Vũ Thần Chúa Tể

Chương 665: May mắn chạy thoát

Chương Trước Chương Tiếp

- Ầm!

Trong nháy mắt linh hồn chi lực đáng sợ xâm chiếm thức hải của Tần Trần, hơi thở lạnh như băng bao phủ toàn thân Tần Trần, làm cho Tần Trần có một loại cảm giác, chỉ cần một hơi thở nữa là linh hồn của hắn sẽ bị đối phương chiếm giữ.

Cường hãn, quá cường hãn!

Ở dưới linh hồn trùng kích kinh khủng như vậy, coi như linh hồn lực của Tần Trần cực kỳ mạnh mẽ thì cũng trở nên yếu đuối, không chịu nổi một kích.

Hơn nữa Tần Trần còn có thể cảm nhận được, linh hồn lực của đối phương, rất tà ác, tràn ngập khí tức bạo ngược, không giống như là linh hồn của người bình thường.

Oanh...

Mắt thấy linh hồn lực âm trầm kia sẽ chiếm giữ thức hải của Tần Trần, thậm chí Tần Trần còn có thể nghe được tiếng cười khằng khặc quái dị của đối phương.

Nhưng vào lúc này, hạt giống tinh thần màu vàng trong đầu Tần Trần bắn ra một cỗ khí tức phản kháng mãnh liệt, hạt giống tinh thần màu vàng toả ra vầng sáng màu vàng, bài xích linh hồn chi lực tà ác kia ra bên ngoài thức hải.

Khí tức linh hồn tà ác bị bài xích ra ngoài lập tức kinh hãi rít lên một tiếng, tản mát ra một cỗ ba động cực kỳ đáng sợ.

Giống như hoảng sợ và khiếp sợ khi biết được trong đầu Tần Trần lại có hạt giống tinh thần màu vàng vậy.

Không đợi linh hồn lực ra tay lần nữa thì trận văn trên đài đá đã được kích hoạt, một đạo ba động không gian bao phủ lên trên người Tần Trần và Hắc Nô, trong nháy mắt này hai người tức thì biến mất khỏi cung điện.

Mà linh hồn lực kia cũng không có cơ hội xuất thủ lần nữa, hắn chỉ có thể giận dữ hét lớn một tiếng:

- Tại sao lại thế, sao trong cơ thể người này lại có hạt giống đẳng cấp như vậy cơ chứ, sao có thể...

Chỉ là thanh âm này, Tần Trần đã không nghe thấy được nữa.

Không gian ba động kịch liệt bao phủ toàn thân, Tần Trần chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, sau một khắc, phốc một tiếng, hắn nặng nề ngã xuống mặt đất, kinh mạch trong cơ thể vỡ vụn, lần nữa nặng nề phun ra một ngụm máu tươi.

Rốt cục cũng đã đi ra bên ngoài.

Nhìn thấy không trung, mặt đất quen thuộc bốn phía, Tần Trần đổ ập xuống đất, há miệng thở dốc, trong lòng thầm hô một tiếng nguy hiểm thật.

Nếu như không phải vào lúc quan trọng hạt giống màu vàng có được từ Cổ Nam Đô phát uy, bài xích đạo linh hồn kinh khủng kia ra ngoài thì có lẽ hiện tại hắn đã bị đoạt xá rồi.

Sau một lúc lâu, Tần Trần mới gian nan ngồi lên, hắn kinh hãi phát hiện ra tinh thần của mình đã vô cùng suy yếu, thậm chí ngay cả linh hồn cũng đã bị thương cực lớn.

Lúc này hắn đã hiểu rõ vì sao khi bản thân vừa mới đi vào bên trong lão giả kia lại không hạ tử thủ, bởi vì bị phong ấn cho nên linh hồn lực của đối phương cũng bị trói buộc cực lớn, rất có thể chỉ có lực để thúc giục một lần linh hồn lực công kích mà thôi.

Cho nên đối phương mới muốn làm cho mình tới gần phong ấn, bởi vì chỉ có như vậy thì đối phương mới có thể dễ dàng đoạt xá hơn.

Hơn nữa hẳn là trước đó đối phương đã làm gì đó với Hắc Nô. Chỉ là bởi vì một ít nguyên nhân cho nên hắn không đoạt xá thành công, vì vậy mới đặt tất cả hy vọng lên trên người mình a.

Chỉ tiếc phản ứng của hắn quá nhanh, không bị đối phương lừa gạt, đồng thời cũng kích hoạt truyền tống trận, làm cho đối phương phải vội vàng xuất thủ.

Dù vậy thì thiếu chút nữa hắn cũng đã bị đoạt xá, nếu như không phải có hạt giống tinh thần màu vàng trong đầu đột nhiên bài xích linh hồn kia ra ngoài thì hiện tại hắn có bị đoạt xá hay không cũng khó mà nói trước được.

Nghĩ tới đây, Tần Trần không nhịn được cảm thấy sợ hãi.

Hắn có thể cảm nhận được linh hồn của đối phương đúng như người này từng nói, chắc là không được đầy đủ. Thế nhưng cho dù đối phương chỉ có một tia linh hồn không đầy đủ, thậm chí còn bị phong ấn mà suýt chút nữa đã đoạt xá được hắn. Như vậy lúc đối phương còn sống sẽ đáng sợ tới mức nào chứ?

Tần Trần có thể khẳng định, may mà trước đó hắn không bị lừa, không tới gần đối phương, một khi tới gần phong ấn thì Tần Trần cũng không dám tưởng tượng ra kết cục của mình sau đó sẽ ra sao.

May mà cuối cùng hắn vẫn kịp thời kích hoạt truyền tống trận để ra ngoài.

Mắt nhìn bốn phía, Tần Trần có một loại cảm giác mơ hồ, hiện tại chắc là hắn đang ở bên ngoài Hắc tử chiểu trạch. Độc tố trong không khí của nơi này cực kỳ giống với thời điểm trước khi hắn tiến vào Hắc tử chiểu trạch.

Tuy rằng nghi hoặc vì sao hạt giống tinh thần màu vàng trong đầu mình lại có thể bài xích được linh hồn của lão giả kia ra ngoài, thế nhưng lúc này Tần Trần cũng không quản được nhiều như vậy. Hắn gian nan ôm lấy Hắc Nô vẫn còn đang hôn mê ở bên cạnh. Sau khi tìm thấy một cái đầm nước, hắn nhanh chóng tiến vào trong, sau đó lại bố trí một ít cấm chế ở chung quanh.

Sau khi làm xong tất cả mọi chuyện, Tần Trần cảm thấy đầu mình như sắp nổ tung, thậm chí cũng sắp ngất đi tới nơi.

Tần Trần vội vàng phục dụng mấy viên đan dược có tác dụng tĩnh dưỡng thần hồn, sau đó mới nhắm mắt tĩnh dưỡng.

Mãi tới một ngày sau Tần Trần mới cảm giác trạng thái của bản thân đã tốt hơn một chút so với trước đó.

Tuy là linh hồn hắn còn chưa được chữa trị, thế nhưng ở dưới sự điều dưỡng của đan dược thì linh hồn cũng đã từ từ khôi phục.

Tần Trần nhìn Hắc Nô vẫn đang hôn mê bất tỉnh, tâm tư khẽ động, cũng vội vàng cho Hắc Nô phục dụng mấy viên đan dược có tác dụng tẩm bổ thần hồn.

Hai ngày sau, rốt cục Hắc Nô cũng tỉnh táo lại.

- Trần thiếu, chúng ta đang ở đâu đây?

Hắc Nô vừa tỉnh dậy đã khẩn trương nhìn bốn phía, hiển nhiên hắn còn chưa nhận thấy được tình cảnh của mình lúc này ra sao.

Tần Trần giải thích đơn giản một chút, nhưng khi Hắc Nô biết bọn họ đã rời khỏi cung điện dưới đất, trên mặt hắn lập tức hiện lên vẻ mừng rỡ như điên.

Mà khi Tần Trần lại hỏi hắn trước đó đã xảy ra chuyện gì thì Hắc Nô lại không nói được.

Hắn chỉ nhớ rằng, sau khi hắn và Tần Trần tiến vào trong cung điện, đột nhiên hắn rơi vào trong một cái huyễn trận, sau đó được truyền tống tới chỗ lão giả thần bí kia.

Lúc đó trong lòng hắn cực kỳ kinh hãi, còn chưa kịp phản ứng thì đã có một cỗ khí tức âm lãnh dũng mãnh tràn vào trong đầu của hắn. Mà hắn cũng chỉ kịp nghe thấy tiếng mắng tức giận của đối phương. Dường như đối phương có nói một câu linh hồn đã bị oan hồn chi khí làm bẩn, sau đó hắn triệt để hôn mê không thể gượng dậy được nữa.

Khi tỉnh lại thì đã xuất hiện ở nơi này.

- Oan hồn chi khí sao?

Tần Trần đột nhiên lấy ra khối Huyết tinh có được trước đây từ trong nhẫn trữ vật, sau đó lại chém một kiếm xuống, một tiếng răng rắc vang lên, Huyết tinh nổ tung, có mùi máu tanh nồng nặc toát ra.

- Khí tức này giống với khí tức trên người lão giả kia như đúc.

Tần Trần cau mày trầm tư.

Chẳng lẽ đám Âm Hồn thú này không phải là huyết thú bản thổ của Hắc tử chiểu trạch, mà là do lão giả kia bồi dưỡng ra hay sao?

Suy nghĩ này vừa xuất hiện thì con ngươi của Tần Trần cũng đột nhiên co rụt lại.

Đột nhiên hắn tỉnh ngộ, rất có thể đám Âm Hồn thú này là do lão giả kia bồi dưỡng ra a.

Nếu quả thật là oan hồn chi khí như đối phương nói, như vậy cái gọi là Âm Hồn thú rất có thể là do oan hồn của những Võ giả chết ở trong Hắc tử chiểu trạch biến thành, những oan hồn này hấp thu tinh huyết của Võ giả tiến vào Hắc tử chiểu trạch mà tạo thành Huyết tinh, sau đó lại cung cấp cho lão giả kia.

Vì vậy lão giả kia mới có thể sống lâu được như thế, thậm chí rất có thể đối phương muốn lợi dụng những Huyết tinh này để làm cho bản thân hắn phục sinh a.

Nói cách khác, chỉ cần trong Hắc tử chiểu trạch này có vô số Võ giả chết đi, như vậy sớm muộn gì cũng có một ngày lão giả kinh khủng kia sẽ thoát ra ngoài.

Một khi đối phương đi ra, vậy...

Mồ hôi lạnh sau lưng Tần Trần chảy ra, làm cho cả người hắn ướt sũng.

Đây tuyệt đối là một trận hạo kiếp của Thiên Vũ đại lục a.

Hơn nữa linh hồn của đối phương lạnh lẽo như vậy, Tần Trần có cảm giác, thậm chí đối phương không giống như là nhân tộc.

- Chẳng lẽ tên kia là dị tộc từng đối kháng với Nhân loại ở thời đại viễn cổ hay sao?

Tần Trần run rẩy, nếu là như vậy, một khi đối phương chạy ra bên ngoài, nhất định người này sẽ tạo thành một trận tai nạn kinh khủng, không có cách nào tưởng tượng ra được với Thiên Vũ đại lục.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)