Vũ Thần Chúa Tể

Chương 656: Âm hồn thú bạo phát

Chương Trước Chương Tiếp

Rốt cục sắc mặt của Tần Trần cũng biến đổi, cái đài đá này là cơ sở để hắn bố trí truyền tống trận, một khi đài đá nát vụn thì tất cả trận văn sẽ bị hủy, đến lúc đó hắn sẽ bị vây khốn tới chết ở chỗ này, muốn ra ngoài cũng không ra được.

- Ha ha ha, hiện tại ai trong chúng ta cũng không ra được, tất cả đều phải chết ở chỗ này a.

Thiên Ma trưởng lão dữ tợn cười ha hả, vẻ mặt vẫn điên cuồng như trước.

- Cho dù có phải chết thì cũng là ngươi chết trước.

Ánh mắt Tần Trần trở nên lạnh lẽo, lập tức thúc giục thanh kiếm rỉ thần bí tấn công Thiên Ma trưởng lão.

- Tiểu tử thối, bây giờ còn muốn giết ta hay sao? Chẳng lẽ ngươi không kiểm tra xem đài đá bị hư hại thế nào. Chẳng lẽ ngươi muốn chúng ta đồng quy vu tận hay sao?

Thiên Ma trưởng lão thấy tới lúc này mà Tần Trần vẫn muốn động thủ với mình, sắc mặt hắn lập tức trở nên xấu xí không gì sánh được. Đang muốn phản kháng thì đột nhiên một tiếng ầm vang vang vọng, cả sơn cốc chợt chấn động.

Đã xảy ra chuyện gì?

Tất cả mọi người kinh hãi, Tần Trần cũng kinh hãi quay đầu nhìn sang thì đã thấy đài đá run chuyển. Nơi nứt trước đó đột nhiên vỡ ra, để lộ ra một cái cửa động đường kính chừng chừng một thước, một cỗ khí tức lạnh lẽo từ trong cửa động kia chậm rãi lan tràn ra.

- Bên dưới cái đài đá này có cái gì vậy?

Lông tơ trên người Tần Trần dựng lên, không biết tại sao khi hắn dùng mắt thường nhìn vào cửa động phía trên đài đá này này thì lại có cảm giác lo sợ. Giống như cái động kia là miệng của một đầu ác ma khổng lồ, đang chờ có người tiến vào để thôn phệ vậy.

Ngay cả Thiên Ma trưởng lão cũng phải kinh hãi, hắn vốn là người của Huyết Ma giáo, giết người vô số, có thể nói là ma đầu, có thể làm cho trẻ sơ sinh phải dừng khóc.

Nhưng hôm nay, cả người hắn lại run rẩy, như là gặp quỷ vậy.

Cửa động kia tối om, rõ ràng là không có bất kỳ một ai, thế nhưng hắn vẫn cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, có cảm giác vô cùng sợ hãi, giống như có một thứ gì đó không sạch sẽ đang nhằm vào hắn vậy.

- Rốt cuộc bên trong là thứ gì vậy?

Thiên Ma trưởng lão khiếp sợ, trong lòng run rẩy.

Ngàn năm trước Huyết Ma giáo đã từng ngang dọc Bách Triều chi địa cho nên cũng hiểu một ít về Hắc tử chiểu trạch này.

Căn cứ vào ghi chép của Huyết Ma giáo, Hắc tử chiểu trạch này là một tồn tại cực kì khủng bố ở thời kỳ viễn cổ.

Sự xuất hiện của nó tuyệt đối không phải là tình cờ.

Trong lịch sử vài vạn năm qua đã có bao nhiêu người từng điều tra nơi này cơ chứ?

Có cao thủ Vũ Vương của Bách Triều chi địa, thậm chí còn có tuyệt thế cường giả của thế lực càng cao hơn nữa tới đây.

Bọn họ đều tới nơi đây thăm dò và khai quật.

Bao gồm cả cao thủ hàng đầu của Huyết Ma giáo cũng từng tiến hành thăm dò Hắc tử chiểu trạch.

Chỉ tiếc, tất cả đều không phát hiện ra cái gì. Bọn họ chỉ biết nơi đây là một tử địa cực kỳ nguy hiểm. Một khi tiến vào chỗ sâu nhất, cho dù tu vi có mạnh mẽ tới mấy thì cũng sẽ vẫn lạc ở bên trong.

Dần dần nơi hoang vu này bị người đời quên lãng, trở thành một nơi hẻo lánh ở trên đại lục này. Cũng là một cấm địa của Bách Triều chi địa, để Võ giả của ba đại vương triều thăm dò, lịch lãm.

Nhưng hôm nay, thế giới dưới lòng đất của Hắc tử chiểu trạch đột nhiên hiện ra, mà sau khi bọn họ đi vào thế giới dưới lòng đất lại tìm được mảnh di tích trung tâm này.

Vốn tưởng rằng, trong mảnh di tích này chỉ có bảy cái dược điền, nhưng không ngờ ở dưới bệ đá này vẫn còn có một cái cửa động đen kịt, thâm bất khả trắc như vậy.

Giờ khắc này, bọn họ sợ hãi.

Dưới đài đá là cái gì chứ?

Có cất dấu bí mật tạo ra Hắc tử chiểu trạch hay không?

Trong lúc cả ba đang nghi hoặc thì một tiếng ầm ầm vang lên, cả sơn cốc lần nữa chấn động.

Sau đó Tần Trần đã hoảng sợ nhìn thấy đám sương mù màu trắng vốn chỉ quanh quẩn ở bên ngoài sơn cốc lại chậm rãi kéo vào trong sơn cốc.

Tốc độ lan tràn của sương mù màu trắng cực nhanh, trong nháy mắt đã kéo tới bên cạnh mấy người.

Linh hồn lực quét qua, Tần Trần hoảng sợ nhìn thấy ở trong sương mù có vô số Âm Hồn thú tản ra khí tức lạnh lẽo. Trên khuôn mặt không có ngũ quan như thể có đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bọn hắn, toát ra vẻ khát máu.

- Hắc Nô, nhanh đến chỗ ta.

Sắc mặt Tần Trần đại biến, nhiều Âm Hồn thú cùng công kích như vậy, có lẽ ngay cả hắn cũng không có cách nào ngăn cản được. Mở miệng kinh hô một tiếng, đồng thời trong tay hắn lần nữa có mấy chục cây trận kỳ còn sót lại xuất hiện. Sau đó hắn nhanh chóng bố trí một cái đại trận ở bên người.

Sưu một tiếng, đại trận lập tức toả ra quang mang, nhanh chóng bài xích sương trắng chung quanh ra ngoài, mà lúc này ở chỗ của Thiên Ma trưởng lão, sương mù màu trắng đã bao phủ lấy cả người vào bên trong.

Lúc này từng đầu Âm Hồn thú màu đen tản ra khí tức lạnh lẽo ở trong sương mù đang giống như châu chấu vậy, liên tiếp nhào về phía Thiên Ma trưởng lão.

- Cút ngay cho ta!

Vẻ mặt Thiên Ma trưởng lão kinh sợ, Xà trượng trong tay điên cuồng vung vẩy, từng đạo ma khí màu đen điên cuồng tuôn ra, liên tiếp quét bay vô số đầu Âm Hồn thú màu đen ra ngoài.

Nhưng tất cả chỉ là vô dụng, càng ngày lại có càng nhiều Âm Hồn thú kéo tới, thậm chí trong đó còn có không ít Âm Hồn thú màu đỏ càng đáng sợ hơn kéo tới.

Ma khí của Huyết Ma giáo vốn cũng có tác dụng khắc chế nhất định đối với Âm Hồn thú, đây cũng là nguyên nhân làm cho Thiên Ma phiên có khả năng tuỳ tiện cắn nuốt Âm Hồn thú.

Nếu như chỉ là một hai đầu, thậm chí là mười đầu Âm Hồn thú thì cũng không đến mức làm cho Thiên Ma trưởng lão rơi vào tình cảnh nguy hiểm. Thế nhưng hiện tại ở đây lại có hàng trăm hàng ngàn đầu Âm Hồn thú liên tiếp kéo tới, cả đám vây quanh lấy Thiên Ma trưởng lão, không còn một kẽ hở.

- A!

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, linh hồn lực của Tần Trần lập tức nhìn thấy mấy đầu Âm Hồn thú đỏ như máu nhào lên trên người Thiên Ma trưởng lão, sau đó điên cuồng cắn nuốt tinh huyết của hắn.

Khí huyết trên người Thiên Ma trưởng lão nhanh chóng giảm sút với tốc độ có thể nhìn thấy được bằng mắt thường, cơ hồ chỉ trong nháy mắt thì hắn đã biến thành một cái thây khô.

Sau khi đám Âm Hồn thú này giết chết Thiên Ma trưởng lão, cả đám đều chuyển mục tiêu đến trên người Tần Trần và Hắc Nô, trong con ngươi hiện lên vẻ khát máu.

- Đáng chết!

Trong lòng Tần Trần kinh sợ, hắn vội vàng vung tay lên, nhẫn trữ vật của đám người Chu Tuần, Dị Nhân Đồ và Thiên Ma trưởng lão trong sơn cốc bay tới tay hắn, thế nhưng lúc này hắn lại không có chút mừng rỡ nào cả. Nếu có thì cũng chỉ là vẻ ngưng trọng không gì sánh được.

Sưu!

Ngày càng có nhiều Âm Hồn thú kéo tới, hơi thở lạnh như băng liên tiếp kéo tới gần Tần Trần.

Ngay từ đầu trận pháp của Tần Trần còn có thể miễn cưỡng ngăn cản được một chút. Thế nhưng sau khi càng ngày lại có càng nhiều Âm Hồn thú tới gần thì đại trận mà Tần Trần bày ra cũng nhanh chóng bị phá tan.

Trong nháy mắt có vô số khí tức âm lãnh kéo tới trên người Tần Trần.

- Hắc Nô, tới gần ta.

Tần Trần khẽ quát một tiếng, trong nháy mắt Ly Khám Thánh kính đã xuất hiện ở trên tay hắn. Vô số lực lượng thánh khiết hủy diệt chiếu sáng chung quanh, đồng thời Thanh Liên Yêu hỏa lần nữa bao phủ lấy hai người, điên cuồng thiêu đốt đám Âm Hồn thú ở chung quanh.

Hắc Nô ở bên cạnh cũng không nhàn rỗi, Thiên Ma phiên liên tục thi triển ra công kích, vô số ma khí lan tràn ra bốn phía, liên tiếp cắn nuốt Âm Hồn thú ở chung quanh.

Tiếng kêu thảm thiết vô hình vang lên, trong chốc lát ngắn ngủi đã có ít nhất trên trăm đầu Âm Hồn thú bị hai người Tần Trần chém giết.

Nhưng vẫn vô dụng, càng ngày lại có càng nhiều Âm Hồn thú hơn kéo tới. Linh hồn lực của Tần Trần quét qua, trong cả sơn cốc lúc này, khắp nơi đều là Âm Hồn thú, chi chít, cơ hồ không có điểm dừng.

Điều càng làm cho Tần Trần kinh sợ chính là, ở trong đám Âm Hồn thú này còn có không ít Âm Hồn thú màu đỏ đang chậm rãi tới gần, hai mắt khát máu đang nhìn chằm chằm vào hắn và Hắc Nô, sau đó cả đám chợt nhào lên phía trước.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)