- Ồ? Lại có một người tới, có chút ý tứ!
Nhìn thấy Cừu Lãnh Phong đi tới, Hắc Nô cười hắc hắc, thu trường thương lại, hắn cũng không tiếp tục xuống tay với Thương Cửu mà chỉ nở nụ cười quái dị nhìn chằm chằm vào Cừu Lãnh Phong.
Toàn thân Cừu Lãnh Phong tràn ngjapa khí thế ngập trời, tản mát ra một cỗ hàn ý lạnh lùng, hắn chỉ đứng ở chỗ này, thế nhưng trên toàn bộ quảng trường lại có một cỗ khí tức lạnh lẽo bao phủ, khiến cho người ta không khỏi sợ run lên.
- Cừu Lãnh Phong hội trưởng của Cốc Phong thương hội đã đến, lần này có trò hay để nhìn rồi.
- Cừu Lãnh Phong hội trưởng chính là cường giả Vũ Tôn lục giai trung kỳ, một thân tu vi đăng phong tạo cực, là một trong những cường giả tiếng tăm lừng lẫy ở Biện Châu này a. Hơn nữa bên cạnh hắn còn có rất nhiều cao thủ của Cốc Phong thương hội, hai người này xui xẻo rồi.
- Đúng vậy, đồn rằng tính khí của Cừu Lãnh Phong hội trưởng rất nóng nảy, cực kỳ bá đạo. Trước đây trong Biện Châu đã từng có thương hội khác tranh đoạt thị trường với Cốc Phong thương hội, kết quả tất cả đều bị Cừu Lãnh Phong hội trưởng tiêu diệt từng cái một a.
- Chỉ là hai tên kia cũng không phải là hạng dễ nhằn, dám đối đầu với thế lực cao cấp của ba đại vương triều, coi như ban đầu là bởi vì độc chiếm của ra, thế nhưng người có thể làm ra loại chuyện thế này, chỉ sợ cũng không phải là người dễ xơi a.
- Chúng ta nghĩ nhiều như vậy làm gì chứ, cứ xem là được rồi.
Cừu Lãnh Phong vừa mới xuất hiện, cả quảng trường lập tức xôn xao, không ít Võ giả xì xào bàn tán, trong lòng vô cùng kích động.
- Có chút ý tứ.
Long Diệu Thiên hội trưởng của Hắc Tu hội, Mạc Tân Thành của Ngự Thú sơn trang và các cường giả khác trong Biện Châu đều nheo mắt, khóe miệng nở nụ cười nhạt.
Nói bọn họ không động tâm với linh dược trên người Tần Trần là nói dối, thế nhưng tất cả mọi chuyện Tần Trần làm ở Hắc tử chiểu trạch đã làm cho bọn họ kinh sợ.
Nói thật, nếu như không phải Cốc Phong thương hội và Tần Trần có mâu thuẫn với nhau thì bọn họ đã sớm tiến lên rồi.
Thế nhưng hiện tại, bọn họ lại đứng ở phía sau, lặng lẽo theo dõi mọi chuyện.
Thực lực mà Hắc Nô thể hiện ra trước đó không kém một gã Vũ Tôn lục giai trung kỳ phổ thông chút nào, đối mặt với cao thủ như vậy bọn họ vẫn có chút kiêng kỵ, không bằng cứ để cho người của Cốc Phong thương hội tìm hiểu một phen, sau đó lại quyết định tiếp a.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều có tâm tư của riêng mình, tuy rằng đều thống nhất không tiến lên, thế nhưng cũng chia nhau ra canh giữ các đường lui, không cho hai người Tần Trần có cơ hội đột phá vòng vây.
- Cừu hội trường, chính là bọn họ, chính là hai người này đã giết chết Lưu Trạch Phó hội trưởng. Ban nãy chính hắn đã giết chết rất nhiều cường giả của Cốc Phong thương hội chúng ta, thậm chí thiếu chút nữa đã giết chết thuộc hạ a, Hội trưởng đại nhân, nhất định người phải làm chủ cho thuộc hạ a.
Cừu Lãnh Phong vừa xuất hiện thì Thương Cửu đã kinh sợ rống to một tiếng, vô cùng tức giận nhìn về phía Hắc Nô.
Trong nháy mắt vừa rồi, thậm chí hắn còn cảm nhận được sự đe doạ của tử vong, nếu như không phải Cừu Lãnh Phong kịp thời chạy tới thì chỉ sợ hắn đã chết ở trong tay Hắc Nô rồi, coi như không chết thì cũng sẽ bị trọng thương a.
Cho nên bảo sao hắn không tức giận Hắc Nô cơ chứ.
- Bản tọa biết, ngươi lui qua một bên trước đi.
Cừu Lãnh Phong nhìn Thương Cửu một cái, sau đó quay đầu, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tần Trần và Hắc Nô, trong con ngươi có hàn mang lạnh lùng bắn ra, hắn lạnh giọng nói:
- Chính là các hạ giết chết Lưu Trạch của Cốc Phong thương hội ta hay sao?
Sau khi hắn nói xong, một cỗ sát khí lạnh lùng quanh quẩn ở trên thân mỗi người, làm cho các Võ giả ở gần đó không nhịn được cảm thấy phát lạnh.
- Lưu Trạch, ngươi đang nói tới kẻ cấu kết với Thị Huyết Ma Nhân, hãm hại rất nhiều Võ giả Hắc Chiểu thành tiến vào Hắc tử chiểu trạch lịch lãm hay sao? Nếu như là súc sinh kia thì đúng là chúng ta giết.
Tần Trần gật đầu, thản nhiên nói một tiến.
Thừa nhận, không ngờ gia hỏa này lại trực tiếp thừa nhận?
Mọi người nghe thấy lời nói của Tần Trần, cả đám trợn mắt há hốc mồm.
- Được, rất tốt, không ngờ đúng là hai người các ngươi giết Lưu Trạch, lại còn dám ngậm máu phun người như vậy. Coi thường Võ giả Cốc Phong thương hội chúng ta, uy phong của hai vị thật lớn a.
Cừu Lãnh Phong lạnh lùng nói.
- Luận uy phong phải là Cốc Phong thương hội các ngươi chứ, Lưu Trạch lợi dụng Thị Huyết Ma Nhân hãm hại nhiều Võ giả của Hắc Chiểu thành như vậy, thậm chí đã hại chết không ít người a. Sau khi hắn bị chúng ta vạch trần lại một đường truy sát chúng ta, cho nên việc giết hắn là chúng ta trừ hại cho mọi người a.
Hắc Nô cười nhạt, đột nhiên phóng thích khí thế trên người ra. Trong nháy mắt đánh tan sát khí mà Cừu Lãnh Phong thả ra ngoài.
Trước đây, hắn nào dám nói như vậy với hội trưởng Cốc Phong thương hội chứ? Năm đó khi hắn tới Hắc tử chiểu trạch này, coi như gặp phải một ít quản sự của Cốc Phong thương hội thì cũng chỉ có thể cụp đuôi làm người mà thôi.
Nhưng hiện tại, ngay cả Vũ Tôn lục giai trung kỳ đỉnh phong mà hắn và Tần Trần cũng đã giết qua, mà chính hắn cũng đã là Vũ Tôn lục giai trung kỳ đỉnh phong, sao phải để ý tới một tên Vũ Tôn lục giai trung kỳ như Cừu Lãnh Phong cơ chứ?
- Vũ Tôn lục giai trung kỳ? Các hạ thật quyết đoán, khó trách lại có dũng khí giết chết người của Cốc Phong thương hội chúng ta.
Cừu Lãnh Phong nheo mắt, lạnh giọng nói một câu.
Ánh mắt của hắn ngưng tụ ở trên người Hắc Nô, hoàn toàn không thèm để ý tới một tiểu tử ngũ giai hậu kỳ đỉnh phong như Tần Trần.
- Hóa ra tu vi của gia hỏa này cũng là Vũ Tôn lục giai trung kỳ.
Nghe vậy, mọi người đều giật mình nhìn về phía Hắc Nô, khó trách gia hỏa này lại dám lớn lối.
- Hội trưởng, nói nhiều như vậy với chúng làm gì chứ? Chúng ta có nhiều người như vậy, chẳng lẽ còn sợ hai người bọn chúng sao? Vũ Tôn lục giai trung kỳ thì thế nào chứ, dám giết người của Cốc Phong thương hội chúng ta thì bọn chúng đừng mong rời khỏi nơi này.
Thương Cửu cắn răng nói.
- Thương Cửu, ngươi yên tâm, bất kỳ kẻ nào dám ra tay động thủ với người của Cốc Phong thương hội ta cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Cừu Lãnh Phong lạnh lùng nói.
- Muốn động thủ thì cứ động thủ, nói nhiều như vậy làm gì chứ? Hắc Nô, bảo bọn chúng biến, nếu không cút thì trực tiếp giết cho ta.
Tần Trần không nhịn được nói.
Cừu Lãnh Phong vừa tới đã lải nhải, mãi mà không có ý định động thủ, người này nghĩ hắn không có chuyện gì làm sao, hắn còn rất nhiều chuyện a, nào có tâm tư nói nhảm nhiều như vậy với bọn họ cơ chứ.
Nghe vậy tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, Tần Trần này quá là kiêu ngạo. Người đứng ở trước mặt hắn là Cừu Lãnh Phong hội trưởng của Cốc Phong thương hội a, không ngờ tiểu tử này lại dám nói chuyện với đối phương như thế.
Các Võ giả của Cốc Phong thương hội thì lại càng nghẹn họng nhìn trân trối.
- Người trẻ tuổi, có một Vũ Tôn lục giai trung kỳ làm hộ vệ là có thể hô mưa gọi gió sao? Cũng đúng, Biện Châu chúng ta không có bao nhiêu Vũ Tôn lục giai trung kỳ a, tâm lý bành trướng một ít, cũng có thể thông cảm.
Cừu Lãnh Phong nhìn chằm chằm vào Tần Trần, khóe miệng mang theo nụ cười châm chọc, Tần Trần này, hắn muốn chém giết lúc nào cũng được.
- Trần thiếu đã bảo các ngươi biến mà vẫn còn đứng đó lải nhai, tự tìm cái chết!
Hắc Nô vốn đang chờ mệnh lệnh của Tần Trần, bây giờ nghe Tần Trần nói vậy, lại nhìn thấy đối phương vẫn còn đứng đó lải nhải, hắn không nhịn được nữa mà đâm một thương về phía trước.
Ầm ầm!
Trường thương màu trắng hóa thành lưu quang, trong nháy mắt đã bắn đến trước mặt Cừu Lãnh Phong, hiển nhiên hắn không muốn cho đối phương một chút mặt mũi nào cả mà muốn dùng một thương này giết chết đối phương.
Bề ngoài Cừu Lãnh Phong không coi Tần Trần và Hắc Nô vào đâu, thế nhưng trong lòng đã sớm đề phòng Hắc Nô từ lâu.
Đối phương cũng là Vũ Tôn lục giai trung kỳ, như vậy tuyệt đối không thể phớt lờ chủ quan. Hắn ra vẻ xem thường là muốn cho người chung quanh nhìn vào mà thôi.
Hơn nữa Cốc Phong thương hội hắn chịu thiệt lớn như vậy, chẳng những tổn thất một vị Phó hội trưởng lục giai sơ kỳ mà rất nhiều quản sự cấp bậc nửa bước Vũ Tôn cũng mất mạng. Chỉ có ung dung giết chết Hắc Nô và Tần Trần thì mới có thể khiến cho những người ở đây kiêng kỵ hắn mà thôi.