Vũ Thần Chúa Tể

Chương 662: Tôn xưng ngô sư

Chương Trước Chương Tiếp

- Hắc Nô?

Tần Trần vội vàng tiến lên, nâng Hắc Nô dậy, sau khi kiểm tra thân thể Hắc Nô một chút, lúc này hắn mới thở phào một cái.

Hóa ra chỉ là bất tỉnh.

Khi hắn nhìn thấy Hắc Nô hắn đã thật sự cho rằng đối phương đã mất mạng a.

Chỉ là trước đó Hắc Nô và hắn cùng tiến vào cung điện, sao đối phương lại tới nơi cổ quái này trước mình cơ chứ?

- Hắc Nô, tỉnh lại!

Tần Trần muốn đánh thức Hắc Nô, thế nhưng hắn lại phát hiện ra mặc dù Hắc Nô không mất mạng. Thế nhưng thân thể lại cực kỳ suy yếu, thậm chí khí tức linh hồn cũng có một chút suy yếu, cho nên dù hắn có gọi như thế nào thì đối phương cũng không tỉnh lại được.

- Rốt cuộc trên người Hắc Nô đã xảy ra chuyện gì?

Tần Trần cho Hắc Nô phục dụng một viên đan dược tẩm bổ thần hồn, lúc này mới quan sát bốn phía.

Vừa nhìn qua, hắn kinh hãi, bị hù dọa tới mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Chỉ thấy ở phía trước, cách hắn mấy chục thước có một lão giả gầy gò ngồi đó, cảm giác viễn cổ thê lương chính là từ trên người lão giả này truyền tới.

Chỉ là lão giả này đã tạo hóa, trên người không có một chút sinh cơ nào cả. Thế nhưng hắn chỉ ngồi ở chỗ kia là đã tản mát ra một cỗ khí tức kinh khủng làm cho người ta không khỏi sợ hãi.

Đầu hắn rũ xuống, trong tay nắm một thanh Ma đao màu đen, tuy là đã chết đi vô số năm, thế nhưng khí tức tràn ra lại muốn xé rách thân thể Tần Trần.

- Hít!

Tần Trần không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh.

Hắn cũng được coi như là người hiểu biết uyên bác, cũng đã gặp qua vô số cường giả.

Thế nhưng đây lại là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một lão giả đã chết đi nhiều năm như vậy mà trên người vãn còn có áp lực khủng bố như thế.

Coi như Cửu Thiên Vũ Đế chết đi, sau khi trải qua vô số năm cũng chưa chắc đã có thể để lại uy áp kinh khủng như vậy a.

Hắn có thể khẳng định, đổi lại là Vũ Tông bình thường qua đây, chỉ riêng cỗ uy áp này cũng đã đủ để làm cho thất khiếu của Vũ Tông chảy máu, thần hồn vỡ nát mà chết.

- Chẳng lẽ Hắc Nô bị khí tức trên người lão giả này làm cho mê muội hay sao?

Chuyện này không phải là không có khả năng a.

Tần Trần có thể khẳng định, nhất định người này là đại năng viễn cổ, ít nhất cũng có cấp bậc Võ đế đỉnh phong.

Không nhịn được cảm khái một tiếng, Tần Trần cẩn thận đi tới trước mặt lão giả. Càng tới gần thì áp bách mà Tần Trần cảm nhận được cũng càng ngày càng mạnh, thậm chí ngay cả thân thể tu luyện Bất Diệt Thánh Thể cũng có chút run rẩy.

Không biết lão giả này đã chết được bao lâu, từ áo bào trên người là có thể nhìn ra được trình độ quý giá và hoa lệ. Thế nhưng lúc này áo bào cũng đã rách nát, cơ hồ sắp hoá thành bụi phấn.

Thế nhưng da dẻ trên người lão giả này vẫn trơn bóng, nếu như không phải trên người đối phương không có một chút sinh cơ nào thì thậm chí Tần Trần đã tin đây là một người sống .

Điều càng làm cho Tần Trần giật mình chính là thanh Ma đao màu đen trong tay lão giả này. Không biết trước đây thanh Ma đao màu đen này đã từng giết bao nhiêu người mà trải qua vô số năm vẫn còn có thể tản mát ra một cỗ sát khí và oán khí ngút trời như vậy.

Mà điều làm cho Tần Trần cảm thấy quỷ dị là, dường như quanh thân lão giả này còn có một tầng cấm chế, đồng thời trên người hắn cũng có một cỗ huyết sắc bình thường, một cỗ tinh khí nồng nặc từ trên người hắn đang không ngừng lan tràn ra bên ngoài.

- Tinh khí thật là nồng nặc, hơn nữa dường như những tinh khí này vẫn còn khá mới, kỳ quái!

Tần Trần cau mày một cái, những tinh khí này không giống như đã trải qua vô số năm, mà như là mới xuất hiện trong vòng mấy năm gần đây, hơn nữa trong tinh khí còn mang theo oán khí làm cho người ta sợ hãi.

Rốt cuộc lão giả này?

Tinh thần lực của Tần Trần cẩn thận quét về phía lão giả kia, cố gắng tìm hiểu bốn phía lão giả này, muốn tìm ra một ít mánh khóe.

Mà khi tinh thần lực hắn chạm vào trên người đối phương thì oanh một tiếng, một cỗ khí tức kinh khủng từ trên người lão giả kia lao ra. Cả người Tần Trần run rẩy một cái, linh hồn chấn động, thậm chí hắn còn không thể ngăn được động tác của mình mà phải lui lại mấy chục bước thì mới dừng lại được.

Đồng thời hắn còn không nhịn được mà phải phun ra một ngụm máu tươi.

Đứng ở vị trí cách đó mười thước, Tần Trần kinh hãi nhìn chằm chằm vào lão giả trước mặt, rõ ràng trên người lão giả này không có một chút sinh cơ nào cả. Tại sao lại có thể bộc phát ra kinh khí tức túc sát kinh khủng như vậy cơ chứ?

- Tiền bối còn chưa chết sao?

Tần Trần kinh hãi hỏi một câu.

Không có bất kỳ câu trả lời nào cả, cũng chứng minh lão giả này đã chết nhiều năm.

Tần Trần thở phào một hơi, rốt cuộc lúc còn sống gia hỏa này có tu vi gì chứ? Đã chết nhiều năm như vậy, chỉ dùng tinh thần lực điều tra một phen mà đã phải gánh chịu sát cơ phản phệ kinh khủng như thế.

Ít nhất Tần Trần có thể khẳng định, chỉ sợ ngay cả Cửu Thiên Vũ Đế chết đi mấy trăm ngàn năm thì cũng không thể để lại khí thế kinh khủng như vậy được.

Nếu không phải ban nãy hắn kịp phản ứng, đồng thời linh hồn lực cũng cường hãn thì đã sớm hồn phi phách tán dưới cỗ khí thế kia rồi.

Lão giả này quá cường đại, ánh mắt Tần Trần rơi vào phía trên thanh chiến màu đen kia. Thanh chiến đao này toàn thân đen kịt, còn có khí tức túc sát và mùi máu tanh nồng nặc, rõ ràng đây chính là một thanh Ma đao a. Đồng thời nhiều năm như vậy mà vẫn còn hoàn hảo như lúc ban đầu, chỉ sợ thứ này ở thời viễn cổ cũng là một thanh bảo binh kinh khủng nha.

Ngay từ đầu Tần Trần còn cảm thấy hứng thú với đồ đạc ở trên người lão giả này, nhưng hiện tại hắn lại không dám tới gần, càng không cần phải nói tới việc lấy đi thanh Ma đao màu đen này.

Ngay cả thi thể mà cũng có thể bộc phát ra khí thế kinh khủng như vậy, như vậy chỉ cần hắn dám nắm thanh Ma đao này thì hắn có thể đảm bảo thân thể mình sẽ lập tức bị chém thành từng mảnh a.

- Ồ!

Đúng lúc này, đột nhiên Tần Trần sửng sốt ồ một tiếng.

Trước đó hắn bị khí thế kinh người của lão giả này làm cho kinh sợ cho nên cũng không quan sát kỳ, lúc này hắn mới phát hiện ra, tay phải lão giả cầm Ma đao, nhưng tay trái lại để xuống mặt đất, dường như ở phía trên mặt đất có một hàng chữ.

- Kỳ quái, tại sao trước đó khi tinh thần lực của ta đảo qua lại không thấy cơ chứ?

Tần Trần hoài nghi không thôi, hắn có thể khẳng định, ban nãy khi hắn dùng tinh thần lực quét qua thì trên mặt đất trước mặt lão giả này không có bất kỳ chữ viết nào. Không ngờ lại đột nhiên xuất hiện một hàng chữ như vậy.

Thứ hắn nhìn thấy là cái gì chứ?

Tần Trần nheo mắt nhìn lại, chỉ thấy hàng chữ này tổng cộng có mười hai chữ.

- Ba quỳ chín lạy, tôn xưng Ngô Sư, đắc thiên tạo hóa!

Mười hai chữ nhỏ khắc vào mặt đất ở trước mặt trước mặt lão giả, tản ra khí tức làm cho người ta sợ hãi, giống như bên trong mỗi một chữ đều ẩn chứa ý tứ bá đạo vô biên vậy.

- Ba quỳ chín lạy?

Tần Trần nheo mắt.

Nếu như là yêu cầu khác, có lẽ hắn còn có thể đồng ý. Thế nhưng bảo hắn ba quỳ chín lạy, kiếp trước và kiếp này Tần Trần hắn chưa từng làm như vậy bao giờ.

- Coi như gia hỏa này là Võ đế cấp cao thì sao chứ? Tần Trần ta chưa từng quỳ lạy bất kỳ kẻ nào.

Sự ngạo nghễ hiện lên trong lòng Tần Trần.

Đặc biệt là ngữ khí của đối phương, rất bá đạo, cơ hồ là mệnh lệnh vậy, làm cho hắn có chút khó chịu.

- Không biết lão giả này đã chết được bao nhiêu năm, không cần biết hắn là ai, trước tiên đi tìm lối thoát thì hơn.

Tần Trần không quan sát lão giả kia nữa mà lúc này mới bắt đầu quan sát bốn phía.

Bên trái rất vắng vẻ, giống như cung điện trước đó vậy, không có bất kỳ cửa ra nào cả. Nhưng khi Tần Trần có chút thất vọng thì lại thấy ở vị trí bên phải cách lão giả kia khoảng chừng trăm thước có một cái đài đá.

Trên đài đá có vô số đường văn, giống trong sơn cốc trước đó như đúc, điểm khác biệt duy nhất chính là phía trên cái đài đá này có mùi máu tanh cực kỳ nồng nặc.

- Nơi này cũng có đài đá truyền tống hay sao?

Trong nháy mắt này, thậm chí Tần Trần còn có tâm tư nhảy dựng lên ăn mừng.

Vô cùng kích động.

Mặc dù không biết cái đài đá truyền tống này sẽ truyền tống mình đến nơi nào, nhưng chỉ cần có đài đá truyền tống là hắn có thể rời khỏi nơi này.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)