Vũ Thần Chúa Tể

Chương 711: Vô đề

Chương Trước Chương Tiếp

Vương Trung cũng cảm thấy choáng váng, cả người mềm nhũn, đổ ập xuống mặt đất.

Trước đó hắn luôn nhận định Tần Trần là lừa đảo, hiện tại xem ra, rất có thể những lời đối phương nói đều là thật, là hắn hại sư tôn, là hắn hại bệnh tình của sư tôn càng ngày càng nghiêm trọng, thiếu chút đã đi đời nhà ma.

Nghĩ tới đây, mặt Vương Trung xám như tro tàn.

- Chỉ là một cái nhấc tay mà thôi, không đáng để nhắc đến.

Đối mặt với đám người Hứa Bác đang cảm kích, Tần Trần khoát khoát tay, cực kỳ lãnh đạm.

- Hứa Bác trưởng lão, mặc dù độc tố bên trong cơ thể ngươi đã bị ta trừ đi hơn nửa, thế nhưng vẫn còn có một bộ phận độc tố ăn xâu vào xương tủy, không thể trừ khử được. Vì vậy sau khi Tiêu Nhã kiếm được linh dược, Bản thiếu sẽ sẽ tự mình luyện chế một lò khu độc đan cho trưởng lão, trưởng lão chỉ cần phục dụng, một tháng sau tất sẽ khỏi hẳn. Bằng không, rất có thể độc tố trong trưởng lão sẽ còn lần nữa tái phát.

Tần Trần khuyên bảo.

- Được, vậy làm phiền tiểu huynh đệ rồi.

Trong lòng Hứa Bác trưởng lão căng thẳng, nghĩ đến việc độc tố trong người rất có thể sẽ tái phát, vẻ mặt của hắn lại càng cung kính.

Hắn không muốn trải qua quá trình đau khổ này lần nữa, nằm ở trên giường, dần dần cảm nhận được khí quan trong cơ thể suy kiệt, sinh cơ không ngừng trôi qua, loại cảm giác này, sống còn khó chịu hơn chết a.

Tần Trần mỉm cười.

Thật ra, theo hiểu biết kiếp trước của hắn, căn bản không cần luyện chế đan dược là có thể khử được tất cả độc tố trong cơ thể Hứa Bác trưởng lão.

Chỉ là, sau đó hắn còn có việc cần Hứa Bác trưởng lão hỗ trợ, cho nên mới không thể nói là chữa khỏi được. Trước khi không có đạt được mục đích của bản thân, đương nhiên hắn sẽ không trừ khử tất cả độc tố trong cơ thể của Hứa Bác.

Cũng không phải là hắn không tin Hứa Bác, mà là chuyện này liên quan đến sự thoải mái của tất cả mọi người, hắn không thể không cẩn thận được.

Hít!

Hít sâu một hơi, Hứa Bác cảm giác cả người mình tràn ngập lực lượng, khí quan suy kiệt đã có sức sống nhè nhẹ, khiến cho hắn không nhịn được thán phục. Thủ pháp chữa bệnh của Tần Trần thật là đáng sợ, coi như Khu độc đan đặc trị thì cũng chỉ như vậy mà thôi.

- Thủ thuật ban nãy của tiểu huynh đệ thật thần kỳ, không biết nó có tên là gì?

Trong lòng hiếu kỳ, Hứa Bác không nhịn được mở miệng hỏi một câu.

Hứa Chính và Vương Trung cũng nheo mắt nhìn lại, tuỳ ý đâm ra mấy kiếm là đã có thể trừ hơn nửa độc tố trong cơ thể Hứa Bác, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì bọn họ cũng không tin tưởng a.

- Ha ha, thật ra rất đơn giản, vừa rồi Bản thiếu mới dụng phương pháp kim châm độ huyệt, dùng chân lực bên ngoài để kích thích huyệt vị trong cơ thể của Hứa Bác trưởng lão, bức độc tố vào trong đường hô hấp của Hứa Bác trưởng lão, sau đó lại ép nó ra ngoài.

- Tuy rằng Thiên Thiền Hóa cốt tán đáng sợ, thế nhưng độc tố từ mát thịt truyền vào trong đường hô hấp lại hoàn toàn không có bất kỳ tổn thương nào. Hơn nữa độc tố của nó cũng không lớn, đây cũng là nguyên nhân làm cho mọi người ở đây lâu như vậy mà không bị trúng độc.

Kim châm độ huyệt!

Mọi người kinh hãi, thiếu chút đã ngã xuống đất.

Kim châm đổ huyệt là một loại thủ đoạn trị liệu cực kỳ đáng sợ, lợi dụng kim châm nhỏ bé để kích thích huyệt vị, dùng để chữa thương.

Thế nhưng độ khó của kim châm độ huyệt lại cực kỳ đáng sợ, bởi vì huyệt đạo là nơi thần bí nhất trong cơ thể con người, chỉ cần có chút sai lầm thì sẽ tạo thành hậu quả cực lớn.

Cho nên bình thường mới phải dùng kim châm để kích thích, một là kim châm cực kỳ nhỏ, như lông trâu, hai là mềm mại, có thể kéo dài và dát mỏng, không tạo thành thương tổn quá lớn với huyệt vị.

Nhưng Tần Trần này...

Nghĩ lạicarnh Tần Trần cầm thanh kiếm rỉ thần bí, mọi người khiếp sợ không thôi, thiếu chút nữa đã phun máu.

Dùng lợi kiếm để thay thế kim châm điểm huyệt, chuyện này bọn họ mới nghe lần đầu a.

Chỉ có Hứa Bác nheo mắt, như có điều suy nghĩ. Hắn là người tự mình cảm nhận Tần Trần xuất thủ, trong nháy mắt kia, hơn mười huyệt vị trên người hắn đồng thời bị kích thích, cũng có một cỗ chân lực dũng mãnh tràn vào. Những chân lực này như được chỉ huy vậy, chảy xuôi trong tất cả kinh mạch của cơ thể hắn, không bỏ sót bất kỳ một xó xỉnh nào, như vậy mới có thể bức độc tố ra ngoài được.

Thủ pháp thần kỳ bực này, cùng với độ chính xác khi điểm huyệt, cho dù là Luyện Dược đại sư lục phẩm sơ kỳ như hắ, cũng chưa chắc đã có thể làm được.

- Tiểu huynh đệ quả nhiên là tuổi trẻ tài cao, tài nghệ siêu quần, lão phu bội phục.

Giờ khắc này, Hứa Bác cũng không dám coi Tần Trần là một thiếu niên nữa. Mà hắn đã xem đối phương như một gã đại sư, một vị đại sư không kém gì bản thân hắn.

- Sư tôn.

Đúng lúc này, Tiêu Nhã đi vào bên trong.

- Sư tôn người khỏi rồi sao?

Nhìn thấy Hứa Bác trưởng lão thần thái sáng láng đứng ở trong phòng khách, Tiêu Nhã sững sờ, sau đó mừng rỡ như điên.

- Ha ha, may mà có tiểu huynh đệ xuất thủ, độc tố trên người vi sư đã bị trừ bảy tám phần, chỉ còn một ít trong cơ thể mà thôi. Còn cần ngươi kiếm linh dược về, để tiểu huynh đệ luyện chế đan dược, sau đó mới có thể trừ khử được toàn bộ độc tố trong cơ thể.

Hứa Bác nói.

- Quá tốt rồi. Con nói rồi mà, một khi Trần thiếu xuất thủ, nhất định không thành vấn đề.

Tiêu Nhã kích động không thôi, nước mắt cũng chảy xuống, chợt nàng nhìn thấy tất cả mọi người đang nhìn về phía nàng, lúc này nàng mới kịp phản ứng, nàng nói:

- Trần thiếu, đại đa số linh dược mà ngươi muốn ta đã tìm được, nhưng còn có hai loại linh dược tương đối thưa thớt, độ khó khá cao, vừa hái phải dùng luôn, cho nên trong Đan các tạm thời không có. Thế nhưng ta đã phái người đi hái rồi, có lẽ hai ba ngày sau sẽ đưa tới.

Còn cần hai ba ngày sao? Trên mặt Hứa Bác có chút mất mát.

Từ lúc nghe Tần Trần nói, độc này có khả năng tái phát là hắn đã không nhịn được muốn loại bỏ tất cả độc tố trên người ra khỏi cơ thể.

Chỉ là hiện tại xem ra, chuyện trừ khử toàn bộ là không có khả năng, hơn nữa cũng may chỉ có hai ba ngày, cũng không phải là thời gian quá dài.

- Không vội.

Tần Trần cũng cười rộ lên, nói:

- Trong khoảng thời gian ngắn độc tố trên người Hứa Bác trưởng lão sẽ không tái phát, vì vậy cũng không cần phải quá lo lắng.

- Được.

Hứa Bác trưởng lão trịnh trọng gật đầu, sau đó nhìn về phía Tần Trần, nghiêm túc nói:

- Cái mạng này của lão phu là tiểu huynh đệ cứu, cho dù sau này tiểu huynh đệ có yêu cầu gì thì lão phu cũng sẽ toàn lực giúp đỡ.

- Nói đến yêu cầu, Hứa Bác trưởng lão, thật ra hiện tại Bản thiếu có một điều thỉnh cầu trưởng lão.

Tần Trần đột nhiên nói.

- Ồ?

Hứa Bác trưởng lão sững sờ, nói:

- Mời tiểu huynh đệ nói.

- Theo ta được biết, bất kỳ một Đan các nào trên đại lục cũng có Nghi Nan thạch bích, không biết Đan các Đại Uy vương triều có Nghi Nan thạch bích này hay không?

Tần Trần hỏi.

- Nghi Nan thạch bích?

Hứa Bác trưởng lão gật đầu nói:

- Thứ này đương nhiên là Đan các ta cũng có.

- Như vậy không biết Các chủ đương nhiệm có để lại nghi hoặc ở trên Nghi Nan thạch bích này hay không?

Tần Trần lại hỏi.

- Đó là điều đương nhiên, thật ra Các chủ đương nhiệm Trác Thanh Phong là người đến từ phân bộ Đan các ở Bắc Thiên vực. Nghe nói cũng có lai lịch lớn ở Bắc Thiên vực, chỉ bởi vì phạm tội cho nên mới bị phái tới Đan các Đại Uy vương triều ta. Mấy năm nay rất ít khi quản lý sự vụ Đan các, chỉ một lòng tiềm tu, thế nhưng hắn cũng từng để lại vấn đề ở trên Nghi Nan thạch bích. Không biết tiểu huynh đệ hỏi chuyện này làm gì?

- Thật ra chuyến này ta đến Đan các chính là vì muốn vượt Nghi Nan thạch bích này.

Tần Trần trầm giọng nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)