Vũ Thần Chúa Tể

Chương 657: Bị ép vào trong

Chương Trước Chương Tiếp

Đám Âm hồn thú màu đỏ này không thèm quan tâm tới Thanh Liên Yêu hỏa của Tần Trần, từng đầu liên tiếp nhào tới giống như điên vậy.

Không giống như đám Âm Hồn thú màu đen, vừa tiến vào phạm vi của Thanh Liên Yêu hỏa thì đã bị đốt thành tro bụi. Đám Âm hồn thú màu đỏ này thậm chí còn có thể kiên trì được một hai hô hấp khi ở trong Thanh Liên Yêu hỏa của hắn.

Tuy rằng rất nhanh là đã có thể đốt bọn chúng thành tro bụi, nhưng trong chốc lát ngắn ngủi cũng đã có mấy đầu Âm hồn thú màu đỏ cắn tới cổ của Tần Trần.

Hơi thở lạnh như băng khiến cho lông tơ trên người Tần Trần dựng đứng, trong lòng xuất hiện cảm giác tử vong.

So với Tần Trần, trạng thái của Hắc Nô còn kém hơn nữa.

Mặc dù có Tần Trần bảo hộ, thế nhưng thậm chí áp chế tới từ Thiên Ma phiên của hắn đối với Âm hồn thú màu đỏ còn không bằng Thanh Liên Yêu hỏa.

Mặc dù sau khi hấp thu rất nhiều Âm Hồn thú, uy lực của Thiên Ma phiên đang không ngừng tăng lên, thế nhưng vẫn có rất nhiều Âm hồn thú màu đỏ bỏ qua công kích của Thiên Ma phiên để đi tới gần Hắc Nô, thậm chí còn nhanh chóng nhào lên trên người Hắc Nô.

- Không được, nếu cứ tiếp tục như thế thì chúng ta sẽ phải chết ở chỗ này.

Tần Trần lập tức nóng nảy, số lượng Âm Hồn thú quá nhiều, giết cũng không hết. Dù có giết tới đỏ mắt thì tới cuối cùng hai người bọn họ cũng không ngăn cản được Âm Hồn thú công kích. Cho dù có thể ngăn cản thì chân lực trong cơ thể hắn cũng không phải là vô cùng vô tận a.

Một khi chân lực của hắn tiêu hao hầu như không còn, ngay cả Thanh Liên Yêu hỏa cũng không thể thúc giục được thì hai người cũng chỉ có thể ngoan ngoãn chờ chết mà thôi.

- Phải nghĩ ra cách.

Trong lòng Tần Trần nóng nảy, trong đầu đang suy nghĩ vô số đối sách có thể thực hiện được.

Ngay khi hắn hoàn toàn không có manh mối thì...

- Hả?

Đúng lúc này, Tần Trần chợt liếc về chỗ có vẻ quỷ dị ở phía sau.

Lúc này cả cái sơn cốc đã hoàn toàn bị sương trắng bao phủ, cơ hồ không có một chỗ nào là an toàn cả.

Thế nhưng có một điểm kỳ quái đó là, ở chung quanh đài đá lại không có một chút sương trắng nào cả. Cũng không có bất kỳ đầu Âm Hồn thú nào có dũng khí tới gần chung quanh.

Cửa động trên đài đá tản ra khí tức lạnh lẽo, giống như là cổng vào của Luyện Ngục vậy. Dù là loại Âm Hồn thú nào tới gần cũng phải đi vòng, không dám tới gần đài đá.

Thậm chí Tần Trần có thể cảm nhận được vẻ kinh sợ ở trên mặt những đầu Âm Hồn thú này.

Dường như ở dưới bệ đá có thứ gì đó khiến cho chúng nó không có cách khinh nhờn và chống cự.

- Ở gần đài đá là khu vực an toàn.

Trong lòng Tần Trần vui vẻ.

- Hắc Nô, đi theo ta.

Hắn lập tức điều khiển Thanh Liên Yêu hỏa, điên cuồng thiêu cháy đám Âm Hồn thú chung quanh, đồng thời cũng dè dặt lùi đến bên cạnh đài đá.

Vừa mới tới gần cửa động trên đài đá thì đã có một cơn gió lạnh thổi tới người hai người, tức thì cả người hai người run rẩy, toàn bộ thân thể lạnh như băng.

Nhưng lúc này bọn họ đã không còn lựa chọn nào khác. Vì chống lại đám Âm Hồn thú bên ngoài, bọn họ chỉ có thể không ngừng tới gần cửa động kia mà thôi.

Sau khi đám Âm Hồn thú phát hiện Tần Trần và Hắc Nô đang tới gần cửa động thì lại càng điên cuồng nhào tới, như là không muốn sống nữa vậy.

- A!

Hắc Nô đột nhiên phát ra một tiếng kêu thảm, trên người hắn bỗng nhiên xuất hiện một vết cắn, là một đầu Âm hồn thú màu đỏ liều lĩnh cắn lên trên người hắn, nếu như không phải hắn phản ứng nhanh thì có lẽ tinh huyết trong cơ thể đã bị cắn nuốt hết sạch rồi.

Cho dù là như vậy thì Hắc Nô cũng bị dọa tới mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Đối mặt với công kích quỷ dị như vậy, không ai mà không sợ cả.

- Đáng ghét, vì sao càng tới gần cửa động thì đám Âm Hồn thú kia lại càng điên cuồng tấn công hơn chứ?

Tần Trần lập tức có cảm giác tiến thoái lưỡng nan.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)