Vũ Thần Chúa Tể

Chương 68: Kẻ chết thay

Chương Trước Chương Tiếp

Một viên đá dấy lên ngàn cơn sóng dữ.

Địa vị của Thiên Tinh Học Viện ở vương đô cực kỳ siêu nhiên.

Vô số con cháu thế gia đều tu hành ở trong Thiên Tinh Học Viện, ngay cả hoàng tử, công chúa cũng thường xuyên được an bài vào Thiên Tinh Học Viện.

Cử động của Tần gia đã phá hoại triệt để quy tắc của Thiên Tinh Học Viện.

Hiện tại bệ hạ đã giận tím mặt, khẩn cấp triệu tập An Bình Hầu Tần Viễn Hoành vào trong triều mắng cho một trận, phạt năm gậy, còn yêu cầu Tần gia kiểm điểm, cho Thiên Tinh Học Viện một cái công đạo.

An Bình Hầu Tần Viễn Hoành bị Thánh thượng mắng ngập đầu, trong lòng hết sức phiền muộn, vội vã biện bạch là không biết chút nào về chuyện này, sau khi ra về sẽ điều tra nguyên do rõ ràng, cho Thiên Tinh Học Viện một câu trả lời xác đáng.

Thật ra trong lòng Tần Viễn Hoành biết việc này tất nhiên là do Triệu Phượng làm trò quỷ, phẫn nộ thiêu đốt làm hắn đùng đùng nổi giận hồi phủ, chưa kịp mắng Triệu Phượng một trận thì đã thấy con trai thứ hai nằm trên giường, biến thành phế nhân.

Lòng tức giận của Tần Viễn Hoành trong nháy mắt hóa thành bi thống, sau đó phẫn nộ như núi lửa phun trào mắng Triệu Phượng một trận.

Tâm phu nhân, việc hư nhiều hơn việc thành.

- Chuyện liên quan đến Cẩu Húc, lúc đó ngươi có ra mặt hay không?

Chốc lạt, Tần Viễn Hoành tỉnh táo lại, âm trầm nói.

- Không có, việc này ta phân phó cho Tần Dũng đi làm, ta không tự thân ra mặt một lần nào cả.

Triệu Phượng nói.

- Vậy thì tốt.

Tần Viễn Hoành nhíu mày, thở ra một hơi thật lớn.

- Chuyện này nghiêm trọng đến vậy sao?

Triệu Phượng ngạc nhiên nói.

- Ngươi biết gì chứ!

Tần Viễn Hoành nhìn Triệu Phượng, âm lãnh nói:

- Ngươi có biết địa vị của Thiên Tinh Học Viện ở Đại Tề Quốc không hả? Bệ hạ hiện tại lúc trẻ từng là học viên của Học viện. Ngày hôm nay lão già Chử Vĩ Thần kia ở trên triều nhất quyết sống chết cũng không chịu buông tha Tần gia chúng ta, bảo là Tần gia phá hoại trật tự của Thiên Tinh Học Viện. Chyện này mà không xử lý tốt sẽ là đại nạn của Tần gia ta.

Triệu Phượng hừ lạnh nói:

- Dầu gì thì Tần gia chúng ta cũng là Võ Vương thế gia, đã lập qua nhiều chiến công huy hoàng vì Đại Tề Quốc, có thể nói toàn bộ giang sơn Đại Tề Quốc có quá nửa là do Tần gia chúng ta đánh hạ, bệ hạ cũng không nên làm quá mức như thế chứ.

- Ngươi biết cái gì!

Tần Viễn Hoành cả giận nói:

- Chính bởi vì Tần gia chúng ta có quân công hiển hách, cho nên mới phải càng cẩn trọng. Nhiều năm qua phụ thân vẫn tòng quân, rất ít hồi phủ, đây là vì cái gì? Chính là không muốn bệ hạ chú ý. Lúc trước Phong nhi đại phá hơn vạn thiết kỵ Ngụy quốc, chiến công đủ cho Phong nhi thăng làm Tướng quân. Không chỉ có lần đó, dựa theo chiến công hiển cách lúc trước của Phong nhi, đã có thể thăng Tướng quân từ lâu rồi, nhưng vì sao Phong nhi vẫn còn là một tên Giáo úy? Nguyên nhân bên trong lẽ nào ngươi không hiểu sao?

Tần Viễn Hoành hừ lạnh nói:

-Mấy năm qua Tần gia ta vẫn cẩn thận từng li từng tí, rất sợ làm cho bệ hạ chú ý. Trò cười của ngươi, trực tiếp đưa Tần gia vào cơn sóng dữ, lẽ nào ngươi còn sợ không có ai chú ý Tần gia sao?

- Ta...

Triệu Phượng bị quở trách đến không thể phản bác, rốt cuộc lộ ra vẻ sợ hãi, nói:

- Vậy chúng ta phải làm gì bây giờ?

- Có thể làm gì nữa, bệ hạ và lão già Chử Vĩ Thần kia tức giận, chắc chắn sẽ dẹp loạn một thoáng. Chuyện này không nhém được, phải giao Tần Dũng ra.

- Không được.

Triệu Phượng vội vàng nói.

- Hừ, ngươi yên tâm, Tần Dũng sống trong phủ nhiều năm như vậy, đương nhiên ta sẽ không dễ dàng giao hắn ra. Có điều tuy hắn có thể miễn tội chết, nhưng tội sống khó tha, lúc này hắn đâu rồi? Mau kêu hắn lên cho ta.

- Cái này...

Triệu Phượng ấp úng nói.

- Hắn ở đâu?

Thấy bộ dáng của Triệu Phượng, trong lòng Tần Viễn Hoành nhất thời trầm xuống, cảm thấy có gì đó không ổn, phu nhân nhà mình có đúc hạnh gì, hắn rất rõ ràng, lẽ nào lại làm ra chuyện gì không hay sao? Lúc này hắn cả giận nói:

- Ngươi lại làm gì nữa, còn không nói cho ta. Lẽ nào ngươi muốn lôi Tần gia xuống nước mới chịu sao?

Vẻ mặt Triệu Phượng âm trầm xuống, cắn răng nói:

- Ta đã phái Tần Dũng ra ngoài.

Tần Viễn Hoành cả kinh, biến sắc nói:

- Đừng nói là ngươi...

- Không sai, tiểu tử Tần Trần kia tổn thương Phấn nhi, há có thể để cho hắn sống qua đêm nay, không chỉ hắn, ngay cả con tiện nhân Tần Nguyệt Trì kia cũng phải chết, vì Phấn nhi, phải để hai bọn họ trả giá thật lớn.

Tần Viễn Hoành vội vã muốn ra cửa.

- Không kịp rồi, ta phỏng chừng Tần Dũng đã động thủ, lúc này ngươi đi qua chỉ sẽ dẫn lửa thiêu thân Tần gia chúng ta mà thôi.

Triệu Phượng cười lạnh.

Vẻ mặt Tần Viễn Hoành tái xanh, oán hận không thôi:

- Ngươi...

- Ta ta cái gì?

Triệu Phượng thâm độc nói:

- Ta chỉ hận trước kia mình quá nhân từ, không trực tiếp phế bỏ Tần Trần, lưu hắn đến kỳ thi cuối năm của Thiên Tinh Học Viện. Nếu trước đó ta ngoan tâm phế hắn, thì Phấn nhi sao lại có hôm nay, ha ha, ha ha ha.

Trong phòng Triệu Phượng thâm độc cười ha hả.

- Ài.

Nhìn vẻ mặt vặn vẹo của Triệu Phượng, Tần Viễn Hoành thở dài.

Chuyện cho đến nước này, hắn cũng không có biện pháp khác.

Ánh mắt xoay chuyển, Tần Viễn Hoành nãy ra ý hay. Sau một chốc, Tần Viễn Hoành khẩn cấp tổ chức đại hội gia tộc, đầu tiên là tìm vài hạ nhân có quan hệ tốt với Tần Dũng, sau đó trực tiếp tuyên bố Tần Dũng ở sau lưng gia tộc âm thầm cấu kết Cẩu Húc, ý đồ phá hoại kỳ thi cuối năm của Thiên Tinh Học Viện. Rồi không cho mấy người kia có cơ hội nói gì, trực tiếp quy là đồng đảng, xử tử ở trong Hình đường của Tần gia.

Còn Tần Viễn Hoành thì khẩn cấp đi gặp Hoàng thượng, biểu thị việc này hoàn toàn là do Tần Dũng gây ra, trước đó đã xử tử vài tên đồng mưu, về Tần Dũng thì tung tích không rõ, Tần gia đang toàn lực truy đuổi, một khi phát hiện sẽ lập tức chuyển giao cho Thiên Tinh Học Viện, để Thiên Tinh Học Viện xử trí.

Chuyện này dẫn đến cả vương đô xôn xao, không ít gia tộc cười nhạt nhìn Tần gia biễu diễn, nhưng trong lòng đều biết cái gọi là mấy tên hạ nhân chỉ là kẻ chết thay mà Tần gia giao ra mà thôi. Quản gia Tần gia ám hại thiếu gia Tần gia? Nói ra cũng phải xem có ai tin hay không đã.

Lúc này Tần Trần tự nhiên không biết hết thảy việc đã phát sinh ở Tần phủ, cho dù biết cũng sẽ không để ở trong lòng.

Ban đêm, trong phòng.

Hô!

Phun ra một ngụm trọc khí, cả người Tần Trần phát ra tiếng nổ lốp lốp đùng đùng, sau đó chậm rãi đứng dậy.

- Rốt cuộc đạt tới Nhân cập hậu kỳ đỉnh phong, quả nhiên chiến đấu mới là phương thức tu luyện tốt nhất.

Tần Trần đấm ra một quyền, lập tức không khí truyền đến tiếng nổ kinh người, so với khi còn trong kỳ thi cuối năm còn đáng sợ hơn nữa.

- Cửu Tinh Thần Đế Quyết không hổ là công pháp truyền thuyết lưu truyền từ Thiên giới, thật rất cường đại, có thể để cho một người có căn bản thiếu thốn như ta đạt đến tình trạng không thua gì các thiên tài của Võ Vực. Có điều so sánh với đời trước thì cường độ thân thể của ta hiện tại vẫn còn kém nhiều lắm.

Cảm nhận được lực lượng trong người, Tần Trần không mừng rỡ chút nào, ngược lại cảm thấy áp lực nặng nề.

- Nếu như mục tiêu của ta chỉ đạt đến tình trạng của kiếp trước, thì bây giờ đã đủ. Nhưng muốn đánh bại Phong Thiếu Vũ và Thượng Quan Hi Nhi thì vẫn còn xa xa không đủ. Ta cần phải càng mạnh, càng cường đại đạt tới một độ cao mà ngay cả kiếp trước cũng không thể đạt đến.

Cả người Tần Trần bộc phát ra chiến ý kinh người.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️