Thiên bị giam quá lâu rồi, đi về nghỉ ngơi trước đi.
Nam Cung Ly khoát khoát tay, sau đó nói:
- Trần Tường!
- Có thuộc hạ!
- Ngươi lập tức đi tới Thành Vệ thự, nói cho bọn hắn biết, Tần Trần là Huyết Mạch sư của Huyết Mạch thánh địa chúng ta, bảo bọn họ lập tức thả người cho lão phu. Ngươi nghe rõ chứ?
Đường đường là hội trưởng Huyết Mạch thánh địa, là đại nhân vật mà cả Hoàng thành cũng phải nhún nhường. Thậm chí ở trong hoàng cung hắn cũng có quyền phát biểu nhất định.
Nam Cung Ly hắn lên tiếng, dù là thự trưởng Thành Vệ thự thì cũng phải cho hắn vài phần mặt mũi, coi như sau lưng Phùng gia có Lãnh gia cũng vậy. Nam Cung Ly tin, chỉ cần hắn mở miệng thì Thành Vệ thự không dám không nể mặt hắn.
- Vâng, thuộc hạ sẽ lập tức đi ngay.
Từ trên vẻ mặt kích động của Nam Cung Ly là Trần Tường có thể nhìn ra được thái độ của Nam Cung Ly. Hắn không nói hai lời, lập tức xoay người rời đi.
Mà ngay khi Nam Cung Ly điều tra Tần Trần, chuẩn bị giải cứu Tần Trần thì...
Hứa Bác và Hắc Nô cũng đã đến Khí Điện trong Hoàng thành, đồng thời còn gặp mặt điện chủ Khí Điện.
- Trong tay thiếu chủ các ngươi thật sự có thủ pháp chế tạo Lãnh Hỏa Ngưng Binh Thuật thượng cổ hay sao?
Điện chủ Gia Luật Hồng Đào của Khí Điện là một lão giả có chòm râu quai nón khá lớn. Sau khi đọc xong thư mà Tần Trần viết cho hắn, khuôn mặt hắn ửng hồng, người đứng phắt dậy.
Lãnh Hỏa Ngưng Binh Thuật chính là một loại thủ pháp chế tạo hết sức đặc thù và cường đại ở thời kỳ thượng cổ. Là chí bảo của các Luyện Khí Sư.
Nghe đồn loại thủ pháp chế tạo này rất đáng sợ. Cùng một tài liệu, nếu dùng thủ pháp chế tạo phổ thông thì chỉ có thể tạo ra bảo binh cùng một cấp bậc. Thế nhưng nếu dùng loại Lãnh Hỏa Ngưng Binh Thuật này để chế tạo bảo binh. Như vậy sẽ có xác suất nhất định tạo ra bảo binh có cấp bậc cao hơn tài liệu.
Chuyện này đáng sợ tới mức nào chứ?
Ngẫm lại mà xem, nếu dùng tài liệu luyện khí nhất giai, những Luyện Khí Sư khác chỉ có thể luyện chế ra bảo binh nhất giai. Thế nhưng một khi dùng Lãnh Hỏa Ngưng Binh Thuật để chế tạo bảo binh thì lại có khả năng luyện chế ra bảo binh nhị giai. Cho dù là loại rác rưởi nhất trong hàng bảo binh nhị giai thì cũng đủ để khiến cho toàn bộ luyện khí giới chấn động rồi.
Vì vậy cơ hồ tất cả Luyện Khí Sư trên Thiên Vũ đại lục đều muốn có được loại Lãnh Hỏa Ngưng Binh Thuật này.
Nhưng nghe nói loại thuật luyện binh này đã sớm thất truyền, đã hơn một nghìn năm rồi chưa xuất hiện, sự cường đại của nó chỉ xuất hiện ở trong một ít trong cổ tịch được truyền từ thời thượng cổ tới nay mà thôi.
Thế nhưng hiện tại, từ trong thư của Tần Trần Gia Luật Hồng Đào lại biết được đối phương có Lãnh Hỏa Ngưng Binh Thuật, bảo sao hắn không khiếp sợ cơ chứ?
Hắc Nô mỉm cười nói:
- Thiếu chủ của chúng ta biết chưa chắc điện chủ sẽ tin, vì vậy mới cố ý sai thuộc hạ mang món binh khí này tới.
Vừa mới dứt lời, trong nháy mắt trên tay Hắc Nô xuất hiện một thanh bảo binh, hắn đưa cho Gia Luật Hồng Đào xem xét.
- Đây là...
Tiếp nhận bảo binh trong tay Hắc Nô, ánh mắt Gia Luật Hồng Đào ngưng trọng, trong con ngươi toát lên vẻ kinh hãi.