Vũ Thần Chúa Tể

Chương 679: Xin lỗi, ta tới chậm.

Chương Trước Chương Tiếp

Trước căn nhà xập xệ.

Chúng cao thủ Phùng gia khống chế đám người Vương Khải Minh, làm cho bọn họ phải ở trong phạm vi cực nhỏ.

- Ta nói này, mấy vị không chịu khuất phục như vậy làm gì chứ? Các ngươi nên biết Phùng gia ta muốn cái gì a. Sau khi U Thiên Tuyết gả vào Phùng gia ta, sau này Phùng gia ta sẽ che chở các vị. Các vị cũng biết rồi đó, người nhìn chằm chằm vào các ngươi, Phùng gia ta chỉ là một trong rất nhiều người a. Hiện tại trong toàn bộ Đại Uy vương triều này, thế lực nào mà không chú ý tới mấy vị cơ chứ? Coi như có thể chạy thoát khỏi bàn tay của Phùng gia ta thì chư vị có thể trốn thoát khỏi bàn tay của tất cả thế lực trong Đại Uy vương triều hay sao?

Phùng Khôn cười lạnh nhìn mấy người Vương Khải Minh.

- Cho nên ta mới nói, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, chỉ cần mấy vị ngoan ngoãn giao ra thứ mà Phùng gia chúng ta muốn. Như vậy ta cam đoan, sau này Phùng gia ta sẽ che chở cho chư vị, giúp cho chư vị không bị những thế lực khác thương nhớ.

Khóe miệng Phùng Khôn nhếch lên, ra vẻ thành khẩn nói một câu.

- Ta nhổ vào!

Vương Khải Minh phun một ngụm nước bọt lên trên người Phùng Khôn, cả giận nói:

- Phùng gia các ngươi dùng thủ pháp đê tiện để áp chế U Thiên Tuyết mà còn muốn lừa gạt chúng ta sao, đừng mơ!

Bọn họ đều hiểu rõ thứ đối phương muốn là cái gì, không phải là bí tịch truyền thừa từ Cổ Nam Đô ở trên người ba người Vương Khải Minh, Vũ Văn Phong cùng với U Thiên Tuyết hay sao?

Lúc trước, sau khi tin tức này truyền tới Hoàng thành Đại Uy vương triều đã làm cho rất nhiều thế lực trong hoàng thành bị kinh động, nếu không phải có Tiêu Nhã giao thiệp, lại thêm việc trở thành học viên tạp dịch của Đế Tinh học viện, chỉ sợ bọn họ đã sớm bị những thế lực khác trói đi rồi.

Không nói đâu xa, chỉ riêng Lưu Tiên tông không tìm được Tần Trần đã hận không thể chém bọn họ ngàn đao rồi.

- Ha ha, có cốt khí!

Phùng Khôn cười cười, mắt nhìn nước bọt trên người, trong con ngươi hiện lên sát khí.

- Ầm!

Hắn đá ra một cước, trong nháy mắt chân hắn đã đạp lên trên đầu Vương Khải Minh, sắc mặt cũng trở nên dữ tợn không gì sánh được.

- Lá gan của ngươi rất lớn sao? Phế vật!

Chân của Phùng Khôn dùng sức, khuôn mặt dữ tợn, ánh mắt vô cùng hung ác và hung tàn, đạp đầu của Vương Khải Minh xuống mặt đất, nước bẩn dưới đất trộn lẫn với máu tươi Vương Khải Minh, khiến cho hắn nhếch nhác không gì sánh được, khóe miệng có vô số máu tươi tràn ra.

- Vương Khải Minh!

Mọi người kinh hô, nhìn bộ dáng thê thảm của Vương Khải Minh, cả đám thống khổ tới mức nước mắt chảy xuống.

Bọn họ hận.

Hận thực lực của mình không đủ mạnh, chỉ có thể bị đối phương bắt nạt mà lại không thể làm gì.

- Ha ha, cốt khí cũng không yếu. Thế nhưng loại người mà lão phu thấy phiền nhất là người yếu mà lại có cốt khí, quỳ xuống cầu xin ta tha thứ, chỉ cần ngươi quỳ xuống cầu xin thì ta có thể thả ngươi ra.

Chân của Phùng Khôn lại đè xuống, ép đầu của Vương Khải Minh lên trên mặt đất, vừa cười vừa nói.

Loại hành động tàn nhẫn như vậy khiến cho tất cả mọi người vây xem đều phải hít vào một ngụm khí lạnh, trong ánh mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ.

Đổi lại là bọn họ thì bọn họ không có cách nào chịu đựng được loại đau khổ này a.

Nhưng Vương Khải Minh lại cắn chặt răng, ngay cả một tiếng hừ cũng không phát ra, hắn chỉ giận dữ hét lớn:

- Súc sinh, ngươi có gan thì giết ta đi!

- Ngươi cho rằng lão phu không dám giết ngươi sao?

Sắc mặt Phùng Khôn lập tức trở nên dữ tợn, đột nhiên liếc mắt nhìn Tử Huân công chúa và Triệu Linh San ở bên cạnh, trong mắt hiện lên một tia dâm tà.

- Người đâu, kéo hai người bọn chúng qua đây.

Đột nhiên Phùng Khôn nhe răng cười một tiếng.

- Vâng!

Lúc này có hai gã cao thủ tiến lên phía trước, kéo Tử Huân và Triệu Linh San ra ngoài.

- Ngươi muốn làm gì!

Tiêu Nhã phẫn nộ, giận dữ hét lớn.

Những người khác cũng trợn mắt, hàm răng cắn chặt môi làm cho máu tươi không ngừng chảy ra.

- Làm cái gì sao?

Phùng Khôn cười gằn nhìn Tử Huân và Triệu Linh San, phóng đãng cười nói:

- Khà khà khà, rõ rằng là hai đại mỹ nhân a, so với nữ nhân mà thiếu gia nhìn trúng cũng không kém bao nhiêu, hôm nay là đại hỉ của thiếu gia, cảnh xuân vô hạn mà lão phu lại bị phái đến đây canh mấy tên phế vật như các ngươi. Nếu như không ăn vụng một chút, chẳng phải là thiệt thòi lớn hay sao? Hắc hắc, ha ha ha!

Sắc mặt tất cả biến đổi, Phùng Khôn này quả thực không bằng cầm thú a, ánh mắt của từng người trở nên kinh sợ.

Rất nhiều Võ giả của Phùng gia cũng cười gằn, trong mắt từng người hiện lên vẻ dâm đãng.

Trong đó có một tên Võ giả thậm chí còn dâm đãng cười nói:

- Phùng Khôn trưởng lão, nếu như đã chơi đùa, không bằng trưởng lão cũng cho mấy người chúng ta vui đùa một chút a.

- Ha ha ha, yên tâm, lão phu có phần thì sẽ không thiếu của các ngươi đâu, kéo hai người này ra cho ta.

Hai gã Võ giả Phùng gia lập tức tiến lên kéo Tử Huân và Triệu Linh San ra ngoài.

- Các ngươi mau thả chúng ta ra!

Tử Huân và Triệu Linh San biến sắc, tức giận giãy dụa.

- Ha ha, vân còn có sức dãy dụa sao? Chỉ là dùng sức càng lớn thì lát nữa chơi mới thoải mái, hắc hắc hắc!

Võ giả kéo hai người đi hưng phấn không gì sánh được, cả người cảm thấy khô nóng.

- Buông Tử Huân công chúa và Linh San quận chúa ra.

Tiêu Chiến trợn mắt, điên cuồng nhào lên, thế nhưng không đợi hắn tới gần Phùng Khôn thì Phùng Khôn đã đá ra một cước, rắc một tiếng, tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên, Tiêu Chiến phun ra một ngụm máu tươi, thân thể như là đạn pháo ra khỏi nòng nặng nề ngã xuống đất, cả người vặn vẹo.

Nhưng hắn vẫn căm giận nhìn về phía Phùng Khôn, trong con ngươi có huyết lệ thống khổ chảy xuống.

Thân là vị thần hộ mệnh của Đại Tề quốc, hắn chưa từng gặp cảnh bất lực như vậy, chỉ lát nữa công chúa và quận chúa mà hắn bảo hộ sẽ bị người khác làm nhục, thế nhưng hắn lại không thể ngăn cản được.

Tại sao trời xanh lại bất công như thế cơ chứ?

Phùng Khôn lạnh lùng nhìn Tiêu Chiến, cười lạnh nói:

- Gian ngoan mất linh, ngươi dường như là một cao thủ hàng đầu của Ngũ quốc đúng không? Ha ha, Vũ Tông ngũ giai sơ kỳ mà cũng có thể trở thành cao thủ hàng đầu, quả thực là buồn cười, người đâu, giết hắn, người này không phải là học viên tạp dịch của Đế Tinh học viện. Chúng ta có giết hắn thì cũng không có ai dám nói gì a.

- Vâng, trưởng lão!

Một gã cao thủ Phùng gia cười gằn đi lên phía trước, chiến đao trong tay chợt chém xuống đầu Tiêu Chiến.

- Không được!

Đám người Tử Huân thống khổ gào thét, khóe mắt rơi lệ, thế nhưng lại bất lực, bọn họ chỉ có thể trừng mắt nhìn chiến đao nhanh chóng chém về phía cổ của Tiêu Chiến mà thôi.

- Bệ hạ, xin lỗi, thần không thể bảo vệ được công chúa và quận chúa rồi.

Khóe mắt Tiêu Chiến rưng rưng, ánh mắt tràn ngập sự tuyệt vọng.

Mắt thấy chiến đao sắp bổ trúng Tiêu Chiến.

Đột nhiên có một đạo thanh âm vang lên.

- Dừng tay!

Một tiếng quát lớn ẩn chứa lửa giận vô tận vang lên, ùng ùng, thanh âm kia là sấm sét, trong nháy mắt làm cho đầu của mỗi người choáng váng.

Sưu!

Ngay sau đó đã có một đạo kiếm quang sắc bén lướt đến, keng một tiếng, đánh bay chiến đao sắp chém trúng cổ Tiêu Chiến ra ngoài.

- Là ai?

Tất cả mọi người kinh hãi, lập tức nhìn về phía vị trí phát ra kiếm quang.

Chỉ thấy lúc này đang có hai đạo lưu quang từ đằng xa bắn tới.

Chính là Tần Trần và Hắc Nô đang điên cuồng chạy tới.

Chỉ là lúc này cả người Tần Trần đang tản mát ra khí tức lạnh như băng, đôi mắt của hắn đỏ chót, khí thế lạnh lẽo như là khối băng vạn năm, làm cho người ta cảm thấy lạnh lẽo vô cùng.

Sưu sưu!

Cơ hồ trong nháy mắt, Tần Trần và Hắc Nô đã chạy đến trước mặt mọi người.

- Tần Trần!

Ánh mắt đám người Tử Huân dại ra, dù thế nào thì bọn họ cũng không nghĩ tới, người chạy tới kịp lúc lại là Tần Trần, chẳng biết tại sao, nước mắt của bọn họ lại không ngừng chảy xuống.

Nhìn thân thể tràn ngập máu tươi, vô cùng chật vật của đám người Vương Khải Minh, ánh mắt Tần Trần lập tức trở nên lạnh lẽo, lửa giận trong lòng giống như là núi lửa phun trào vậy, sôi sùng sục.

Phẫn nộ!

Lửa giận bị áp chế ở ngực Tần Trần, như là một thùng thuốc nổ sắp nổ tung vậy, vô cùng khó chịu.

- Xin lỗi, ta đã tới muộn!

Thanh âm tự trách quanh quẩn ở trong thiên địa này, làm cho trong lòng mỗi người chấn động.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)