- Phốc!
Kiếm quang thoáng qua, Dị Nhân Đồ chỉ có thể trợn mắt nhìn kiếm quang của Tần Trần lướt qua yết hầu mình mà không có chút sức phản kháng nào.
Máu tươi bắn tung toé, hai mắt Dị Nhân Đồ tràn ngập vẻ kinh sợ và sợ hãi, ánh mắt từ từ trở nên ảm đạm.
Đường đường là đội trưởng Tông vệ của Đại Chu vương triều, không ngờ lại phải ngã xuống ở chỗ này.
- Không, ngươi không thể giết ta, giết ta, ngươi cũng không sống được. Đại Chu vương triều chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, dừng tay, mau dừng tay a!
Chu Tuần cũng không có sức phản kháng thấy vậy lập tức, hoảng sợ cầu xin tha thứ, vẻ mặt cực kỳ sợ hãi.
Thế nhưng cũng không có tác dụng gì cả.
Ánh kiếm màu đen khẽ động, cũng lướt qua cái cổ của hắn.
- Phốc phụt!
Một cái đầu mang theo hai mắt trợn lên, tràn ngập vẻ kinh sợ phóng lên cao, máu tươi phun lên cao tới ba trượng, rơi đầy đất.
Trước khi chết, trong lòng Chu Tuần tràn ngập hối hận.
Nếu như biết kết quả mọi chuyện sẽ là thế này thì dù có đánh chết, hắn cũng không dám đối nghịch với Tần Trần, đáng tiếc, trên đời này không có hai chữ nếu như!
Trong nháy mắt, khi hai người mất mạng thì Ly Khám Thánh kính cũng bộc phát ra ánh sáng màu trắng kinh khủng kéo tới trước mặt Thiên Ma trưởng lão.
- Ly Khám Thánh Quang!
Ánh sáng màu trắng ẩn chứa sự thánh khiết và lực lượng hủy diệt trước đó chưa từng có, như là hỏa diễm ngập trời vậy, vô cùng bá đạo.
Sở dĩ Tần Trần không muốn nói nhiều với đối phương là bởi vì hắn quá kiêng kỵ Thiên Ma trưởng lão.
Tần Trần hiểu rõ, lúc trước hắn đả thương được Thiên Ma trưởng lão cũng chỉ là lợi dụng trận pháp tự bạo mà thôi, luận thực lực chân thật, hắn vẫn còn cách Vũ Tôn lục giai trung kỳ đỉnh phong một ít khoảng cách.
Mà loại dư nghiệt Huyết Ma giáo như Thiên Ma trưởng lão, thực lực so với đội trưởng Tông vệ vương triều như Dị Nhân Đồ còn mạnh hơn rất nhiều, đồng thời cũng cực kỳ giảo hoạt và âm hiểm.
Loại người như vậy, nếu như để cho đối phương có thêm một ít thời gian chữa thương, không chừng đối phương có thể làm ra chuyện gì đó để xoay chuyển thế cục a.
- Hảo tiểu tử, đúng là hung ác, khó trách Huyết Ưng lại chết ở trên tay ngươi, đáng tiếc muốn ta chết, không dễ dàng như vậy đâu!
Cái chết của Chu Tuần và Dị Nhân Đồ không làm cho Thiên Ma trưởng lão có chút gợn sóng mảy may nào cả. Lúc này trong lòng hắn còn tỉnh táo hơn trước đó, trong tiếng hừ lạnh, trong tay hắn có một quả cầu màu đen xuất hiện, chợt vỗ xuống mặt đất một cái.
Quả cầu màu đen này vừa xuất hiện thì trong lòng Tần Trần đã cảm thấy không thoải mái, mà khi Thiên Ma trưởng lão vỗ quả cầu màu đen kia xuống mặt đất thì ầm 1 tiếng, quả cầu màu đen kia lập tức vỡ nát.
Ô ô ô ô...
Sau một khắc, vô số tiếng gào khóc thảm thiết quanh quẩn ở trong thiên địa, trong nháy mắt trên mặt đất có vô số đạo ma khí màu đen lao ra.
Những ma khí này chi chít, giống như thực chất vậy, diễn hóa ra các loại hình dạng, thậm chí ở trên đỉnh của ma khí còn có một khuôn mặt vặn vẹo xuất hiện, giống như là ác quỷ, vừa nhìn đã khiến cho người ta cảm thấy sợi hãi.
Những ma khí màu đen này điên cuồng ngưng tụ, cuối cùng tạo thành một tấm lưới lớn màu đen, trong nháy mắt đã cản Ly Khám Thánh Quang lại.
Dựa theo suy nghĩ của Thiên Ma trưởng lão, coi như hắn bị trọng thương thì Ma Quỷ đằng của hắn cũng có thể cản trở công kích của Tần Trần trong nháy mắt, đồng thời cũng có thể vây khốn Tần Trần.
Nhưng khi Ma Quỷ đằng của hắn tiếp xúc với Ly Khám Thánh Quang của Tần Trần, hắn lập tức biết mình sai, sai cực lớn.
- Sưu sưu sưu...
Thanh âm giống như rót nước nóng lên trên khối băng vang lên, Thiên Ma trưởng lão phát hiện ra Ma Quỷ đằng của hắn không được chân lực ủng hộ thì cũng không phải là đối thủ của đám ánh sáng hủy diệt kia.
Chỉ thấy khuôn mặt vặn vẹo phía trên Ma Quỷ đằng điên cuồng gào lên, liên tiếp tan rã ở dưới ánh sáng hủy diệt.
- Đây rốt cuộc bảo vật gì chứ?
Trên mặt Thiên Ma trưởng lão hiện lên vẻ hoảng sợ, ánh sáng toát ra từ phía trên cổ kính kia giống như trời sinh khắc chế chân lực của Huyết Ma giáo bọn họ vậy. Ma Quỷ đằng đủ để giết chết Vũ Tôn lục giai trung kỳ đỉnh phong lại bị ánh sáng này khắc chế gắt gao.
Mà đối phương chỉ là một gã Vũ Tông ngũ giai trung kỳ a.
Lúc đầu Thiên Ma trưởng lão nghĩ, coi như mình bị trọng thương, muốn bắt được một tên Vũ Tông ngũ giai trung kỳ như Tần Trần thì cũng không quá tốn sức. Thế nhưng hiện tại hắn đã biết mình sai, hơn nữa sai cực kỳ lớn, thực lực của tiểu tử này quả thực mạnh tới mức đáng sợ a.
Lúc này Tần Trần cũng thở phào một cái, thậm chí trong lòng còn phải cảm kích Lưu Trạch đã bị hắn giết chết a.
Không nghĩ tới sau khi tên Thiên Ma trưởng lão này trọng thương còn có bảo vật quỷ dị như vậy, vừa nhìn cái dây ma khí màu đen là hắn đã biết thứ này cực kì khủng bố, không phải thứ liều mạng là có thể cản được.
Cũng may hắn lấy được Ly Khám Thánh kính từ trên người Lưu Trạch, thứ này đặc biệt khắc chế ma khí âm u, bằng không dưới tình huống vội vàng, rất có thể hắn sẽ bị Thiên Ma trưởng lão lật ngược thế cờ, rơi vào trong tay đối phương.
- Tiểu tử đáng chết, ngươi nghĩ có thể giết chết được lão phu sao? Mới vừa rồi là lão phu đùa giỡn mà thôi, kế tiếp ta sẽ làm cho ngươi sống không bằng chết!
Thiên Ma trưởng lão kinh sợ mở miệng, trong lòng tràn ngập sát cơ, hắn lần nữa tỉnh táo lại, tay cầm Xà trượng có chút rách nát bắn về phía Tần Trần.
- Rống!
Cái Xà Trượng kia thoạt nhìn đã có chút rách nát, không ngờ vẫn có thể sử dụng được như thường. Trong khoảnh khắc đã có một cái đầu rắn bằng ma khí cực lớn xuất hiện ở trong thiên địa, trong nháy mắt đã cắn về phía Tần Trần.
- Trần thiếu.
Lúc này Hắc Nô ở bên cạnh mới kịp định thần lại. Từ lúc trận pháp tự bạo, đến khi giết chết đám người Chu Tuần, hắn cũng không biết Tần Trần lại có thể bố trí được một cạm bẫy lớn như vậy.
Trước đó hắn không chen tay vào được, hiện giờ nhìn thấy cái đầu rắn cực lớn cắn về phía Tần Trần, Hắc Nô lập tức thúc giục Thiên Ma phiên, trong nháy mắt hóa thành một tấm màn trời cực lớn cuốn lấy vô số ma khí màu đen, vây khốn cái đầu rắn lớn kia.
- Hừ, Chỉ là Thiên Ma phiên phỏng chế đoạt được trong tay Huyết Ưng mà cũng dám kiêu ngạo ra tay trước mặt lão phu sao?
Thiên Ma trưởng lão phẫn nộ quát một tiếng, sau đó mở miệng phun một ngụm máu lên trên Xà trượng trong tay, Xà Trượng kia lập tức bộc phát ra ánh sáng màu đỏ đen kinh người, rống 1 tiếng, hai mắt trên cái đầu rắn bị Thiên Ma phiên vây khốn bắn ra quang mang màu đỏ. Mở miệng gầm lên một tiếng, trong nháy mắt đã đánh văng ma khí màu đen chung quanh ra bên ngoài.
Thiên Ma phiên kịch liệt rung động, trong nháy mắt đã bị đánh bay ra ngoài, sắc mặt Hắc Nô tái nhợt, liên tiếp lui về phía sau mấy bước, khóe miệng có một chút máu tươi tràn ra.
Sau khi cái đầu rắn kia thoát khốn lập tức cắn về phía Tần Trần đang cầm Ly Khám Thánh kính. Cái đầu rắn mở cái miệng khổng lồ như một ngọn núi lớn ra, hoàn toàn bao phủ Tần Trần vào bên trong.
Tần Trần lập tức nghe thấy tiếng ken két vang vọng, trong lòng tức thì có cảm giác nặng nề, hắn biết chân lực hộ thể của mình đã vỡ vụn, còn chưa đợi hắn kịp phản ứng thì cái miệng lớn của đầu rắn đã kéo tới trước mặt.
Đồng thời Tần Trần còn cảm nhận được mùi tanh hôi nồng nặc, đầu có cảm giác mê muội thì hắn đã biết chuyện có biến. Đây chính là công kích có thể xé nát phòng ngự của Vũ Tôn lục giai trung kỳ đỉnh phong như Dị Nhân Đồ chứ huống chi là chân lực hộ thể của hắn. Lúc này hắn không dám nghĩ nhiều mà lập tức rót tất cả chân lực trong cơ thể vào trong Ly Khám Thánh kính.
Ly Khám Thánh kính tản mát ra ánh sáng càng thêm óng ánh, oanh một tiếng có vô số quang mang tràn ra, đánh vào trên cái miệng rắn cực lớn kia.
- Rầm rầm rầm rầm oanh...
Vô số ánh sáng hủy diệt điên cuồng va chạm với đầu rắn màu đen, kinh mạch trong cơ thể Tần Trần run run, hắn lập tức phun ra một ngụm máu tươi, người thì bị đánh bay ra ngoài.
Mà toàn bộ quá trình chỉ xảy ra trong nháy mắt mà thôi, thậm chí ngay cả Thanh Liên Yêu hỏa Tần Trần cũng không kịp tế ra.