Vũ Thần Chúa Tể

Chương 676: Học viên tạp dịch

Chương Trước Chương Tiếp

- Nói đi, rốt cuộc đám người Vương Khải Minh ở nơi nào?

Tần Trần lạnh lùng nhìn hai người, lạnh lùng nói.

- Ngươi là ai? Nơi này là... Nơi nào?

Hai người lớn tiếng kêu lên, ánh mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ.

Đột nhiên từ cửa học viện bị mang tới một nơi kinh khủng âm u như vậy khiến cho bọn họ khiếp sợ, bảo sao bọn họ không kinh hãi cơ chứ.

Lông tơ trên người dựng thẳng lên, hai mắt tràn ngập vẻ kinh sợ nhìn chằm chằm vàoTần Trần.

- Các ngươi nên biết rõ tình huống của mình bây giờ, bây giờ là Bản thiếu đang hỏi các ngươi!

Tần Trần lạnh lùng nói.

- Ta biết, nơi này là không gian tinh thần của ngươi, ngươi là Huyễn Thuật sư?

Đột nhiên, như nghĩ đến cái gì đó, Khâu Vân ra vẻ hiểu ra, ngay sau đó chân lực cường đại từ trong cơ thể hắn điên cuồng tràn ra, cố gắng phá vỡ bình chướng tinh thần chung quanh.

- Đừng uổng phí thời gian nữa, dùngtu vi tinh thần của ngươi, muốn xông ra khỏi không gian tinh thần của Bản thiếu không khác gì là kẻ ngốc nằm mơ a.

Tần Trần cười nhạt.

- Tiểu tử thối, ngươi biết Bản thiếu là ai không? Bản thiếu là Khâu Vân thiếu gia của Khâu gia. Nếu ngươi dám động vào ta thì Khâu gia ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, thức thời thì mau mau thả Bản thiếu ra, Bản thiếu sẽ tha cho ngươi một mạng!

Thấy phản kháng vô dụng, thanh niên anh tuấn lập tư lớn tiếng mắng, ánh mắt tràn ngập vẻ oán độc.

Tới lúc này mà vẫn uy hiếp Tần Trần.

- Xem ra không thể hỏi theo cách bình thường rồi.

Tần Trần lắc đầu, vẻ mặt lạnh nhạt, trong tay có một cái roi tràn ngập lôi điện hiện lên.

Sau khi tinh thần lực đột phá đến lục giai, Tần Trần có thể làm cho tốc độ trôi qua của thời gian bên trong ảo cảnh tinh thần tăng lên gấp trăm lần.

Nói cách khác, ở bên ngoài một hơi thở thì ít nhất ở chỗ này cũng là một trăm hơi thở, đối với Tần Trần mà nói, đã đủ để làm rất nhiều chuyện rồi.

Phanh!

Cái roi lôi điện để lại một bóng roi ở trên hư không, trong nháy mắt đã quất vào trên người thanh niên anh tuấn kia. Làm cho trên người hắn xuất hiện từng vết thương sâu thấy máu.

- A!

Thanh niên anh tuấn kêu lên một tiếng thảm thiết, căm tức nhìn về phía Tần Trần, miệng quát ầm lên:

- Tiểu tử, nếu ngươi dám động ta thì Khâu gia chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.

- Ha ha.

Tần Trần cười nhạt, cũng không quan tâm tới lời đe dọa này. Thế nhưng sự cứng đầu của Khâu Vân lại làm cho hắn có chút đau đầu, hắn không phải là người cuồng hành hạ, tin rằng không bao lâu nữa Khâu Vân sẽ cầu xin tha thứ, thế nhưng hắn lại không có thời gian để chờ như vậy.

Lúc này trong lòng Tần Trần, chuyện quan trọng nhất chính là tìm kiếm tung tích của đám người Vương Khải Minh.

- Người này xương cứng như vậy, không biết xương của ngươi thế nào?

Quay đầu, Tần Trần nhìn về phía nữ tử luôn miệng quát hắn là dân đen.

Thiếu nữ kia mặc lụa mỏng, tứ chi bị kéo về bốn phía trong hư không, tư thế cực kỳ ám muội, đường cong toàn thân như ẩn như hiện.

- Dân đen, ngươi muốn làm gì?

Cảm nhận được ánh mắt tràn ngập tà ý của Tần Trần, thiếu nữ kia lập tức cảm thấy cả người mát lạnh, giống như toàn thân đều bị đối phương nhìn thấu vậy, không có bất kỳ bí mật gì cả. Sắc mặt nàng trắng bệch, co rúm người lại.

- Dân đen?

Tần Trần cười nhạt, vung cái roi bằng lôi điện trong tay lên.

Phanh!

Lôi điện lan tràn, trong nháy mắt trên ngực thiếu nữ xuất hiện một vết roi, lụa mỏng trên người cũng bị xé rách, để lộ ra một mảng lớn da thịt trắng như tuyết.

- A!

Thiếu nữ kia kinh hô, thân thể mềm mại run rẩy, trong lòng cảm thấy bất lực chưa từng có. Nàng không kìm lòng nổi mà muốn dùng hai tay che kín cảnh xuân của bản thân. Thế nhưng thân thể bị trói ở trên hư không làm cho nàng không có cách nào động đậy được mà chỉ có thể trơ mắt nhìn mình lõa thể ở trong hư không.

- Tiểu tử thối, ngươi có gan thì thả ta ra, quyết một trận tử chiến!

Ánh mắt Khâu Vân tràn ngập lửa giận, miệng gầm thét, gân xanh trên người nổi lên.

- Ồ, không nói sao? Ha ha, ở trong không gian tinh thần của Bản thiếu, Bản thiếu chính là vương giả, có thể tuỳ tiện làm bậy, một thiếu nữ mềm mại như vậy, có phải Bản thiếu nên làm một chút chuyện hay không?

Tần Trần như cười như không nhìn Khâu Vân và thiếu nữ diễm lệ kia:

- Chắc hẳn hai người các ngươi là tình lữ a, làm một ít chuyện thanh nhã ở trước mặt nam nhân của ngươi, không biết sau khi ra ngoài nam nhân của ngươi có thể chấp nhận một nữ nhân đê tiện như ngươi hay không?

- Không…

Sắc mặt thiếu nữ kia đại biến, hoảng sợ kinh hô nhưng vẫn không mất đi vẻ điềm đạm đáng yêu.

Ác ma, gia hỏa này là một ác ma.

Lúc này nàng đã tràn ngập sợ hãi với không gian tinh thần của Tần Trần.

Trong lòng nàng đã tưởng tượng ra, nếu như mình không ngoan ngoãn phối hợp thì bản thân sẽ bị Tần Trần dằn vặt và làm nhục.

Hơn nữa còn là ở trước mặt Vân thiếu gia mà nàng mến mộ.

- Không được!

Nếu quả thật xảy ra chuyện như vậy, nàng hận không thể đập đầu tự tử.

- Ta nói, ta nói, ngươi đừng động thủ!

Thiếu nữ thất kinh, sợ hãi nói.

- Nói sớm không phải tốt hơn sao? Bức Bản thiếu phải tra tấn mới nói a!

Tần Trần lạnh lùng nói.

- Mấy người mà ngươi nói, quả thực đoạn thời gian trước đã đến Đế Tinh học viện ta tham gia khảo hạch nhập học.

Thiếu nữ run rẩy, sợ hãi mở miệng nói:

- Thực lực của bọn hắn rất mạnh, một đường đánh bại rất nhiều học viên tham gia khảo hạch, thậm chí còn có được thứ hạng rất cao.

Nói đến đây, trong con ngươi của thiếu nữ này hiện lên một chút đố kị.

Tần Trần im lặng, có thể tưởng tượng ra được, có lẽ thiếu nữ này cũng là một trong những tân sinh bị đánh bại, cho nên mới luôn mồm nói là dân đen, trong lòng có oán hận.

- Sau đó thì sao?

Tần Trần quát lạnh.

Nếu đã có được vị trí cao, dựa theo đạo lý bình thường, tiến vào Đế Tinh học viện là chuyện đương nhiên. Hế nhưng kết quả Tần Trần đã sớm biết, đám người Vương Khải Minh lại không thể thành công nhập học.

- Ngay khi Đế Tinh học viện muốn thu nhận bọn họ thì có người nói ra bọn họ đến từ Ngũ quốc chi địa, lập tức khiến cho rất nhiều tân sinh không vừa lòng, đồng thời cũng kiến nghị lên học viện.

Thiếu nữ kia nói tiếp.

Tần Trần lạnh lùng, hắn biết, hiển nhiên những học viên kia không bằng lòng để đám người Vương Khải Minh tiến vào Đế Tinh học viện.

- Khi đó cao tầng của Đế Tinh học viện cũng cân nhắc lợi hại, nhưng lúc này, Tam hoàng tử đã nói một câu: Đế Tinh học viện là Đế Tinh học viện của Đại Uy vương triều, mà không phải là Đế Tinh học viện của Ngũ quốc. Cuối cùng làm cho bọn họ không thể tiến vào học viện.

- Thế nhưng, sau lưng mấy tên dân... dường như sau lưng mấy người kia có người của Đan các và Huyết Mạch thánh địa ủng hộ, lại thêm lúc ấy có Ngũ hoàng tử mở miệng, nói: Trước đó đã có người Ngũ quốc đến nhập học cho nên cũng đã nói rõ trong lòng mấy người này hướng về Vương triều chúng ta. Huống chi bọn họ cũng lấy được vị trí cao, cho nên không thể bởi vì thân phận mà phủ định kết quả. Cuối cùng, mấy người mà ngươi nói được Đế Tinh học viện thu làm học viên tạp dịch.

- Học viên tạp dịch?

Tần Trần nhướng mày.

- Đúng thế, học viên tạp dịch là một thân phận đặc thù mà học viện đặt ra. Cũng không phải là học viên chân chính của học viên, cũng không được lão sư học viện chỉ bảo, cũng không thể hưởng thụ bất kỳ phúc lợi gì của học viện. Thế nhưng lại phải đảm nhiệm công việc quét tước, làm việc của một tên tạp dịch trong vòng ba năm. Sau ba năm lại lần nữa tham gia khảo hạch, nếu như thông qua thì sẽ là học viên chính thức.

Thiếu nữ kia giải thích.

Giờ Tần Trần mới hiểu được, cái gì mà học viên tạp dịch chứ? Căn bản là làm việc vặt trong Đế Tinh học viện, tương đương với một ít đệ tử tạp dịch trong tông môn mà thôi. Mỗi ngày đều phải phục vụ cho học viên chính thức, không có một chút địa vị và nhân quyền nào cả. Lợi ích duy nhất là có thể miễn cưỡng xem như là người của Đế Tinh học viện, sẽ được che chở.

Tần Trần hiểu rõ, đây cũng là nguyên nhân mà đám người Vương Khải Minh đồng ý làm học viên tạp dịch.

- Vậy hiện tại bọn họ đang ở đâu?

Tần Trần lạnh giọng hỏi một câu.

- Học viên tạp dịch không có tư cách ở trong học viện, hơn nữa bọn họ cũng không có tư cách ở Hoàng thành, vì vậy ta nghe nói mấy người bọn họ đều ở trong xóm nghèo tây thành!

Nói đến đây, trong con ngươi của nữ tử kia hiện lên vẻ kiêu ngạo, nhưng đột nhiên nàng nhớ tới tình cảnh của mình, sau đó vội vàng thu liễm vẻ cao ngạo này lại.

Khu bình dân?

Ánh mắt Tần Trần trở nên lạnh lẽo, đột nhiên bắn ra hàn mang lạnh lùng, cả người tràn ngập lửa giận sôi trào!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)