Vũ Thần Chúa Tể

Chương 683: Tần trần tức giận.

Chương Trước Chương Tiếp

- U Thiên Tuyết... Ở Phùng gia!

Vương Khải Minh khổ sở nói.

Phùng gia?

Ánh mắt Tần Trần trở nên lạnh lẽo, chính là thế gia Phùng gia của Hoàng thành sao?

- Trần thiếu, trước đó ta nghe nói Phùng gia này đại hôn, chẳng lẽ là...

Đột nhiên Hắc Nô lên tiếng nói một câu.

Sắc mặt đám người Vương Khải Minh đại biến, vẻ mặt thống khổ nói:

- Đúng thế, hôm nay chính là đại hôn của Phùng gia, nữ chủ nhân chính là U Thiên Tuyết, còn chủ nhân là đại thiếu gia Phùng gia, Phùng Thiếu Phong.

- Đại hôn của U Thiên Tuyết?

Sắc mặt của Tần Trần lập tức trở nên xấu xí không gì sánh được, nói:

- Rốt cuộc các ngươi đã gặp chuyện gì ở Hoàng thành? Tại sao U Thiên Tuyết lại kết hôn với đại thiếu gia Phùng gia chứ? Sao có thể?

Vương Khải Minh khổ sở nói:

- Trần thiếu, trước đây dưới sự hướng dẫn của Tiêu Nhã Các chủ và Đông Phương Thanh hội trưởng, chúng ta đi tới Hoàng thành Đại Uy vương triều, lúc đầu Tiêu Nhã Các chủ định để chúng ta trở thành học viên chính thức của Đế Tinh học viện, tránh việc bị các thế lực lớn ám hại. Thế nhưng bởi vì bên Đan các và Huyết Mạch thánh địa đều xảy ra một vài vấn đề, lại thêm Tam hoàng tử của Đại Uy vương triều mở miệng cho nên chúng ta mới trở thành học viên tạp dịch của Đế Tinh học viện.

- Học viên tạp dịch, nói dễ nghe một chút là học viên, nói khó nghe một chút là tạp dịch của Đế Tinh học viện. Chỉ là có tầng thân phận này, dù sao vẫn tốt hơn so với việc không có thân phận gì. Mặc dù chỉ là tạp dịch của Đế Tinh học viện, thế nhưng vẫn đủ để làm cho các thế lực lớn trong Đại Uy vương triều không thể trực tiếp ra tay với chúng ta. Thế nhưng dù là như vậy thì cảnh ngộ của chúng ta cũng không tốt hơn một chút nào. Thường xuyên bị người ta bắt nạt ở trong học viện mà chúng ta chỉ có thể nhịn không dám phản kháng.

Tần Trần im lặng, trước đó ở cửa Đế Tinh học viện hắn cũng đã cảm nhận được cảnh ngộ mà đám người Vương Khải Minh phải chịu ở Đế Tinh học viện, cực kỳ gian nan a.

Vương Khải Minh tiếp tục nói:

- Mà lúc này, Phùng Thiếu Phong của Phùng gia lại ra vẻ cực kỳ tốt với chúng ta, vài lần ra mặt thay cho chúng ta, quát lui các học viên bắt nạt chúng ta ở trong học viện.

- Hừ, Phùng gia, chính là một trong những thế gia cao cấp nhất ở Hoàng thành, là thế gia thanh danh hiển hách ở dưới trướng Lãnh gia, mắt cao hơn đầu, sao lại có ý tốt với những đệ tử Ngũ quốc như các ngươi cơ chứ? Tất nhiên phải có ý đồ.

Nghe vậy, Hắc Nô đột nhiên cười lạnh một tiếng.

Vương Khải Minh kinh ngạc nhìn về phía Hắc Nô, cười khổ nói:

- Khi đó chúng ta cũng không rõ tình huống lắm, bây giờ nghĩ lại, quả thực là như vậy, trên thực tế, chúng ta cũng không ngu ngốc như thế. Ban đầu chúng ta cũng không tin Phùng Thiếu Phong, thế nhưng qua mấy lần, Phùng Thiếu Phong đều nho nhã lễ độ, thậm chí còn vì bọn ta mà xung đột với người của Lưu Tiên tông, lâu ngày, bọn ta dần dần tin tưởng hắn.

- Hừ, Phùng gia sẽ thực sự náo loạn với Lưu Tiên tông sao?

Lúc này, Hắc Nô lại cười lạnh nói:

- Ở trên Phùng gia là Lãnh gia, một trong ba đại gia tộc. Mà Lãnh gia lại có quan hệ không tệ với Quy Nguyên Tông, một trong ba đại tông môn của liên minh tông môn trong vương triều. Mà Lưu Tiên tông này, ta nghe nói lại có một chút quan hệ với Quy Nguyên Tông. Hai thế lực này náo loạn một phen mới là lạ!

Đám người Vương Khải Minh giật mình nhìn về phía Hắc Nô, người đội đấu bồng này bọn họ cũng nhận ra, là cường giả ban đầu muốn ra tay với bọn họ ở Cổ Nam Đô. Chẳng biết tại sao hiện tại đối phương lại đi theo Tần Trần, chỉ là, tại sao người này lại hiểu rõ bố cục của các thế lực trong Hoàng thành cơ chứ?

Ngay cả Tiêu Nhã cũng giật mình nhìn qua Hắc Nô, nói thật, sư tôn nàng chưởng quản Đan các ở Hoàng thành đã được hai năm nhưng cũng không biết quan hệ giữa Lưu Tiên tông và Phùng gia. Thế nhưng người đội đấu bồng này nói vài câu lại trực tiếp chỉ ra quan hệ giữa hai thế lực lớn, chuyện này làm cho Tiêu Nhã khiếp sợ vạn phần.

Người này là ai?

Tần Trần cũng liếc mắt nhìn qua Hắc Nô, xem ra suy đoán của hắn không sai, Hắc Nô đã từng sinh sống ở trong Hoàng thành Đại Uy vương triều này, bằng không cũng không thể hiểu rõ các thế lực ở trong Hoàng thành như vậy được.

Vương Khải Minh cắn răng nói:

- Các hạ nói không sai, Phùng gia và Lưu Tiên tông vốn là một nhóm, chẳng qua lúc đó chúng ta không hiểu. Vì vậy sau khi Lưu Tiên tông và Phùng gia có vài lần xung đột, chúng ta lại đi tin tưởng đối phương. Lại thêm có Phùng gia giúp đỡ cho nên tình huống chúng ta bị bắt nạt cũng bớt đi không ít. Thậm chí thỉnh thoảng chúng ta còn giao lưu một chút với Phùng Thiếu Phong.

- Trước đó không lâu, Phùng Thiếu Phong mời chúng ta tới Phùng gia nhà hắn thương lượng một vài chuyện, không ngờ chúng ta lại tin lời ma quỷ của hắn. Nhưng sau khi đến Phùng gia, Phùng Thiếu Phong chỉ gọi một mình U Thiên Tuyết qua, nghe nói là muốn nói với nàng một vài chuyện. Ban đầu chúng ta cũng không quá quan tâm, thế nhưng chờ tới khi chuẩn bị ra về thì chúng ta mới phát hiện ra U Thiên Tuyết đã bị Phùng gia giam cầm, đương nhiên bọn ta phải tranh luận với bọn chúng một phen, thậm chí còn xảy ra xung đột, thế nhưng toàn bộ chúng ta đều không phải là đối thủ của Phùng gia, bị đối phương trực tiếp đuổi ra bên ngoài.

- Nói như vậy, U Thiên Tuyết bị Phùng gia dùng sức mạnh giữ lại sao?

Tần Trần lạnh nhạt nói.

- Hừ, Phùng gia nói là U Thiên Tuyết tự nguyện ở lại, thế nhưng đối phương không cho chúng ta gặp mặt U Thiên Tuyết. Y theo tính cách của U Thiên Tuyết, sao có thể làm ra chuyện như vậy cơ chứ? Sau khi bị đuổi ra khỏi Phùng gia, chúng ta vẫn luôn nghĩ cách cứu U Thiên Tuyết ra ngoài. Chúng ta luôn tin Phùng gia giam cầm U Thiên Tuyết là bởi vì bí tịch truyền thừa trên người nàng, thế nhưng không nghĩ tới hai ngày trước lại có tin tức truyền tới, nói Phùng Thiếu Phong sẽ kết hôn với U Thiên Tuyết, chuyện này sao có thể chứ.

Hai tay Vương Khải Minh siết chặt, lại cắn răng nói:

- U Thiên Tuyết sao lại coi trọng cái tên Phùng Thiếu Phong kia được chứ? Hôm nay, khi chúng ta đang chuẩn bị đi tới Phùng gia cứu U Thiên Tuyết, không ngờ Phùng gia lại phái ra Phùng Khôn và một đám cao thủ ngăn chúng ta ở chỗ này, không cho chúng ta có cơ hội đi tới Phùng gia. Nếu như không phải Trần thiếu kịp thời chạy tới thì có lẽ chúng ta đã lành ít dữ nhiều rồi. Trước đó từ trong miệng của Phùng Khôn chúng ta cũng biết, vì an nguy của chúng ta cho nên U Thiên Tuyết mới phải đồng ý với Phùng gia. Điều hiện tại chúng ta lo lắng nhất chính là, dùng tính cách của U Thiên Tuyết, không có khả năng gả cho Phùng Thiếu Phong a. Cho nên rất có thể trong đại hôn sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn nào đó.

Trên mặt mọi người đều có vẻ lo âu nồng đậm.

Dùng tính cách của U Thiên Tuyết, mặc dù vì an nguy của mọi người mà bị ép đồng ý ở lại Phùng gia, thế nhưng nàng tuyệt đối sẽ không gả cho Phùng Thiếu Phong, như vậy kết quả kế tiếp khó mà nói được a.

- Phùng gia này đáng chết.

Ánh mắt Tần Trần phát lạnh, nghe đến đó, cuối cùng hắn cũng đã hiểu rõ chân tướng mọi chuyện.

Không ngờ Phùng gia này lại dám làm ra chuyện như thế, quá là đê tiện.

- Trần thiếu, ta cũng hiểu chuyện đã xảy ra, thế nhưng thuộc hạ phỏng đoán, có lẽ chuyện của U Thiên Tuyết cũng không phải chỉ có một mình Phùng gia nhúng tay vào.

Lúc này Hắc Nô đột nhiên lên tiếng.

- Có ý gì?

- Phùng gia chỉ là một thế lực được đẩy ra ngoài sáng mà thôi. Ở sau lưng của bọn họ, chắc là Lãnh gia a. Ở trong mắt bọn họ, U Thiên Tuyết có được bí tịch truyền thừa từ Cổ Nam Đô, mà để U Thiên Tuyết gả vào Phùng gia thì dĩ nhiên bí tịch này sẽ thuộc về Lãnh gia nhất mạch. Cho dù là gia tộc lớn như Lãnh gia thì bọn họ cũng không dám trực tiếp ra tay với U Thiên Tuyết, cho nên bọn họ mới lợi dụng loại thủ đoạn này để chiếm lấy bí tịch truyền thừa từ trên người nàng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)