Vũ Thần Chúa Tể

Chương 682: Tại sao…

Chương Trước Chương Tiếp

- Chuyện này...

Giờ khắc này tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người, hoảng sợ nhìn một màn vừa xảy ra trước mắt, bờ môi rung động, tất cả đều đờ đẫn, ngây người nhìn tất cả mọi chuyện vừa xảy ra trước mắt.

Đặc biệt là đám người Tiêu Chiến, cả đám ngơ ngác nhìn cường giả Phùng gia chết không toàn thây, máu tươi chảy đầy đất, miệng không nói nổi thành lời.

Trong đám người này, bất kỳ một vị cao thủ nào của Phùng gia cũng mạnh tới mức đáng sợ, đủ để quét ngang tất cả đám người bọn họ.

Trước đó bọn họ ra sức phản kháng, thậm chí ngay cả tư cách làm cho đối phương trọng thương cũng không có.

Nhưng vừa rồi, chỉ trong chốc lát ngắn ngủi mà tất cả Võ giả của Phùng gia đều ngã xuống, thậm chí ngay cả Phùng Khôn đủ để khiến cho bọn họ ngước mắt nhìn lên cũng phải chết ở chỗ này.

Chấn động mạnh mẽ như vậy làm cho mọi người không có cách nào phục hồi tinh thần lại được.

Trong đầu bon họ chỉ có một suy nghĩ trong đầu, rốt cuộc người khoác áo choàng bên cạnh Tần Trần là ai? Sao lại đáng sợ như thế chứ?

- Mọi người không sao chứ?

Thân thể nhoáng một cái, trong nháy mắt Tần Trần đã đi tới bên cạnh mọi người, hắn nâng Vương Khải Minh dậy, cảm nhận được thương thế trên người Vương Khải Minh, sắc mặt hắn vô cùng khó coi, sau đó hắn nhanh chóng xuất ra linh dược chữa thương ở trên người mình, lại đưa vào trong miệng Vương Khải Minh.

Ngay sau đó, Tần Trần kiểm tra thương thế của đám người Tiêu Chiến, sau đó lại cho mọi người phục dụng đan dược chữa thương.

Khi Tần Trần đi tới bên người Tử Huân và Triệu Linh San, không khí trở nên trùng xuống, hai người tiếp nhận đan dược chữa thương của Tần Trần, nước mắt không ngừng chảy xuống.

Nếu như không phải Tần Trần kịp thời chạy tới, các nàng không dám tưởng tượng mình sẽ gặp phải chuyện gì.

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Cuối cùng, Tần Trần đi tới trước mặt Tiêu Nhã, sắc mặt vô cùng khó coi nói ra một câu.

Đan dược mà Tần Trần lấy ra đều là đan dược dùng linh dược lấy được ở trong Hắc tử chiểu trạch mà luyện chế ra, phẩm cấp cực cao. Đan dược vừa vào miệng thì đã hóa thành một dòng nước ấm chảy xuôi trong thân thể mọi người, chỉ một lát sau, thương thế trên người tất cả mọi người đã khôi phục được chừng bảy tám phần. Trừ xương trên người còn phải điều dưỡng một đoạn thời gian ngắn ra, có thể nói cơ hồ trong nháy mắt toàn bộ thương thế trên người đã được trị liệu.

Nghe thấy câu hỏi của Tần Trần, trên mặt Tiêu Nhã hiện lên một tia xấu hổ.

Lúc trước ở Cổ Nam Đô, nàng và sư huynh Mục Lãnh Phong đã đề nghị Tần Trần để bọn họ mang đám người Vương Khải Minh tới đế đô, cũng để bọn hắn gia nhập Đế Tinh học viện. Khi đó Lưu Tiên tông sẽ không thể xuống tay với bọn họ được nữa. Thế nhưng kết quả lại hoàn toàn khác với dự đoán ban đầu của hai người.

- Tần Trần, dự định của chúng ta trước đây là lợi dụng địa vị của Đan các và Huyết Mạch thánh địa giúp cho đám người Vương Khải Minh có được tư cách tham dự khảo hạch của Đế Tinh học viện. Sau khi tiến vào học viện sẽ được học viện che chở, đáng tiếc trong quá trình này xuất hiện một chút vấn đề.

Tiêu Nhã xấu hổ nói một câu.

Tần Trần cau mày, nhìn chằm chằm vào Tiêu Nhã rồi nói:

- Tiêu Nhã Các chủ, chuyện này ta biết, ban đầu ta đã tìm đến Đế Tinh học viện, là Tam hoàng tử của Đại Uy vương triều nói đám người Vương Khải Minh đến từ Ngũ quốc không xứng gia nhập Đế Tinh học viện, thế nhưng lấy địa vị của Đan các và Huyết Mạch thánh địa cũng không đến nỗi ngay cả một chút vấn đề này cũng không xử lý được a?

Cái gọi là Tam hoàng tử mở miệng, theo Tần Trần thấy cũng không coi vào đâu cả.

Tuy rằng Đế Tinh học viện là học viên do Hoàng thất Đại Uy vương triều thành lập, nhưng Đan các và Huyết Mạch thánh địa là thế lực thế nào chứ? Là hai thế lực khủng bố nhất ở trên Thiên Vũ đại lục này, coi như không tham dự vào tranh đoạt giữa các thế lực thì cũng không đến nỗi ngay cả một chút mặt mũi cũng không có a.

Chỉ cần Đan các hoặc là Huyết Mạch thánh địa mở miệng thì nhất định Hoàng thất sẽ không dám đắc tội với hai thế lực lớn này, cũng không ngăn đám người Vương Khải Minh ở ngoài học viện, không được gia nhập học viện.

Huống chi, coi như Đan các và Huyết Mạch thánh địa không thể ngăn cản được quyết định của Đế Tinh học viện, thế nhưng dùng năng lực của hai thế lực lớn này hoàn toàn có thể che chở cho đám người Vương Khải Minh, không thể nào để bọn họ cư ngụ ở nơi này được.

- Trần thiếu, ngươi đừng trách Tiêu Nhã Các chủ, tất cả mọi chuyện không liên quan tới hai người Tiêu Nhã Các chủ, thậm chí ngay cả hai người Tiêu Nhã Các chủ cũng vì chúng ta mà phải chịu không ít thiệt thòi.

Lúc này, Tiêu Chiến đi lên phía trước, cười khổ nói.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Tần Trần cau mày, nhìn về phía Tiêu Nhã.

Tiêu Nhã có chút đau khổ nói:

- Tần Trần, ngươi cũng biết rồi đó. Tuy rằng phân bộ Đan các chúng ta cũng có quyền lực không nhỏ ở trong Đại Uy vương triều, thế nhưng Đan các cũng không phải là thế lực bền chắc như thép. Trước đây người chủ trương để ngươi tham gia đại hội đan đạo là ta, ta đã thuyết phục được sư huynh và sư tôn, để ngươi thay thế Đan các ở Đại Uy vương triều chúng ta đi tham gia đại hội đan đạo, cũng muốn dùng chuyện này để che chở cho đám người Vương Khải Minh. Danh ngạch này rất trân quý, người muốn cướp đoạt nó trong Đan các chúng ta cũng có rất nhiều, ban đầu sư tôn tín nhiệm ta, ngăn cơn sóng dữ ở trong Đan các, bởi vì có người mở miệng cho nên mới có thể thuyết phục được mọi người, thế nhưng...

Trên mặt Tiêu Nhã hiện lên một chút đau xót:

- Chờ tới khi ta mang đám người Vương Khải Minh tới Hoàng thành, tiếng phản đối ngươi tham dự đại hội ở trong Đan các lại càng vang dội, trong đó có một gã trưởng lão luôn bất hòa với sư tôn lại còn quát sư tôn ở trong hội nghị Đan các, nói sư tôn lợi dụng chức vụ của bản thân khiến cho Đan các rơi vào trong vòng xoáy tranh đấu, làm vậy là bôi nhọ Đan các.

- Ban đầu chuyện này cũng không sao, dù sao địa vị của sư tôn ở trong Đan các cực cao, cũng kinh doanh nhiều năm, cũng xem như có được một chút uy danh. Mặc dù có một số người phản đối, thế nhưng vẫn có thể ngăn được. Ai mà ngờ được, sau khi chúng ta trở lại Hoàng thành, sư tôn đột nhiên bị bệnh không dậy nổi, thậm chí còn sắp lâm nguy tới nơi. Mãi tới lúc này vẫn chưa điều tra ra được là nguyên nhân gì, thậm chí có lẽ cũng không còn sống được mấy tháng nữa.

Nói đến đây, vành mắt Tiêu Nhã đỏ lên, nàng nói tiếp:

- Sau khi sư tôn đổ bệnh, vị trưởng lão luôn bất hòa với sư tôn lập tức nhảy ra, không có sư tôn lên tiếng, cộng thêm ngươi chậm chạp không tới Đan các đưa tin cho nên danh ngạch của ngươi bị Đan các thủ tiêu, còn đám người Vương Khải Minh, đương nhiên Đan các cũng không muốn quản nữa.

- Sư huynh vì che chở mọi người cho nên đã đưa ra ý kiến ở trước mặt phó Các chủ Đan các, kết quả bị các trưởng lão nghiêm phạt, trực tiếp bế quan, hiện giờ vẫn chưa thể ra ngoài. Mà địa vị của ta trong phân bộ Đan các ở Đại Uy vương triều cũng không cao, tiếng nói không có trọng lượng, cho nên...

Nói đến đây, trên mặt Tiêu Nhã hiện lên vẻ xấu hổ.

Sắc mặt Tần Trần trở nên khó coi, hắn không nghĩ tới vì mình mà đám người Tiêu Nhã lại xảy ra nhiều chuyện như vậy ở Đan các.

- Như vậy Đông Phương Thanh hội trưởng và Hướng Vấn Thiên thì sao?

Chợt, Tần Trần có nghi hoặc lên tiếng. Coi như bên đám người Tiêu Nhã xảy ra vấn đề thì Huyết Mạch thánh địa cũng có năng lực che chở cho đám người Vương Khải Minh a.

- Tình huống cụ thể ta cũng không rõ ràng lắm, thế nhưng theo ta được biết, đám người Đông Phương Thanh cũng bị chèn ép và nghiêm phạt ở trong Huyết Mạch thánh địa, dường như cũng là bởi vì nhúng tay vào chuyện ở Cổ Nam Đô vậy.

Tiêu Nhã cười khổ.

Sắc mặt Tần Trần trở nên u ám, xem ra thế lực hứng thú với Cổ Nam Đô ở trong hoàng thành không ít, bằng không đám người Tiêu Nhã và Đông Phương Thanh cũng không gặp phải lực cản lớn như vậy.

- Đúng rồi, U Thiên Tuyết đâu?

Dường như nghĩ đến cái gì đó, bỗng nhiên Tần Trần cau mày hỏi.

Trước đó hắn chỉ lo cứu người, lúc này mới phát hiện ra U Thiên Tuyết không có mặt ở đây.

Nghe được câu hỏi của Tần Trần, sắc mặt của tất cả mọi người ảm đạm, vô cùng giận dữ.

- Thiên Tuyết nàng...

Vẻ mặt mọi người vô cùng thống khổ, tuy là bọn họ an toàn, thế nhưng Thiên Tuyết vẫn đang nguy cấp a.

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, trong lòng Tần Trần lập tức cảm thấy có chút không hay, hắn trầm giọng hỏi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)