Vũ Thần Chúa Tể

Chương 729: Lãnh gia tức giận.

Chương Trước Chương Tiếp

Hứa Bác cúi đầu, thấy bên ngoài ba phong thư có ghi tên ba thế lực khác nhau.

Chỉ là, viết thư cho Trác Thanh Phong Các chủ thì hắn còn có thể hiểu được, viết thư cho Huyết Mạch thánh địa và Khí Điện, sao có thể chứ?

Chẳng lẽ Trần thiếu cũng có quan hệ ở Huyết Mạch thánh địa và Khí Điện hay sao?

- Trần thiếu yên tâm, nhất định ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để đưa ba phong thư này đến tay ba người.

Tần Trần gật đầu.

Lúc đầu, hắn định tự mình tới, thế nhưng không ngờ lại không đủ thời gian. Đã như vậy, hắn đành phải giao cho Hứa Bác, dù sao dùng thân phận của đám người Tiêu Nhã, muốn gặp được hội trưởng Huyết Mạch thánh địa, cũng không phải là chuyện dễ dàng.

- Nếu như Hứa Bác trưởng lão không hiểu nguyên do, khi truyền tin có thể mang theo đám người Tiêu Nhã, có lẽ sẽ có tác dụng hơn a.

Tần Trần lại nói.

Sau khi dặn dò xong, lúc này Tần Trần mới đi tới trước mặt Quản Vĩ, thản nhiên nói:

- Vị đội trưởng này, bây giờ chúng ta có thể đi rồi.

- Được, bắt hắn lại.

Quản Vĩ quát lạnh một tiếng, lập tức có Thành Vệ quân tiến lên trói Tần Trần lại.

- Còn có mấy người này nữa, mang đi tất cho ta.

Quản Vĩ vung tay lên, muốn bắt đám người Hắc Nô lại.

- Làm càn.

Hứa Bác sầm mặt lại, lúc này hắn nhảy ra ngăn ở trước mặt mấy người, cả giận nói:

- Lời Trần thiếu nói ban nãy các ngươi không nghe thấy sao? Chuyện này là chuyện của riêng hắn. Hiện giờ Trần thiếu đã đi với các ngươi rồi, các ngươi còn định làm gì nữa? Nếu như còn muốn mang bọn họ đi thì hôm nay Hứa Bác ta sẽ không chết không thôi với các ngươi.

Trong tiếng gầm, một cỗ khí thế kinh khủng bắn ra ngoài, làm cho mấy vị Thành Vệ quân không chịu nổi, liên tiếp lui về phía sau.

- Đội trưởng!

Mấy tên thủ hạ nhìn về phía Quản Vĩ.

Sắc mặt Quản Vĩ u ám, nhìn chằm chằm vào Hứa Bác, cuối cùng chỉ có thể khoát tay, cắn răng nói:

- Chúng ta đi.

Hắn biết, nếu như hắn giằng co tiếp nữa thì rất có thể Hứa Bác này sẽ động thủ thật. Dù sao hiện tại cũng đã bắt được Tần Trần, ít nhất đã có chuyện để ăn nói với Phó thống lĩnh, chuyện còn lại giao cho Phó thống lĩnh đau đầu vậy.

Lúc này, cả đám Thành Vệ quân nhanh chóng rời đi.

- Thành Vệ thự, lão phu nhớ chuyện này. Mấy người các ngươi cũng nhớ kỹ cho ta, Trần thiếu chính là Luyện Dược Sư của Đan các chúng ta. Chuyện này Đan các ta sẽ tỉ mỉ điều tra, nếu như tra ra được Trần thiếu vô tội, nhưng lại phải chịu ủy khuất ở Thành Vệ thự, như vậy Đan các ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi. Cho dù có bẩm lên tổng bộ Đan các, liều mạng rút khỏi nơi đây thì cũng phải tìm Hoàng thất Đại Uy vương triều các ngươi để đòi một lời giải thích. Lời này là Hứa Bác ta nói, xin chuyển cáo cho thống lĩnh Thành Vệ thự các ngươi. Đến lúc đó đừng bảo là ta không báo trước.

Thanh âm lạnh như băng của Hứa Bác truyền vào trong tai đám người Quản Vĩ đang rời khỏi đây, khiến cho sắc mặt của đám người Quản Vĩ lại càng trở nên âm trầm.

- Sư tôn, chúng ta phải làm sao bây giờ?

Đợi đến khi đám người Quản Vĩ rời đi, Tiêu Nhã khẩn trương nhìn về phía Hứa Bác.

- Không có việc gì, các ngươi yên tâm, chỉ cần Trần thiếu vô tội thì nhất định Đan các ta sẽ cứu hắn về, mấy người các ngươi theo ta trở về Đan các trước đi.

Hứa Bác lạnh lùng mang theo đám người Hắc Nô nhanh chóng trở về Đan các.

Tại một phủ đệ xa hoa trong Hoàng thành.

Gia chủ Lãnh gia - Lãnh Phi Phàm đang ngồi trong thư phòng, quan sát ghi chép sinh ý tháng này của gia tộc.

Lúc này, ngoài cửa đột nhiên có tiếng đập cửa vang lên.

- Đi vào đi!

Thanh âm trầm thấp vang lên, cửa phòng mở ra, Lãnh Minh từ bên ngoài cửa đi vào trong.

- Gia chủ, Thành Vệ thự xuất động, Tần Trần đã bị người Thành Vệ thự bắt đi.

Lãnh Minh quỳ một chân xuống đất, cung kính nói.

- Hừ, ta đã nói rồi. Chỉ là mấy tên giun dế Ngũ quốc mà cũng dám dương oai ở Hoàng thành, bọn chúng không nhìn một chút xem đây là nơi nào a.

Lãnh Phi Phàm cười lạnh một tiếng, nói.

- Chỉ là...

Trên mặt Lãnh Minh hiện lên vẻ xấu xí, buồn bực nói:

- Trừ Tần Trần ra, những đệ tử Ngũ quốc khác lại không bị Thành Vệ quân mang đi.

Lãnh Phi Phàm biến sắc, hắn đứng lên, trong con ngươi đột nhiên có một chút hàn mang bắn ra, hắn trầm giọng nói:

- Đã xảy ra chuyện gì? Sao người của Thành Vệ quân lại chỉ mang Tần Trần mà không bắt toàn bộ người Ngũ quốc đi chứ?

Trong hàng đệ tử Ngũ quốc, Tần Trần là quán quân khảo hạch Cổ Nam Đô, đương nhiên tác dụng của hắn là lớn nhất, nhưng ngoài ra cũng có ba tên đệ tử lọt vào top thập nhị cường, lấy được truyền thừa của Cổ Nam Đô. Những người này cũng không thể khinh thường, giá trị kinh người a.

- Là Hứa Bác trưởng lão của Đan các đứng ra, ngăn cản người của Thành Vệ quân.

- Hứa Bác của Đan các sao?

Lãnh Phi Phàm kinh ngạc, cau mày nói:

- Không phải Hứa Bác đã bị Kim Nguyên hạ độc sao? Nghe nói không tới vài ngày nữa hắn sẽ chết, sao lại có thể xuất hiện ở đó cơ chứ?

Chuyện Lãnh gia và Kim Nguyên trưởng lão của Đan các hợp tác, đương nhiên người làm gia chủ như hắn biết, thậm chí ngay cả Thiên Thiền Hóa cốt tán là do hắn mời vị độc sư đại nhân kia của Lãnh gia tạo ra a.

Chuyện này...

Trên mặt Lãnh Minh hiện lên vẻ lúng túng, thận trọng nói:

- Đệ tử còn nghe thấy một tin tức, hôm nay ở Đan các, Hứa Bác đảm bảo cho Tần Trần này vượt Nghi Nan thạch bích, kết quả kinh động tới Các chủ Trác Thanh Phong của Đan các. Ban đầu Trác Thanh Phong tức giận, để Kim Nguyên chủ trì đại cuộc, nghiêm trị Hứa Bác. Thế nhưng không biết tại sao, sau khi khảo hạch kết thúc thái độ của Trác Thanh Phong với Tần Trần lại thay đổi, gọi đối phương một tiếng đại sư. Đồng thời còn vì thế mà đả thương Kim Nguyên trưởng lão, thậm chí còn đề bạt Hứa Bác lên làm phó Các chủ Đan các. Hiện giờ tin tức này đã truyền ra toàn bộ Hoàng thành rồi.

- Cái gì, Hứa Bác được đề bạt trở thành phó Các chủ Đan các sao?

Sắc mặt Lãnh Phi Phàm lập tức thay đổi.

Mấy ngày này, hắn và Kim Nguyên trưởng lão mưu đồ khống chế Đan các, một khi kế hoạch này thành công, đến lúc đó hơn chín thành chín sinh ý đan dược trong toàn bộ Đại Uy vương triều sẽ nằm ở trong tay Lãnh gia hắn. Thật không ngờ, mắt thấy kế hoạch sắp thành công thì lại xảy ra chuyện như vậy.

- Vậy Kim Nguyên trưởng lão thì sao?

Lãnh Phi Phàm vội vàng hỏi.

- Kim Nguyên trưởng lão đã bị Các chủ Trác Thanh Phong đả thương, sau đó trực tiếp giải vào Chấp Pháp đường Đan các, người chúng ta còn chưa thẩm thấu vào trong Chấp Pháp đường được, cho nên hiện nay vẫn chưa có tin tức nào truyền ra ngoài.

Sắc mặt Lãnh Minh lập tức trở nên khó coi.

- Tại sao lại có thể như vậy chứ?

Đặt mông ngồi ở trên ghế, sắc mặt Lãnh Phi Phàm trở nên xấu xí không gì sánh được.

Kim Nguyên trưởng lão bị hạ bệ, như vậy mưu đồ trước kia của Lãnh gia hắn cũng tan thành mây khói.

Chuyện này đối với Lãnh gia hắn mà nói, cũng là một lần đả kích không nhỏ.

- Đáng chết, không ngờ tiểu tử này lại có chút năng lực, lại có thể kéo quan hệ với Đan các, quả thực ta không nghĩ được tới chuyện này a.

Sắc mặt Lãnh Phi Phàm trở nên u ám:

- Đan các quá càn rỡ, bọn chúng thật sự cho rằng lực ảnh hưởng của bọn chúng ở Đại Uy vương triều rất lớn sao? Ở trước mặt Lãnh gia ta, Đan các Đại Uy vương triều chẳng là cái thá gì. Không ngờ lại dám vuốt râu hùm.

Lãnh Phi Phàm giận dữ không thôi.

Lãnh gia khống chế bảy thành đan dược của Đại Uy vương triều, bình thường không coi Đan các vào mắt, bây giờ nghe nói Đan các lại dám bao che đệ tử Ngũ quốc, chuyện này nhất thời làm cho Lãnh Phi Phàm tức giận không thôi.

- Gia chủ, chúng ta phải làm sao bây giờ?

- Làm gì sao?

Lãnh Phi Phàm hừ lạnh một tiếng, nói:

- Đan các tự tìm chết thì không trách được Lãnh gia ta. Nếu Đan các đã dám đối đầu với Lãnh gia ta, vậy Lãnh gia ta sẽ làm cho hai thành sinh ý đan dược cuối cùng của Đan các biến mất.

- Chỉ là, nếu như Đan các đã nhúng tay vào, như vậy có lẽ bên Thành Vệ thự sẽ phải chịu áp lực không nhỏ. Nếu chỉ dựa vào một mình Phó thống lĩnh Cảnh Đức Nguyên, có lẽ không thể trấn áp hết được, nhất định phải mượn thế của Tam hoàng tử a.

Lãnh Phi Phàm híp mắt, ánh mắt trở nên lạnh lùng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)