Đối với giác quan thứ sáu của mình, Tần Trần luôn luôn tin tưởng.
Sau khi hắn đi vào, tuy là ban đầu cũng cảm thấy có chút khó chịu, nhưng vẫn chưa phát hiện ra có gì đó không đúng, nhưng hiện tại, sau khi đột phá lại kiểm tra lần nữa thì lại có chút cảm giác không đúng.
Ở trong cảm giác của hắn, những chiếc trụ đá này rất đột ngột, bên trên có khắc từng đừng văn quỷ dị, thoạt nhìn như là hoa văn phổ thông, nhưng cẩn thận nhìn qua. Những đường văn này lại không tầm thường, tạo cho hắn một loại cảm giác cực kỳ huyền ảo và quen thuộc.
- Quen thuộc, tại sao ta lại có cảm giác quen thuộc cơ chứ?
Tần Trần nhíu mày, hắn có thể khẳng định, đây tuyệt đối là lần đầu tiên mình tới nơi này, hơn nữa cũng là lần đầu tiên nhìn thấy những đường văn nào.
Dựa theo đạo lý bình thường, không có khả năng cảm thấy quen thuộc.
Thế nhưng hắn có thể khẳng định, trước đây dường như bản thân hắn chưa từng thấy qua những đường văn này.
- Rốt cuộc là ở nơi nào?
Tần Trần cau mày, vắt hết óc suy nghĩ.
- Cổ Nam Đô!
Đột nhiên, hai mắt Tần Trần chợt sáng ngời, bắn ra hai đạo quang mang mãnh liệt.
Cuối cùng hắn cũng nhớ tới bản thân đã từng nhìn thấy những thứ này ở đâu, là Cổ Nam Đô, phong cách của nơi này cực kỳ giống như ở trong di tích Cổ Nam Đô.
- Cổ Nam Đô ở ngũ quốc, mà Hắc tử chiểu trạch thì lại ở biên cảnh Đại Uy vương triều, khoảng cách giữa song phương cũng không quá xa, chẳng lẽ giữa hai nơi này có liên hệ gì ở thời viễn cổ hay sao?
Trong lòng chấn động, chuyện này cũng không phải là không có khả năng a.
Khoảng cách gần như vậy, đối với cường giả Vũ Đế có khả năng xuyên qua hư không mà nói, chỉ là chuyện trong chốc lát mà thôi. Nếu như hai nơi này đều được tạo thành từ thời thời đại viễn cổ thì có lẽ cũng có chút quan hệ.
Chỉ là Cổ Nam Đô chính là thứ do cường giả thuộc thế lực cao nhất của đại lục thời đại viễn cổ tạo ra để đối kháng với dị tộc.
Nhưng Hắc tử chiểu trạch này lại làm cho người ta có một loại cảm giác tà ác quỷ dị, như vậy thì hai nơi này có liên hệ gì chứ?
Tần Trần suy nghĩ hồi lâu cũng không có bất kỳ manh mối nào cả.
- Trước tiên mặc kệ Cổ Nam Đô và Hắc tử chiểu trạch này có liên quan gì, nếu như đường văn đã giống như bên Cổ Nam Đô, không bằng thôi diễn bí văn truyền thừa lấy được từ trong Cổ Nam Đô một phen xem sao a?
Nghĩ đến là làm, lúc này Tần Trần đi tới phía trước trụ đá, bắt đầu phân tích những đường văn trên cái trụ đá kia.
Ngay từ đầu, Tần Trần còn có chút nghĩ không ra, nhưng theo phân tích tiến hành, trong lòng Tần Trần không khỏi chấn động, những đường văn này đúng như dự liệu của hắn. Khi lợi dụng bí văn truyền thừa ở trong Cổ Nam Đô lại có thể thôi diễn được.
Trong toàn bộ đại điện tổng cộng có bảy bảy bốn mươi chín cái trụ đá quỷ dị, trên những cái trụ đá này, mỗi một cái đường văn đều có chỗ khác biệt, dường như là tạo thành một cái trận pháp.
Thế nhưng Tần Trần biết, đây tuyệt đối không phải là trận pháp gì cả, chỉ là có một chút tương tự với trận pháp mà thôi.
Mà trụ đá thì tương tự với trận kỳ vậy.
- Chẳng lẽ, những trụ đá này là thông đạo rời khỏi nơi này hay sao?
Tần Trần hiểu rõ. Coi như những trụ đá này tạo thành một thứ cùng loại với trận pháp, nếu không phải thông đạo rời đi thì không chừng cũng là manh mối quan trọng để đi tới những nơi khác.
Toàn bộ đại điện không có bất kỳ một cái cửa ra nào, nếu muốn đi ra ngoài, trừ việc phân tích những phù văn này, vận chuyển trận kỳ do bảy bảy bốn mươi chín cái trụ đá tạo thành ra thì hắn không có lựa chọn nào khác.
Tần Trần lập tức đi tới trước mặt một cái trụ đá, rót chân lực vào bên trong.
Theo hắn, bất kỳ một loại trận pháp gì đều cần dùng chân lực để thúc giục, đương nhiên đám trụ đá này cũng không phải là ngoại lệ.
Thế nhưng điều làm cho Tần Trần không nghĩ tới chính là, mặc kệ hắn đưa bao nhiêu chân lực vào bên trong thì đám trụ đá này vẫn không có một chút phản ứng nào cả. Thậm chí hắn đã thử qua tất cả trụ đá, tất cả đều không có một chút động tĩnh nào cả.
- Chẳng lẽ là bởi vì chân lực của ta quá yếu?
Sắc mặt Tần Trần trở nên khó coi, dù sao tu vi hiện tại của hắn chỉ là ngũ giai hậu kỳ đỉnh phong mà thôi. Mà người bố trí cung điện này là tồn tại không kém gì Cửu Thiên Vũ Đế. Dùng tu vi của hắn muốn thúc giục thạch trận này, hiển nhiên là chuyện không có khả năng a.
- Không đúng, hẳn không phải là dô chân lực của ta quá yếu. Chân lực do Cửu Tinh Thần Đế quyết luyện ra cực kỳ thâm hậu, coi như cường độ không đủ thì cũng có thể khiến cho những trụ đá này có phản ứng nha.
- Nhưng sau khi ta rót chân lực vào những trụ đá này lại không có một chút động tĩnh nào cả. Cũng không giống như là do chân lực quá yếu tạo nên.
Tần Trần lắc đầu.
Thế nhưng nếu như không phải là bởi vì chân lực quá yếu thì là bởi vì cái gì mà ngay cả một chút động tĩnh cũng không có cơ chứ?
Trầm tư trong chốc lát, ánh mắt Tần Trần lần nữa sáng ngời.
- Có phải là bởi vì thuộc tính hay không?
Những trụ đá này lợi dụng đường văn giống như bên Cổ Nam Đô mà tạo thành, mà trước đó ý thức của Cổ Nam Đô bảo bọn họ tu luyện cũng là lợi dụng tạo nghệ đường văn, tu luyện một loại lực lượng khác có thuộc tính.
Loại lực lượng kia cực kỳ đáng sợ, chỉ là bởi vì Tần Trần tu luyện Cửu Tinh Thần Đế quyết cho nên sau khi lấy được loại công pháp thần bí bên trong Cổ Nam Đô hắn cũng không để ý quá nhiều tới nó.
Mà hôm nay, đột nhiên trong lòng Tần Trần tỉnh ngộ.
Có lẽ lực lượng kia có thể đi thúc giục được những đường văn này cũng không nhất định a.
Nghĩ tới đây, lúc này Tần Trần lần nữa tiến lên, thúc giục công pháp thần bí ở bên trong Cổ Nam Đô.
Lúc này, một cỗ lực lượng thần bí quỷ dị mà lạnh lẽo xuất hiện ở trong cơ thể hắn, Tần Trần lập tức rót cỗ lực lượng này vào trong trụ đá.
Sưu sưu!
Phía trên trụ đá có một đạo quang mang sáng lên, chỉ kịp lóe lên một cái rồi biến mất ở trước mặt Tần Trần.
Tuy là tia sáng này cực kỳ yếu ớt, thế nhưng vẫn bị Tần Trần nhạy cảm nắm bắt được.
- Quả thực có hiệu quả!
Trong lòng Tần Trần lập tức mừng như điên.
Hắn điên cuồng vận chuyển thần bí công pháp này, liên tiếp rót lực lượng thần bí vừa mới xuất hiện trong cơ thể hắn vào trong trụ đá.
Sau khi rót đầy vào trong cái trụ đá thứ nhất, Tần Trần bắt đầu rót vào thứ hai.
Cũng không biết trải qua bao lâu, Tần Trần chỉ biết mình đã dùng không dưới mười khỏa đan dược để bổ sung chân lực và tinh thần lực, rốt cuộc toàn bộ đường văn trên bốn mươi chín cái trụ đá đã được hắn thắp sáng lên.
- Ông ông sưu sưu!
Quang mang kinh người quanh quẩn trên bốn mươi chín cái trụ đá, dường như toàn bộ đại điện cũng đang run rẩy.
Trong lòng Tần Trần cả kinh, muốn lui lại thì lại phát hiện ra bốn mươi chín cái trụ đá này đang bắt đầu xoay tròn.
Ban đầu, bốn mươi chín cái trụ đá này xoay tròn rất chậm, nhưng cũng không lâu lắm, tốc độ càng lúc càng nhanh, nếu như dựa theo tình huống trước mắt mà nói, thậm chí Tần Trần có thể tưởng tượng ra được, cuối cùng hắn sẽ bị tốc độ này xoắn thành thịt nát.
Thế nhưng lúc này hắn lại không có cách nào làm cho những cái trụ đá này dừng xoay. Trên thực tế, coi như hắn có thể làm cho chúng dừng xoay thì hắn cũng sẽ không làm vậy, bởi vì hắn cũng không muốn ở trong cung điện vắng vẻ này nữa.
Hơn nữa hắn tin rằng sự tồn tại của những trụ đá ở chỗ này, tuyệt đối không phải là giết chết người thúc giục chúng.
Đúng như dự đoán của hắn, sau khi trụ đá bốn phía xoay tròn nhanh đến mức linh hồn lực của Tần Trần cũng không phân biệt được, trong đầu đang mê muội thì tốc độ xoay tròn của những trụ đá này lại chậm lại.
Sau đó Tần Trần kinh hãi phát hiện ra, trong lúc vô tình cảnh tượng chung quanh bản thân hắn đã thay đổi, trở thành một mảnh đen kịt, tản mát ra một cỗ cảm giác viễn cổ thê lương.
Ở trên mặt đất trước mặt hắn còn có một người đang nằm.
Không ngờ lại là Hắc Nô đã biến mất ở trong cung điện trước đó.