Vũ Thần Chúa Tể

Chương 708: Ma dụ phấn.

Chương Trước Chương Tiếp

- Ngươi có ý gì?

Nhìn thấy Tần Trần đột nhiên nói tới mình, trên mặt Vương Trung hiện lên vẻ phẫn nộ.

Hắn không phải là kẻ ngu, hắn có thể nghe ra được ý tứ trong lời này của Tần Trần, rõ ràng là đối phương nói hắn luôn hạ độc trong khoảng thời gian này a.

- Sư tôn đối với ta ân trọng như núi, sao ta có thể hạ độc sư tôn chứ? Huống chi, ngay cả Thiên Thiền Hóa cốt tán là cái gì ta cũng không biết thì sao có thể hạ độc sư tôn chứ?

Vương Trung dùng giọng căm hận nói:

- Sư tôn, tiểu tử này tuyệt đối có dụng ý khác, đừng để hắn lừa bịp người a.

Sắc mặt Vương Trung đỏ lên, tức giận nói, thiếu chút đã động thủ với Tần Trần.

- Tiểu huynh đệ, ngươi nói là Vương Trung cố ý hạ độc? Không thể nào!

Hứa Bác trưởng lão cũng lắc đầu, không chút nghi ngờ Vương Trung.

- Không phải ý đồ. Ta không nói là hắn hạ độc, nhưng quả thực loại độc này có liên quan với hắn.

Tần Trần thản nhiên nói.

- Ngươi có chứng cớ gì không?

Vương Trung cả giận nói:

- Nếu hôm nay ngươi không giải thích cho ra lẽ thì sư tôn có nói gì ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.

- Chứng cứ là mùi ở trên người ngươi.

Tần Trần lạnh nhạt nói.

- Mùi? Mùi gì chứ?

Vương Trung hoài nghi hỏi.

Đám người Hứa Bác trưởng lão và Hứa Chính, Tiêu Nhã cũng hoài nghi nhìn qua hai người.

- Hứa Bác trưởng lão, ngươi chính là Luyện Dược Sư lục phẩm, chẳng lẽ không ngửi được ở trên người đồ đệ ngươi có một mùi hương nhàn nhạt sao?

- Mùi hương nhàn nhạt? Ngươi nói là mùi dược liệu trên người hắn sao? Trong lúc ta sinh bệnh, rất nhiều dược liệu đều là Vương Trung đi lấy thay ta, trên người hắn có mùi này cũng là chuyện rất bình thường.

- Không phải là mùi dược liệu, ngươi cẩn thận ngửi một chút đi.

Tần Trần lắc đầu.

Sau khi được Tần Trần trị liệu một lúc, trạng thái của Hứa Bác trưởng lão đã tốt hơn rất nhiều, nghe Tần Trần nói như vậy, hắn lần nữa tỉ mỉ ngửi một cái.

- Ồ...

Hắn khẽ nhíu mày, nói:

- Trên người Vương Trung, quả thực ngoài mùi dược liệu ra còn có một loại mùi khá cổ quái, có chút giống son phấn.

- Đúng là vậy.

- Quả thực là có mùi hương đặc thù a.

Lúc này Hứa Chính và Tiêu Nhã cũng không ngừng ngửi lấy mùi hương ở trên người Vương Trung, dường như cũng đã phát hiện ra được điểm gì đó không đúng.

- Thật ra vấn đề nằm ở mùi hương này.

Tần Trần cười lạnh nói.

- Không thể nào.

Sắc mặt Vương Trung rất là khó coi, cả giận nói:

- Trên người ta nào có mùi hương cổ quái nào chứ? Coi như có chút mùi thì sao chứ, không phải nhiều người ngửi như vậy mà cũng không xảy ra vấn đề gì sao? Mùi son phấn thì sao chứ?

Vương Trung vô cùng phẫn nộ, sắc mặt đỏ lên.

- Son phấn? Một nam nhân như ngươi thì dùng son phấn làm gì?

Tần Trần cười nhạt.

- Ta...

Sắc mặt Vương Trung đỏ lên, ấp úng.

- Tiểu huynh đệ, mùi này có vấn đề gì?

Hứa Bác quay đầu nhìn hắn rồi hỏi.

- Nếu như là son phấn phổ thông thì đương nhiên sẽ không có vấn đề gì. Thế nhưng trong đó lại có Ma Dụ Phấn. Ma Dụ Phấn là một loại độc vật bình thường, hương vị rất giống son phấn phổ thông, vì vậy người thường rất khó phân biệt ra. Coi như là Luyện Dược Sư, nếu không có chút kinh nghiệm thì sẽ không phân biệt ra được. Hơn nữa Ma Dụ Phấn cũng không phải là vật kịch độc, người thường ngửi nhiều, nhiều nhất cũng chỉ cảm thấy đầu óc cháng váng mà thôi, càng không cần phải nói là Võ giả. Thế nhưng Ma Dụ Phấn này lại là kịch độc đối với các hạ.

- Người thường không sao, đối với ta lại là kịch độc, sao lại như vậy chứ?

Hứa Bác trưởng lão có chút khó hiểu.

- Hứa Bác trưởng lão, nếu ta không nhìn lầm, công pháp mà ngươi tu luyện là loại cương dương đúng không?

Lúc này, Tần Trần đột nhiên hỏi.

Hứa Bác sững sờ, không biết tại sao Tần Trần lại đột nhiên nói tới chuyện công pháp, nhưng hắn vẫn gật đầu nói:

- Không sai, công pháp mà ta tu luyện là một loại công pháp rất bá đạo và cương liệt, tên là Cửu Dương Chước Nhật Công.

Tần Trần gật đầu:

- Vậy thì không sai rồi. Hơn nữa chắc hẳn trước đây khí hải của Hứa Bác trưởng lão đã bị tổn thương, không thể chữa khỏi hẳn, bình thường phải dùng đan dược bồi bổ khí hải để điều dưỡng, ta nói đúng chứ?

- Làm sao ngươi biết?

Hứa Bác kinh hãi nhìn Tần Trần.

Chuyện khí hải bị tổn thương, toàn bộ Đan các bọn hắn người biết cực ít. Cũng chỉ có một chút cao tầng biết rõ, lại là chuyện lúc hắn còn trẻ. Về phần mấy người đệ tử dưới trướng hắn cũng không biết.

Tần Trần mỉm cười:

- Thiên Thiền Hóa cốt tán của đối phương là lợi dụng thương thế này của Hứa Bác trưởng lão ngươi để thừa dịp mà vào. Chính bởi vì khí hải ngươi đã từng tổn thương, lại thêm công pháp mà ngươi tu luyện là chí dương chí cương, quanh năm cần dược vật bổ dưỡng để bồi bổ khí hải. Vì vậy đối thủ mới tạo ra một loại độc vật đặc biệt nhằm vào vấn đề này như Thiên Thiền Hóa cốt tán. Một khi Hứa Bác trưởng lão ngươi tiếp xúc với độc nguyên thì khí hải bị thương của ngươi sẽ sinh ra phản ứng, bắt đầu bất ổn, giống như đột nhiên đổ bệnh nặng vậy.

Lúc này con ngươi của Hứa Bác trợn tròn lên.

Lần này hắn đổ bệnh cực kỳ đột ngột, không ngờ lại là do khí hải.

- Thế nhưng, rốt cuộc là ai đã hạ độc? Nếu như có người hạ độc, sao ta lại không biết cơ chứ?

Lúc này Hứa Bác đã có chút tin tưởng Tần Trần, hắn dùng giọng khó hiểu hỏi.

- Đây chính là điểm cao minh thứ hai của đối phương.

Tần Trần thở dài nói:

- Đối phương biết rõ Hứa Bác trưởng lão ngươi tu vi cao thâm ở phương diện luyện dược. Vì vậy không dám trực tiếp hạ độc, mà liên tiếp tiến hành theo tuần tự a.

- Thật ngay từ đầu khi ngươi bị trúng độc. Thứ này cũng không được tính là độc vật chân chính, nếu trong đoạn thời gian sau ngươi tránh xa độc nguyên, đồng thời tranh thủ điều dưỡng khí hải thì dần dần sẽ không có việc gì. Thế nhưng, đối phương biết rõ sau khi ngươi biết khí hải của mình xảy ra vấn đề, tất sẽ có chút hoảng loạn. Đồng thời cũng sẽ nhanh chóng trị liệu, cho nên bọn họ gian lận, cho một chút độc tố vào trong đan dược chữa thương của ngươi, làm cho độc tố trên người ngươi liên tiếp tăng mạnh, thậm chí còn khuếch tán ra toàn thân.

- Nếu như ta đoán không sai. Sau khi Hứa Bác trưởng lão ngươi bị thương, đầu tiên ngươi dùng Ổn Huyệt Đan, muốn củng cố huyệt vị, về sau lại dùng Tư Khí Đan để tẩm bổ huyệt vị. Trước đó nếu ngươi làm thế này thì sẽ có hiệu quả. Thế nhưng lần này sau khi dùng đan dược ngươi lại phát hiện ra không những bệnh tình của ngươi không có chuyển biến tốt, thậm chí lại còn nghiêm trọng hơn. Đến cuối cùng, thậm chí toàn thân đều xuất hiện phản ứng.

- Hiện tượng này chắc hẳn đã xuất hiện vào hai ba tháng trước, sau đó, khi phát hiện ra mình không giải quyết được, ngươi đã mời không ít y sư và Luyện Dược Sư. Những đan dược mà ngươi dùng qua lúc đó ta cũng không thể phân tích ra toàn bộ được. Thế nhưng ít ra, ngươi đã dùng qua Khổ Lô Đan, Thanh Khoa Đan, Bạch Thảo Đan, Dưỡng Hoàn Đan, bốn loại đan dược này. Mà tới lúc này bệnh tình của ngươi đã trở nên cực kỳ nghiêm trọng, thậm chí nằm liệt trên giường không dậy nổi, thần trí trở nên mô hồ không rõ a.

Tần Trần thẳng thắn nói.

- Ngươi... Làm sao ngươi biết được...

Lúc này đám người Hứa Bác trưởng lão và Vương Trung, Hứa Chính kinh hãi nhìn Tần Trần, vẻ mặt kia như là đang nhìn thấy ác quỷ vậy.

Sau khi Hứa Bác trưởng lão bị bệnh vẫn là bọn hắn chiếu cố. Sau khi mời các y sư và Luyện Dược Sư tới, đan dược dùng cũng đều qua tay bọn họ. Mấy loại đan dược mà Tần Trần nói Hứa Bác trưởng lão đều dùng qua, không thiếu một loại, hơn nữa trình tự dùng, thậm chí tình trạng đều giống như lời Tần Trần nói như đúc.

Chuyện này bảo sao bọn họ không khiếp sợ cơ chứ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)