Vũ Thần Chúa Tể

Chương 727: Lệnh bắt.

Chương Trước Chương Tiếp

Xóm nghèo Tây thành!

Lúc này trước gian phòng của đám người Hắc Nô đã sớm bị một đám Thành Vệ quân bao vây.

Đám Thành Vệ quân này, thân mặc áo giáp, tay cầm thương, sắc mặt lạnh lùng nhìn đám người Hắc Nô đang ở trong trận pháp trước mặt, sắc mặt hết sức khó coi.

Bọn họ đi tới nơi này đã được nửa canh giờ.

Lúc đầu nhận được mệnh lệnh của Phó thống lĩnh, tới bắt mấy tên tội phạm gây sự ở Phùng gia, bọn họ chỉ coi đây là một chuyện nhỏ, nào ngờ, đối phương ngoan cố như vậy, một mực trốn ở trong trận pháp, không có ý định ra ngoài. Chuyện này làm cho đội trưởng Quản Vĩ cực kỳ tức giận.

Ở trong hoàng thành mà dám không nghe mệnh lệnh của Thành Vệ quân bọn họ, hơn nữa còn là một đám Võ giả ngoại lai, quả thực là làm phản rồi.

- Đám người bên trong nghe rõ cho ta, chúng ta phụng mệnh tới bắt các ngươi, nếu không ra thì đừng trách Thành Vệ quân ta không nói đạo lý. Đến lúc đó chúng ta sẽ triệu tập cao thủ Huyền Vũ vệ của vương triều tới bắt mấy người các ngươi. Khi đó chúng ta không còn dễ nói chuyện như thế này nữa đâu.

Đội trưởng Quản Vĩ âm trầm, nhìn về phía đám người Hắc Nô đang ở trong trận pháp, lớn tiếng quát lên một câu.

Trước khi tới bắt người hắn cũng đã hỏi thăm một chút tình huống của đám người Hắc Nô, biết là đám người này là một đám cao thủ đã diệt thế gia Phùng gia, cho nên lúc này bọn hắn cũng không dám mạnh mẽ xông vào.

Dù sao, thân là đội trưởng Thành Vệ quân, hắn cũng chỉ là một Vũ Tông ngũ giai đỉnh phong mà thôi, không đủ để đối phương nhét kẽ răng a.

Đương nhiên, tu vi không coi vào đâu, thế nhưng ở trong hoàng thành này Thành Vệ quân bọn họ đại biểu cho vương triều a. Chưa có bất kỳ một thế lực nào dám động thủ với bọn họ.

- Chư vị đều là hảo hán của Thành Vệ quân, đương nhiên tại hạ không dám bất kính. Chỉ là việc Phùng gia như các ngươi nói chính là do người bên Phùng gia ám hại Võ giả bên chúng ta trước. Sau khi bị chúng ta vạch trần lại còn xuất thủ tàn nhẫn với chúng ta, chúng ta bị ép phản kích, mới bất đắc dĩ giết người. Chuyện này ở hiện trường có ất nhiều nhân chứng, bọn họ có thể kiểm chứng lời này của ta. Các hạ tới đây bắt người, dường như đã bắt sai đối tượng rồi nha.

Hắc Nô đứng ở trong trận pháp, âm trầm nói.

Xét thấy thân phận của đối phương là Thành Vệ quân, hắn cũng khắc chế mình, cố gắng không động thủ.

- Bắt sai đối tượng sao?

Quản Vĩ hừ lạnh một tiếng.

Chuyện xảy ra ở Phùng gia, sao hắn lại không biết cơ chứ? Chỉ là lần này tới đây bắt người là mệnh lệnh của Phó thống lĩnh, hắn cũng không có cách nào khác. Cho dù đối phương có vô tội hay không thì hắn cũng phải mang người về, nếu không là hắn thất trách, bất lực.

Hắn lập tức quát lên:

- Mạng người quan trọng, trong sạch thế nào không thể chỉ nghe lời từ một phía các ngươi được. Mời chư vị theo chúng ta trở về tổng bộ Thành Vệ thự để điều tra. Sau khi tra xét rõ ràng mọi chuyện thì mới có thể trả lại sự trong sạch cho các ngươi. Còn nếu như sự thực không phải như lời các ngươi nói, tàn sát thế gia ở Hoàng thành, đây là tội đáng muôn chết a.

- Trước kia tại hạ cũng đã nói qua. Phối hợp với các ngươi điều tra cũng không phải là không thể, nhưng Thành Vệ thự các ngươi tới bắt người, chung quy cũng phải có mệnh lệnh bắt chứ. Ngay cả lệnh bắt cũng không có, các ngươi bảo chúng ta đi với các ngươi thế nào đây? Ai biết có phải là ngươi muốn dùng việc công để báo thù riêng, muốn báo thù cho Phùng gia hay không chứ?

Hắc Nô cười nhạt.

Thành Vệ thự bắt người, trước hết phải đưa ra lệnh bắt, ngay cả lệnh bắt mà mấy tên này cũng không có. Nếu như không phải là người do Lãnh gia phái tới mới là lạ.

- Tên này...

Quản Vĩ tức giận đến mức cả người run run, cả giận nói:

- Lệnh bắt bổn đội trưởng vội vã tới đây cho nên quên mang, nhưng hiện tại đã phái người đi lấy, có phải mấy vị cũng nên đi ra hay không? Chống lại Thành Vệ thự bắt người, các vị có biết là tội gì không?

- Vậy cũng phải đợi lệnh bắt đến rồi lại nói sau.

Hắc Nô không quan tâm tới lời của hắn.

Có lệnh bắt thì hắn mới an tâm đi tới Thành Vệ thự. Nếu không, cứ đi theo đối phương, khi đó dù bị trực tiếp giết chết thì cũng không oan a.

Lúc này Hắc Nô chỉ thầm cầu khẩn, bên Trần thiếu có tin tức tốt mà thôi.

Trong trận pháp, đám người U Thiên Tuyết vô cùng khẩn trương.

Đối kháng với Thành Vệ quân Hoàng thành, trước đây bọn họ không dám nghĩ tới chuyện này.

- Yên tâm đi, đám người kia không dám xông vào bắt người, cũng không xông vào được đâu.

Hắc Nô nhìn đám người Tiêu Chiến đang khẩn trương, mở miệng an ủi.

Đám người Tiêu Chiến cười khổ một tiếng, đối phương không xông vào được, thế nhưng bọn họ chính là Thành Vệ quân a, chẳng lẽ cả đời này mình phải ở bên trong này, không dám ra ngoài hay sao?

Không bao lâu sau, một gã Thành Vệ quân cầm một trang giấy trong tay, vội vã chạy đến, đưa tới tay Quản Vĩ. Trong lòng Quản Vĩ mừng rỡ, cầm tờ giấy kia lên, mở ra, đưa về phía đám người Hắc Nô rồi lạnh lùng nói:

- Thấy chưa, lệnh bắt ở đây, chư vị còn có lời gì để nói nữa không? Ta đếm đến ba, nếu như chư vị còn không ra, ngoan ngoãn theo ta trở về Thành Vệ thự thì sẽ bị khép tội mưu phản. Đến lúc đó người mà chư vị phải đối mặt không phải là ta, mà là cao thủ Huyền Vũ vệ của vương triều đó.

Nhìn thấy lệnh bắt trong tay Quản Vĩ, trong lòng Hắc Nô cảm thấy nặng nề.

Hắn hiểu cực rõ về Thành Vệ thự, lệnh bắt chỉ có người có cấp bậc từ Phó thống lĩnh trở lên mới có thể phát ra. Hiện giờ đối phương đã có được lệnh bắt, như vậy đã có thể nói rõ một điểm, người được Lãnh gia mời xuất thủ, ít nhất cũng phải là cao tầng cấp bậc Phó thống lĩnh trong Thành Vệ thự.

- Hắc Nô tiền bối, chúng ta phải làm sao bây giờ?

Trong lòng đám người Tiêu Chiến có chút hoảng hốt.

Hắc Nô cũng nhíu mày, đến lúc này hắn cũng không có cách nào trì hoãn thời gian nữa. Nếu như hắn còn phản kháng, vậy chẳng khác nào đối đầu với Đại Uy vương triều a.

- Theo mấy vị trở về cũng không sao. Thế nhưng trước đây mấy người bọn họ không xuất thủ, như vậy có cần phải đi cùng chúng ta hay không?

Đúng lúc này, tiếng hừ lạnh vang lên, ngay sau đó có một đạo thân ảnh xuất hiện ở bên ngoài. Chính là Tần Trần và Triệu Linh San vừa mới chạy về.

- Trần thiếu.

Nhìn thấy Tần Trần, đám người Hắc Nô đều kinh hỉ kêu lên.

- Là ngươi? Chính là chủ mưu động thủ ở Phùng gia sao? Cuối cùng tiểu tử ngươi cũng đã xuất hiện, bắt lại cho ta.

Quản Vĩ nhìn thấy Tần Trần, lập tức quát một tiếng với thủ hạ mình.

Mệnh lệnh của hắn chính là tiểu tử này, hắn cũng đã xem qua bức họa vẽ chân dung đối phương. Mệnh lệnh không có nhiều, chỉ có một điều, đó là dùng mọi cách bắt tiểu tử này về.

Sưu sưu sưu!

Chỉ thấy có vô số đạo lưu quang bắn đến, trong nháy mắt có rất nhiều Thành Vệ quân bao vây Tần Trần, nhìn chằm chằm vào hắn.

- Mấy vị không cần khẩn trương, nếu ta đã tới đây thì không có ý chạy trốn. Thế nhưng những kẻ khác không liên quan tới chuyện này, bọn họ cũng chưa từng động tay động chân ở trong Phùng gia. Các hạ muốn mang bọn họ đi, có phải có chút quá phận hay không?

Tần Trần lạnh lùng nói.

- Quá phận? Hừ, ai biết được những người này có động thủ hay không chứ? Huống chi, khi đó bọn họ cũng ở hiện trường, lại có quan hệ với ngươi, cho nên cũng phải đi theo chúng ta trở về Thành Vệ thự.

Quản Vĩ hừ lạnh.

Phía trên đã có lệnh, trừ việc mang tiểu tử dẫn đầu này về ra, những kẻ khác cũng là tòng phạm, nhất định phải bắt tất về.

- Hừ, khẩu khí của các hạ thật là lớn, người này là người của Đan các ta, Thành Vệ quân ngươi có tư cách gì mà đòi mang hắn đi chứ?

Đúng lúc này, lại có một tiếng hừ lạnh vang lên, ngay sau đó Hứa Bác trưởng lão mang theo Tiêu Nhã, nhanh chóng đi tới nơi này.

- Trần thiếu, ngươi yên tâm, có lão phu ở đây, đám người kia đừng mơ có thể mang ngươi đi.

Hứa Bác vừa đến đã lạnh giọng quát một câu.

Mới vừa nghe thấy Tiêu Nhã bẩm báo, trong lòng hắn giật mình, chạy như điên tới đây, rốt cuộc cũng chạy tới kịp lúc.

Trước tiên không nói tới chức phó Các chủ của hắn là do Tần Trần mang đến, chỉ riêng việc độc tố trên người hắn vẫn chưa trừ hết là đã làm cho hắn không thể để cho Tần Trần bị Thành Vệ quân mang đi rồi. Một khi rơi vào trong tay Lãnh gia, còn ai có thể trừ độc cho hắn nữa chứ? Huống chi, Các chủ đại nhân đã ra lệnh, tuyệt đối không thể để cho Lãnh gia động thủ với Tần Trần.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)